Chương 1958 Không Phụ Bản Tâm
Ban ngày, lúc Diệp Chân mới tới, trên mặt người Sa Tộc Hắc Sa bộ lạc, mỗi người đều mang gương mặt sầu khổ, cơ hồ đuôi mắt tất cả mọi người cũng đang treo sầu khổ.
Nhưng bây giờ, từng người lại tỏa sáng, sinh cơ bừng bừng, trong con ngươi nổi lên thần thái rất lâu mới thấy.
Diệp Chân cảm giác, toàn bộ Hắc Sa bộ lạc, sau khi quỳ lạy ở nơi này, tinh thần khí lực trở nên hoàn toàn khác nhau, hình như sống lại.
- Thần Sứ tôn quý, Hắc Mạn là người hầu trung thành nhất đã vì ngài chuẩn bị tối ở nơi này, xin Thần Sứ từ bi, tiếp nhận một chút tâm ý của người hầu trung thành nhất.
Tù trưởng Hắc Mạn Hắc Sa bộ lạc vẫn quỳ lạy như cũ trước mặt Diệp Chân.
- A, dẫn đường đi.
Diệp Chân gật đầu một cái, Hắc Mạn lập tức vô cùng hưng phấn đứng dậy, rống to lên, đôi mắt màu đen của Hỏa Long, lập tức sáng lên một cái.
Hắc Mạn và ba vị võ giả Giới Vương cảnh Sa Tộc như ảo thuật một lấy ra một cái sập mềm mại, bốn người quỳ ở nơi đó mời Thần Sứ Diệp Chân ngồi xuống.
Lúc này, Diệp Chân cũng thả lỏng ra, ngồi lên cái sập mềm mại, được Hắc Mạn và ba vị cường giả Giới Vương cảnh thận trọng khiêng đi, vô cùng vững vàng phi hành thấp đến căn cứ Hắc Sa bộ lạc.
Một đoàn người dài đi theo sau lưng Diệp Chân, dân chúng sa mạc mênh mông bát ngát ở sau lưng Diệp Chân, trong âm thanh tràn đầy hy vọng và hân hoan, không có một tia thê lương.
- A Sửu, hôm nay chỉ năm canh giờ, đã để cho lực lượng Nguyên Linh của ta tăng trưởng gấp đôi, nếu mỗi ngày những cuồng tín giả này đều như vậy với ta, lực lượng Nguyên Linh của ta, có phải mỗi ngày đều có thể tăng lên gấp đôi hay không?
Quay lại trên đường, Diệp Chân lần nữa tán gẫu với A Sửu.
- Diệp đại gia, ngươi đừng xuân thu đại mộng nữa! Như tình hình hôm nay, tất cả Tín Niệm Chi Lực đều do cuồng tín giả tập trung bùng nổ, vô cùng hiếm thấy.
- Mấy năm thậm chí vài chục năm xuất hiện một lần cũng không tệ.
- Đây giống như đưa than ngày tuyết, lần đầu tiên sẽ là cảm kích nhất, lần thứ hai lần thứ ba lần thứ tư, càng ngày sẽ càng yếu!
- Đương nhiên, cũng không phải hôm nay đi qua, những cuồng tín giả này bất kể là ai cũng vô dụng.
- Ngược lại, những cuồng tín giả này, bọn họ gặp nhau trở thành tín đồ thành kính nhất của ngươi, là nguồn Tín Niệm Chi Lực lớn nhất.
- Chỉ cần bọn họ suy nghĩ đến ngươi, còn tin ngươi, bọn họ sẽ gia trì Tín Niệm Chi Lực kéo dài không ngừng đến trên người của ngươi, tích lũy qua năm tháng, cũng đã vô cùng tốt
- Nhưng số lượng sẽ không nhiều như Tín Niệm Chi Lực hôm nay, vì lần này cuồng tín giả bùng nổ. Nhưng mà hắc…
Nói tới chỗ này, giọng nói của A Sửu đột nhiên dừng lại, theo thói quen bắt đầu chơi xấu.
Nhưng, A Sửu quên, Tiểu Yêu đã sớm thức tỉnh. Mà Tiểu Yêu, không quen nhìn A Sửu vòng vo trước người Diệp Chân.
