Chương 2232 Nguyên Khư tuyệt vực
Xác định được điểm này, Diệp Chân lại rất an tâm.
Thần niệm tản ra như nước, trong thần niệm chìm vào Sát Lục Không hào quang trong Huyền Cung, trong Hỗn Độn hư không, quan trọng nhất là cảm ứng dao động không gian.
Đồng thời, Long Lân Ngụy Thân, dây leo của Tiểu Yêu, Tử Linh Tiên Kiếm vẫn đang chờ, đều bị Diệp Chân điều chỉnh đến trạng thái tốt nhất.
Diệp thật không biết đối phương dùng vận dụng tấm Hỗn Độn Đại Na Di phù, đưa hắn đến đâu, nhưng vô luận đưa đến đâu, Diệp Chân đều đã chuẩn bị ứng phó bất luận xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
- Mệnh ta do ta quyết định, không phải ông trời!
Thời gian nhanh chóng trôi qua trong tình huống hỗn loạn này.
Trong cảm ứng của Diệp Chân, thời gian khoảng hơn trăm hơi thở, thông đạo không gian tỏa ra ánh sáng lung linh này, bỗng tia sáng yếu ớt.
Sau một hô hấp, thông đạo không gian đột nhiên biến mất, gió mạnh lạnh thấu xương nhào tới trước mặt, tấm Hỗn Độn Đại Na Di phù, đã đưa Diệp Chân đến điểm cuối.
Ánh sáng biến mất trong nháy mắt, một hàng ba trăm người đã thấy rõ tình hình trước mắt, mỗi người đều la thất thanh đứng lên.
- Nơi này?
- Tại sao lại là nơi này?
Ngay cả Diệp Chân, cũng là hít vào một hơi lãnh khí, hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, tấm Hỗn Độn Đại Na Di phù lại đưa hắn đến nơi đây!
Những Chư Thiên Đại Thế Giới như Hồng Hoang Đại Lục, trong trung tâm thế giới luôn luôn tràn ngập hỗn độn tiên thiên tạo hóa, mỗi giờ mỗi khắc đều biến hóa khôn lường.
Cho nên, vô số năm qua, Hồng Hoang Đại Lục hoàn toàn không có ranh giới cuối cùng.
Bởi vì, Hồng Hoang Đại Lục như một con quái thú đang ngủ say, nhưng lại không ngừng sinh trưởng trong từng giây phút.
Cho nên, Hồng Hoang Đại Lục không có biên giới.
Nhưng tất cả những điều này đã kết thúc ở mười vạn năm trước.
Mười vạn năm trước, Nguyên Đát Chi Chiến đã hình thành một đường biên giới cho Hồng Hoang Đại Lục.
Đó là nơi vô số vị Tạo Hóa Thần Nhân, thiên địa đại năng mạnh mẽ giao chiến, về sau hình thành một vùng phế tích.
Những vị Tạo Hóa Thần Nhân kia, đặc biệt là những vị Tạo Hóa Thần Nhân có tu vi Tạo Hóa cảnh đỉnh phong, có thể hiểu thấu đáo thiên địa pháp tắc, mỗi đòn tấn công của bọn hắn đều ẩn chứa vô số lực lượng thiên địa pháp tắc không cách nào tưởng tượng được.
Những lực lượng thiên địa pháp tắc này vẫn luôn xen lẫn với pháp tắc chi đạo tinh thuần giết chóc do năm đó Ma tộc và các Ma Thần trực tiếp xâm lấn để lại, hai lực lượng này vẫn không ngừng xung đột bạo phát.
Đã trở thành nơi bản nguyên chi lực không cách nào có thể chữa trị ở Hồng Hoang Đại Lục.
Hoặc nói nơi đó ở Hồng Hoang Đại Lục, nếu có thể được thế giới bản nguyên chi lực của Hồng Hoang Đại Lục chữa trị, thì trong chớp mắt, phế tích đó cũng bị các loại lực lượng bản nguyên pháp tắc xé thành phấn vụn.
Trở thành một vết sẹo vĩnh viễn không thể chữ trị được trên Hồng Hoang Đại Lục
Nơi này, được người đời gọi là Nguyên Khư.
Cũng được thế nhân gọi là Hồng Hoang tuyệt giới, Hồng Hoang tử giới.
