Chương 1947 Sợ Ném Chuột Vỡ Bình
Giống như gió nhẹ lướt qua, hư không đột nhiên xuất hiện ba động cực kỳ nhỏ, Huyễn Thánh, cường giả nửa bước Tạo Hóa của Thiên Miếu đột ngột từ trong hư không chui ra.
Ngay khi vừa ra, Huyễn Thánh đã kích hoạt tù và tử mẫu đang cầm ở trong tay, nói:
- Nặc Lục đã chặn tên tiểu tặc kia lại, các ngươi có thể tập kết về phía bên này...
Mới nói được phân nửa, Huyễn Thánh đã sửng sốt.
Sao ở đây lại không có ai?
Thị lực của Huyễn Thánh rất mạnh, lại ở trên bầu trời cao, vì vậy cảm giác thần niệm cực kỳ mạnh mẽ, ngay khi vừa xuất hiện, Huyễn Thánh đã xác định một chuyện — trong phạm vi trăm dặm quanh đây không có một bóng người.
Không chỉ như thế, trong phạm vi ngàn dặm cũng không có linh lực ba động kịch liệt gì.
Nhưng vấn đề là, trước đó Huyễn Thánh thông qua Thiên Vực Vạn Không Thần Kính phát hiện, Đại Thần Sư Thiên Miếu Nặc Lục đã chặn mục tiêu của bọn hắn ở đây.
Một tiểu gia hỏa Huyền Cung Cảnh lục trọng bị một Đại Thần Sư Thiên Miếu chặn lại, tuyệt đối sẽ không có kết quả thứ hai.
Nhưng ngẫm lại, tốc độ Diệp Chân kia có tốc độ không giống người thường, Huyễn Thánh cảm thấy, nói không chừng Diệp Chân này chưa chiến đã chạy trốn.
Thần niệm khẽ động, Phân Thân Tiên Thiên Linh Bảo Thiên Vực Vạn Không Thần Kính trong lòng bàn tay Huyễn Thánh đã sáng lên.
Trong Thiên Vực Vạn Không Thần Kính, điểm sáng hiện lên trên màn sáng không phải màu đỏ biểu thị người của Thiên Miếu bọn hắn.
Mà lúc này, trong Thiên Vực Vạn Không Thần Kính chỉ có một điểm hồng quang, chỉ có thể là Diệp Chân.
Lúc này, điểm hồng quang lóe lên, không ngừng nhanh chóng đi về phía trước, chắc là còn đang chạy trốn.
Cái này khiến lông mày Huyễn Thánh nhíu lại, sao tiểu tử này vẫn còn đắc ý như thế?
Vừa rồi, hắn chỉ huy bố trí nhân thủ vây kín Diệp Chân, hơi tốn một chút thời gian đuổi tới đã hơi chậm một nhịp.
Nhưng vấn đề là, không phải Nặc Lục đã chặn hắn lại rồi sao?
Nghĩ tới Đại Thần Sư Nặc Lục, lúc này Huyễn Thánh mới bỗng nhiên giật mình tỉnh lại, đúng rồi, Đại Thần Sư Nặc Lục đâu?
Không phải hắn ngăn chặn Diệp Chân sao, nếu Diệp Chân chạy vậy hắn đâu rồi?
Theo bản năng, Huyễn Thánh đưa ánh mắt về phía Phân thân Thiên Vực Vạn Không Thần Kính.
Chỉ nhìn lướt qua, khóe mắt Huyễn Thánh bỗng nhiên rung động lên, mồ hôi lạnh ướt đẫm cả người.
Trái tim mạnh mẽ chìm xuống!
Thiếu một điểm sáng!
Trên Phân Thân Thiên Vực Vạn Không Thần Kính, vốn dĩ có bảy điểm sáng, sáu Đại Thần Sư Thiên Miếu, thêm một mục tiêu của bọn hắn.
Nhưng bây giờ lại chỉ có sáu!
Nhóm Đại Thần Sư Thiên Miếu đã sớm lưu lại thần hồn lạc ấn trong Phân thân Thiên Vực Vạn Không Thần Kính, thần niệm quét qua, Huyễn Thánh đã biết không có người kia, chính là Đại Thần Sư Nặc Lục đã chặn đường Diệp Chân.
