← Quay lại trang sách

Chương 2031 To gan lớn mật?

Diệp Chân nhanh chân đi đến trước mặt Chu Giáo Úy nói.

Chu Giáo Úy ngồi ở chỗ đó, đối với lời nói Diệp Chân lại phớt lờ như không nghe thấy, con mắt cũng không nhấc một chút.

Điều này khiến Diệp Chân nổi lên lửa giận, nhưng dù sao đây cũng là địa bàn bọn họ, có đại quân trú đóng, nên Diệp Chân không thể làm ẩu.

Ánh mắt nhất động, Nguyên Linh cao ba tấc của Diệp Chân phóng ra một tia Nguyên Linh uy áp.

Phải biết chỉ có cường giả Đạo cảnh mới có thể đúc Thần Hồn thành Nguyên Linh, đại đa số Nguyên Linh uy áp là đại biểu cho Đạo cảnh uy áp.

Cho nên Diệp Chân phóng ra một tia Nguyên Linh uy áp đã lập tức dọa vị Giáo Úy Huyền Cung Cảnh cửu trọng trước mắt kêu to một tiếng.

Hắn lăn lộn ở Biên Quân, có quân công trên thân, ngược lại cũng không sợ Tuần Tra Ti như Diệp Chân, nhưng một đạo Nguyên Linh uy áp cũng không phải thứ hắn có thể khinh thường.

Rất đơn giản, Diệp Chân trẻ tuổi như vậy lại có Nguyên Linh uy áp, mặc kệ tu vi như thế nào, chỉ dựa vào điểm này, tiền đồ ngày sau của Diệp Chân tuyệt đối không chỉ như hiện tại.

- Diệp bá tước.

Dưới Nguyên Linh uy áp quấy nhiễu, Chu Giáo Úy mới đứng dậy không lạnh không nhạt chào hỏi Diệp Chân.

- Diệp mỗ có thù với Chu Giáo Úy?

Diệp Chân đột nhiên mở miệng.

- Không có.

- Có oán niệm?

- Không có.

- Vì cớ gì cố ý làm khó dễ Diệp mỗ?

Diệp Chân hỏi.

- Điều này…

Chu Giáo Úy do dự một chút.

- Diệp bá tước hiểu lầm, không phải ta làm khó dễ, đó là quy củ của Chính Diệu Lưỡng Giới thành chúng ta.

- Quy củ gì?

- Điều này...

Chu Giáo Úy do dự, ngôn ngữ cũng lắp bắp.

Diệp Chân trầm mặt xuống, bỗng nhiên đưa lệnh bài đập tới trước mặt Chu Giáo Úy.

- Chu Giáo Úy, ngươi biết lệnh bài này chứ?

- Nhận biết…

Thanh âm Chu Giáo Úy đã có chút cảm giác run rẩy.

- Trì hoãn Tuần Tra Ti chúng ta, hậu quả kia, Chu Giáo Úy ngươi gánh nổi sao?

Diệp Chân quát lên.

- Điều này…

Chu Giáo Úy hiển nhiên bị khí tràng Diệp Chân hù sợ.

- Còn không cho đi.

Diệp Chân nổi giận quát, khiến Chu Giáo Úy bỗng nhiên run lên, thần sắc trở nên vô cùng khó xử, một là không dám đối mặt Diệp Chân, lại không dám cho đi.

- Nha, vị này là ai, uy phong thật lớn.

Một tiếng nói như vịt đực bị thiến vang lên, Chu Giáo Úy như được đại xá.

- Vu Công Công, đây là Diệp bá tước, tại hạ đưa hắn vào thành điều tra theo quy củ, hắn lại muốn lợi dùng chức quyền, cưỡng ép uy hiếp cho hắn đi, Vu Công Công đến đúng lúc, còn mời Vu Công Công làm chủ cho tại hạ.

Chu Giáo Úy tựa như một con chó mừng chủ bỗng nhiên đi tới trước mặt Vu Công Công nịnh nọt, lại giống như khoe thành tích.

Giáo Úy biểu hiện khiến sắc mặt Diệp Chân trở nên thận trọng, xem ra người làm khó hắn cũng không phải Giáo Úy.

