Chương 2170 Cướp Cờ
Khí tức của những Khô Lâu Chiến Sĩ này biến hóa không lớn, nhưng xương cốt tạo thành nhục thân của chúng thì từng cái lại vô cùng phi phàm, lấy ánh mắt của Diệp Chân, xương cốt kém nhất trong này đều là xương cốt của Giới Vương Cảnh bỏ mình.
Chỉ điểm này đã chú định lực lượng nhục thân của những Bạch Cốt Chiến Sĩ này vô cùng cường hãn.
Càng kinh khủng là số lượng những Bạch Cốt Chiến Sĩ còn nhiều hơn Huyết Hồn kia, làm Diệp Chân nhìn thấy đã tê cả da đầu.
Nhưng vào lúc này, một âm thanh hô Long vang lên, tám tên Dực Ma đã bao vây Diệp Chân và Huyền Cơ Phân Thân lại, sát ý kinh người kích động không khí, rơi vào trên người Diệp Chân và Huyền Cơ Phân Thân.
- Nhân Tộc ti tiện, sao ngươi có thể tiến vào truyền thừa chi địa của Ma Thần tộc ta? Nhanh nói ra, nếu không, bản Tôn có một trăm loại phương pháp có thể làm cho ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong!
Sau khi tám vị Dực Ma bao vây Diệp Chân và Huyền Cơ Phân Thân lại thì cũng không vội vã động thủ, Dực Ma Ma Tôn Dịch Đà kia ngược lại chỉ tay về phía Diệp Chân ép hỏi.
Ánh mắt vây lại, ánh mắt như lưỡi đao của Dịch Đà lại nhìn chăm chú về phía Huyền Cơ Phân Thân của Diệp Chân.
- Còn có ngươi, thân là Tam Nhãn nhất tộc có được huyết mạch cao quý của tộc ta, lại xen lẫn trong cùng một chỗ với một Nhân Tộc, ngươi muốn làm gì? Muốn làm phản đồ sao?
Dực Ma chính là trong bộ đội chủ chiến của Ma Tộc, luận huyết mạch thì kém hơn so với Tam Nhãn Ma Tộc một chút, nhưng sự cao tốc và tốc độ phi hành siêu cường mang tới tác dụng chiến lược, lại làm cho địa vị của Dực Ma ở trong Ma Tộc, không kém hơn Tam Nhãn Ma Tộc.
Diệp Chân và Huyền Cơ Phân Thân liếc nhau, khóe mắt đều hiện ra ý cười.
- Huyết kỳ trong tay các ngươi có lai lịch ra sao?
Diệp Chân không trả lời mà hỏi lại.
Giữa chân trời, hư không hàng rào liên tục có chút ba động mấy lần, lại là mấy đạo huyết quang trống rỗng xuyên qua hàng rào hư không, xuất hiện giữa bầu trời xám xịt, sau đó trong chớp mắt đã rơi về phía bốn phương tám hướng.
Chiến Hồn Huyết Kỳ trên đỉnh đầu Huyền Cơ Phân Thân lần nữa nổi lên ba động hưng phấn.
Dực Ma Ma Tôn Dịch Đà cũng phát hiện ra huyết quang đang không ngừng tiến vào phương thiên địa này, trong đôi mắt hiện lên một tia lo lắng, hừ lạnh.
- Không biết sống chết!
- Lên, bắt sống!
Ra lệnh một tiếng, Ma Tôn Dịch Đà đứng chắp tay, bảy Dực Ma còn lại, hai Ma Tôn Đạo Cảnh sơ kỳ và năm Dực Ma Giới Vương Cảnh trong tay trống rỗng xuất hiện một thanh trường thương dài đến trăm mét trở lên, kiểu dáng không giống nhau, mỗi người hóa thành một tia chớp màu đen nhào về phía Diệp Chân và Huyền Cơ Phân Thân.
Tốc độ của những Dực Ma này cực nhanh, nhất là hai vị kia Bát Dực Dực Ma, ngay khi tám cánh huy động, thân hình lại biến mất trong hư không.
Huyền Cơ Phân Thân của Diệp Chân đang cười thì đột nhiên rít lên một tiếng, một loại sóng âm vô cùng thê lương không cách nào hình dung, mang theo một loại sợ hãi phát ra từ sâu trong linh hồn, đột nhiên từ trong miệng Huyền Cơ Phân Thân xông ra, phát tán bốn phương tám hướng.