Dưới tình huống bình thường, muốn thoát khỏi Thiên Vực Vạn Không Thần Kính giám thị chỉ có hai nguyên nhân.
Một là người bị giám thị rời khỏi một giới này hoặc đi ra khỏi phạm vi giám thị của Thiên Vực Vạn Không Thần Kính, nhưng chuyện này không thể nào.
Thông đạo không gian xung quanh đã Thiên Vực Vạn Không Thần Kính này đã bị phong tỏa, vùng thế giới này đã ở dưới sự giám thị của Thiên Vực Vạn Không Thần Kính.
Cho dù Diệp Chân hay Đại Thần Sư Nặc Lục cũng không thể trong thời gian ngắn như vậy rời khỏi nơi này, Đại Thần Sư Nặc Lục càng không thể chủ động rời khỏi nơi này.
Nếu đổi thành khả năng khác, đó chính là — vẫn lạc!
Nếu như Đại Thần Sư Nặc Lục đã vẫn lạc, hồn phi phách tán, chết rồi, Thiên Vực Vạn Không Thần Kính là Tiên Thiên Linh Bảo, dù có trâu bò hơn nữa cũng không thể giám thị một người đã chết không tồn tại.
- Thời gian ngắn như vậy....
Mồ hôi lạnh trên trán Huyễn Thánh lập tức chảy ra, từ khi Nặc Lục thông báo cho hắn đến lúc hắn chạy tới nơi này tốn không đến mười hơi.
Thời gian không đến mười hơi xử lý một vị Đại Thần Sư Thiên Miếu, chính là nửa bước Tạo Hóa như Huyễn Thánh hắn muốn làm được cũng có chút khó khăn.
- Cẩn thận!
- Lập tức thông báo cho những người khác cẩn thận, sau lưng đối phương có thể có một vị cao nhân cực kỳ thần bí có thể tránh né Thiên Vực Vạn Không Thần Kính giám thị!
- Cho nên lập tức kết bạn với người ở gần mình, miễn cho bị tiêu diệt từng bộ phận!
Mấy câu nói đó, Huyễn Thánh nói với giọng vô cùng ngưng trọng.
Mà Huyễn Thánh cũng cảm thấy phán đoán rất hợp lý.
Thiên Vực Vạn Không Thần Kính là Tiên Thiên Linh Bảo, nhưng trên đời này cũng có một chút dị bảo có thể thoát khỏi Thiên Vực Vạn Không Thần Kính giám thị.
Trăm hơi thở sau, dưới Huyễn Thánh chỉ dẫn, năm Đại Thần Sư đã hợp lại với Huyễn Thánh.
- Thái thượng, không có bất kỳ phát hiện nào!
Gương mặt Huyễn Thánh đen như đáy nồi, cực kỳ âm trầm, cực kỳ khó coi.
Chuyện này còn chưa hoàn thành mà đã tổn thất một vị Đại Thần Sư, hơn nữa bọn hắn ngay cả kẻ địch ở đâu cũng không biết.
Càng chết là, một Đại Thần Sư đột nhiên biến mất làm cho Huyễn Thánh đột nhiên có một loại cảm giác sợ ném chuột vỡ bình.
Lúc trước, hắn cảm giác mục tiêu của bọn hắn chỉ là một con chuột nhỏ giảo hoạt mà thôi.
Đại Thần Sư hắn mang tới, mỗi một người đều là lão hổ, chỉ cần vây lại thì sẽ xong việc.
Nhưng bây giờ, hắn cũng không dám sai đám Đại Thần Sư phân tán đi chặn đường Diệp Chân.
Dù đối với Thiên Miếu thì Đại Thần Sư cũng vô cùng trân quý, không thể phái đi chịu chết.
Nhưng nếu hai người cùng đi, hắn mang tới năm Đại Thần Sư cũng chỉ có thể vòng vây hai phương hướng, cái này sẽ không có bao nhiêu ý nghĩa.
Loại cảm giác bó tay bó chân này làm cho Huyễn Thánh vô cùng khó chịu.
Vì một con kiến hôi mà vận dụng nhiều tài nguyên như thế, ngay cả Tiên Thiên Linh Bảo cũng vận dụng, không ngờ trước tiên đã góp vào đó một Đại Thần Sư.
Cái này khiến trong lòng Huyễn Thánh có một loại tức giận không hiểu.
