← Quay lại trang sách

Chương 2135 Chuyện Có Biến

Bây giờ, dưới tình huống bọn hắn không tìm thấy Diệp Chân, Diệp Chân đại khái có thể tu luyện gối cao không lo, dù sao từ sau lần ở Y Trĩ Sa Hải, trong không gian Thận Long Châu của Diệp Chân đã dự trữ đại lượng thức ăn và nước uống.

Về phần tài nguyên tu luyện, những ngày này giết Yêu Tộc Đại Thánh, trữ vật giới chỉ không có một cái nào thoát khỏi tay của Diệp Chân, không nói những cái khác, đại lượng Linh Thạch là không có bất cứ vấn đề gì, huống chi trong tay Diệp Chân vốn đã có không ít.

- Tiểu Yêu, ngươi vất vả một chút, cẩn thận quan sát tình hình, nếu có động tĩnh gì thì lập tức báo cho ta!

Giao phó một tiếng, Diệp Chân định một lần nữa quay lại thời tự không gian trong Thận Long Châu tu luyện.

Nhưng cũng vào lúc này, Tiểu Yêu đột nhiên lên tiếng.

- Phụ thân đại nhân, có một tình huống, có lẽ ngươi phải xem xét.

- Ồ, tình huống như thế nào?

Diệp Chân hỏi.

Thần niệm khẽ động, trước mắt lục quang bay lượn, cùng một thể với Diệp Chân, Tiểu Yêu lập tức hoán đổi ánh mắt của lá cây của một gốc đại thụ che trời trong Bạch Hổ thành, đến trước mặt của Diệp Chân.

Trăm dặm ngoài Bạch Hổ sơn, Hùng tộc Cự Linh Đại Thánh, Hồ tộc thái thượng tam trưởng lão Đồ Triệt còn có hai tráng hán hình người khỉ mặt khuôn mặt dữ tợn, hai vị này chắc là Hầu tộc Đại Thánh dưới tay Phong Lôi Cổ Hầu vương truy sát Chu Hồng và Tôn Bá, Thanh Hầu Đại Thánh và Thanh Nhãn Đại Thánh.

Lúc này, bọn hắn đang bị Đạo Cảnh Hổ tộc bao quanh vây.

- Bọn hắn lại đuổi theo, chuyện này so với trong tưởng tượng của ta phải nhanh hơn nhiều!

Diệp Chân có chút kinh ngạc.

Trong dự tính của Diệp Chân, bọn người Cự Linh Đại Thánh cần thời gian năm đến mười ngày mới có thể đuổi tới Bạch Hổ thành, dự tính khoảng chừng bảy ngày.

Nhưng trên thực tế, Diệp Chân đến Bạch Hổ thành chỉ mới ba ngày rưỡi.

Nói đến, vẫn là Diệp Chân xem thường đám cường giả Đạo Cảnh này, những cường giả Đạo Cảnh của Yêu Tộc ẩn giấu thực lực nhiều hơn so với trong tưởng tượng của Diệp Chân nhiều.

Lấy gốc đại thụ che trời kia như con mắt, Diệp Chân có thể nhìn thấy, bọn người Cự Linh Đại Thánh, Đồ Triệt, Thạch Hầu Đại Thánh, Thanh Nhãn Đại Thánh giống như cảm thấy hứng thú đối với lệnh truy nã trong tay Đạo Cảnh Hổ tộc.

- Tiểu Yêu, có thể nghĩ biện pháp nghe bọn hắn nói cái gì hay không?

Trong lòng Diệp Chân đột nhiên khẽ động.

- Việc này.... Phụ thân đại nhân, muốn nghe thấy bọn hắn nói cái gì sợ là khá phiền toái, khả năng bị bọn hắn phát hiện phi thường lớn.

Tiểu Yêu nói.

- Vậy ngươi cảnh giới, ta để Đại Nhĩ Đóa tới nghe.

Thần niệm của Diệp Chân cẩn thận từng li từng tí hướng về bốn phương tám hướng kiểm tra một phen, xác định nơi này tạm thời không có thần niệm của Đạo Cảnh mạnh mẽ tập trung.

Thần niệm khẽ động, lập tức gọi Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh từ trong không gian Thận Long Châu ra.

- Ừm, Nhiếp Đinh, nghe một chút xem bọn hắn đang nói gì? Ở hướng Đông Bắc, cách nơi này khoảng một ngàn hai trăm dặm.

Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh không cách nào cùng hưởng thị giác với Tiểu Yêu, nhưng chỉ cần Diệp Chân vạch ra cho hắn một phương hướng đại khái là hắn có thể lập tức tìm thấy được nơi phát ra âm thanh.

Ngay khi Đại Nhĩ Đóa nghe tới âm thanh của một nhóm người, thì Hắc Vân Đại Thánh không ngủ không nghỉ truy tìm Diệp Chân đã chạy tới.

Hổ tộc và Hùng tộc liên tục không thế nào đối phó, cho nên, Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành thì Hắc Vân Đại Thánh không thèm để ý, nhưng Hồ tộc thái thượng tam trưởng lão Đồ Triệt, Hắc Vân Đại Thánh lại không thể không để ý.

Đồ Triệt phụ tá Xích Hổ Vương ba ngàn năm, ở trong toàn bộ Hổ tộc đều có tiếng tăm lừng lẫy.

Sau khi một phen hàn huyên ngắn gọn, đám người đã tiến vào chính đề.

- Không biết Đồ trưởng lão đến đây có gì chỉ giáo?

Hắc Vân Đại Thánh đối với ý đồ Đồ Triệt đến vẫn rất để ý, sợ đây là Xích Hổ Vương an bài, nếu vậy thì thật sự là đau đầu.

- Đại Thánh, mấy ngày nay Bạch Hổ thành xảy ra chuyện, chúng ta đã biết, lão phu muốn nói là, chúng ta có cùng chung địch nhân, ta nghĩ chúng ta có thể hợp tác!

Đồ Triệt nói.

- Cùng chung địch nhân?

Hắc Vân Đại Thánh một mặt không hiểu.

- Không sai, chính là Diệp Chân này!

- Còn có đồng bạn của hắn, một hầu tử, một con lợn!

Thạch Hầu Đại Thánh căm hận nói.

- Một nữ nhân!

Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành ồm ồm bổ sung một câu.

- Hợp tác?

Hắc Vân Đại Thánh hơi nghi hoặc một chút.

- Hợp tác thế nào?

- Không biết chuyện Hắc Vân Đại Thánh muốn làm nhất là cái gì?

Đồ Triệt hỏi.

- Đương nhiên là bắt tặc tử Diệp Chân đã đốt Đại Thánh phủ của ta sau đó băm thi vạn đoạn!

Hắc Vân Đại Thánh căm hận nói.

- Như vậy cũng dễ xử lý.

Hồ tộc thái thượng tam trưởng lão Đồ Triệt vỗ tay cười to.

- Như vậy, sau khi tìm được bọn hắn, Diệp Chân này sẽ do Đại Thánh xử trí, những người khác sẽ về chúng ta xử trí, được chứ?

- Cái kia hầu tử và đầu heo kia sẽ do chúng ta xử trí.

Thạch Hầu Đại Thánh và Thanh Nhãn Đại Thánh đồng thời hô to.

- Nữ nhân Hồ Thanh Đồng kia sẽ là của chúng ta!

Cự Linh Đại Thánh cũng hô to lên.

Ánh mắt Đồ Triệt nhìn về phía Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành.

- Đại Thánh, hôn ước của Hồ Thanh Đồng có hữu hiệu hay không còn phải đợi cữu trưởng lão Hồ Bất Định trở về mới biết được!

Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành nghe xong thì nóng nảy.

- Không được, Hồ Thanh Đồng nhất định phải....

- Đại Thánh, việc cấp bách là tìm được bọn hắn, sau đó mới bàn về cái khác.

Đồ Triệt khuyên nhủ.

Nghe mấy người tranh luận, Hắc Vân Đại Thánh lại cười lạnh.

- Các ngươi dự tính thật tốt, nhưng vấn đề là, bản Thánh phái ra trên trăm Đạo Cảnh truy tìm một ngày một đêm, ngay cả một chút manh mối cũng không có, các ngươi đều muốn cầm chỗ tốt, cũng được, nhưng mà phải tìm được tặc tử đó rồi nói sau?

Nghe vậy, Hồ tộc thái thượng tam trưởng lão một mặt tự tin.

- Chỉ cần Đại Thánh đáp ứng, chúng ta tự có bí pháp tìm được chỗ bọn hắn ẩn thân.

