← Quay lại trang sách

Chương 1975 Muốn Ngươi Chết

Chuyện có thể kinh động đến Đại Tế Ti Y Trĩ Thần Điện tuyệt đối không phải việc nhỏ, cơ hội như vậy, càng không thể bỏ qua.

Thần niệm khẽ động, ngón tay đảo một vòng, phân thân Thiên Vực Vạn Không Thần Kính, lần nữa tỏa ra ánh sáng, chỉ là chỗ mấy khe hở trên mặt kính lại hoàn toàn mơ hồ, nhìn không rõ ràng.

Thấy như vậy, khóe miệng Huyễn Thánh cứng lại.

Thần niệm chuyển động, Huyễn Thánh lần nữa đem Thiên Vực Vạn Không Thần Kính nhìn về phía vừa rồi giao thủ với Nạp Cáp Nhĩ.

Ngay khi Thiên Vực Vạn Không Thần Kính chiếu qua, toàn bộ mặt kính, trong chớp mắt trở nên một màu đen kịt!

Sắc mặt của Huyễn Thánh cũng đột ngột biến thành đen tối.

Đại Tế Ti Y Trĩ Thần Điện Nạp Cáp Nhĩ lại thi triển ra thần thuật nghịch thiên, che đậy một vùng không gian kia.

Thủ đoạn có thể che đậy một vùng không gia, để Tiên Thiên Linh Bảo đều dò xét xát không đến, bình thường là Tạo Hóa Thần Thuật chỉ có Tạo Hóa Thần Nhân mới có thể thi triển.

Mà toàn bộ Y Trĩ Thần Điện, từ sau Sa Hải Thiên Thần Y Trĩ thì đã không có một vị Tạo Hóa Thần Nhân nào xuất hiện.

Có thể lấy thực lực của Đạo Cảnh thi triển Tạo Hóa Thần Thuật, đây cũng là nguyên nhân thực sự khiến Thiên Miếu mấy lần tiến công Y Trĩ Sa Hải không công mà lui.

Phân thân Tiên Thiên Linh Bảo Thiên Vực Vạn Không Thần Kính điều tra không có kết quả để Huyễn Thánh rơi vào trầm tư.

Có một việc hắn có thể khẳng định.

Chỗ vừa rồi Huyễn Thánh đi qua khẳng định có đại sự xảy ra.

Bằng không sẽ không dẫn động Đại Tế Ti Y Trĩ Thần Điện Nạp Cáp Nhĩ, càng sẽ không để Nạp Cáp Nhĩ không tiếc đại giới thi triển Tạo Hóa Thần Thuật.

Loại tình huống này, nơi đó xảy ra chuyện gì, Huyễn Thánh càng muốn biết.

Nhưng Nạp Cáp Nhĩ ở nơi đó, Huyễn Thánh cũng không dám tự mình mạo hiểm.

Y Trĩ Sa Hải còn có Y Trĩ Thần Điện chính một nơi vô cùng tà tính, Tạo Hóa Thần Nhân của Thiên Miếu vẫn lạc ở nơi này, cũng không chỉ có một vị.

Huyễn Thánh hắn chỉ là một người nửa bước Tạo Hóa, lại càng không dám mạo hiểm.

Trầm tư mấy hơi, thần niệm khẽ động, mấy đạo phù quang từ trong lòng bàn tay Huyễn Thánh bắn ra, bay về bốn phương tám hướng.

- Không tiếc bất cứ giá nào cũng phải tra rõ ràng biến cố gần đây của Y Trĩ Sa Hải, cho dù có liên quan người Sa tộc, hay nội bộ Y Trĩ Thần Điện, hay bất kỳ chỗ khác thường nào cũng phải tra rõ ràng.

Tất cả phù tấn, mệnh lệnh đều giống nhau.

Mà ở ngoài xa mấy vạn dặm, giữa đầy trời cát vàng, Diệp Chân và Sa Hải Thần Tế Mông Lực Tây giằng co chỉ vừa mới bắt đầu.

Bọn hắn càng không biết, trên đỉnh đầu của bọn hắn có một đôi mắt ố vàng, đang nhìn thấy tất cả!

Sa Hải Thần Tế Mông Lực Tây bị Diệp Chân dùng kiếm quang bức ra từ lòng đất cuộn cát vàng, vẻ mặt có chút ngoài ý muốn, nhưng càng nhiều hơn lại là dữ tợn.

