← Quay lại trang sách

Chương 1980 Thay Đổi Bất Ngờ

Người trẻ tuổi, ngươi không cần lo lắng, hành động của Mông Lực Tây chỉ đại biểu cá nhân hắn, nhưng không thể đại biểu ý chí của toàn bộ Y Trĩ Thần Điện chúng ta.

- Thân phận Thần Sứ của ngươi, còn phải chờ xác nhận, nhưng những ngày này những chuyện ngươi làm, lão phu toàn bộ biết.

- Từ khi ngươi ở Hắc Sa Bộ Lạc xử tử lục bào Tế Ti Lạp Khắc Thân thì lão phu vẫn chú ý ngươi, liên tục đi theo bước chân của ngươi, quan sát hành động của ngươi.

- Thật lòng mà nói, cho dù ngươi có phải Thần Sứ hay không, nhưng những hành động của ngươi đúng là đang suy nghĩ vì người Sa tộc, vì họ làm tốt chuyện, xử lý hiện thực, càng dưới tình huống không người nào biết, bảo hộ tính mạng của bọn hắn.

- Hoàn cảnh sinh tồn của những Sa tộc bộ lạc ngươi đã đi qua, tương lai trong mấy năm sẽ chuyển biến tốt đẹp gấp đôi gấp bội, cứu được vô số người.

- Trên một điểm này, ngươi cũng muốn làm tốt hơn chín thành chín Tế Ti của Y Trĩ Thần Điện chúng ta, lão phu rất thưởng thức cũng rất thích.

- Một người có thể tạo phúc cho mấy ngàn vạn con dân Sa tộc, dù như thế nào, cũng sẽ không một người xấu.

- Ta nghĩ, chúng ta hẳn nên tìm một chỗ ngồi xuống trò chuyện chút, ngươi cảm thấy thế nào?

Mồ hôi lạnh trên lưng Diệp Chân chớp mắt rỉ ra.

Diệp Chân còn muốn thăm dò Y Trĩ Thần Điện.

Không ngờ hắn vừa tới đến Y Trĩ Sa Hải Hắc Sa Bộ Lạc không được mấy ngày đã bị Đại Tế Ti Y Trĩ Thần Điện, vị Sa Hải Thần Tế đệ nhất nhân này để mắt tới, mà chính Diệp Chân còn không phát giác chút nào.

Cho tới hôm nay, vị Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ này chủ động xuất hiện.

Đã hiểu rõ ý tứ của vị Sa Hải đệ nhất Thần Tế Nạp Cáp Nhĩ này là muốn cùng Diệp Chân hắn đàm phán hoặc giao dịch.

Nếu nói chuyện rất hợp ý, thân phận Thần Sứ này của hắn có lẽ có thể nhận được Y Trĩ Thần Điện tán thành.

Mà sở dĩ Nạp Cáp Nhĩ nói nhiều như vậy, chỉ muốn truyền đạt một điểm thiện lương hoặc một điểm thành ý với Diệp Chân.

Hắn nhìn chằm chằm Diệp Chân lâu như vậy, cũng không ra tay với Diệp Chân, như vậy hôm nay, cũng sẽ không tùy tiện ra tay với Diệp Chân.

Nghĩ thông suốt chuyện này, Diệp Chân chậm rãi nhẹ gật đầu.

- Có thể!

Khóe miệng Nạp Cáp Nhĩ xuất hiện một tia ý cười rất nhỏ, ánh mắt lại là nhìn về phía Mạt Thản và các thần vệ chỗ xa.

- Trước khi chúng ta trò chuyện, ngươi thu xếp cho bọn hắn trước đi.

- Dù sao trong mắt họ, Mông Lực Tây là Sa Hải Thần Tế, đại biểu cho Y Trĩ Thần Điện, nếu việc này truyền ra, có thể sẽ tạo thành ảnh hưởng không tốt đối với Thần Điện.

- Có thể, không biết Đại Tế Ti muốn giải thích thế nào về hành vi vừa rồi của Sa Hải Thần Tế Mông Lực Tây này?