Chính là nơi cực kỳ nguy hiểm trong Hồng Hoang Đại Lục, có thể làm người ta nghe tên đã biến sắc.
Chính là tử địa mà ngay cả cường giả Đạo cảnh cũng không dám bước vào.
Chỉ có Tạo Hóa Thần Nhân vô cùng mạnh mẽ mới cẩn thận đi vào bên trong, nhưng, cho dù là Tạo Hóa Thần Nhân, nếu vận may không tốt một chút, cũng có thể bị cửu tử nhất sinh ở đây.
Mà Nguyên Khư này, cũng là ranh giới cuối cùng của Hồng Hoang đại lục, có một đặc trưng cực kỳ nổi bật, đó chính là, mặt đất và không gian ở nơi này, trong tích tắc, sẽ ngay lập tức khôi phục, trở thành một khối lục địa hoàn chỉnh.
Nhưng, ở trong nháy mắt tiếp theo, khối lục địa vừa mới khôi phục hoàn chỉnh, đã bị đánh thành vô số mảnh vỡ bởi rất nhiều lực lượng bản nguyên pháp tắc còn sót lại.
Khoảnh khắc mọi người mới vừa đi ra từ trong thông đạo không gian, đã ngay lập tức thấy được cảnh tượng một khối đại địa hoàn chỉnh bị lực lượng khó hiểu đánh tan thành vô số mảnh vỡ.
Cũng đã nhận ra nơi này rốt cuộc là nơi nào.
Đặc biệt là hai vị Đạo cảnh kia, sau khi nhìn thấy cảnh tượng như vậy thì cũng không thèm quan tâm đến hình tượng mà kêu gào tuyệt vọng.
"Là ai? Đến cùng là ai hãm hại lão phu!"
"Lão tặc thiên, ta muốn hỏi thăm mẫu thân ngươi!"
Trong âm thanh gào thét chứa đầy căm phẫn và tuyệt vọng, mọi người đã hoàn toàn rơi vào Nguyên Khư, nơi được gọi là Hồng Hoang tử giới.
Cũng trong nháy mắt này, Nguyên Khư vừa vặn khôi phục thành một khối lục địa, lại vỡ vụn thành vô số mảnh vụn trong chớp mắt.
Tên Đạo cảnh Yêu tộc vừa nãy còn đang kêu gào tuyệt vọng, lúc này đã bị một đạo hắc quang xuyên qua trên nửa người, không có dấu hiệu báo trước, im hơi lặng tiếng hóa thành tro bụi.
Cùng một khoảnh khắc, âm thanh gào thét thê thảm lúc nãy cũng nhanh chóng biến mất hơn một nửa.
Diệp Chân đã sớm cho thần niệm nhập vào Lục Không hào quang, trong nháy mắt Nguyên Khư vỡ vụn lần nữa, thân hình đột nhiên lướt ngang mười mét.
Nơi mà Diệp Chân đứng yên trước đó, trong chớp mắt đã bị hơn mười đạo lửa lớn đốt thành tro bụi, nơi Diệp Chân đứng là một vùng đất đã vỡ vụn có chu vi hơn mười mét.
Nhưng, dù như vậy vẫn không dừng lại.
Một tia máu tươi im hơi lặng tiếng xuyên thủng không gian bên cạnh Diệp Chân, bắn thẳng đến sau lưng Diệp Chân.
Huyết quang kia cực nhanh, chờ đến khoảnh khắc Diệp Chân cảm ứng được nó, tia máu đã sắp tới gần người.
Trong huyết quang mang theo khí tức lạnh lẽo nào đó, khoảnh khắc huyết quang chạm vào Diệp Chân, toàn thân hắn đã trở nên cứng đờ.
Phụ Cốt Độc Diễm châu đang lơ lửng trên đỉnh đầu Diệp Chân, tự động thả ra một vòng ánh sáng màu đỏ để bảo vệ toàn thân Diệp Chân.
Vốn dĩ Phụ Cốt Độc Diễm có chủ động bảo vệ nhưng vẫn không thể chống đỡ nổi đạo ánh sáng màu đỏ máu có thể xuyên thủng tất cả.
