Chương 2110 Tôn Nghiêm Hồ Tộc
Cự Linh Đại Thánh công kích như vậy, không cần nhiều, chỉ cần ba lần, toàn bộ Đồ Sơn sẽ long trời lở đất, đừng nói kiến trúc bình thường biến thành phế tích, chỉ sợ ngay cả Thanh Khâu mộ phần cũng phải lần nữa nhận tổn thất.
Lấy sự khôn khéo của ba vị Thái Thượng trưởng lão Hồ tộc, đương nhiên hiểu rõ bọn hắn phải nên làm như thế nào.
Trong nháy mắt tiếp theo, hai vị Thái Thượng trưởng lão Hồ tộc đột ngột thoát ra khỏi hư không, hai đạo quang hoa từ trong tay mỗi người bọn họ bay ra, cản về phía cự chùy cấp bậc Hậu Thiên Linh Bảo đang dựa vào quán tính rơi xuống mặt đất Đồ Sơn.
Thái thượng tam trưởng lão Hồ tộc Đồ Triệt thì bay về phía Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành.
- Đại Thánh, còn xin dừng tay.
Có hai vị Thái Thượng trưởng lão ngăn cản, uy lực của một chùy kinh khủng này bị hạ xuống đến thấp nhất, nhưng vẫn đập toàn bộ Đồ Sơn lần nữa chấn động.
- Tiểu tử này ngay trước trước mặt lão tử giết tộc Đạo Cảnh của ta, nếu Hùng Thành ta không truy cứu, ngươi nói ta phải giao phó với Hùng vương nhà ta như thế nào?
- Tránh ra!
Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành gầm lên giận dữ, cự chùy cấp bậc Hậu Thiên Linh Bảo lần nữa bộc phát linh quang.
- Đại Thánh, còn xin dừng tay!
Ánh sáng lóe lên, toàn bộ ba vị Thái Thượng trưởng lão Hồ tộc tập trung đến cùng một chỗ, bao vây Cự Linh Đại Thánh lại, Linh Lực ngút trời, lực lượng thiên địa pháp tắc làm cho trong lòng tất cả mọi người vô cùng kiềm chế, trong chớp mắt sóng gió phô thiên cái địa nổi lên.
- Đại Thánh, Đồ Sơn chính là Tổ Địa của Hồ tộc ta, nếu Đại Thánh thật muốn tiếp tục làm ẩu, hủy Tổ Địa Đồ Sơn của Hồ tộc ta, vậy thì nói không chừng mấy lão bất tử chúng ta sẽ phải liều mạng với Đại Thánh.
Thái Thượng đại trưởng lão Hồ tộc thấp giọng quát nói, âm thanh vô cùng kiên quyết.
Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành ngẩn ngơ, hắn cũng là Hùng lão thành tinh, lập tức kịp phản ứng.
Tiểu tử Diệp Chân này quá gian hoạt, hắn nếu tiếp tục kiên trì thì hắn sẽ trở thành kẻ thù của toàn bộ Hồ tộc.
Hùng tộc bọn hắn đương nhiên sẽ không sợ Hồ tộc, nhưng hiện tại, Hồ tộc cũng không phải bọn hắn có thể khinh thường.
Hồ tộc trong vài vạn năm này đều thừa hành sách lược quân sư, lực lượng bản thân không phải quá mạnh, nhưng lực lượng có thể điều động lại vô cùng kinh người.
Huống chi, lúc này Hùng Thành hắn đang ở trong Hồ tộc Đồ Sơn, lực lượng của hắn có mạnh hơn thì cũng không phải đối thủ của ba vị Thái Thượng trưởng lão Hồ tộc.
- Mấy vị trưởng lão yên tâm, ta ra tay tự có phân tấc, chỉ cầu đánh chết tiểu tử này, sẽ không tiếp tục làm tổn thương Đồ Sơn.
Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành bảo đảm.
Ba vị Hồ tộc Thái Thượng trưởng lão đồng thời trợn tròn mắt, gia hỏa xuất thân Hùng tộc, ra tay còn có thể có chừng mực?
Có mới là lạ!
Càng huống hồ, cho Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành thật ra tay có phân tấc, nhưng đối thủ của hắn là Diệp Chân, cũng không phải đèn đã cạn dầu, mới vừa rồi rõ ràng là kế sách họa thủy dẫn đông.
Ba vị Thái Thượng trưởng lão vẫn như cũ bao vây xung quanh Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành không tha.
Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành nóng nảy.
- Nếu các ngươi đã không nguyện ý cho bản Đại Thánh động thủ, vậy ba vị các ngươi bắt sống tên khốn kiếp kia đến cho ta, để cho bản Đại Thánh xử lý, việc này coi như xong!
Hùng Thành tức giận quát.
Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành nóng nảy:
- Nếu các ngươi đã không nguyện ý cho bản Đại Thánh động thủ, vậy ba vị các ngươi bắt sống tên khốn kiếp kia đến cho ta, để cho bản Đại Thánh xử lý, việc này coi như xong!
Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành đưa ra yêu cầu này, dưới tình hình như trước mắt, từ trình độ nào đó mà nói, cũng coi như hợp tình hợp lý, dù sao Diệp Chân cũng đã giết một vị Đạo Cảnh của Hùng tộc.
Gần như là nháy mắt, ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn về trên người Diệp Chân, Hồ Thanh Đồng còn có ba vị Thái Thượng trưởng lão.
Cũng đang lo lắng, không biết ba vị Thái Thượng trưởng lão có ra tay bắt Diệp Chân sau đó giao người cho Hùng tộc Cự Linh Đại Thánh hay không?
Cũng nhưng vào lúc này, mấy người Chu Hồng, Hồ Thanh Đồng, Lăng Thiên Bích, tiểu Miêu đồng thời khẽ động, đứng về phía Diệp Chân.