- Nói thế nào?

Ánh mắt của Hắc Vân Đại Thánh đột ngột biến thành vô cùng mừng rỡ:

- Thật sao?

- Đương nhiên là thật!

Thạch Hầu Đại Thánh và Thanh Nhãn Đại Thánh đồng thời nhe răng cười.

- Nếu như các ngươi thật có thể giúp bản Thánh truy tìm ra tặc tử Diệp Chân đó thì tất cả đều dễ nói chuyện, bản Thánh chỉ cần tặc tử Diệp Chân kia, nhưng người khác một người cũng không lấy!

Không thèm cân nhắc quá nhiều, Hắc Vân Đại Thánh đã đưa ra quyết định!

- Từng nghe Đại Thánh có phong phạm sát phạt quả tuyệt của Hắc Hổ Vương điện hạ, hôm nay gặp mặt, quả nhiên danh bất hư truyền! Nếu Đại Thánh đã không có vấn đề, vậy chúng ta bên này cũng không có vấn đề!

Hồ tộc thái thượng tam trưởng lão Đồ Triệt bất động thanh sắc vỗ mông ngựa, làm cho Hắc Vân Đại Thánh không chỉ rất hưởng thụ mà càng có một loại cảm giác lâng lâng.

Đồ Triệt là ai?

Quân sư truyền kỳ phụ tá Xích Hổ Vương ba ngàn năm, giúp Xích Hổ Vương nhất mạch từ hạng chót trong số chư vương Hổ tộc kéo đến thực lực tổng hợp xếp hạng thứ hai.

Có thể được hắn khen ngợi, tuyệt đối là một chuyện rất có mặt mũi.

- Vậy phải xem bản lãnh của các ngươi!

Hắc Vân Đại Thánh bày ra một dáng vẻ mời các ngươi thi triển thủ đoạn.

Trong nháy mắt tiếp theo, ánh mắt của một đám Đạo Cảnh Đồ Triệt, Cự Linh Đại Thánh còn có Hùng tộc, Hồ tộc đều nhìn về phía đến Thạch Hầu Đại Thánh và Thanh Nhãn Đại Thánh dưới trướng Phong Lôi Cổ Hầu vương.

Mà Thạch Hầu Đại Thánh thì nhìn về phía Thanh Nhãn Đại Thánh.

Thanh Nhãn Đại Thánh phát ra vài tiếng cười âm lãnh quái dị làm người ta sợ hãi, sau đó thở nhẹ.

- Ra đi, tiểu bảo bối của ta!

Cổ áo Thanh Nhãn Đại Thánh đột nhiên nhoáng một cái, một hầu tử kích thước cơ đầu ngón tay, toàn thân đen như mực, ánh mắt lại đỏ như máu đột nhiên bò ra.

Càng quỷ dị là, con khỉ nhỏ này có tới bốn con mắt.

Anh!

Một tiếng giống như từ tiếng khóc của lệ quỷ leo ra từ Cửu U đột ngột phát ra từ trong miệng khỉ bốn mắt.

Một bên, Thạch Hầu Đại Thánh đã sớm chuẩn bị, hai đoàn lục sắc Linh Lực dâng lên, một mực phong bế thất khiếu của hắn, nhưng những người khác thì không tốt như vậy.

Trong tiếng khóc như lệ quỷ này, thân hình của tất cả cường giả Đạo Cảnh đều nhoáng một cái, đều có một loại cảm giác Nguyên Linh muốn bay ra khỏi cơ thể.

Bọn người Hắc Vân Đại Thánh, Đồ Triệt, Cự Linh Đại Thánh có tu vi cao còn tốt, nhưng nhóm Đạo Cảnh tu vi bình thường, ngay khi âm thanh khóc lóc này vừa vang lên đã nhao nhao mồ hôi lạnh, dùng một loại ánh mắt như gặp quỷ nhìn con khỉ nhỏ chỉ lớn cơ đầu ngón tay này.

Cùng lúc đó, Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh đang lắng nghe âm thanh bên này đột nhiên run rẩy kịch liệt, mồ hôi lạnh lớn như hạt đậu nành lớn trong chớp mắt ướt nhẹp y phục, gương mặt trong chớp mắt trở nên tái nhợt hơn cả tờ giấy.

- Làm sao vậy? Hầu tử kia vấn đề sao?