Chương 1936 Nửa Bước Tạo Hóa
Thiên địa linh vật! Thiên địa linh căn có thể bổ sung lực lượng bổn nguyên!
Thuỷ Đan Vương đang cảm thán lại thấy năm mầm lá bị cắn nuốt một nửa, sắc mặt tối sầm lại, cả ngón tay cũng cảm giác run rẩy.
- Nhất?? Đọc sách muốn. C? om. Cái đồ phá của! Năm mầm linh diệp trân quý có thể tái tạo xương cốt sao lại bị trực tiếp nuốt sống, tại sao lại ăn sống như vậy?
- Diệp Thiên Vương, ngươi....ngươi... tại sao lại như vậy! Ngươi... Ngươi...
Thuỷ Đan Vương lần đầu tiên hướng về phía Diệp Chân gầm hét, nhìn năm mầm Linh Diệp bị tổn thương, tay chân hắn phát run.
Thuỷ Đan Vương không thấy được biểu hiện bản thân, Diệp Chân lại có thể bộ dáng thấy Thuỷ Đan Vương đang nổi điên lên, cảm giác tay chân run rẩy.
- Không phải ta, lúc Kim Bối Ngạc Long chiến đấu...
Diệp Chân vội vàng giải thích.
Thuỷ Đan Vương lúc này mới thư thái.
- Đáng tiếc. Cũng may thời gian không lâu, dược lực không tản ra nhiều. Dựa vào năm mầm Linh Diệp hoàn chỉnh, lão phu có thể luyện chế ít nhất năm bình Vạn Linh Nhất Khí Đan, bây giờ có thể luyện chế ra hai bình cũng không tệ rồi.
- Vạn Linh Nhất Khí Đan? Đây là đan dược gì?
Diệp Chân hỏi.
- Diệp Thiên Vương, Vạn Linh Nhất Khí Đan là một Thượng Cổ đan phương được truyền lưu rộng rãi, nhưng nguyên liệu chủ yếu là thiên tài linh vật Linh Diệp hiếm thấy, sử dụng thiên địa linh vật bất đồng, luyện chế được hiệu quả bất đồng. Ngũ Miêu Lưu Quả luyện chế ra Vạn Linh Nhất Khí Đan chủ yếu có khả năng giải vạn độc, ngoại trừ mấy loại tạo hóa chi độc trong truyền thuyết, còn lại đều có thể hóa giải. Còn tác dụng khác là hiệu quả chữa thương vô cùng nhanh chóng, ngoại trừ ngoại thương mất đi tứ chi, cho dù tạng phủ bể tan tành cũng có thể trong vòng trăm hơi thở khôi phục hơn năm phần mười. Về phần nội ngoại thương thông thường, trong nháy mắt có thể khôi phục.
Thuỷ Đan Vương nói.
- Lợi hại như vậy?
Diệp Chân ngẩn ngơ, vội vàng đưa thương thế trên người cho Thuỷ Đan Vương xem.
- Bành Đan Vương, ngươi nhìn thương thế ta này, Vạn Linh Nhất Khí Đan cần bao lâu mới có thể khôi phục?
Diệp Chân trước đó xuyên qua vòng xoáy nham tương, tìm lối đi lòng đất nham tương bị nhiệt độ kinh khủng làm bỏng nặng.
Dù Diệp Chân có Ất Mộc linh lực cũng khôi phục rất chậm chạp, Hỏa Độc tàn phá bừa bãi vết thương, một mực đả động thần kinh Diệp Chân.
- Chút thương thế này, một viên Vạn Linh Nhất Khí Đan có thể khôi phục trong nháy mắt.
Thuỷ Đan Vương cực kỳ tự tin
- Nếu lão phu muốn luyện chế ra Vạn Linh Nhất Khí Đan, ít nhất phải tốn mấy năm mới có thể nắm chặt luyện chế.
Thuỷ Đan Vương vừa nói vừa lộ vẻ mặt vạn phần thương tiếc, vô cùng cẩn thận từ năm mầm lá còn sót lại ngắt xuống một khối to bằng móng tay đưa cho Diệp Chân.