Li!
Năng lực thiên phú của Hồn Ma nhất tộc, Ác Mộng Gào Thét!
Một loại sóng xung kích thần hồn phạm vi lớn, là phiên bản gia cường của ác mộng xung kích.
Trong Hồn Ma, tu vi đạt tới Thông Thần Cảnh mới có thể thi triển ác mộng xung kích, mà muốn thi triển cơn Ác Mộng Gào Thét này lại cần ngưng tụ thành Nguyên Linh mới có thể thi triển.
Trước đó, Ma Soái Phân Thân của Diệp Chân vẫn không cách nào thi triển cơn Ác Mộng Gào Thét, bởi vì Ma Soái Phân Thân cường đại hơn nữa thì cũng chỉ là một Phân Thân ký thác một sợi thần niệm của Diệp Chân, lại không có Nguyên Linh chân chính.
Nhưng bây giờ, Huyền Cơ Phân Thân lại có Nguyên Linh độc lập, hơn nữa còn là Nguyên Linh Tứ Sắc, có thể thi triển Ác Mộng Gào Thét này.
Mà theo ký ức truyền thừa của Hồn Ma nhất tộc, uy lực của Ác Mộng Gào Thét này gấp mười lần so với ác mộng xung kích, không những vậy, tu vi Nguyên Linh của người thi triển càng cường đại thì sát thương càng khủng bố.
Gần như cùng lúc đó, tất cả Dực Ma đều lộ ra vẻ mặt vô cùng thống khổ.
Thần hồn của bọn hắn bị xung kích, làm cho lực lượng của bọn hắn xuất hiện mất khống chế ở trình độ khác biệt.
Từng cái biến thành tia chớp màu đen trong chớp mắt xuất hiện bẻ cong mất khống chế, nguyên bản bởi vì tốc độ cực nhanh mà biến mất trong hư không, hai vị Dực Ma Ma Tôn cũng trực tiếp từ trong hư không hiện ra thân hình.
Càng thêm để Diệp Chân giật mình là, năm vị Lục Dực Giới Vương Cảnh Dực Ma, dưới Ác Mộng Gào Thét của Huyền Cơ Phân Thân, từng người giống như uống rượu say ngã trái ngã phải, thân hình bất ổn.
Nhưng Diệp Chân giật mình chỉ giật mình sau khi luyện thành Huyền Cơ Phân Thân, phát huy ra năng lực thiên phú mạnh mẽ thuộc về Hồn Ma Vương Giả.
Diệp Chân cũng không ngốc, chiến cơ tốt như vậy, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ lỡ!
Bước ra một bước.
Gợn sóng ngân sắc đột ngột từ dưới chân Diệp Chân phát tán bốn phương tám hướng.
Địa Từ Lực Trường!
Chính Diệp Chân toàn lực thi triển ra thần thông Địa Từ Lực Trường đã tìm hiểu thấu đáo, nhất là sau khi tu vi của Diệp Chân nhanh chóng tiến mạnh đến Giới Vương Cảnh thất trọng.
Thêm trọng lực trên người những Dực Ma này, nhất là dưới tình huống khoảng cách gần như thế, trong chớp mắt đã gia tăng khoảng nghìn lần.
Dưới lòng bàn chân từng người giống như treo một sơn mạch rả rích vô tận, khiến thân hình Dực Ma trong chớp mắt giống như sủi cảo từ trên bầu trời rơi xuống, giống như mất khống chế.
Ngay cả Dực Ma Ma Tôn Dịch Đà dẫn đầu cũng không ngoại lệ.
Dịch Đà bị Ác Mộng Gào Thét của Huyền Cơ Phân Thân xung kích, nhưng cũng không lớn.
Chỉ là Nguyên Linh đột nhiên rung động, có một loại cảm giác hoảng sợ không hiểu.
Nhưng loại hoảng sợ này cũng chỉ xuất hiện trong một khoảng thời gian rất ngắn, gần như vừa xuất hiện đã biến mất.
Chân chính làm cho Dịch Đà hoảng sợ chính là Địa Từ Lực Trường.