Ý đó không thể hiểu rõ hơn được nữa, nếu ba vị Thái Thượng trưởng lão Hồ tộc thật muốn động thủ đuổi bắt Diệp Chân, bọn hắn sẽ cùng tiến cùng lui với Diệp Chân.
Hổ Xích Mi thấy Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu đứng qua một bên, Xích Mi (lông mi màu đỏ) giương lên, không chút do dự đứng bên cạnh Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu, Hồ Thanh Đồng, thái độ đó không thể hiểu rõ hơn được nữa.
Nhưng, ánh mắt ba vị Thái Thượng trưởng lão Hồ tộc nhìn về phía của Hồ Thanh Đồng vốn đã có chút lúng túng, lúc này mấy người kia cho thấy lập trường thì sắc mặt càng đen lại.
Nếu không có Hồ Thanh Đồng, dưới tình huống bình thường, một vị Đạo Cảnh Hùng tộc chết ở trong Đồ Sơn, xuất phát từ lợi ích của Hồ tộc, giao ra hung thủ là chuyện không thể bình thường hơn được.
Nhưng, Hồ Thanh Đồng lại khác.
Lúc đại tộc trưởng Đồ Sơn rời khỏi đã cố ý giao phó, nhất định phải thận trọng đối đãi với Hồ Thanh Đồng, bảo trì lòng cảm mến và hảo cảm của Hồ Thanh Đồng đối với Hồ tộc.
Dù sao việc quan hệ đến đại sự kia, ba vị thái thượng bọn hắn vẫn có nghe thấy.
Nếu như trước đó Diệp Chân chỉ có thân phận là bằng hữu bình thường của Hồ Thanh Đồng thì bọn hắn còn có thể làm như thế, nhưng bây giờ, Diệp Chân lại là trượng phu của Hồ Thanh Đồng, phụ thân của Xích Linh Nhi.
Vậy thì yêu cầu này, tuyệt đối sẽ không thể đáp ứng.
Đầu tiên đương nhiên là tầm quan trọng trước mắt của Hồ Thanh Đồng, chuyện này có liên quan đến đại sự kia, nếu bọn họ bắt sống trượng phu của Hồ Thanh Đồng giao cho Cự Linh Đại Thánh xử trí, Hồ Thanh Đồng còn có thể cam tâm tình nguyện hiệu lực vì chuyện kia với Hồ tộc bọn hắn?
Còn nữa, nếu như bọn hắn thật bắt Diệp Chân lại giao cho Cự Linh Đại Thánh, chuyện này sẽ gây đả kích quá lớn đối với lực ngưng tụ cùng lòng người của Hồ tộc.
Hồ tộc là một Yêu Tộc rất có tính kiêm dung, trong Hồ tộc bộ cũng không phản đối tộc nhân cưới nữ tử khác tộc, cũng không phản đối nữ tử bản tộc gả cho ngoại tộc, những thân phận này, trong Hồ tộc bộ đều là thừa nhận.
Bây giờ, Hùng tộc muốn mạnh mẽ cưới Hồ Thanh Đồng, trượng phu của Hồ Thanh Đồng liều mạng giết địch, cuối cùng Hồ tộc ngược lại bắt trượng phu của nàng giao ra.
Nếu bọn hắn thật làm như thế chỉ sợ lập tức sẽ bị vô số tộc nhân phun máu me đầy mặt.
Hồ tộc qua nhiều năm như vậy vẫn luôn là ủy khuất cầu toàn, nhưng dựa vào là thông minh, dựa vào là quyền mưu. Mà không phải bán tộc nhân để nịnh nọt Yêu Tộc mạnh mẽ.
Mặt khác, lập trường của Hổ Xích Mi cũng làm cho thái thượng tam trưởng lão Đồ Triệt rất đau đầu.
Xích Hổ Vương chính là minh hữu Hồ tộc dùng hơn ngàn năm mới bồi dưỡng được đến có thể tín nhiệm, nếu bởi vì việc này mà để quan hệ của hai bên sinh ra khe hở, lúc này sẽ không bù được mất.
- Đại Thánh, chuyện này, tha thứ lão phu chờ khó tòng mệnh!
Nghe thấy thái thượng tam trưởng lão Đồ Triệt mở miệng, con mắt Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành lập tức trừng tròn vo.
- Đại Thánh, chuyện các ngươi cưới Hồ Thanh Đồng, tuy có hôn thư Ngọc Phù, nhưng việc này trước mắt không cách nào xác định thật giả, quan trọng nhất là, không thu hoạch được bản thân Hồ Thanh Đồng đồng ý, cho nên, việc làm lần này của các ngươi liên quan đến việc mạnh mẽ ép cưới.
- Loại tình huống này, Diệp Chân là trượng phu của Hồ Thanh Đồng mới kích động phản kháng, chính là nhân chi thường tình, đây là âm oán cá nhân của các ngươi, mấy lão già chúng ta cao nhất có thể làm là không giúp ai cả.
Đồ Triệt nói.
Nghe xong câu nói này, Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành hơi chút di động, cơ bắp cuồng cuộng đột ngột nổ lên.
- Tốt, nếu đã là ân oán cá nhân, vậy mấy người các ngươi nhanh tránh ra, để bản thánh chấm dứt ân oán cá nhân với Diệp Chân này!
- Đại Thánh, các ngươi chấm dứt ân oán cá nhân thì đương nhiên lão phu sẽ không ngăn cản, nhưng, tuyệt đối không được ở trong Đồ Sơn này! Ra khỏi Thanh Khâu Đồ Sơn, các ngươi muốn đánh long trời lở đất như thế nào chúng ta đều mặc kệ, nhưng nơi này tuyệt đối không được!