Chương 2008 Hoàng Sa Thần Vực
A, bộ lạc này có một vị thanh niên nam tử tu vi Huyền Cung Cảnh bát trọng? Hẳn là không gì có thể tính?
Trên bầu trời, Huyễn Thánh đang nhìn chằm chằm vào Phân Thân Thiên Vực Vạn Không Thần Kính đột nhiên thì thầm một tiếng, ngón tay khẽ quẹt qua mặt kính, linh quang của Thiên Vực Vạn Không Thần Kính nháy mắt biến mất.
Ánh mắt từ trên phân thân Thiên Vực Vạn Không Thần Kính dời qua bên cạnh, Huyễn Thánh có chút mỏi mệt vuốt lông mày, thời gian dài như vậy tiếp tục xuống, hắn quả thật có chút mệt mỏi, chủ yếu là mệt mỏi trên tinh thần.
- A, gió bắt đầu thổi rồi?
Một cơn gió nhẹ thổi góc áo của Huyễn Thánh bay phất phới, làm cho Huyễn Thánh mừng rỡ đồng thời phát ra một tiếng ho nhẹ.
Giữa đại phong xen lẫn cát bụi, mang theo một luồng hương vị sặc người, lông mày Huyễn Thánh mãnh liệt nhăn lại.
- Bão cát chết tiệt.
Không có cách, ở trong biển cát, loại thời tiết đại phong cát bụi này quá thường có gió.
Nhưng cũng vào lúc này, một loại rung động không hiểu bỗng nhiên dâng lên trong lòng Huyễn Thánh, loại cảm giác dâng trào từ trong máu này làm cho thần kinh của Huyễn Thánh trong chớp mắt căng cứng.
Cùng lúc đó, con ngươi Huyễn Thánh co rụt lại, đột nhiên phát hiện ra không thích hợp.
Chỗ của hắn đang đứng chính là ở trên bầu trời mười ngàn mét, còn trên tầng mây.
Mặc dù nói vạn dặm không mây, thế nhưng cho dù đại phong của Sa Hải này có lớn hơn nữa thì cũng không thể nào cuốn cát bụi lên vạn mét trên không trung được.
Chính là gió lốc bão cát trước đó vài ngày cũng không thể nào.
- Cẩn thận! Địch tập! Chuẩn bị nghênh địch!
Nháy mắt Huyễn Thánh phát hiện dị thường này lập tức lên tiếng cảnh báo.
Thế nhưng chỉ ở trong nháy mắt này, cát bụi từ phía dưới cuốn ngược bay lên, trong chớp mắt trở nên vô cùng dày đặc.
Giữa cả thiên địa, ở trong nháy mắt này, hình như chỗ nào cũng tràn ngập cát vàng.
Khu vực bị cát vàng chỗ tràn ngập, trong chớp mắt trở nên không giống.
Vùng thế giới này, trong cảm giác của Huyễn Thánh đột ngột biến thành lạ lẫm, trong cảm giác của Huyễn Thánh, khu vực bị cát vàng này tràn ngập càng giống một cái lồng giam!
Trong đôi mắt của Huyễn Thánh đột ngột xuất hiện một tia sợ hãi.
- Hoàng Sa Thần Vực!
Ngay khi Huyễn Thánh la thất thanh, tiếng cười to của Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ lập tức vang dội đến.
- Huyễn Thánh lão cẩu, chúng ta lại gặp mặt, hôm nay, xem ngươi chạy trốn thế nào!
Trong tiếng cười, một sa quyền giống như tràn ngập toàn bộ thiên địa làm cho Huyễn Thánh tê cả da đầu, nhanh chóng đánh về phía Huyễn Thánh.
Tất cả những chuyện này xảy ra rất nhanh.
Tại trong đôi mắt của Diệp Chân chỉ thấy cát vàng mở ra, Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ đã bao vây Huyễn Thánh vào trong một đoàn cát vàng.
Ý đồ của Diệp Chân là dùng thần niệm tìm hiểu một chút tình cảnh đại chiến của Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ và Huyễn Thánh trong đoàn cát vàng đó, nhưng đoàn cát vàng to lớn bao vây Đại Tế Ti và Huyễn Thánh, giống như có một đoàn bình chướng vô hình, ngay cả thần niệm của Diệp Chân niệm cũng không xuyên qua được.
Cùng lúc đó, chiến đấu kịch liệt cũng triển khai như vậy.