Còn không đợi Diệp Chân hỏi, hàng trăm hàng ngàn đạo bóng roi màu xanh đậm chụp xuống ngay đầu A Sửu, quất A Sửu kêu thảm liên tục.
- Đại Tỷ, ta sai rồi, đừng đánh, ta lập tức, ta lập tức nói!
- Diệp đại gia, ngươi nghĩ một chút, trong Y Trĩ sa mạc, có bao nhiêu bộ lạc sống sót cực khổ giống như Hắc Sa bộ lạc? Không nói toàn bộ, nếu ngươi có thể thu thập mười phần trăm bộ lạc trong Y Trĩ sa mạc, để những người đó như người của Sa Tộc Hắc Sa bộ lạc, cuồng tín giả bộc phát Tín Niệm Chi Lực lớn một lần, chỗ tốt kia.
Nói xong câu đó, A Sửu bị Tiểu Yêu quất vô cùng khó chịu, đã rúc vào trong Thận Long châu, tức giận.
A Sửu vốn muốn vòng vo biểu hiện một chút lại bị Tiểu Yêu quất đến đau đớn.
- Tiểu Yêu, sau này ôn nhu một chút đối với A Sửu, A Sửu này chỉ là miệng hơi thối một chút mà thôi, thích bảo bối, người cũng không tệ lắm.
Bất đắc dĩ, Diệp Chân dặn dò một câu với Tiểu Yêu có tính tình bướng bỉnh.
Nghe được câu này, Thận Long Nguyên xấu xí vừa mới trốn trong Thận Long châu, lại rất không có tiền đồ, vểnh cái mũi lên, con mắt đều có chút ê ẩm.
Nhớ năm đó, A Sửu chính là một Hỗn Thế Ma Vương, bây giờ lại bị một tiểu nha đầu phiến tử dạy dỗ không dám đánh lại một cái.
Thật sự rất bực bội.
- Phụ thân đại nhân, ngươi yên tâm, A Sửu người này, chính là một lão cốt đầu thối tha, lâu không bị ăn đòn!
Những lời này của Tiểu Yêu để cho Thận Long Nguyên Linh A Sửu trong lòng vừa mới hơi thả lỏng lần nữa bi thương từ trong tới ngoài.
Nhưng, câu nói tiếp theo của Tiểu Yêu lại để cho Thận Long Nguyên Linh A Sửu thở phào nhẹ nhỏm.
- Nhưng, nếu phụ thân đại nhân lên tiếng, sau này, ta sẽ đối tốt với A Sửu một chút, kiên nhẫn một chút, có thể không rút roi cũng không quất hắn.
Tiểu Yêu nói.
Cũng vì những lời này, Thận Long Nguyên Linh A Sửu giống như một con chim đà điểu, co rút trong Thận Long châu, thiếu chút nữa cảm động chảy nước mắt!
Sau khi giải quyết mâu thuẫn giữa hai người, Diệp Chân bị cao thủ hàng đầu Hắc Sa bộ lạc nhấc đến trên giường mềm mại, chính là nghiêm túc suy tính tới cách mới vừa rồi A Sửu nói tới.
Nếu hắn lấy thân phận thần sứ Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải, thi triển thu đoạn hôm nay ở các bộ lạc trên sa mạc Y Trĩ, thu hoạch lớn, thật là không cách nào hình dung.
Duy nhất cần phải cân nhắc, chính là thái độ của Y Trĩ thần điện thống trị mấy trăm ngàn bộ lạc to nhỏ trên sa mạc Y Trĩ này!
Vì biểu đạt tâm ý của mình, tù trưởng Hắc Sa bộ lạc Hắc Mạn nhường lại ngôi nhà thủ lĩnh của hắn, hơn nữa an bài món ăn ngon nhất Hắc Sa bộ lạc bọn hắn để tiếp đãi Diệp Chân.
Mặc dù nói Hắc Sa lấy ra đồ tốt nhất của bọn họ, nhưng vẫn như cũ không cách nào so sánh được với sinh hoạt xa xỉ của các quý tộc Đại Chu.
Nếu nói thật lòng, Hắc Sa bộ lạc lấy ra đồ tốt nhất, mạnh hơn một chút, không thể xem là xa hoa so với tiêu chuẩn cơm nước dân chúng nhà bình thường Đại Chu.
