Chương 1998 Tai Vạ Bất Ngờ
Ý nghĩa chân thực của chí nguyện kia chỉ là hi vọng lấy một loại phương thức ôn hòa để thu hoạch Chúng Sinh Nguyện Lực mà thôi.
Đệ tử Huyền Cơ Đạo Môn mỗi qua một đoạn thời gian đều sẽ hành tẩu ở Đạo Quan các nơi, thị sát khó khăn trong dân gian, giải ưu cho chúng sinh.
Nói đơn giản chút, chính là những bình dân bình thường đó đến trước tượng thần trong Đạo Quan Huyền Cơ Đạo Môn cầu nguyện, hoặc trong tuyệt vọng thống khổ nói nhiều trước mặt tượng thần.
Sau khi đệ tử Huyền Cơ Đạo Môn nhận được tin tức, hơi chút điều tra, tùy tình huống mà trợ giúp.
Trong chuyện này cũng có điểm mấu chốt, giống như ác nhân sẽ không được viện thủ vân vân.
Nguyện vọng được thực hiện, như vậy bách tính sẽ cảm kích, tự nhiên sẽ ngưng tụ thành Chúng Sinh Nguyện Lực.
Cảm kích càng nhiều lên, sẽ dẫn tới việc lập bàn thờ tế bái Huyền Cơ Thiên Tôn trong nhà, lại hoặc là định kì đến Đạo Quan thăm viếng, cũng sẽ thu hoạch được Chúng Sinh Nguyện Lực lâu dài.
Phương thức thu hoạch Chúng Sinh Nguyện Lực của Lục Ly càng giống với một loại giao dịch bình đẳng.
Mà đổi thành thủ đoạn của mấy vị khác thì lại lộ ra vô cùng ác độc.
Bởi vì Chúng Sinh Nguyện Lực nhất định phải do những bình dân bình thường đó cảm kích từ nội tâm mới có khả năng ngưng tụ, cho nên, mấy vị đối thủ kia của Lục Ly vì đạt được càng nhiều Chúng Sinh Nguyện Lực mà cố tình chế tạo thiên tai nhân họa, phương châm là càng thảm càng tốt.
Bình dân bách tính bình thường chỉ có khi sinh hoạt gặp phải khó khăn thậm chí cùng đường mạt lộ mới cầu Thần vái Phật.
Mà lại sau khi đạt được trợ giúp, dù là chỉ là một chút xíu, cũng sẽ cảm động đến rơi nước mắt.
Đây chính là nguyên nhân trong Y Trĩ Sa Hải lại càng dễ xuất hiện cuồng tín giả.
Huyền Cơ Đạo Môn tu kiến Đạo Quan, chiêu thu tín đồ khắp nơi nhằm thu thập Chúng Sinh Nguyện Lực, Thận Long Nguyên Linh A Sửu mưa dầm thấm đất, một số thứ có quan hệ đến Chúng Sinh Nguyện Lực vẫn là biết.
Giống như Chúng Sinh Nguyện Lực, giống Diệp Chân dạng này ở trước mặt được tín đồ cúng bái, Chúng Sinh Nguyện Lực sẽ có một đợt bạo phát nhỏ.
Diệp Chân lấy danh nghĩa Thần Sứ Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải đi giảng đạo, như vậy sau khi Diệp Chân rời khỏi, những cuồng tín giả đó liền sẽ qua Thần Điện lạy bái Thần.
Thời điểm bái Thần, dù không có tượng thần Diệp Chân, chỉ cần bọn họ nghĩ đến bộ dáng của Thần Sứ Diệp Chân, hô hoán tên Thần Sứ Diệp Chân, Diệp Chân cũng có thể cảm nhận được lòng thành kính của bọn họ, thu hoạch được số lượng Chúng Sinh Nguyện Lực nhất định.
Nhưng Chúng Sinh Nguyện Lực sinh ra từ bái Thần, lại không hoàn toàn về một cá nhân Diệp Chân sở hữu.
Đầu tiên, Diệp Chân dựa vào là danh nghĩa Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải, xem như Thần Chủ, Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải sẽ được chia một bộ phận Chúng Sinh Nguyện Lực.
Sau đó, số Chúng Sinh Nguyện Lực còn lại cũng không hoàn toàn là của Diệp Chân.
Vẫn phải nhìn mấy tượng thần khác mà Thần Miếu thờ phụng, cùng với Thần Danh cùng thân phận địa vị của tượng thần trong thần điện cùng danh vọng ở nhân gian.
Tóm lại, quy tắc phân phối Chúng Sinh Nguyện Lực vô cùng huyền ảo phức tạp, mà lại nó có quan hệ cùng nhân tâm, cho dù Thiên Thần chính thức cũng giải thích không rõ ràng.
Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ thân là người thống trị chính thức kiêm Đại Tế Ti của Y Trĩ Thần Điện, hắn cũng được hưởng đặc quyền mà những Sa Hải Thần Tế khác không hưởng thụ được.
Đó chính là trong thần miếu ở tất cả các bộ lạc trong Y Trĩ Sa Hải đều có cung phụng có tượng thần Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ.
Vô luận người Sa Tộc bộ lạc nào, thăm viếng tượng thần, chỉ cần cống hiến Chúng Sinh Nguyện Lực, lấy danh vọng của Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ là có thể chia lãi được một số nhỏ.