Bên người Huyễn Thánh có mười bảy Đại Thần Sư từ Nhật Nguyệt Thiên, tu vi toàn bộ ở vào khoảng giữa Đạo Cảnh sơ kỳ và Đạo Cảnh trung kỳ, lấy Đạo Cảnh trung kỳ làm chủ.
Nhưng lần này, Y Trĩ Thần Điện đã mang đến trọn vẹn hai mươi vị hộ pháp Thần Điện, nhưng toàn bộ tu vi chỉ yếu hơn Đại Thần Sư Nhật Nguyệt Thiên một chút.
Nhưng vấn đề là, Y Trĩ Thần Điện tới, trừ hai mươi vị Thần Điện hộ pháp này ra còn có năm vị Sa Hải Thần Tế.
Lần này, vì kế hoạch của Diệp Chân, trừ một bộ phận lưu thủ ở Thần Điện hộ pháp ra thì Y Trĩ Thần Điện đã có thể xưng dốc toàn bộ lực lượng.
Luận thực lực tổng hợp, hộ pháp Y Trĩ Thần Điện không bằng Đại Thần Sư Thiên Miếu, nhưng, mỗi một Sa Hải Thần Tế Y Trĩ Thần Điện đều có thể xưng cấp độ BOSS.
Có lẽ vì muốn hiển lộ rõ ràng thực lực trước mặt Diệp Chân, Sa Hải Thần Tế Ô Vưu nhìn như rất tùy ý chụp về phía một Đại Thần Sư Đạo Cảnh trung kỳ.
Vị Đại Thần Sư Thiên Miếu thật cũng không sợ, giận dữ hét một tiếng, bản mệnh trấn khí của hắn đã nghênh đón.
Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, vị Đại Thần Sư Thiên Miếu này vừa thôi động bản mệnh trấn khí lại thổ huyết bay ngược, món cực phẩm bản mệnh Trấn khí kia thì ầm vang vỡ vụn, trong thân thể vị Đại Thần Sư đó càng truyền ra tiếng xương vỡ vụn nghe ghê răng.
Sau đó Ô Vưu cười gằn nhào tới, tiếp tục đuổi giết Đại Thần Sư bị một chưởng trọng thương.
Mặc dù một chưởng này của Ô Vưu lợi hại, nhưng trong một chưởng đó, Diệp Chân lại cảm ứng được một tia khí tức Chúng Sinh Nguyện Lực.
Uy lực một chưởng đó kinh người như thế, trừ tu vi bản thân Ô Vưu ra cũng có quan hệ đến vận dụng Chúng Sinh Nguyện Lực.
Chân chính kinh người là xếp hạng đệ nhị Sa Hải Thần Tế Côi Cổ.
Thân hình Côi Cổ ở trong hư không như quỷ mị, lập lòe, tóc bạc bay lên, thân hình mỗi một lần lấp lóe đều có một vị Đại Thần Sư phun máu bay ngược ra.
Nhưng Côi Cổ xuất thủ đều chỉ là một chưởng đánh bay, không hề giống Ô Vưu truy sát như bóng với hình.
Đó cũng không phải nói Côi Cổ nhân từ nương tay, hoặc thủ hạ lưu tình.
Mà Côi Cổ vì tận khả năng bảo hộ Hộ Pháp Y Trĩ Thần Điện.
Y Trĩ Sa Hải tài nguyên thiếu thốn, cường giả Đạo Cảnh vô cùng khan hiếm, bất kỳ một Đạo Cảnh hộ pháp nào vẫn lạc thì đối với Y Trĩ Thần Điện đều là một tổn thất thật lớn.
Cho nên, lúc này Côi Cổ trước trọng thương từng Đại Thần Sư nhìn qua có tính uy hiếp, sau đó lưu bọn hắn cho Hộ Pháp Y Trĩ Thần Điện xử trí.
Có thể nói, không có Huyễn Thánh ở giữa trụ trì, cục diện đã trở thành nghiêng về một bên đồ sát.
Thực lực của Y Trĩ Thần Điện dù yếu, nhưng trước đó đã bằng vào địa lợi chọi cứng với liên quân của Thiên Miếu và Đại Chu.
Bây giờ, sức mạnh hàng đầu của Y Trĩ Thần Điện dốc toàn bộ lực lượng, tình hình chiến đấu đương nhiên nghiêng về một bên.