- Người trẻ tuổi, đừng nói lão phu không cho ngươi cơ hội. Hiện tại hướng lão phu đầu hàng vân còn kịp, lão phu có thể phá lệ thu ngươi làm tín đồ, đến lúc đó, vẫn như cũ có thể cho ngươi vinh hoa phú quý hưởng không hết!

Mông Lực Tây hướng về phía Diệp Chân quát.

Ngoài miệng thì nói cho Diệp Chân một cơ hội cuối cùng, nhưng cơ thể tăng Lực Tây lại không thành thật, vừa dứt lời thì khí thế đã bắt đầu nhanh chóng kéo lên.

Hiển nhiên, một khi Diệp Chân từ chối, Mông Lực Tây sẽ cho Diệp Chân nhất kích tất sát.

Lúc này, đầu óc Diệp Chân đang nhanh chóng vận chuyển.

Lần nữa đối mặt cường giả Đạo Cảnh trung kỳ, thực lực của Diệp Chân đã tăng lên gấp đôi, nhưng áp lực thì một chút cũng không giảm.

Tu vi giữa Diệp Chân và cường giả Đạo Cảnh trung kỳ chênh lệch vẫn quá lớn.

Hơn nữa, Diệp Chân rất rõ ràng, một trận chiến hôm nay, hắn nhất định phải đối mặt, hơn nữa còn không thể trốn.

Một khi Diệp Chân chạy trốn, cố gắng hơn hai tháng này của hắn sẽ như nước chảy về biển đông.

Nhưng Mông Lực Tây lại không cho Diệp Chân quá nhiều thời gian cân nhắc, bởi vì chỉ trong chút thời gian này, hơn một trăm tên thần vệ theo hộ Diệp Chân đã từng người thấy chết không sờn ngăn ở xung quanh Diệp Chân.

Hiển nhiên, bọn hắn đang muốn dùng tính mạng của bọn hắn để tạo ra cho Diệp Chân một cơ hội chạy trốn.

Ở trong mắt Mông Lực Tây, hơn một trăm tên cường giả Giới Vương Cảnh không khác gì gà đất chó sành, nhưng muốn đồ sát thì cũng cần một chút thời gian.

Chuyện hôm nay, hắn không muốn xảy ra chút bất ngờ nào.

Ngay khi vẻ mặt Mông Lực Tây chuyển sang lạnh lẽo, định xuất thủ.

Thanh âm của Diệp Chân cũng ở trong nháy mắt này vang lên.

- Mông Lực Tây, nếu ngươi muốn chọc cho thiên hạ khiển trách, đánh giết Thần Sứ ta, nếu chuyện này truyền ra, chỉ sợ kết quả của ngươi cũng không khá hơn chút nào?

- Tín ngưỡng là cơ sở Y Trĩ Thần Điện dùng đẻ thống trị, trong Y Trĩ Thần Điện sẽ tuyệt đối không cách nào khoan dung một Sa Hải Thần Tế từng đánh chết Thần Sứ Y Trĩ Thiên Thần?

- Điểm này, lão phu đã sớm nghĩ đến, nhưng chờ sau khi các ngươi biến thành người chết, chuyện đã xảy ra hôm nay sẽ tuyệt đối không có bất kỳ kẻ nào biết.

Mông Lực Tây một mặt lạnh lùng, hắn vẫn chưa từ bỏ ý định lần nữa khuyên lên Diệp Chân:

- Cho nên, lựa chọn tốt nhất của ngươi chính là đầu hàng lão phu, bái lão phu làm sư.

- Thần không biết quỷ không hay, làm sao có thể? Chuyện đã xảy ra ở nơi này, ta chỉ cần ném ra một đạo phù tấn thì đã có thể truyền khắp toàn bộ Y Trĩ Sa Hải.

Diệp Chân nói.

Nghe vậy, Mông Lực Tây lại cười lạnh.

- Vậy ngươi thử xem!

Không cần Diệp Chân nhiều lời, Diệp Chân vừa dứt lời thì Mạt Thản còn có mấy tên thần vệ đã run tay ném ra phù tấn, ý đồ truyền tin tức nơi này đi.

