← Quay lại trang sách

Chương 1891 Điều Kiện Giao Dịch

Đại Chu, Lạc Ấp hoàng cung, Đông Lai các.

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long nhìn một khối ngọc giản lưu ảnh do Đại Tư Thiên Ngũ Dự đưa lên, chân mày dần dần khóa chặt thành một chữ xuyên.

- Ngũ Khanh, đây là thật?

Tiện tay một vệt, ảnh lưu trong ngọc giản lưu ảnh giống như hình chiếu hiện ra trong Đông Lai các.

Nhìn qua hẳn là trong một sơn cốc tràn đầy đại thụ che trời, trong sơn cốc, tràn đầy đại quân Ma Tộc mờ mờ ảo ảo, tướng mạo thiên hình vạn trạng.

Mà chính giữa những đại quân Ma Tộc này, có một cổng ánh sáng cao rộng ba mươi mét, lúc này, vô số đại quân Ma Tộc đang tràn vào trong quang môn kia.

Sau khi Đại quân Ma Tộc bước vào quang môn kia liền hư không tiêu thất.

Cơ hồ mỗi một hơi thở đều có gần ngàn chiến sĩ Ma Tộc xông vào quang môn biến mất, loay hoay không tới trăm hơi thở, đại quân Ma Tộc vô biên vô tận trong sơn cốc liền biến mất vô ảnh vô tung.

- Bệ Hạ, theo như Tẩy Thiên Cổ nói, đây là một Tuần tra thần liệp dưới quyền Tây Tuần Thú hắn trên đường lục soát xông vào một sơn cốc phát hiện được, bởi vì hắn chỉ có một thân một mình, không dám đánh rắn động cỏ, sau khi thông báo đồng bọn gần đó, chỉ có thể dùng ngọc giản lưu ảnh quay lại.

- Đáng tiếc, chờ đồng bọn của hắn đuổi lúc tới, một trăm ngàn đại quân Ma Tộc kia đã hoàn toàn biến mất trong cái quang môn.

Đại Tư Thiên Ngũ Dự đáp.

- Ngũ Khanh, phần ngọc giản lưu ảnh như vậy, ngươi tin không? Ngươi thấy thế nào?

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long gõ Ngự bàn (bàn làm việc của vua) hỏi.

- Bệ Hạ, cái này khó nói.

Chuyện này, Đại Tư Thiên Ngũ Dự cũng có chút không nắm chắc được.

- Tẩy Thiên Cổ ý đồ lấy một phần lưu ảnh như vậy chứng minh một trăm ngàn đại quân Ma Tộc đã rời khỏi, nhưng trước mắt mà nói, chỉ có thể nói thật nửa giả.

- Nửa thật nửa giả? Nói thế nào?

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long hỏi.

- Bệ Hạ, đầu tiên đây chỉ là một phần lưu ảnh, chỉ có thể từ trong lưu ảnh mơ hồ nhìn ra đạo quang môn kia có thể là lối vào một tiểu thế giới, gần một trăm ngàn đại quân Ma Tộc chen lấn từ lối vào tiểu thế giới này rời khỏi.

- Nhưng chúng ta có thể nhìn ra tin tức, chỉ có những thứ này, căn bản không có cách nào có phán đoán nhiều hơn. Hơn nữa Tuần tra thần liệp quay lại cảnh này chỉ có một người.

- Trọng yếu hơn chính là, tên Tuần tra thần liệp len lén lẻn vào kia, cuối cùng lại bị Đại tướng thống quân Ma Tộc phát hiện ra, một đao chém giết.

- Ngọc giản lưu ảnh là do đồng bọn nhận được phù tin chạy đến nhặt được.

- Từ hướng này mà nói, ngoại trừ bản thân lưu ảnh, căn bản không có cách nào chứng minh lưu ảnh là thật.

- Nhưng nói đi nói lại thì, lưu ảnh kích thước lớn như loại này rất khó khăn làm giả. Ngay cả ảo thuật của cường giả Đạo Cảnh đứng đầu cũng không đạt tới trình độ này.