Hẳn là người sau lưng Vu Công Công.

Mà tại Đại Chu, quý tộc có tư cách sử dụng thái giám chỉ có Cơ Vương Tộc.

Bởi vì quý tộc có chiến công được Phong Vương không có tư cách này.

Nói cách khác, người tận lực làm khó dễ Diệp Chân là một tên Cơ Vương Tộc.

Sẽ là ai chứ?

- Dám uy hiếp trấn thủ Giáo Úy Lưỡng Giới thành? Thật lớn mật!

Tiếng vịt đực của Vu công công mang theo cay nghiệt, tóm lấy Diệp Chân đang được tra xét để vào thành.

- Nha, ta cho là quan viên bao lớn? Chỉ là một Tam Đẳng Bá Tước nhỏ như hạt vừng, một Tây Tuần thứ Tuần Phong sứ đường thứ hai nho nhỏ, dám giương oai ở Lưỡng Giới thành chúng ta, thật sự to gan lớn mật.

Khi hai chữ 'To gan' được thốt ra trong nháy mắt, trong đôi mắt của Diệp Chân, đột ngột hiện lên tia lạnh lẽo, sau đó, Diệp Chân đã động.

Tốc độ của Diệp Chân cực nhanh, mọi người chỉ cảm thấy hoa mắt, Diệp Chân đã đứng trước mặt tên Vu công công kia, sau đó, tiếng kêu thảm thiết của Vu công công như tiếng mổ heo vang lên.

Mà lúc này, hai chiếc răng lớn đầy máu, mới vừa bay ra từ trong miệng vị Vu công công này, âm thanh bạt tai cũng vang dội lên.

Một màn này, lập tức làm cho Chu Giáo úy kinh hãi, cũng làm cho trú quân gần đó và Thương Đội kinh hãi.

Trong Lưỡng Giới thành, cũng có người nháo sự, nhưng, dám đánh người của trấn thủ Giáo Úy, lại không có một ai.

Còn người dám đánh thái giám của trấn thủ Giáo Úy thì căn bản không có, đều phải cười nhượng bộ.

- Lại dám đánh ta! Ta thấy ngươi đây đang muốn tạo phản! Người đâu, nhanh, bắt lấy hắn, bắt lấy…

Miệng của Vu công công hét rầm lên như người bị điên, bị người tát bạt tai trước mặt mọi người, còn gãy mất hai chiếc răng lớn, Vu công công bị đánh vô cùng thê thảm, đã mất lý trí.

Chu Giáo úy ngẩn ngơ, lập tức vung tay lên, gần năm trăm trú quân, lập tức đã vây quanh, xoạt xoạt xoạt, Viêm Linh Bạo Ma nỏ trong tay đã dồn dập nhắm về phía Diệp Chân.

Vì Lưỡng Giới thành nằm ở vị trí quan trọng, cho nên trấn thủ quan binh nơi này, vô luận binh lính hay vũ khí, tất cả đều là loại có chất lượng cao.

Diệp Chân nhàn nhạt quét mắt một vòng vây quanh Chu Giáo úy, tiện tay lấy ra lệnh bài của sáng ra Tuần Phong Sứ đường thứ hai của bản thân.

- Tuần Tra Ti Tuần Phong Sứ đến giải quyết việc công, ta nhìn xem ai dám động đến tay!

Giọng nói của Diệp Chân nổi giận quát lên, lập tức trấn trụ Chu Giáo Úy.

Chu Giáo úy cũng không ngốc, bình thường phối hợp với Vu công công này làm khó dễ một hai người, cũng không thành vấn đề, nhưng nếu thật sự làm lớn chuyện, khó mà làm được.

Nhất là thân phận của Diệp Chân, cũng không phải dễ trêu đùa.

- Nhanh, còn không bắt lấy tên gian tặc này, sau đó giết…

Ầm!

Vu công công bụm một bên gò má còn chưa mắng xong, Diệp Chân đã đá một chân ra, trực tiếp đá bay Vu công công xa hơn mười mét, trong miệng cuồng phún ra máu tươi.