Ngay khi Địa Từ Lực Trường xuất hiện, thân hình của hắn đã không bị khống chế rơi xuống mặt đất.
Mặt đất, đây chính là trăm vạn ma hồn và khô lâu cốt ma các loại đang thức tỉnh ngưng tụ.
Thường ngày, tám cánh nhẹ như không có gì, giờ phút này huy động lên đến, nặng như Thái Sơn, cần tiêu hao hết lực lượng của hắn, tốc độ huy động cũng biến thành chậm vô cùng.
Cũng ở trong nháy mắt này, gợn sóng ngân sắc dưới chân Diệp Chân lan ra, vung tay lên, mấy đạo lưu quang lập tức từ trong tay Diệp Chân bay ra.
- Ha ha, làm việc!
Khí tức Đạo Cảnh vô cùng bàng bạc, lạnh lẽo, trơn nhẵn, khí tức đặc hữu của Yêu Thú và lực lượng Nguyên Linh bàng bạc cùng lúc đó ba động ra.
Mà một khắc này, cũng là lúc Hồn Ma Ma Tôn Dịch Đà suy yếu nhất.
Mất đi tốc độ, thân thể nặng hơn ức vạn cân, luống cuống tay chân.
Hưu!
Tiếng rít phá không chói tai vừa xuất hiện đã đột ngột biến mất.
Đây là tốc độ nhanh hơn tốc độ âm thanh, cho dù lỗ tai không nghe được, nhưng thân thể lại có thể cảm nhận được sóng âm.
Cũng chính là một khắc này, ở trong đôi mắt của Dịch Đà, thân hình Diệp Chân cũng biến mất.
Nhiều năm qua, trực giác chiến đấu làm cho con ngươi Dịch Đà bỗng nhiên co lại đến cực hạn.
Không chút do dự, không lo được ổn định thân hình, quanh thân Dịch Đà phun ra ánh sáng nồng đậm màu xanh đen, tám cái Hắc Dực giống như co vào hoa sen, tầng tầng thu nạp, tầng tầng bao vây lại.
Sóng âm vô danh chợt lóe lên trên đỉnh đầu, lôi quang và ánh lửa cùng một lúc đó khuynh tiết xuống.
Dịch Đà thậm chí không kịp chú ý Diệp Chân đến cùng đã làm cái gì, một món tản ra khí tức Hậu Thiên Linh Bảo hắc sắc cốt thuẫn liền đột ngột bay ra, bảo hộ ở đỉnh đầu Dịch Đà.
Lôi quang xuất hiện trên đỉnh đầu và trong ngọn lửa, đều ẩn chứa khí tức làm Dịch Đà sợ hãi.
Cửu Tiêu Thần Lôi cỡ thùng nước, bay ra trước món cốt thuẫn màu đen, hung hăng đánh xuống, lực lượng chí dương trong chớp mắt đánh xuyên hộ thể hắc quang của Dịch Đà.
Khuynh tiết đạo văn Hắc Dực huyền ảo che kín phía trên Dịch Đà.
Vô số đạo văn trên Hắc Dực ở trong nháy mắt này đại phóng quang hoa, giống như vòng xoáy, muốn ngăn cản Cửu Tiêu Thần Lôi này.
Nhưng bản thân Cửu Tiêu Thần Lôi là chí cương chí dương, đối với Ma Tộc chủ tu lực lượng mặt trái như Dực Ma, có khắc chế cực lớn.
Càng chết là, Cửu Tiêu Thần Lôi của Diệp Chân chính là do Lôi Quang Tiên phát ra.
Mà Lôi Quang Tiên là từ Hậu Thiên Linh Bảo Lôi Quang Châu của Diệp Chân và Tiên Thiên Linh Vật Lôi Linh Đằng không hoàn toàn trưởng thành dung hợp sinh ra, vốn đã mang theo một tia khí tức Đại Đạo tiên thiên lôi đình.
Trước đó, tu vi của Diệp Chân có hạn, căn bản không cách nào kích phát ra khí tức Đại Đạo tiên thiên lôi đình trong Lôi Quang Tiên.
Nhưng bây giờ, tu vi của Diệp Chân, so với Huyền Cung Cảnh cửu trọng trước đó, đâu chỉ tăng vọt mấy trăm lần.