Sau khi quan sát mấy hơi, Diệp Chân cũng chọn cơ gia nhập chiến đoàn.
Nguyên bản, cục diện trước mắt này, Diệp Chân xuất thủ hay không cũng không đáng kể, nhưng cơ hội khó được.
Diệp Chân không sử dụng Phong Thiểm Lược, chỉ dùng một tốc độ không quá thu hút nhưng cũng tuyệt đối không chậm, vọt tới trước mặt một đôi Đại Thần Sư và Thần Điện hộ pháp đang đại chiến.
Vị Đại Thần Sư này lúc trước bị Côi Cổ đánh một chưởng, bị trọng thương, lúc này khóe miệng mang theo tơ máu, ở vào thế hạ phong.
Nhưng đối với một tiểu gia hỏa một Huyền Cung Cảnh cửu trọng như Diệp Chân, vị Đại Thần Sư này rõ ràng không để ý, nhưng theo bản năng của võ giả vẫn giữ lại vài phần cảnh giác.
Ngay khi tới gần, Diệp Chân bước ra một bước, dưới lòng bàn chân lóe lên một đoàn ánh bạc.
Gần như là đồng thời, vị Đại Thần Sư Thiên Miếu đang nhanh chóng lui lại cảm thấy dưới chân giống như có một ngọn núi lớn, thân hình không hiểu thấu trầm xuống, tốc độ không tự chủ được đột nhiên giảm xuống một phần ba.
Nhưng, Y Trĩ Thần Điện hộ pháp đang truy kích thì tốc độ lại không bị ảnh hưởng chút nào.
Cái này tạo nên một tình hình vô cùng quỷ dị, giống như vị Đại Thần Sư kia đột nhiên ngốc, bỗng nhiên giảm tốc, chủ động dừng lại, sau đó để Y Trĩ Thần Điện hộ pháp truy sát tới đánh lên.
Máu tươi trong miệng cuồng phún, tên Đại Thần Sư bay ngược ra sau, ánh mắt trở nên vô cùng tức giận.
Đây là có người đang âm hắn.
Nhưng sức chiến đấu và sinh mệnh lực của cường giả Đạo Cảnh lại vô cùng cường hãn và ương ngạnh, một hai chiêu thế yếu vẫn không quyết được thắng bại cuối cùng.
Cũng ở trong nháy mắt này, vị Đại Thần Sư Thiên Miếu này chợt cảm thấy khác thường, bỗng nhiên quay đầu nhìn sang thì đã thấy Diệp Chân đang nhìn hắn, nhất là ánh mắt nhìn về phía hắn không giống như kẻ địch, càng có chút giống như đang nhìn... thức ăn ngon, thơm ngào ngạt mê người.
Không đợi vị Đại Thần Sư Thiên Miếu này thong thả lại sức, vô số dây leo tuyệt sắc đã nhanh chóng bắn về phía hắn.
Không đợi hắn kịp phản ứng, toàn thân từ trên xuống dưới đã bị dây leo màu xanh sẫm, vô cùng cứng cỏi quấn chặt, ba trăm sáu mươi quan khiếu quanh người đồng thời đau nhức kịch liệt, vô số sợi đằng giống như lưỡi dao đâm vào yếu huyệt toàn thân hắn.
Sợi đằng đâm vào ba trăm sáu mươi cái huyệt vị quanh người hắn, ngay dưới linh lực chấn động, lấy một loại phương thức quỷ dị rung động.
Thoáng chốc, Linh Lực quanh người hắn vận chuyển trở nên vô cùng vướng víu và chậm rãi, trong chớp mắt mất đi năng lực phản kích.
Cũng ở trong nháy mắt này, ba mươi sáu đạo màu xanh sẫm Mai Hoa Đoạt Nguyên Châm đâm vào yếu huyệt và đan điền của hắn để Linh Lực trong cơ thể hắn giống như hồng thủy mở áp, bị cuồng rút ra.
Trong mắt tên Thiên Miếu Đại Thần Sư lập tức bị sợ hãi che kín.
Tên Thần Điện hộ pháp nhẹ nhõm mà quỷ dị thủ thắng, nhìn Đại Thần Sư bị Diệp Chân bắt sống, có chút không hiểu sờ đầu một chút, sau đó nhào về phía một chiến đoàn khác.
Mà trận đồ sát nghiêng về một bên này cũng vừa bắt đầu!