← Quay lại trang sách

Chương 2137 Sinh Tử Nhất Niệm

Huyết Nhãn Đề Hồn Thú?

Chân trời phía đông Bạch Hổ thành, Tử Tu Đại Thánh đạt được thân tín Hổ Các hồi báo, vẻ mặt có chút phức tạp.

- Xem ra cửa này lão tam xem như miễn cưỡng bước qua được, có Huyết Nhãn Đề Hồn Thú này trợ giúp, lại thêm nhiều Đạo Cảnh như vậy, đến một vị nửa bước Tạo Hóa cũng không chiếm được lợi ích?

Nghĩ đến hung thủ kia rất nhanh sẽ bị bắt được.

Nói đến đây, Tử Tu Đại Thánh gượng cười hai tiếng.

- Nhưng đây cũng là chuyện tốt! Nếu như chúng ta còn không bắt được hung thủ, chờ một khi phụ vương xuất quan, đừng nói lão tam phải chịu huấn, cho dù bản Thánh cũng phải ăn phụ vương liên lụy.

- Chuyện tốt?

Khóe miệng của Hồ Phong, đệ nhất mưu sĩ Tử Tu Đại Thánh nở ra một nụ cười lạnh.

- Chúa công, hung thủ kia bị bắt, đối với Tam gia mà nói là chuyện tốt, nhưng đối chúa công mà nói chưa hẳn là chuyện tốt.

Tử Tu Đại Thánh nhìn về phía Hồ Phong, ý đó không thể hiểu rõ hơn được nữa.

- Tam gia tự mình bắt được hung thủ, thật ra mặt mũi này xem như tìm trở về, chỉ là trước đó bị đánh có chút đau thôi.

- Cho nên, cao nhất chỉ là chịu chút liên lụy, bị đại vương huấn nhiều hơn mấy câu, nhưng căn cơ không tổn hao, không cần đến mấy năm, chỉ cần hơi làm một hai chuyện làm cho đại vương vui mừng, ảnh hưởng của chuyện này có thể tiêu trừ.

- Thế nhưng, nếu hung thủ kia là chúa công bắt được, lại hoặc là không bắt được, vậy đối với Tam gia sẽ có ảnh hưởng rất lớn.

- Nhẹ thì danh vọng sụt giảm, đội ngũ dưới trướng nội bộ lục đục, hi vọng tranh đoạt đại vị trở nên vô cùng xa vời, nặng thì trực tiếp bị đuổi ra khỏi Bạch Hổ sơn, xa trấn biên cương, vĩnh viễn cũng không cách nào quay về quyền lực trung tâm.

Quân sư Hồ Phong nói.

- Đúng, điểm này, bản Thánh cũng biết, thế nhưng loại tình huống này, chúng ta lại có thể làm thế nào? Ngẫu nhiên kéo cái chân sau còn có thể, nhưng việc có liên quan đến Hắc Hổ nhất mạch chúng ta, nếu ta không để ý đại cục, vậy ảnh hưởng của phụ hoàng đối với ta, sợ rằng sẽ còn ác liệt hơn so với lão tam mất mặt.

Tử Tu Đại Thánh thở dài.

Nghe vậy, quân sư Hồ Phong chán nản nhẹ gật đầu.

Cũng chính vì vậy mới khiến cho hắn vô kế khả thi!

Hổ tộc truyền thừa nhiều năm như vậy, nội bộ tranh đấu vô số, nhưng cơ bản ranh giới cuối cùng vẫn vô cùng rõ ràng.

Nội đấu thế nào cũng được, nhưng nếu ai dám tư thông ngoại địch, phản bội lợi ích của bản tộc, một khi bị phát hiện có thể sẽ bị đày đi xa, cơ hội vĩnh trấn biên cương cũng không có.

- Chúa công, vậy chúng ta?

Hồ Phong một mặt bất đắc dĩ.

- Toàn lực phối hợp đi! Nhưng giao phó xuống dưới, bảo bọn hắn chú ý an toàn, tuyệt đối không thể liều mạng với hung đồ! Người hành hung kia đã có thể lặng yên không một tiếng động xử lý nhiều Yêu Soái như vậy, nói không chừng sẽ có được thực lực uy hiếp Đạo Cảnh.

Tử Tu Đại Thánh nói.

- Thuộc hạ lĩnh mệnh.