Diệp Chân hỏi.

- Đi theo ta!

Tiếng nói vừa rơi xuống, còn không đợi Diệp Chân có hành động gì hắn đã cảm giác cả người bị một cỗ lực lượng diệu dàng, nhưng lại không thể kháng cự bao trùm, giống như túm kéo muốn đem Diệp Chân túm kéo đi về phương xa.

Diệp Chân hoảng hốt, vô ý thức, lực lượng Nguyên Linh liền bộc phát ra, nháy mắt ngưng tụ thành một khảm đao, bổ về phía tầng lực lượng nhìn không thấy sờ không được nhưng lại nhưng cảm ứng được bao trùm diệu dàng hắn kia.

Ầm!

Tầng lực lượng diệu dàng bao trùm Diệp Chân ầm vang vỡ vụn, ánh mắt Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ nhìn qua lại lộ ra một tia kinh ngạc.

Nạp Cáp Nhĩ chỉ tiện tay ở giữa muốn mang Diệp Chân đi, nhưng không ngờ, Diệp Chân lại có thể phá vỡ trói buộc của hắn.

Làm Sa Hải Đệ Nhất Thần Tế, hắn tiện tay ném ra trói buộc, cho dù cường giả Đạo Cảnh cũng không cách nào tuỳ tiện phá vỡ.

Lần nữa hướng về phía Diệp Chân lộ ra một nụ cười thiện ý, Nạp Cáp Nhĩ dẫn đầu bay về phía vị trí đám người Mạt Thản.

Diệp Chân cũng phản ứng lại, vừa rồi hẳn là Nạp Cáp Nhĩ muốn dẫn hắn đi.

- Ta là Nạp Cáp Nhĩ!

Chỉ một tiếng tự giới thiệu hùng hồn không mang bất kỳ cảm xúc gì đã để vẻ mặt của Mạt Thản và hơn một trăm thần vệ trở nên vô cùng kinh hỉ, trong mắt lưu lộ ra vẻ kính sợ đồng thời từng người không chút do dự xuống về phía Nạp Cáp Nhĩ.

Lần nữa để Diệp Chân nhìn thấy uy vọng không ai có thể so sánh của của Sa Hải đệ nhất Thần Tế Nạp Cáp Nhĩ trong Y Trĩ Sa Hải.

- Mông Lực Tây bị tham lam che mờ hai mắt, ruồng bỏ Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải, mới có hành vi vừa rồi, nhưng hành vi của Mông Lực Tây đã làm Y Trĩ Thiên Thần tức giận.

- Ngay vừa rồi, lão phu đã tự tay đánh chết đồng thời bắt sống Nguyên Linh của Sa Hải Thần Tế Mông Lực Tây.

- Nguyên Linh của hắn sẽ bị mang về Thần Điện, để cho hắn tiếp nhận ý chí của Thiên Thần thẩm phán, cho hắn trừng phạt công chính nhất!

Nói xong, Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ giơ cao Nguyên Linh của Mông Lực Tây trong tay hắn lên.

Trên bầu trời, khuôn mặt nhỏ nhắn của Nguyên Linh của Mông Lực Tây bị bóp trong tay Nạp Cáp Nhĩ tràn ngập kinh ngạc và tuyệt vọng.

Hắn có nằm mơ cũng chẳng ngờ, Đại Tế Ti lại công nhiên tuyên bố hắn ruồng bỏ Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải, ruồng bỏ Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải, đây chính là tội danh nặng nhất trong Y Trĩ Thần Điện!

Ngay lúc đó, thần vệ và Mạt Thản lúc trước quỳ đầy đất đã cùng kêu lên phê bình, hô to lên thần danh của Y Trĩ Thiên Thần và danh hiệu Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ.

- Hiện tại, chúng ta có thể tìm một chỗ trò chuyện rồi!

Ánh mắt của Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ nhìn về phía Diệp Chân.

Ngay khi Diệp Chân gật đầu, thân hình Nạp Cáp Nhĩ khẽ động, phóng về mặt đất Sa Hải,

- Đi theo ta!