Vào thời khắc sinh tử, toàn thân Diệp Chân vẫn còn cứng nhắc, nhưng thần niệm đã sớm đi vào Chúng Sinh Nguyện Lực trì, liên tiếp thúc giục chín giọt Chúng Sinh Nguyện Lực màu vàng, trong chớp mắt dung nhập vào trong vòng ánh sáng từ ngọn lửa.
Ánh sáng màu vàng kim hiện lên, tia máu lạnh lẽo khó hiểu kia, đồng thời tan biến với ánh lửa hỏa diễm của Diệp Chân.
Con ngươi của Diệp Chân đột nhiên co rụt lại, lông tơ rùng rợn khắp toàn thân.
Tuy có thêm vào chín giọt Chúng Sinh Nguyện Lực màu vàng, nhưng chỉ có thể đồng thời hủy diệt đạo huyết quang này.
Cuối cùng huyết quang này rốt cuộc có sức mạnh lớn đến mức nào?
Diệp Chân chưa kịp chuẩn bị gì, Nguyên Khư vừa rồi đã vỡ vụn, lần nữa hợp thành một khối, sau đó lại nhanh chóng vỡ vụn thành vô số mảnh vỡ.
Cảm giác nguy hiểm không thể giải thích ngay lập tức xuyên qua Lục Không hào quang trong Huyền Cung, truyền vào bên trong Nguyên Linh của Diệp Chân.
Diệp Chân gần như phản ứng theo bản năng, bỗng nhiên di chuyển một chút, mới có thể tránh đi mấy đạo ánh sáng có thể lấy mạng hắn bất cứ lúc nào.
Sau mấy hơi thở, Diệp Chân mới có được cơ hội thở dốc, còn vẻ mặt hắn đã trở nên vô cùng khó coi.
Lúc trước, có ba trăm tên trước mặt Diệp Chân bị đạo Hỗn Độn Đại Na Di phù truyền tống tới, vô cùng xui xẻo gặp tai bay vạ gió, bây giờ đã không còn một người sống sót.
Thậm chí, ba trăm người đã chết rồi còn không thể giữ lại thi thể hoàn chỉnh.
Sự lạnh lẽo không thể giải thích phả vào lòng Diệp Chân.
Rốt cuộc là ai, bỏ công sức lớn như thế để bức hắn vào chỗ chết?
Hơn nữa còn sắp xếp hoàn mỹ như vậy?
Trong Hoàn Vương phủ ở Lạc Ấp của Đại Chu.
Đại hoàng tử Hoàn Vương Cơ Ngao dựa nghiêng trên thành ao, nước nóng bên trong bốc hơi mù mịt, mấy đôi tay ngọc mềm mại đang thả vào miệng hắn những quả nho đã lột sạch vỏ, mát lạnh như ngọc, nhẹ nhàng nhai trong miệng, ngay lập tức lan ra vị ngọt ngon miệng.
Đối diện bể tắm nước nóng, có một vị văn sĩ mặc áo đạo bào màu xanh, dưới hàm có vài sợi râu dài, đang ngâm cả thân mình trong nước nóng, chỉ lộ ra một cái đầu.
Mặc dù, khỏa thân không được tao nhã cho lắm, nhưng văn sĩ áo xanh trong màn sương mù dày đặc, vẫn để lộ ra khí chất văn nhã.
Về phần Triệu Ngư, đại tổng quản của Hoàn Vương phủ, lại khép tay áo, đứng hầu hạ ở bên cạnh, khí tức như có như không, nếu không phải vẫn còn ở trong tầm nhìn, thì vị Đại tổng quản Hoàn Vương phủ Triệu Ngư này giống như không tồn tại.
"Mọi chuyện đã làm xong rồi?" Hoàn Vương Cơ Ngao nhắm mắt lại, vô ý thức hỏi một câu.
Nghe vậy, Hoàn Vương phủ Đại tổng quản Triệu Ngư cúi thấp người.
"Bẩm báo vương gia, dựa theo tính toán kỹ lưỡng của Đồ tiên sinh, sự việc đã hoàn thành."
"Ngươi khẳng định?"
Hoàn Vương Cơ Ngao vẫn không mở mắt, "Nghe nói mạng của tên tiểu tử kia rất cứng, ở bên phía Thiên Miếu đều nếm mùi thất bại, ngay cả Đồ tiên sinh cũng xuất hiện, toàn lực ra tay, hắn vẫn có thể bỏ trốn?"