- Diệp Thiên Vương, ăn vào miếng này, Hỏa Độc bên ngoài thân ngươi sẽ bị hóa giải, nhanh chóng khôi phục thương thế của ngươi.
Nhìn bộ dáng keo kiệt này khiến Diệp Chân không biết nói gì.
Nhưng nhớ tới danh hiệu Đan Si của Thuỷ Đan Vương, hắn đã có thể lý giải.
Động thần niệm một cái, Diệp Chân trực tiếp hút Linh Diệp to bằng móng tay ăn vào, vừa vào bụng lập tức hóa thành dòng lũ màu xanh lá cây chạy toàn thân Diệp Chân.
Những nơi bị nham tương làm bỏng truyền đến cảm giác mát lạnh, Diệp Chân rốt cuộc không cần vận dụng Ất Mộc linh lực áp chế thương thế.
- Diệp Thiên Vương, lão phu có một yêu cầu quá đáng.
Thuỷ Đan Vương nói lần nữa.
- Nói!
- Ngũ Miêu Lưu Quả chính là thiên địa kỳ trân được thiên địa thật sự biếu tặng, vô cùng trân quý, cho nên bộ rễ này, lão phu chỉ tính toán dùng một ít làm thuốc, phần còn lại đợi ngày sau tìm được hoàn cảnh thích hợp lại trồng trọt, lần nữa gieo xuống kéo dài sinh mệnh.
Thuỷ Đan Vương nói.
- Không thành vấn đề.
Diệp Chân cùng Thuỷ Đan Vương trao đổi ngắn ngủi trong mười hơi thở, Kê Công Việt bị chôn trong mười mấy dặm đá vụn giống như đất rung núi chuyển, chấn động kịch liệt đứng lên.
Ầm!
Đá vụn bay loạn, một chân cong một góc độ quỷ dị, ngực sụp đổ một tảng lớn, ngay cả đầu cũng quắt xuống một phần tư, Kê Công Việt đánh ra một chưởng đem đá vụn bao phủ trên người hắn văng khắp nơi.
Như ác quỷ từ trong địa ngục chật vật vùng vẫy bò ra.
Đi ra ngoài liền nhìn chằm chằm nơi để Ngũ Miêu Lưu Quả, giờ phút này đã biến thành hố to, chỉ trong khoảnh khắc con ngươi đã tràn đầy máu.
- Ngươi rốt cuộc là ai? Hết thảy những thứ này có phải do ngươi cùng Vương Bạch Mục bày ra không? Có phải ngươi cùng Vương Bạch Mục liên thủ bày ra âm mưu, mục đích là mượn tay chúng ta để cướp lấy Ngũ Miêu Lưu Quả.
Kê Công Việt tức giận quát hỏi.
Diệp Chân bị chất vấn đến mức ngẩn ngơ.
Nói thật là Diệp Chân không ngờ đến tình huống này.
Nhưng chuỗi gặp gỡ vừa rồi khiến Kê Công Việt nghĩ đến phương diện này.
Thật sự quá trùng hợp.
Nhìn giống như Vương Bạch Mục với Diệp Chân diễn một tuồng kịch như thế.
Diệp Chân nhếch miệng lên, dùng thần niệm chiếu tình hình trước mắt cho Vương Bạch Mục bị hắn ném vào Thận Long châu.
- Dĩ nhiên! Nếu không làm như vậy, ta cũng không dễ dàng bắt được Ngũ Miêu Lưu Quả, năm Kim Bối Ngạc Long không phải người bình thường có thể đối phó.
Diệp Chân vừa dứt lời, Kê Công Việt tức giận gầm hét.
- Vương Bạch Mục, Tam Nhãn Thần tộc cùng ngươi không chết không thôi, Kê Công Việt ta thề với Ma Thần, mối thù hôm nay đời đời kiếp kiếp, không chết không thôi!
Trong không gian Thận Long châu, Vương Bạch Mục trợn tròn mắt, hướng về phía Diệp Chân gầm hét lên.
- Tổ tông ngươi, ngươi âm ta?
- Ngươi tính kế ta lại không cho phép ta âm ngươi?
Diệp Chân âm u cười một tiếng
- Ngươi thử mắng một câu nữa, có tin ta ném ngươi ra ngoài cho Tam Nhãn Ma tộc đang nổi điên không?