Vẻ mặt của Diệp Chân tái nhợt, lúc này mới chậm rãi lấy ra ấn tỷ Bắc Hải Tam Đẳng Bá Tước của hắn, chỉ tay vào Vu công công đang không ngừng phun máu, mắng từng chữ từng câu,

- Tuy chi vị quan viên Bắc Hải Tam Đẳng Bá Tước thấp, nhưng cũng là quan viên đao thật kiếm thật chém xuống đầu Ma Tộc bằng tay, đây là quân công!

- Há phải để một Hoạn Quan nho nhỏ như ngươi to gan lớn mật vũ nhục quan viên?

Vu công công bị sát khí của Diệp Chân bao phủ, lại bị Diệp Chân dạy dỗ một trận, lúc này, toàn thân vị này run rẩy, quả thực nói không nên lời.

Nhưng, từng chữ từng lời nói của Diệp Chân lại làm cho Chu Giáo úy và các biên quân bao vây Diệp Chân thay đổi thần sắc.

Hiển nhiên, từ trong lòng, bọn họ tán thành cách làm của Diệp Chân.

Tuy Đại Chu có tồn tại vấn đề như vậy, nhưng quân công chí thượng, ai chưa từng biết qua, nhất là nhiệt huyết vẫn còn trong biên quân Đại Chu!

Những biên quân bao vây Diệp Chân, thậm chí có người còn lặng lẽ điều chỉnh một chút hướng chỉ của Viêm Linh Bạo Ma nỏ cầm trong tay.

Ánh mắt nhìn về phía Diệp Chân cũng biến đổi.

Nói thật, những biên quân này đối với Vu công công luôn làm mưa làm gió cũng không quen nhìn, bây giờ nhìn hắn bị đánh, tuy ngoài miệng không nói gì, nhưng tâm lý thật sự rất sảng khoái.

Chu Giáo úy lại rơi vào tình huống khó xử, chuyện này đã vượt qua phạm vi hắn xử trí.

Không có quá nhiều cân nhắc, Chu Giáo úy đã ngay lập tức thông báo chuyện này cho người lãnh đạo trực tiếp của hắn, cũng chỉ có lãnh đạo hắn Chính Diệu Trấn Thủ Sứ Lưỡng Giới thành mới có thể giải quyết.

Bời vì lúc trước, mệnh lệnh làm khó dễ Diệp Chân, chính là do Chính Diệu Trấn Thủ Sứ Lưỡng Giới thành đưa ra.

Diệp Chân vẫn đang đứng án binh bất động tại nơi đó, về phần năm trăm Viêm Linh Bạo Ma nỏ chỉ vào hắn, Diệp Chân không để ý.

Lấy tốc độ của Diệp Chân, trước khi những biên quân này bấm cò, hắn đã có thể dùng Phong Thiểm Lược di chuyển tức thời đến trong vòng hơn mười dặm ngoài, rời đi trung tâm xạ kích bao trùm.

Sở dĩ Diệp Chân ngang nhiên xuất thủ chỉ vì muốn dạy dỗ Vu công công, một tên thái giám dám lớn lối vũ nhục hắn trước mặt mọi người.

Nếu chuyện này truyền đi, thể diện của Bá Tước cùng Tuần Phong sứ Diệp Chân cũng mất hết.

Đồng thời, Diệp Chân cũng vì muốn làm cho người sau lưng Vu công công lộ diện.

Việc này, Diệp Chân thấy náo theo đám Chu Giáo úy không có ý nghĩa, cũng không có kết quả.

Đám người Chu Giáo úy đương nhiên không dám đắc tội quá mức với Diệp Chân, càng không dám vi phạm mệnh lệnh người phía sau bọn họ, kết quả cuối cùng, cũng sẽ dây dưa.

Hiện tại, Diệp Chân không muốn dây dưa.

Mà người muốn làm khó Diệp Chân, nếu là người của Cơ Vương Tộc, đây đã không còn gì để nói, hơn nữa, Diệp Chân đã loáng thoáng đoán ra.

Cùng thời khắc đó, trong Trấn Thủ Phủ Chính Diệu Trấn Thủ Sứ Lưỡng Giới thành, Trấn Thủ Sứ Khai Nguyên hầu Cơ Quản đang cầm một phong ngọc giản trầm tư.