Diệp Chân đi theo sau lưng Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ, cũng phóng tới mặt đất Sa Hải, ngay khi tiến lên, Diệp Chân vốn muốn thi triển độn pháp đuổi theo.

Dù sao đây chính là sa mạc thực sự, không phải hải dương chân chính.

Nhưng ngay khi Diệp Chân đang ki muốn thi triển Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn thì vô số hạt cát bên dưới lại đột nhiên giống như có linh tính, giống như dòng nước tự động gạt ra hai bên, mở ra một thông đạo Sa Hải sâu không thấy đáy.

Diệp Chân đương nhiên hiểu rõ đây là thủ đoạn của Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ, nhưng vẫn như cũ vô cùng ngạc nhiên.

Ở trong biển rộng, làm được điểm này, không khó, bản thân nước biển đã là lưu động, nhưng ở trong biển cát, muốn làm được điểm này, trên cơ bản không có khả năng.

Lấy bản thân Diệp Chân mà nói, oanh ra một hố to rất dễ dàng, nhưng muốn làm hạt cát tự động gạt ra giống như nước biển thì rất khó.

Diệp Chân hội ý đi theo sau lưng Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ, xông vào thông đạo Sa Hải sâu không thấy đáy.

Ngay khi tiến vào, cát vàng vừa tách ra giống như nước biển bị tách ra một lần nữa hợp lại, bao trùm trên đỉnh đầu Diệp Chân.

Nhưng thần kỳ là, cho dù bao nhiêu cát vàng một lần nữa bao trùm xuống thì từ đầu đến cuối chỉ có thể bao trùm đến các đỉnh đầu Diệp Chân ba mét.

Sau khi Diệp Chân tấm tắc lấy làm kỳ lạ, tốc độ của Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ bỗng nhiên chậm lại, những nơi đi qua, đột nhiên lóe lên quang ảnh.

Lúc này, vô số cát vàng giống như có sinh mệnh, thật nhanh nhúc nhích gây dựng lại, cơ hồ là ngay khi Diệp Chân vừa tới, một đại điện thuần từ cát vàng đúc thành, khắp nơi là thần bí hoa văn bỗng đúc thành.

Khi cửa chính ầm vang đóng lại, Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ tiện tay vung lên, một cái bàn thuần từ hạt cát đúc thành, hai cái ghế dựa cũng từ cát đúc thành bỗng nhiên ngưng hiện.

- Ngồi!

Nạp Cáp Nhĩ ra hiệu Diệp Chân ngồi xuống.

Thủ đoạn tạo vật thần kỳ này của Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ đã làm cho Diệp Chân cho kinh hãi.

Không chút khách khí ngồi vào ghế dựa bằng cát, Diệp Chân liền bắt đầu ra sức đánh giá bàn và ghế dựa bằng cát trước mắt.

Thanh âm thanh thúy lọt vào tai, vô cùng kiên cố, dù Diệp Chân dùng hết toàn lực cũng không thể cạy ra một hạt cát nào từ trên đó.

Khi Diệp Chân chuẩn bị vận dụng Linh Lực thử độ cứng của ghế dựa làm bằng cát này thì Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ nhịn không được cười lên.

- Đây chính là một bộ bàn ghế bình thường, không chịu được Linh Lực của ngươi oanh kích đâu, nhưng đại điện này, nếu ngươi có hứng thú thì có thể thử một chút!

Nạp Cáp Nhĩ ý vị thâm trường nói.

Diệp Chân ngơ ngác một chút, bấm tay gảy nhẹ, một lục trận Huyền Hỏa Toản từ Thiên Lôi Linh Hỏa ngưng tụ thành rít lên lấy đánh tới.

Huyền Hỏa Toản ầm vang nổ tung trên vách tường Sa Điện, dày đặc huyền ảo đường vân trên vách tường Sa Điện lóe lên một cái rất nhỏ, ánh lửa của Huyền Hỏa Toản bị chôn vùi, mà tường cát lại lông tóc không tổn hao.

Diệp Chân kinh ngạc không cách nào hình dung.