Chương 2209 Đường Về Gian Nan
Càng quan trọng là, chúc quan phía dưới quý tộc đều giống như bọn người Quận Úy, quận Trưởng dưới trướng Diệp Chân, nếu Diệp Chân gặp không may thì bọn hắn cũng sẽ không may theo.
Có thể nói là có vinh cùng vinh, có nhục cùng nhục.
Đây mới là nguyên nhân quận trưởng Kiều Hoành, quận úy Đường Hổ vô cùng khẩn trương.
Theo thông lệ của Đại Chu, quý tộc mới phong, trong vòng mười năm sẽ không bị điều động thuộc quân tiến về Nhân Ma Chiến Trường, bởi vì phát triển đất phong và huấn luyện quân đội cần một quá trình.
Cẩn thận tính toán một chút, Diệp Chân đến Hồng Hoang Đại Lục mới khoảng mười một năm, được phong Tước Vị cũng mới không đến chín năm, theo thông lệ Đại Chu, đại đa số quý tộc mới phong, ít nhất phải hơn mười năm sau mới có thể điều thượng Nhân Ma Chiến Trường.
Lần này, Diệp Chân đi ra ngoài tìm Thải Y cũng đã cân nhắc đến ba năm sau sẽ lên Nhân Ma Chiến Trường, cho nên mới ra ngoài.
Không ngờ, quân lệnh Người Ma Chiến Trường lại xuống đến sớm như vậy, có chút vi phạm thông lệ.
Nhưng thông lệ cũng chỉ là thông lệ mà thôi, nhưng quân lệnh thì chỉ cần hạ đạt, chính là quân lệnh như núi.
Cho dù vi phạm thông lệ, nhưng chỉ cần hạ đạt thì Diệp Chân chỉ có thể lựa chọn tuân thủ chấp hành.
Tuân thủ chấp hành xong quân lệnh, mới có thể bàn về cái khác.
Phong đóng dấu chồng này có quân lệnh của quân bộ Đại Chu, vô cùng đơn giản.
Yêu cầu Bắc Hải Tam Đẳng Bá Tước Diệp Chân, trong vòng một năm phải suất lĩnh ít nhất mười hai vạn đại quân, tự chuẩn bị quân giới, đến phủ đô đốc Nhân Ma Chiến Trường Đại báo, người quá hạn trảm, tru di cả tộc!
Phía sau quân lệnh có nói rõ kỹ càng, giống như tu vi cụ thể trong mười hai vạn đại quân.
Ngươi không thể mang theo một đám thái điểu, tu vi ngay cả Hồn Hải Cảnh cũng không đến lên Nhân Ma Chiến Trường, như thế không phải ra chiến trường, mà là đi chịu chết.
Còn có thời gian huấn luyện quân đội, đều phải có địa chủ trên quận úy làm ra ghi chú kỹ càng.
Hơi suy nghĩ một chút, Diệp Chân đã gửi về một phong thư cho Cổ Thiết Kỳ, Liễu Phong, còn có quận trưởng Kiều Hoành, quận úy Đường Hổ.
Nói bọn hắn chuẩn bị, bản thân Diệp Chân sẽ trở về trong thời gian ngắn nhất.
Gọi quận úy Đường bắt đầu chuẩn bị quân đội đóng giữ, ít nhất chuẩn bị hai mươi vạn đại quân tinh nhuệ.
Quân bộ yêu cầu số lượng quân đội ít nhất là mười hai vạn, nhưng đến lúc đó phân công cho Diệp Chân phòng thủ một khu vực, vậy thì việc phòng thủ khu vực đó sẽ hoàn toàn do Diệp Chân phụ trách.
Như nghĩ không ra vấn đề, vậy quân đội là càng nhiều càng tốt.
Quân bộ Đại Chu quy định hạn mức thấp nhất mang theo bộ đội, nhưng không quy định hạn mức cao nhất.
Quy định ngươi mang mười hai vạn đại quân, chỉ cần thân phận không vấn đề, ngươi mang ba mươi vạn cũng không vấn đề gì.
Nhưng số lượng các loại tiếp tế Đại đô đốc phủ ở Nhân Ma Chiến Trường cung cấp, lại chỉ án theo mười hai vạn người mà cung cấp.