Hổ Các lớn tiếng nói.

....

Tình hình của Diệp Chân bên này, từ khi những Đạo Cảnh kia lấy phạm vi ngàn dặm, hướng vào phía trong bắt đầu bất kể tiêu hao dùng lực lượng Nguyên Linh chấn động trong phạm vi bắt đầu đã trở nên vô cùng khẩn trương.

Mặc dù phạm vi ngàn dặm rất rộng, nhưng đối với trên trăm Đạo Cảnh, còn có hơn mười vị Đại Thánh thì thật không tính là gì, lực lượng Nguyên Linh của bọn hắn trong chớp mắt có thể chấn động phạm vi mười dặm.

Nếu dùng thần niệm Nguyên Linh tìm kiếm bình thường, Diệp Chân chỉ cần ẩn núp trong vật thật cỏ cây do Tiểu Yêu thúc đẩy sinh trưởng ra thì dù ai cũng không cách nào phát hiện.

Cho dù là nửa bước Tạo Hóa đến thì Diệp Chân cũng có lòng tin này.

Nhưng nếu thần niệm Nguyên Linh không ngừng chấn động, dùng thần niệm phóng xạ qua thì không giống.

Bây giờ, cho dù Diệp Chân lẫn vào một hạt cát trong Sa Hải, cho dù ngươi thấy thế nào đều là hạt cát, vẻ ngoài màu sắc tất cả đều giống nhau như đúc, khác nhau duy nhất chính là bên trong.

Nhưng cát trên Sa Hải nào chỉ là vô số, cho dù nửa bước Tạo Hóa cũng không cách nào chính xác tìm ra kia một hạt cát có bên trong khác biệt.

Thế nhưng lực lượng Nguyên Linh chấn động thì không giống, nếu ở bên trong không giống, dưới chấn động sẽ lập tức phát hiện ra khác biệt.

Giống như một mảnh gỗ vụn lẫn vào trong biển cát và có dáng dấp giống hạt cát, ngươi dùng con mắt nhìn thì không nhìn ra khác nhau, nhưng nếu cầm nó lên, sau đó dùng lực ném ra, mảnh gỗ vụn có bên trong không giống sẽ lập tức bị phát hiện.

Trước mắt, Diệp Chân mượn nhờ độn pháp giấu ở trong cỏ cây do Tiểu Yêu thúc đẩy sinh trưởng, chính là loại tình huống này.

Nguyên bản, loại phương pháp này vô cùng an toàn, gần như không có khả năng bị phát hiện.

Dùng lực lượng Nguyên Linh chấn động, loại phương pháp đần này, bọn người Hắc Vân Đại Thánh cũng không phải không biết.

Nhưng trời đất bao la, loại phương pháp đần này không cách nào xác định phạm vi, căn bản chính là vô dụng.

Ngươi không biết người hành hung núp ở chỗ nào, có lẽ trong ngàn dặm, có lẽ ngoài năm trăm ngàn dặm.

Ngươi có thế phí thật nhiều thời gian triệt để lục soát chấn động không gian phạm vi năm mươi vạn dặm, nhưng nếu hung thủ trốn ở ngoài năm trăm ngàn dặm thì sao?

Đây là nguyên nhân trước đó bọn người Hắc Vân Đại Thánh không dùng phương pháp đần này, bản thân phương pháp này tiêu hao rất lớn.

Nhưng sau khi Huyết Nhãn Đề Hồn Thú xuất hiện, phạm vi đã được xác định, dùng phương pháp đần chính là dùng lực lượng Nguyên Linh chấn động từng tấc đất này trở nên vô cùng hữu hiệu.

Chỉ cần từ ngoài vòng vây đẩy vào phía trong sẽ từng bước một làm cho Diệp Chân hiện thân, làm cho Diệp Chân không có chỗ độn.

Trước mắt, đường chạy trốn duy nhất của Diệp Chân chính là độn vào sâu dưới lòng đất, dù sao những Đạo Cảnh đó dùng Nguyên Linh chấn động, chiều sâu chấn động vào trong lòng đất cũng có hạn.

Diệp Chân chỉ cần xâm nhập vào lòng đất, thoát khỏi chiều sâu Nguyên Linh của bọn hắn thăm dò vào lòng đất, sau đó thong giong rời khỏi vòng vây, cũng có thể tạm thời an toàn.