Nhưng khiến cho mọi người vô cùng kinh ngạc là ngay khi bọn hắn vừa ném ra phù tấn thì cuồn cuộn hạt cát trong không khí lại giống như mọc ra mắt, nhanh chóng đập tới, đánh vỡ những phù tấn kia.

Không có một đạo phù tấn nào có thể xông ra khỏi phạm vi cát vàng cuồn cuộn trước mắt này.

- Hoàng Sa Vụ Hải này của lão phu bắt đầu từ Thần Thuật của Thần Điện, mặc dù còn không phải Thần Thuật, nhưng dùng để vây khốn các ngươi thì lại không có gì thích hợp bằng.

Một khắc này, cho dù Diệp Chân hay Mạt Thản thì sắc mặt đều biến.

- Thần Sứ đại nhân, để thần vệ đoạn hậu, không tiếc bất cứ giá nào, chúng ta cũng phải hộ tống ngươi ra ngoài, chỉ cần đến được Nguyên Sa Bộ Lạc, Mông Lực Tây sẽ tuyệt đối sẽ không dám hạ độc thủ với chúng ta.

Mạt Thản dùng thần hồn truyền âm nói.

- Không có cơ hội đó.

Ngay khi ngẩng đầu nhìn về phía Mông Lực Tây, ánh mắt của Diệp Chân trở nên do dự.

- Mông Thần Tế, ta có mấy điều kiện, nếu ngươi đáp ứng thì ta có thể cân nhắc bái ngươi làm thầy!

Lời vừa nói, Mạt Thản vô cùng ngạc nhiên, Mông Lực Tây thì lại đại hỉ.

Đối với Sa Hải Thần Tế Mông Lực Tây thì giết chết Diệp Chân chỉ là lựa chọn không có giá trị nhất, bất đắc dĩ nhất.

Chỉ cần thu Diệp Chân làm đồ đệ mới có thể tối đa hóa lợi ích của hắn.

- Điều kiện gì? Lão phu trước nghe một chút.

Mông Lực Tây không bị vui sướng làm choáng váng đầu óc, cảnh giác càng tăng lên, đồng thời Hoàng Sa Vụ Hải cuồn cuộn xung quanh cũng càng thêm dày đặc.

- Điều kiện của ta nha, rất đơn giản! Chỉ có ba chữ!

Diệp Chân dựng thẳng ra ba ngón tay.

- Ba chữ gì?

- Điều kiện của ta chính là....

Cũng ngay khi Sa Hải Thần Tế Mông Lực Tây lắng nghe, tiếng xé gió đột ngột vang lên, Mông Lực Tây chỉ cảm thấy trước mắt lóe lên quang ảnh, Diệp Chân đã xuất hiện trước mặt hắn.

Phong Thiểm Lược.

Diệp Chân đột nhiên bức đến phạm vi trăm thước trước người Mông Lực Tây, Tử Linh Tiên Kiếm trong lòng bàn tay đột ngột hóa thành một mảnh kiếm võng, chụp về phía đầu Mông Lực Tây, đồng thời, cuối cùng cũng thốt ra ba chữ.

- Muốn ngươi chết!

- Muốn chết!

Mông Lực Tây từ trong hàm răng vang lên hai chữ, một thanh thạch chuỳ tiểu xảo đột ngột từ sau đầu Mông Lực Tây bay ra, nghênh gió biến dài, một chùy đánh đánh phía Diệp Chân.

- Hậu Thiên Linh Bảo!

Mạt Thản bị một màn trước mắt này kinh làm kinh hô lên, hắn đầu tiên là không ngờ Diệp Chân lại chủ động công kích Mông Lực Tây, sau đó càng khiếp sợ khi thấy Mông Lực Tây vừa ra tay lại chính là Hậu Thiên Linh Bảo.

Ngay khi thạch chuỳ tản ra khí tức Hậu Thiên Linh Bảo xuất hiện, con ngươi Diệp Chân cũng co rụt lại.

Ngay khi thần quang trong mắt đại thịnh, thân hình Diệp Chân lần nữa hư không tiêu thất.

Nhưng lần này, biến mất chỉ có Diệp Chân, Tử Linh Tiên Kiếm chụp về phía đầu Mông Lực Tây thì lại không biến mất, vẫn còn tiếp tục.

Mông Lực Tây kinh ngạc nhưng cũng không dám có chút chủ quan.