Nói cách khác, mang nhiều quân đội, tiếp tế đều cần các quý tộc tự mang.
Bên phía Diệp Chân, số lượng quân đội không thể ít, nhưng cũng không thể quá nhiều, con số hai mươi vạn này phù hợp.
Mà dưới tình huống bình thường, kỳ hạn loại đóng giữ này là mười năm, trừ phi lập được quân công đủ lớn, hoặc là quân đội chiến tử cao hơn năm thành thì mới có thể kết thúc đóng giữ trước thời hạn.
Đại quân xuất hành cần chuẩn bị rất nhiều chuyện, chuyện giai đoạn trước, Diệp Chân chỉ có thể giao cho bọn hắn trù bị.
Sau khi đưa ra câu trả lời chắc chắn, Diệp Chân rơi vào trầm tư.
Lần này, chuyện hắn nhận được quân lệnh tiến về Nhân Ma Chiến Trường đóng giữ, thật ra thì phức tạp hơn so với trong tưởng tượng của bình người thường.
Bởi vì trước mắt chủ chưởng Nhân Ma Chiến Trường chính là Đại đô đốc của Đại đô đốc phủ, Ly Thân Vương Cơ Nguyên.
Diệp Chân và Ly Thân Vương Cơ Nguyên cũng coi là lão đối đầu, nghĩ đến chuyện Nhân Ma Chiến Trường lần này chắc chắn chỉ chốc lát buồm thuận gió.
Nhất là, trên Nhân Ma Chiến Trường thi hành chính là quân pháp, một khi có biến khởi hành quân pháp, cho dù Nhân Tôn Hoàng Cơ Long tự mình nhúng tay thì cũng chưa chắc có tác dụng.
Tướng ở ngoài, có thể không nhận quân mệnh.
Cho nên, lần này tiến về Nhân Ma Chiến Trường, Diệp Chân còn phải chuẩn bị thêm một chút, lấy sách vạn toàn.
Thiên đầu vạn tự, Diệp Chân trọn vẹn trầm tư một ngày, tại ghi chép lại mấy trăm hạng mục công việc cần chuẩn bị, lúc này hắn mới chậm rãi đứng dậy.
Thở ra một hơi, nhìn bầu trời huyết sắc trước mắt, Diệp Chân đột nhiên cười:
- Không phải chính là Nhân Ma Chiến Trường sao?
- Ma Tộc chết dưới tay ta sớm đã hàng ngàn, hàng vạn, Đạo Cảnh cũng đã hơn hai mươi người, có gì phải sợ chứ?
- Hắc Nhị, Hắc Thất, Hắc Cửu!
Theo thần niệm của Diệp Chân khẽ động, ba vị quân đoàn trưởng huyết quang trùng thiên quanh người đã sớm biến thành Huyết Khô Lâu lập tức xuất hiện trước mặt của Diệp Chân.
- Tập kết quân đội, ba người các ngươi, mỗi người mang một vạn tinh nhuệ Giới Vương Cảnh theo bản soái xuất chinh!
Ma Hồn đại quân không cách nào trên chiến trường chính diện, nhưng dẫn đi, nói không chừng sẽ có tác dụng không tưởng tượng nổi, trước mắt trong Ma Hồn Giới cũng không có chiến sự, Diệp Chân định mang theo một lực lượng này để dự bị.
- Vâng, chúng thuộc hạ cẩn tuân quân lệnh của đại soái!
Sau đó, Diệp Chân dành thời gian mười tháng ở trong Ma Hồn Giới khai thác ra một lượng lớn khoáng thạch, toàn bộ từng cái cất vào trong không gian Thận Long Châu.
Na di một lượng lớn khoáng thạch như núi, lại thêm ba vạn Ma Hồn đại quân vẫn là một việc vô cùng tiêu hao lực lượng Nguyên Linh.
Diệp Chân tốn thời gian hai ngày mới làm tốt tất cả chuẩn bị.
Hai ngày sau, Diệp Chân sau khi đã an bài xong, thần niệm khẽ động đã xuất hiện ở lối ra của không gian Ma Hồn Giới, bước vào vòng xoáy chi môn rời khỏi Ma Hồn Giới.