Đương nhiên, đây chính là vì danh vọng của Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ rất cao.
Nếu đổi thành Sa Hải Thần Tế Mông Lực Tây đã bị chém giết, cho dù có đặt tượng thần của hắn trong tất cả Miếu Thần trong toàn bộ Y Trĩ Sa Hải đi nữa hì hắn cũng không được chia chút Chúng Sinh Nguyện Lực nào.
Bời vì ra ngoài địa bàn của hắn thì không có mấy người Sa Tộc biết đến cái tên Mông Lực Tây.
Trong thần miếu trên địa bàn của Mông Lực Tây chỉ cung phụng có ba tòa tượng thần.
Tòa lớn nhất là Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải, xếp thứ nhì là Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ, còn tòa nhỏ nhất mới thuộc về Sa Hải Thần Tế Mông Lực Tây.
Trong ba tòa tượng thần, danh vọng của Mông Lực Tây thấp nhất, yếu thế nhất, hắn quản lí người Sa Tộc số lượng liền ít đi, cũng không phải cuồng tín giả, như thế chia lãi ra, Mông Lực Tây thu hoạch được Chúng Sinh Nguyện Lực tự nhiên có hạn.
Đương nhiên, Mông Lực Tây thống trị mảnh đất này hơn ngàn năm, hơn ngàn năm tích luỹ xuống cũng không ít.
Bất quá, Diệp Chân nhìn bí pháp thôi động Chúng Sinh Nguyện Lực mà Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ cho hắn, tác dụng của Chúng Sinh Nguyện Lực thật đúng là vô cùng rộng khắp, có thể xưng thần lực vạn năng.
Mà lại một khi dùng để phụ trợ tu luyện, hiệu quả mười phần đột xuất.
Diệp Chân chỉ hơi nghiên cứu hai ngày thời gian, hiện tại đã hận không thể lập tức vận dụng Chúng Sinh Nguyện Lực để tu luyện.
Góp nhặt thì vô cùng chậm chạp, lúc tu luyện thì cái gì cũng cần, Mông Lực Tây có thể lưu giữ lại Chúng Sinh Nguyện Lực, tất nhiên rất rất ít.
Lúc này, tượng thần thuộc về Sa Hải Thần Tế Mông Lực Tây đang bị thanh lý ra ngoài, tượng thần Thần Sứ Diệp Chân được Diệp Chân lấy Nguyên Linh dùng bí pháp Y Trĩ Thần Điện gia trì lên thì đang được người Sa Tộc nơi này cung cung kính kính mang tới Thần Miếu.
Trước đó Diệp Chân có chú ý tới Thần Miếu trong các bộ lạc.
Hiện tại mới tỉnh ngộ lại, Diệp Chân triển lãm Thần Tích, đại bộ phận cuồng tín giả trong những bộ lạc đó lúc nhàn hạ sẽ tiến về Thần Miếu bái Thần.
Dù không có tượng thần Diệp Chân, bọn họ chỉ cần kêu gọi Thần danh Diệp Chân Thần Sứ, thành kính thăm viếng, cũng có thể ngưng tụ Chúng Sinh Nguyện Lực.
Thứ này rất huyền diệu, tuyệt không thể tả.
Những cuồng tín giả này cống hiến Chúng Sinh Nguyện Lực, bởi vì ở trong thần miếu cho nên Diệp Chân sẽ chỉ nhận được một bộ phận, tượng thần Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải cùng Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ trong thần miếu cũng sẽ nhận được một bộ phận.
Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải, Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ, Diệp Chân ba người phân phối Chúng Sinh Nguyện Lực, cụ thể mỗi người được phân bao nhiêu, Diệp Chân không rõ ràng.
Nhưng mà cuồng tín giả cống hiến Chúng Sinh Nguyện Lực là gấp mười gấp trăm lần người Sa Tộc bình thường, số lượng rất nhiều.
Cho dù tỉ lệ không cao đi chăng nữa, nhưng lượng có rất nhiều, Chúng Sinh Nguyện Lực trong Đạo Cung của Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ tuyệt đối sẽ có tăng phúc không tầm thường, điều này nếu không khiến cho Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ chú ý mới là lạ.
Chỉ cần hợp tác cùng Diệp Chân thì có thể không công thu hoạch được lượng lớn Chúng Sinh Nguyện Lực, chuyện tốt như vậy, cớ sao Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ không làm?
Diệp Chân cảm giác, đây là nguyên nhân cốt lõi khiến cho Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ ủng hộ hắn như thế.
Làm rõ ràng nguyên nhân, Diệp Chân cũng không để ý.
Lăn lộn lâu như vậy, Diệp Chân vô cùng rõ ràng, ăn một mình rất nguy hiểm, trên đầu có cây đại thụ như Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ che chở, Diệp Chân cũng có thể thoải mái triển lãm Thần Tích, giảng đạo tứ phương.
Địa bàn của Mông Lực Tây cũng đầy đủ cho Diệp Chân ăn thật ngon một đoạn thời gian.
Nhưng tại thời điểm Diệp Chân an tâm giảng đạo tứ phương, trắng trợn thu thập Chúng Sinh Nguyện Lực, một trận tai vạ bất ngờ thình lình xảy ra, chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi liền bao phủ hơn phân nửa Y Trĩ Sa Hải.