- Bất kể phải trả giá lớn bao nhiêu cũng nhất định phải bắt được tiểu tử này. Chú ý, trước khi viện binh chưa không thể tách ra hành động.
Hừ lạnh một tiếng, trong lòng bàn tay Huyễn Thánh xuất hiện Thiên Vực Vạn Không Thần Kính, đột ngột bộc phát ra hào quang chói mắt, một nhóm sáu người Huyễn Thánh đột nhiên toàn bộ biến mất.
Nguyên nhân Huyễn Thánh cẩn thận như vậy là vì hắn suy đoán Đại Thần Sư Nặc Lục của Thiên Miếu bọn hắn biến mất tám chín phần mười là vẫn lạc.
Phải biết, trong thời gian không đến mười hơi, muốn xử lý một vị Đại Thần Sư Đạo Cảnh Trung Kỳ, cho dù bản thân Huyễn Thánh hắn với tu vi nửa bước Tạo Hóa cũng hơi khó khăn, cho nên lúc này hắn mới cẩn thận như vậy.
Nhưng nếu Huyễn Thánh biết vị kia Đại Thần Sư tên là Nặc Lục kia chết trong tay Diệp Chân, sợ là phải thổ huyết.
Nói cho đúng là Đại Thần Sư Nặc Lục chết dưới kế hoạch của Diệp Chân.
Nặc Lục nằm mơ cũng không ngờ, Diệp Chân lại có loại Thần Thông bí pháp uy lực vô cùng kinh khủng như Cửu Tiêu Thần Lôi.
Nhưng Cửu Tiêu Thần Lôi chỉ sáng tạo cho Diệp Chân một thời cơ xuất thủ.
Vị Đại Thần Sư Nặc Lục bị tất cả lực lượng dưới tay Diệp Chân thay phiên quần ẩu chí tử.
Thiên Dực Tam Thánh, Liêu Phi Bạch, còn có Cửu Đầu Trùng và Tử Linh Tiên Kiếm, bao gồm Diệp Chân ở trong đó, trong hai ba hơi ngắn ngủi, mỗi người xuất thủ hơn trăm lần, mỗi người đều vận dụng Thần Thông bí pháp sở trường nhất, cũng là duy nhất có thể tổn thương đến Nặc Lục.
Mà Đại Thần Sư Nặc Lục thì có chút không may.
Có thể nói từ khi gặp được Diệp Chân bị Cửu Tiêu Thần Lôi của Diệp Chân oanh kích, Đại Thần Sư Nặc Lục đã ở vào trạng thái bị liên hoàn đả kích, không cách nào hoàn thủ.
Nhất là Phá Hải Đại Thánh, dựa vào thiên phú Thần Thông gắt gao vây khốn Đại Thần Sư Nặc Lục, để Đại Thần Sư Nặc Lục trở thành bia ngắm bị vậy đánh.
Nặc Lục từ lúc bắt đầu đến kết thúc chiến đấu không có bất kỳ cơ hội nào phản kích.
Nếu Đại Thần Sư Nặc Lục có thể phản kích một lần, chiến quả sẽ phải thay đổi.
Thật ra, nói cho cùng vẫn là Đại Thần Sư Nặc Lục quá khinh thường Diệp Chân, cho nên để Diệp Chân có cơ hội thừa dịp.
Trước đó, nếu vị Đại Thần Sư Nặc Lục này thoáng lưu ý, chỉ sợ xui xẻo chính là Diệp Chân.
Đương nhiên, cũng là vị Đại Thần Sư Nặc Lục này không may, ai có thể nghĩ tới một tiểu gia hỏa Huyền Cung Cảnh lục trọng lại có thể phát ra Cửu Tiêu Thần Lôi, loại lôi pháp mà chỉ có cường giả Đạo Cảnh mới có thể đánh ra.
Trước đó, Vương Bạch Mục chính là ăn thua thiệt này trong tay Diệp Chân.
Nặc Lục càng không ngờ, rõ ràng là một người, thế nhưng trong chớp mắt Diệp Chân có thể biến ra một đoàn đội vây đánh hắn.
Thực tế là ngoài ý liệu.
Có thể nói, một trận chiến Diệp Chân chém giết Đại Thần Sư Nặc Lục là vô cùng may mắn.