Sau một trận ánh sáng hoa lấp lóe, Diệp Chân đã rời khỏi không gian vòng xoáy chi môn, đến mục đích.
Nhưng ngay khi rơi xuống đất, sắc mặt của Diệp Chân đột ngột kịch biến.
- Tại sao lại ở đây?
Lúc này, chỗ Diệp Chân đặt chân không phải là hung tuyệt hiểm địa gì, cũng không phải ngộ nhập cơ mật cấm địa của các phe thế lực, càng không phải rơi vào giữa trăm vạn đại quân.
Lúc này, chỗ hắn đặt chân rất im lặng, là một gò núi, ngang eo sâu cỏ xanh tản ra một loại mùi vị thơm ngọt không hiểu, rất nhiều tiểu động vật Linh giác rất kém cỏi đang sột soạt chạy qua.
Im lặng mà tường hòa!
Làm cho vẻ mặt của Diệp Chân đại biến không phải hoàn cảnh, mà là khí tức của phiến đại địa này!
Thế giới khác nhau sẽ tán phát khí tức ba động khác nhau.
Loại khác nhau này, võ giả bình thường sẽ không cảm ứng ra, nhưng võ giả có Nguyên Linh mạnh mẽ lại có thể cảm nhận được khác biệt nhỏ xíu ở trong này.
Giống như mặt đất của Hồng Hoang Đại Lục có hoàn cảnh không giống, cho võ giả khí tức ba động cũng không giống, nhưng trên tổng thể, đó là một loại vô hạn sinh cơ hồng hậu mà ủng có, nhưng lại ẩn chứa một loại khí tức ba động tuyên cổ mênh mông.
Nhưng mặt đất dưới chân Diệp Chân tán phát ra khí tức ba động cũng vô cùng hồng hậu, trong đó còn có vô hạn sinh cơ, nhưng lại thiếu khí tức tuyên cổ mênh mông đặc hữu của Hồng Hoang Đại Lục.
Nói cách khác, chỗ Diệp Chân đặt chân cũng không phải là Lạc Hoang đại lục.
Ở trong dự tính của Diệp Chân, sau khi hắn rời khỏi Ma Hồn Giới có thể quay lại Hồng Hoang Đại Lục, cho dù xuất hiện ở Hồng Hoang Đại Lục thì hắn tin tưởng, lấy năng lực của hắn thì nhiều nhất khoảng năm ba tháng là có thể quay lại Bắc Hải quận.
Sau đó bắt đầu công việc tiến về Nhân Ma Chiến Trường, so sánh thời gian thì còn rất dư dả, cho nên Diệp Chân cũng không nóng nảy một chút nào.
Nhưng bây giờ, sau khi rời khỏi Ma Hồn Giới, Diệp Chân cũng không quay lại Hồng Hoang Đại Lục như trong dự định, chuyện này làm cho kế hoạch của Diệp Chân lập tức loạn lên.
Càng chết là, ở trong cảm ứng của Diệp Chân, nếu như hắn không phán đoán sai, chỗ hắn đặt chân chính là Thái Mông Yêu Giới.
Chuyện này thật có chút muốn mạng.
Nếu không cách nào trực tiếp từ Ma Hồn Giới quay lại Hồng Hoang Đại Lục, mà từ Thái Mông Yêu Giới quay lại Hồng Hoang Đại Lục, cái đó không chỉ là khá phiền toái, hao phí thời gian cũng rất khó nói.
Như vậy, hành trình của Diệp Chân sẽ trở nên vô cùng gấp gáp.
Quân lệnh của Đại Chu không thể vi phạm.
Trên trời hạ đao, cũng muốn đuổi tới.
Quân lệnh của quân bộ cũng không phải là đùa giỡn, một khi quá hạn, không chỉ Diệp Chân bị phán trảm xét nhà đoạt tước, mà một đám chúc quan Bắc Hải quận của Diệp Chân cũng toàn bộ bị liên lụy theo, nhẹ nhất cũng phải mất đầu.
Diệp Chân có thể xác định, thông đạo lưỡng giới duy nhất rời khỏi Ma Hồn Giới kia không xảy ra vấn đề.