Chương 2215 Sinh Lộ Của Diệp Chân
Những người khác, không ai phản ứng lời của Thanh Nhãn Đại Thánh, từng người lạnh lùng nhìn Diệp Chân, chờ câu trả lời của Diệp Chân.
Khóe miệng Diệp Chân đột ngột xuất hiện một nụ cười lạnh lùng, những người này, vừa nhìn thì giống như là đã ăn chắc Diệp Chân. Lúc này, sở dĩ bọn hắn nói nhảm, không lập hạ sát thủ chỉ là muốn thuận lợi lấy được thứ mỗi người bọn hắn muốn, không muốn bởi vì chiến đấu hoặc Diệp Chân chết mà liên tục xuất hiện chi tiết khác.
Theo bọn hắn nghĩ, sinh tử của Diệp Chân đã thành thứ yếu, quan trọng chính là chiến quả và mục đích của bọn hắn.
Cho nên mới không vội động thủ.
- Các ngươi thật tự tin như vậy sao? Tự tin có thể ăn chắc ta sao?
Diệp Chân cười lạnh.
- Đừng nói là ngươi, cho dù một người nửa bước Tạo Hóa bị vây ở đây cũng phải ăn quả đắng!
Đồ Chính cười khẽ nói.
Nhìn vẻ mặt tự tin của Đồ Chính, Diệp Chân đột nhiên cười lên ha hả, tiếng cười chấn động khắp nơi.
Nhưng bọn người Đồ Chính, Đồ Triệt, Hùng Thành, Thanh Nhãn Đại Thánh, Thạch Hầu Đại Thánh đối với Diệp Chân cười to chỉ lạnh lùng nhìn qua.
- Sắp chết đến nơi mà còn muốn ra vẻ mê hoặc?
- Ra vẻ mê hoặc?
- Các ngươi cảm thấy, loại tình huống này ta còn cần phải làm như vậy sao?
- Vậy ngươi cười cái gì?
- Ta cười cái gì? Ta đang cười các ngươi, tất cả đều là một đám ngu xuẩn!
Một câu 'ngu xuẩn' của Diệp Chân lập tức chọc giận một đám Hùng Tộc Đạo Cảnh và Thanh Nhãn Đại Thánh. Nhưng khi bọn hắn đang giận dữ muốn xuất thủ thì lại bị Đồ Chính và Đồ Triệt chặn lại.
- Đừng lên, xem hắn còn có thể đùa nghịch ra hoa văn gì!
- Ta nói các ngươi ngu xuẩn, chẳng lẽ nói sai sao?
- Người của các ngươi có nhiều thì lại như thế nào?
- Các ngươi để làm cho ta trên trời không đường, dưới đất không cửa thì lại như thế nào?
- Ở trong từ điển của Diệp Chân ta chưa từng có hai chữ “đầu hàng” này, dù bốn bề thọ địch cũng chỉ có tử chiến.
- Về phần thê tử và nữ nhi của ta thì cũng không nhọc chư vị hao tâm tổn trí, ta sẽ chiếu cố cho bọn họ thật tốt.
Vừa nói đến đây, khí thế của Diệp Chân đã lấy một loại điên cuồng tư thế, bắt đầu nhanh chóng kéo lên, ánh sáng của Lôi Quang Tiên, Tử Linh Tiên Kiếm, Phụ Cốt Độc Diễm Châu nhao nhao bùng lên, một bộ dáng muốn liều mạng.
Chỉ trong một nháy mắt, sát ý, chiến ý, linh lực đều bị Diệp Chân thôi động đến cực hạn.
Một đám Đạo Cảnh vây quanh Diệp Chân lập tức lộ ra vẻ thận trọng, xét thấy thủ đoạn sát thương biểu hiện ra ngoài trước đó của Diệp Chân cực kỳ cường hãn, cả đám đều thôi động thủ đoạn phòng ngự của bản thân đến cực hạn.
Dù sao uy lực Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi của Diệp Chân cũng không phải trưng cho đẹp.
Trừ Hùng Tộc Đạo Cảnh da dày thịt thô ra, Đạo Cảnh khác trúng vào không chết cũng phải trọng thương.
- Ngu xuẩn mất khôn!
Trong lỗ mũi Đồ Chính hừ ra một tiếng.
- Ngươi cho rằng, ngươi liều mạng một lần thì sẽ có cơ hội sao?