Đây là một loại phương pháp chạy trốn duy nhất Diệp Chân có thể nghĩ ra được trong loại tình huống này.

Thời gian không đợi người, Diệp Chân ngay lập tức nghĩ đến độn xuống sâu dưới lòng đất.

Thế nhưng vào lúc này, trong ánh mắt của Huyết Nhãn Đề Hồn Thú trên đầu ngón tay Thanh Nhãn Đại Thánh bắn ra bốn đạo huyết quang, đột nhiên lắc lư rất nhỏ một cái, sắc mặt Thanh Nhãn Đại Thánh lập tức đại biến.

- Đại Thánh, xin chú ý, đối tượng chúng ta đuổi bắt đang di động.

Ngay khi cả đám Hắc Vân Đại Thánh, Cự Linh Đại Thánh nhìn về phía Thanh Nhãn Đại Thánh, Thanh Nhãn Đại Thánh nhanh chóng lấy ra một sợi tóc rối lần nữa đút cho Huyết Nhãn Đề Hồn Thú.

Huyết quang trong mắt Huyết Nhãn Đề Hồn Thú lần nữa biến ảo, lần này, trong không gian Thận Long Châu, đột nhiên toàn thân Lăng Thiên Bích phát lạnh, cũng không hiểu mở mắt, nói lên lời giống như lúc trước Chu Hồng và Hồ Thanh Đồng đã nói.

Đồng thời, trong mắt Huyết Nhãn Đề Hồn Thú bắn ra bốn đạo huyết quang, đột nhiên trầm xuống, so với lúc trước bí thuật tìm u hồn thì huyết quang chiếu xuống mặt đất nhiều hơn một chút.

Sự biến hóa này, những người khác không có cảm giác có cái gì, nhưng trong đôi mắt của Thanh Nhãn Đại Thánh ngự sử Huyết Nhãn Đề Hồn Thú lại đột ngột đại phóng kỳ quang, thậm chí khóe miệng nổi lên vẻ vui mừng.

- Chư vị Đại Thánh, chú ý, trước mắt, đối tượng chúng ta đuổi bắt đang trốn ở trong lòng đất, hơn nữa đang độn về sâu trong lòng đất.

- Mời thông báo các vị Đại Thánh đuổi bắt, dùng lực lượng Nguyên Linh tận khả năng xâm nhập sâu vào lòng đất.

Thanh Nhãn Đại Thánh quát.

- Giấu trong lòng đất?

Khóe miệng của Hắc Vân Đại Thánh đột ngột xuất hiện một tia dữ tợn.

- Truyền lệnh xuống, tất cả mọi người chấp hành theo mệnh lệnh của Thanh Nhãn Đại Thánh nói.

- Giấu ở lòng đất, nói như vậy, cái tên này đang di chuyển, thậm chí có ý đồ thoát đi, hoặc là nói, hắn đã biết chúng ta đang đuổi bắt hắn?

Hữu thân vệ thống lĩnh Huyết Ảnh Đại Thánh của Hắc Hổ Vương đột nhiên mở miệng, hai đầu lông mày hơi nhăn lại.

- Đại Thánh yên tâm!

Thanh Nhãn Đại Thánh lần nữa nhe răng cười.

- Tiểu tử này tuyệt đối trốn không thoát khỏi lòng bàn tay của chúng ta! Trong tay của ta có hồn dẫn chi vật, đủ cho bảo bối đủ nhà ta truy tung mấy ngàn lần. Mỗi qua ba mươi hơi thở ta sẽ để bảo bối nhà ta truy tìm một lần, bảo đảm hắn không chỗ nào có thể trốn.

- Tần suất có thể nhanh lên nữa hay không, ba mươi hơi thở đủ cho tiểu tử kia chạy ra hơn mấy trăm dặm.

Huyết Ảnh Đại Thánh nhăn mày nói.

- Không có cách nào nhanh hơn được nữa, bằng không thì tiểu bảo bối này của ta sẽ bị hao tổn quá nhiều.

Vừa nói, Thanh Nhãn Đại Thánh vừa cưng chiều vuốt ve Huyết Nhãn Đề Hồn Thú, lại vừa cắt một miếng thịt mềm trên cánh tay mình đút cho Huyết Nhãn Đề Hồn Thú.