Vương Bạch Mục nghe vậy ngậm miệng lại.
- Ngươi rốt cuộc là ai?
Kê Công Việt gầm thét xong, vẻ mặt đầy cẩn thận nhìn Diệp Chân
- Tại sao phải bày cuộc đối phó Tam Nhãn Thần tộc ta? Đúng rồi, Kê Diên đâu? Ngươi đưa Kê Diên tới nơi nào?
Nói tới chỗ này, Kê Công Việt hô hấp trở nên dồn dập.
- Ngươi giết Kê Diên?
Kim nhãn huyết mâu trên trán Kê Công Việt liền bắn kim quang ra bốn phía.
- Ngươi đoán xem?
Diệp Chân cười lạnh một tiếng, thân hình lập tức biến mất.
Động thần niệm một cái, ngọn lửa phụ cốt cháy bừng bừng, Lôi Quang Tiên hiện lên hai bên Diệp Chân, tham lam nuốt chững máu thịt Kim Bối Ngạc Long, Vân Dực Hổ Vương Tiểu Miêu cùng Cửu Đầu Trùng cũng dừng thân hình lại nhìn chằm chằm Kê Công Việt.
Khổ tu mười năm bên trong Thận Long châu, không chỉ có Diệp Chân tăng tiến tu vi, hai gia hỏa nắm giữ huyết mạch Thái Cổ cũng không kém nhiều.
Nhất là nắm giữ huyết mạch Thái Cổ chỉ cần có đủ số lượng lớn tài nguyên tu luyện, tu vi của bọn nó có thể tăng cường nhanh chóng.
Mười năm khổ tu, tu vi bọn nó đã sớm đột phá đến Giới Vương cảnh, bởi vậy mới dám nhe răng múa vuốt với cường giả Đạo cảnh.
Về phần Tử Linh khống chế Tử Linh Tiên Kiếm thì an tĩnh chờ đợi khoảnh khắc kiếm khí ra khỏi vỏ.
Diệp Chân lạnh lùng nhìn chằm chằm Kê Công Việt, hắn muốn thử bằng toàn bộ thực lực bây giờ, hắn có thể đối phó một vị cường giả Đạo cảnh trung kỳ bị trọng thương không.
Nếu như không thể lại mời Chiến Linh tới trợ chiến cũng không muộn.
Trong phút chốc, Kê Công Việt toàn thân sát khí vạn trượng.
- Dám tính kế Tam Nhãn Thần tộc ta, hôm nay ta nhất định phải lột da, rán cốt nấu dầu cũng phải cho ngươi biết Đạo cảnh là....
Kê Công Việt còn chưa nói hết lời, một đoạn bạch cốt trong ngực trong lúc bất chợt tản ra ra một chùm linh quang, bên trong truyền ra tiếng kêu thảm thiết của Kê Thông Đoạn.
- Nhị trưởng lão, đi mau, đây là... m mưu.... A....Phanh....
Theo một tiếng tiếng nổ cuối cùng kia, thanh âm bạch cốt chợt biến mất, Kê Công Việt đại biến sắc mặt lại
- Thông Đoạn, ngươi làm sao vậy? Thông Đoạn, nói gì đi chứ? Thông Đoạn!
Kê Công Việt bi phẫn rống giận, ánh mắt lần nữa nhìn chằm chằm về phía Diệp Chân.
- Là người của các ngươi? Hết thảy những thứ này đều do các ngươi tính kế? Khốn kiếp!
Kê Công Việt tức giận gầm thét một tiếng, Huyết Nhãn chợt bắn ra kim quang vạn trượng, liều lĩnh chém chết Diệp Chân.
Nhưng ngay tại giây phút này, một đạo khí tức vô cùng kinh khủng từ lối đi điên cuồng đánh tới.
Chỗ chết người nhất chính là uy áp khí tức này ngay cả Tứ Sắc Nguyên Linh của Diệp Chân cũng áp chế.
Kê Công Việt cùng Diệp Chân lập tức biến đổi sắc mặt.
Trong nháy mắt tiếp theo, Kê Công Việt như bị điện giật, chợt la thất thanh
- Nửa bước Tạo Hóa?