- Bí pháp Thiên Phú Thần Thông của Yêu Tộc ta nhiều vô số kể. Chỉ cần cầm đến một tia tàn hồn của ngươi, bằng vào bí pháp Yêu Tộc ta, ngay cả khi còn bé ngươi tiểu ra quần mấy lần, chúng ta cũng có thể biết.
- Về phần Hồ Thanh Đồng và Xích Linh Nhi, chắc là ở trong tiểu thế giới tự thành một giới ngươi mang theo bên người kia, ở trước mặt Già Liên Y Châu của lão phu, tiểu thế giới kia của ngươi cũng có không chỗ che thân.
- Nếu ngươi đã muốn chết, vậy cũng đừng trách chúng ta không giảng tình nghĩa, Hồ Thanh Đồng còn có chút giá trị, về phần Xích Linh Nhi, hắc hắc!
Đồ Chính nở nụ cười lạnh, mang theo lãnh khốc không hiểu, ý uy hiếp trong đó không thể hiểu rõ hơn được nữa.
Nhưng Diệp Chân cũng càng hiểu, sở dĩ Đồ Chính nói nhảm nhiều như vậy, thật ra bởi vì bọn hắn không nắm chắc.
Bằng không thì sao lại nói nhảm với Diệp Chân như vậy.
Nhưng bọn hắn nói nhảm như vậy thì Diệp Chân lại càng thích.
Bởi vì chỉ chút thời gian này, Diệp Chân sớm đã hiểu rõ loại cục diện trước mắt, đường sống duy nhất của hắn!
Không sai, loại cục diện ngày hôm nay, đường sống duy nhất của Diệp Chân.
- Diệp Cửu Tiêu, đây sẽ là cơ hội cuối cùng của ngươi, nhân phẩm của lão phu, ngươi hẳn là còn có thể tin được?
Truyền kỳ quân sư Đồ Triệt ung dung nói một tiếng.
- Không!
- Ta vẫn một cơ hội cuối cùng, không ở trong tay các ngươi!
Ánh mắt của Diệp Chân vô cùng kiên định!
- Ồ, vậy nó ở đâu?
Ánh mắt của Đồ Triệt có chút hiếu kỳ.
- Ở chỗ của ta!
Diệp Chân hung hăng nắm chặt nắm đấm.
- Ở trong tay của ta!
Gần như là cùng lúc đó, một tiếng sấm phát ra từ phế phủ, lại giống như lôi âm nổ ra, đột ngột vang lên.
Trong chớp mắt, tất cả mọi người ở bốn phương tám hướng đều giật mình.
Cùng lúc đó, sắc mặt của Thanh Khâu Hồ tộc đại tộc trưởng Đồ Chính trầm xuống, hét to nói.
- Toàn lực xuất thủ, lưu lại Nguyên Linh của hắn!
Mấy chục đạo bàng bạc sát khí đột ngột bay lên, mang theo các loại ánh sáng, đánh về phía Diệp Chân, trong chớp mắt, toàn bộ bầu trời Chính Diệu Giới cũng bị những ánh sáng này nhuộm vô cùng chói lọi.
Nhưng trước đó, Diệp Chân đã sớm hóa thành một đạo lưu quang, phóng về hướng Thanh Khâu Hồ tộc đại tộc trưởng Đồ Chính.
Đồ Chính, chính là đường sống duy nhất của Diệp Chân hắn hôm nay.
Gần như là ngay khi Diệp Chân động, ba vị Hồ tộc Đạo Cảnh đã lập tức lao về phía Diệp Chân.
- Ai cản ta thì phải chết!
Trong tiếng rống giận dữ như tiếng sấm, ngũ thải Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi từ trong Lôi Quang Tiên trên đỉnh đầu Diệp Chân bay ra, phích lịch đánh xuống!
Vào khoảnh khắc khi Diệp Chân đánh xuống đạo Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Linh Lôi, hơn hai mươi đạo khí tức khủng bố tản ra, trong đó ẩn chứa vô số dòng xoáy linh lực đạo văn đã trong nháy mắt đổ ập tới sau lưng Diệp Chân.
Áo giáp linh lực bên ngoài thân của Diệp Chân, dưới sự công kích toàn lực của những Đạo Cảnh đại thánh, chỉ có thể phát ra một chút dao động nhỏ không dễ nhận thấy, rồi vỡ nát hòan toàn.