- Hơn nữa, từ trên căn bản mà nói, Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ đối với chuyện này cũng căn bản không dám làm giả, càng không thể làm giả.

- Bây giờ Tẩy Thiên Cổ đưa tới chứng cớ một trăm ngàn đại quân Ma Tộc đã rời khỏi, giả như một trăm ngàn đại quân Ma Tộc này cũng không hề rời khỏi, qua một ít thời gian lại xuất hiện hành hung lần nữa, như vậy đến lúc đó, chức Tây Tuần Thú của Tẩy Thiên Cổ hắn cũng khó trốn được xử phạt.

Đại Tư Thiên Ngũ Dự nói.

Ánh mắt Nhân Tôn Hoàng Cơ Long động một cái.

- Nói như vậy, ý kiến của Ngũ Khanh đối với phần ngọc giản lưu ảnh này, là đồng ý?

Đại Tư Thiên Ngũ Dự gật đầu.

- Bệ Hạ, chuyện này kéo dài đến nay, dân gian đã miệng tiếng phí phản, oán thanh đầy đường, quân bộ cũng không chịu nổi khốn nhiễu, phải có một cái kết quả.

- Phải có một kết quả à.

Sau khi yên lặng mấy hơi, Nhân Tôn sau Cơ Long chợt gật đầu nói.

- Đã như vậy, cho người đưa phần ngọc giản lưu ảnh này đến Tả Tướng Phủ, để cho Tả Tướng chiêu cáo thiên hạ đi, đồng thời truyền đạt lại cho các quan lại liên quan.

- Thần xin lĩnh chỉ.

Ngũ Dự gật đầu nói.

- Chuyện này, chẳng qua là thứ yếu. Lần này phái xuống Tuần Phong Sứ đường thứ ba và thứ bảy, ngươi phải quan sát thật khĩ cho trẫm, nhất định phải cho hắn thành công cầm quyền.

- Nếu bọn họ cũng học theo Diệp Chân có thể thành công ghim nội gián vào thế lực của Tây Tuần Thú, như vậy Tây Tuần Thú này có một phần ba nắm ở trong tay trẫm rồi.

- Thời điểm thanh toán Tẩy thị ngày sau, cũng có mấy phần năng lực.

Nói tới chỗ này, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long dừng lại.

- Không được sơ hở tý nào, Ngũ Khanh cứ âm thầm phái một lượng Hư Không Liệp Vương nhìn chằm chằm.

- Tránh cho bọn họ bị Tẩy Thiên Cổ hãm hại.

- Thần hiểu rõ, thần nhất định hoàn thành dặn dò của bệ hạ.

Nói xong, Đại Tư Thiên Ngũ Dự liền cáo lui.

Sau khi Ngũ Dự rời khỏi, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long lại vẫn có chút hưng phấn vung tay vung chân đứng lên

- Chỉ cần Tuần Phong Sứ đường thứ ba, đường thứ bảy thành công cầm quyền, hoàn toàn khống chế Tuần Phong Sứ hai đường này, còn có thêm Diệp Chân, lại để cho bọn họ phát triển vài chục năm.

- Lúc Trẫm còn sống, nói không chừng có thể loại trừ cái tai họa ngầm khổng llồ Tẩy thị này, tạo phúc cho hậu thế Cơ thị ta.

- Đại Bạn, kể cả một đường của Tuần Phong Sứ Diệp Chân kia (đường thứ hai), Tuần Phong Sứ ba đường này, gọi đội ngũ thủ hạ của ngươi chú trọng chiếu cố, một khi Tẩy Thiên Cổ nơi đó có dị động gì, sớm nghĩ biện pháp thông báo bọn họ.

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long bổ sung căn dặn.

- Vâng, lão nô tuân chỉ.

Theo một phần ngọc giản lưu ảnh truyền ra, còn có Quân Bộ, Hình Bộ, Tuần Tra Ti cùng với các Quận các Châu hạ phát công văn, chuyện một trăm ngàn đại quân Ma Tộc xâm phạm tạm thời có một kết thúc.

Các nơi đóng quân, nhân viên lục soát của các ti rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm, rốt cuộc có thể nghỉ ngơi.