Nhưng, đã là món ăn ngon nhất của bọn họ rồi.
Như vậy có thể thấy hoàn cảnh sinh sống của người Sa Tộc này có bao nhiêu khó khăn.
Nguyên liệu nấu ăn không nhiều, cách làm cũng rất đơn giản, chính là bánh nếp nóng hổi, khối lớn thịt dê, canh Sa Hạt, cùng với rượu Hắc Mai Hải, còn có mấy loại đặc sản trong sa mạc làm điểm tâm.
Bất quá, Diệp Chân ăn cũng rất thoải mái.
Không phải nói thức ăn này ăn ngon bao nhiêu, mà là hoàn cảnh này.
Xung quanh mỗi một người, đều là mặt mày vui vẻ, chân thành, có thể để cho ngươi bất tri bất giác ăn nhiều hơn mấy chén cơm.
Theo Diệp Chân liên tục giơ lên rượu Hắc Mai Hải khó uống, cũng để cho tù trưởng Hắc Sa bộ lạc Hắc Mạn và mấy vị cường giả Giới Vương cảnh hưng phấn, mặt đầy màu hồng.
Dưới cái nhìn của bọn họ, Thần Sứ là hóa thân của Y Trĩ Thiên Thần, có thể uống rượu ngon thỏa thích với bọn họ, đây chính là khẳng định lớn nhất đối với bọn họ.
Diệp Chân ngồi xuống đất, cũng để cho bầu không khí yến hội tối nay sinh động hơn, Diệp Chân bị những người này nhận định là hóa thân Thần Sứ của Y Trĩ Thiên Thần, hoàn toàn chính là đề tài chủ đạo yến hội hôm nay.
Mà Diệp Chân, vô tình hay hữu ý nói muốn đi đến Y Trĩ Thần Điện.
Mặc dù khi đám người Hắc Mạn nói về đề tài Y Trĩ Thần Điện, cũng sẽ trở nên câu nệ hơn, nhưng dưới sự dẫn đường của Diệp Chân, giả mạo Thần Sứ, đã giảm bớt đi rất nhiều.
Để cho Diệp Chân có thể nắm rõ căn bản đối với Y Trĩ Thần Điện của sa mạc Y Trĩ.
Nếu Diệp Chân đã quyết định giành lợi ích với Y Trĩ Thần Điện trong sa mạc Y Trĩ, như vậy đó gọi là biết đó biết đây, trăm trận trăm thắng.
Trước hiểu một chút Y Trĩ Thần Điện, đó là nhất định.
Y Trĩ Thần Điện xuất hiện từ rất sớm trong sa mạc Y Trĩ, nghe nói thời điểm sa mạc Y Trĩ tồn tại, Y Trĩ Thần Điện đã có ở đây rồi.
Trong truyền thuyết, Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải không gì là không thể.
Trong sa mạc Y Trĩ, ốc đảo có thể làm cho người Sa Tộc sinh sống chính là do Y Trĩ Thiên Thần sáng tạo ra.
Hơn nữa, khi đó trong sa mạc, kích thước ốc đảo, lớn hơn nhiều nếu so với bây giờ.
Có ốc đảo sinh sống, người Sa Tộc căn bản không cần lo lắng về thức ăn nước uống, khi đó, kẻ địch của người Sa Tộc chính là Đại Chu Hồng Hoang đại lục muốn xâm lăng, muốn chinh phục bọn họ.
Hơn ngàn năm cát vàng nhuộm máu trong chinh chiến, người Sa Tộc dựa vào địa thế đất đai của sa mạc, một lần lại một lần đánh lùi Đại Chu xâm phạm.
Những chuyện này đều là truyền thuyết một ít các lão nhân Sa Tộc truyền miệng, độ chuẩn xác cũng không biết.
Nhưng có một chuyện người Sa Tộc lưu truyền rất rộng là, không biết bao nhiêu vạn năm trước, có lẽ năm vạn năm trước, có lẽ trăm ngàn năm trước, có lẽ lâu hơn lúc trước.
Thiên Thần - người thủ hộ Sa Tộc bọn họ, Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải không còn hạ xuống Thần Tích.