Bàn tay do linh lực tạo thành ẩn chứa Nguyên Linh lực lượng, đột ngột bay ra từ sau đầu Cự Linh đại thánh Hùng Thành, đánh về phía Diệp Chân.
Đây là Cự Linh đại thánh Hùng Thành có ý định bắt giữ Nguyên Linh của Diệp Chân.
Gần như cùng lúc đó, Thạch Hầu đại thánh, Thanh Nhãn đại thánh và cả đại tộc trưởng của Hồ tộc ở Thanh Khâu, Đồ Chính đều đang phân tâm ngưng tụ ra một bàn tay to lớn có thể bắt lấy Nguyên Linh, chụp xuống đầu Diệp Chân.
Bọn hắn dự đoán, dưới một kích này, thân thể của Diệp Chân chắc chắn sẽ bị diệt, mỗi người đều chuẩn bị cướp lấy Nguyên Linh của Diệp Chân vào tay, sau đó giành lấy quyền lên tiếng cao nhất trong việc phân phối chiến lợi phẩm.
Chỉ có Đồ Triệt làm quân sư lâu năm, khẽ híp đôi mắt, trong mắt lộ ra một tia kỳ dị.
Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, tình huống khác với dự đoán của rất nhiều Đạo Cảnh, thân thể của Diệp Chân cũng không bị vỡ nát.
Một đạo ánh sáng vàng tỏa ra rực rỡ và cuồn cuộn làm rung động Nguyên Linh của mọi người, bay lên từ trong cơ thể Diệp Chân, trong thời gian ngắn lập tức ngưng tụ thành một tấm khiên tròn màu vàng, giống như vỏ trứng gà, bao bọc Diệp Chân ở bên trong.
Tất cả dòng lũ linh lực, cho dù Đạo Cảnh phổ thông toàn lực tấn công, hoặc Cự Linh đại thánh dùng toàn lực ra tay, hoặc Thanh Nhãn đại thánh đang cực kỳ căm giận, trực tiếp thúc dục Hậu Thiên Linh Bảo phát động một đòn mạnh nhất.
Trước mặt vỏ trứng gà này, tất cả đều tan rã, tiêu tán không còn chút dấu vết.
Nhưng vỏ trứng gà này vẫn không có gì thay đổi.
"Chúng Sinh Nguyện Lực?"
Vẻ mặt của Đồ Chính, đại tộc trưởng của Thanh Khâu Hồ tộc, trong nháy mắt trở nên vô cùng đặc sắc.
Không cách nào hình dung, đó là hàng loạt các loại cảm xúc khiếp sợ, rối rắm, thống khổ, đáng tiếc, hâm mộ, loại cảm xúc này khiến khóe miệng Đồ Chính co giật đến cực hạn.
Chúng Sinh Nguyện Lực!
Với bọn hắn, những người đạt đến Đạo Cảnh đỉnh phong, nửa bước Tạo Hóa, mỗi khi đạt được một giọt đều coi như bảo bối, nâng niu trân trọng, cất giấu cẩn thận, chưa kể đến khó khăn, tai ương sống chết, nếu chưa đến ranh giới cửu tử nhất sinh thì tuyệt đối không bao giờ dùng đến.
Nhưng bây giờ, Diệp Chân lại dùng Chúng Sinh Nguyện Lực tạo thành một vỏ trứng gà, cần dùng bao nhiêu?
Một trăm giọt?
Hay một ngàn giọt?
Hoặc nhiều hơn?
Nghĩ đến con số có thể đó, trái tim của Đồ Chính gần như co giật.
Đây chính là phung phí của trời!
Nếu hắn có nhiều Chúng Sinh Nguyện Lực như thế, nói không chừng hắn sẽ có thể nhờ vào đó mà thành công đột phá đến Tạo Hoá Cảnh.
Nhưng hiện tại, lại bị Diệp Chân dùng như rau cải trắng.
Không chỉ có là Đồ Chính, Cự Linh đại thánh Hùng Thành, Thạch Hầu đại thánh, Thanh Nhãn đại thánh còn có truyền kỳ quân sư Đồ Triệt, đều kinh hãi hoảng sợ.
Còn có thể trực tiếp dùng Chúng Sinh Nguyện Lực như vậy?