Có người ngủ ngay tại chỗ, còn có người tại chỗ liền bị bệnh, có thể thấy chuyện lần này ảnh hưởng rốt cuộc lớn bao nhiêu.

Bình Châu, Uy Châu cùng các Châu xung quanh giải trừ trạng thái chuẩn bị chiến tranh cùng quản chế đi lại tại chỗ, thương lữ bắt đầu đi lại bình thường.

Đồng thời, hậu phương chiến trường Nhân Ma cuối cùng cũng lần nữa khôi phục bình tĩnh, bất quá có một lần giáo huấn này, Đại Nguyên Soái chiến trường Nhân Ma, Cách Thân Vương Cơ Nguyên đã hạ lệnh cấu trúc một đạo phòng tuyến đơn giản phía sau chiến trường Nhân Ma để phòng ngừa có loại chuyện này xảy ra lần nữa.

Không thể không nói, nhìn vào xâm một trăm ngàn đại quân Ma Tộc ở biên giới tàn sát hai huyện thành xong lại bình yên rời khỏi, đây đối với các bộ nha môn của Đại Chu chính là một phần sỉ nhục.

Nhất là Tuần Tra Ti đứng mũi chịu sào, mặt đều sắp bị đánh sưng không nói, tấu chương vạch tội Đại Tư Thiên Ngũ Dự, Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ nhiều như tuyết rơi vậy.

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long trước mắt còn không thu thập được Tẩy Thiên Cổ, nhưng lại có thể mượn cái thế này hung hãn dạy dỗ Tẩy Thiên Cổ một trận.

Hai ngày một phần khẩu dụ khiển trách, ba ngày một phần Thánh chỉ, làm cho Tẩy Thiên Cổ bạo nổ nhảy như sấm, đồng thời cũng để cho toàn bộ bầu không khí ở nha môn Tây Tuần Thú vô cùng trầm muộn.

Bất quá, so sánh với Tây Tuần Thú, Diệp Chân nơi này liền tương đối buông lỏng, thậm chí là sung sướng như tiên.

Không nghi ngờ chút nào, Tẩy Thiên Cổ nộp lên phần ngọc giản lưu ảnh có thể kết thúc chuyện này chính là xuất từ trong tay Diệp Chân.

Sau khi Diệp Chân cùng Tẩy Thiên Cổ nói xong điều kiện giao dịch, Diệp Chân phải xuất ra chứng cớ tương ứng để két thúc đại sự do đích thân Tẩy Thiên Cổ làm ra.

Nhưng lại để cho năm chục ngàn đại quân Ma Hồn đi ra đi bộ một vòng, Diệp Chân thật sự không có lá gan đó.

Diệp Chân dám cam đoan, năm chục ngàn đại quân Ma Hồn nếu dám đi ra lộ diện, trong vòng nửa phút sẽ bị vây quét không còn một mống.

Thật coi Đại Chu là ăn chay?

Tùy tùy tiện tiện chạy tới mấy vị Hư Không Liệp Vương cùng cường giả Đạo Cảnh là có thể toàn diệt.

Không thể kéo ra ngoài đi bộ, nhưng Tẩy Thiên Cổ lại phải cung cấp một phần chứng cớ có thể kết thúc chuyện này.

Cuối cùng, Diệp Chân dùng đến Thận Long Nguyên Linh A Sửu.

Ảo thuật của người này đạt đến cấp tông sư, hơn nữa Thái Cổ Thận Long Bổn Nguyên Thận Khí, cường giả Đạo Cảnh ngay mặt cũng nhìn không thấu, huống chi chỉ là linh ảnh trong ngọc giản lưu ảnh.

Cho nên, Diệp Chân liền chọn một nơi, ở ngoại giới bày Mê Tung Vụ Trận, lồng lên sương mù nồng nặc, bên trong lại do A Sửu thi triển ảo thuật, Diệp Chân tự mình quay lại một phần ngọc giản lưu ảnh kia.

Sau đó, Diệp Chân đem phần ngọc giản lưu ảnh kia giao cho Tẩy Thiên Cổ.