Chương 2247 Tặng Cho Hoàn Vương Cơ Ngao Một Phần Đại Lễ
Làm sao có thể....
Chỉ nói bốn chữ này, âm thanh của Hoàn Vương Cơ Ngao trở nên hữu khí vô lực.
Hoàn Vương Cơ Ngao cũng không đần, ngược lại hắn vô cùng thông minh.
Chỉ là trước đó, thông minh của hắn căn bản không cần đến, biển chữ vàng Đại hoàng tử Hoàn Vương đã có thể giải quyết tất cả.
Hôm nay sơ bị ngăn cản, lập tức đã kịp phản ứng lại.
- Đúng vậy, đám Tuần Tra Ti kia sát tài, rành nhất về vu oan giá họa, rành nhất về làm ra bàn sắt, nếu bọn hắn đã dám công khai hành hình, như vậy cũng đã nói những người này chính là luận đến trên công đường cũng hẳn phải chết!
Hoàn Vương Cơ Ngao một mặt buồn bực.
- Điện hạ có thể nghĩ đến điểm này, đã thuộc cơ trí phi phàm, nhưng bây giờ điện hạ phải làm chính là phải tận lực phủi sạch quan hệ với những người này.
- Bằng không, nếu truyền đi sẽ có hại cho thanh danh, hơn nữa mấy vị điện hạ trong triều, còn có các Ngự sử cũng không nhàn rỗi.
- Bản vương hiểu rõ!
Đột nhiên, trong lòng Hoàn Vương Cơ Ngao dâng lên một loại cảm giác bất lực nồng đậm.
Một gia hỏa nhìn có thể một chân giẫm chết, làm sao lại khó đối phó giống như thế này chứ?
Truyện được dịch bởi HámThiênTàThần
....
Thời gian trở lại nửa khắc đồng hồ trước.
Đang lúc những gia nô của Hoàn Vương Cơ Ngao cho thấy thân phận, giận mắng lật trời, Diệp Chân đột nhiên chỉ vào bọn hắn lớn tiếng giận mắng lên.
- Đánh rắm!
- Từng người các ngươi đều đang nói bậy bá đạo, Hoàn Vương điện hạ là ai, sao lại có dính líu quan hệ với đám phản nghịch các ngươi?
- Ta thấy các ngươi là trước khi chết còn muốn vu cáo vu hãm cho Hoàn Vương điện hạ, tội thêm một cấp!
Không đợi Diệp Chân mắng xong, một đám gia nô lần nữa cho thấy thân phận giận mắng lên, nhưng Diệp Chân cũng không cho bọn hắn cơ hội.
Hí đã diễn xong, có diễn thêm nữa cũng không có tác dụng gì.
- Một đám phản nghịch cũng dám vu cáo cho Hoàn Vương điện hạ, đến nha, lập tức hành hình!
Sau khi Diệp Chân ra lệnh một tiếng, hơn một ngàn cái đầu người đã lăn xuống đất, huyết khí trùng thiên.
Đám người còn sót lại lập tức bị hù ct đi chảy xiết, thế nhưng, chờ đợi bọn hắn cũng chỉ là một đao chém đầu mà thôi.
Quân soái Trịnh Đương Thì tự mình mang theo một đám huynh đệ may mắn còn sống sót lúc trước, từng người trừng mắt con mắt đỏ ngầu, tự mình chấp đao chém đầu.
Có chút binh sĩ, ngay khi chém xuống một đao đã khóc không thành tiếng.
Những đồng đội này của bọn hắn, tuy không phải thân huynh đệ nhưng tình cảm lại hơn hẳn thân huynh đệ.
Vẻ mặt của Diệp Chân cũng trở nên nghiêm túc.
Chiến tranh, chỉ có chiến tranh mới có thể làm cho người ta hiểu được sinh mệnh trân quý.
Nhưng cũng chỉ có chiến tranh mới có thể làm cho người ta càng thêm lãnh huyết, càng thêm tàn nhẫn.
Những người này, có lẽ chết oan, nhưng muốn trách thì phải trách bọn họ sinh ra đã là thủ hạ của Hoàn Vương Cơ Ngao.
Đúng như những binh lính dưới quyền Diệp Chân chết thảm.
Bọn hắn có sai không?
Không!
Bọn hắn sai chỉ sai vì đã trở thành binh lính dưới quyền Diệp Chân, đồng thời đóng giữ canh phòng thượng cổ na di trận của Hải Nguyên hầu quốc.
Lúc này, chỉ có trận doanh địch ta, mà không có đúng sai!
Trong nháy mắt, hơn ba ngàn năm trăm cái đầu người đã lăn xuống đất.
Thần hồn của những võ giả bị chém giết này, Diệp Chân cũng không bỏ qua.
Chiến Hồn Huyết Kỳ mịt mờ trong hư không quét qua, những thần hồn vừa phóng lên tận trời đã giống như bị một miệng rộng vô hình thôn phệ.
Lúc này, vẻ mặt của Diệp Chân lạnh lẽo như băng.
Hắn biết, từ giờ trở đi, hắn đã triệt để bước vào trong vòng xoáy chư vương đoạt đích của Đại Chu đế quốc.
Nguyên bản, Diệp Chân phải thật sớm tránh khỏi vòng xoáy này, bo bo giữ mình.
Nhưng, Hoàn Vương Cơ Ngao lại kéo Diệp Chân xuống nước.
Mấy vị hoàng tử khác đều có thể trở thành tân quân, duy chỉ có Hoàn Vương Cơ Ngao không được, thậm chí ngay cả chức ngự chính thân vương cũng không thể.
Đây chính là sứ mệnh duy nhất của Diệp Chân khi bị kéo vào loạn cục đoạt đích này.
- Cơ Ngao điện hạ, hi vọng tương lai ngươi sẽ không... Hối hận vì đã kéo ta xuống nước....
Một nụ cười vô cùng dữ tợn từ khóe miệng Diệp Chân lóe lên một cái rồi biến mất, sau đó, ánh mắt của Diệp Chân lần nữa nhìn mấy người Liễu Phong.
Thần hồn truyền âm của Liễu Phong vang lên trong đầu Diệp Chân.
- Hồi bẩm đại nhân, tình hình vừa rồi, thuộc hạ đã dùng ảnh lưu niệm ngọc giản toàn phương vị ghi lại toàn bộ.
- Rất tốt!
Diệp Chân hài lòng gật đầu, đột nhiên lớn tiếng nói.
- Người đâu, chuẩn bị xe ngựa, đưa đầu của những phản nghịch này dựng thành kinh quan!
- Bản sứ muốn đích thân đưa đầu người của những phản nghịch này, đến trước mặt Hoàn Vương điện hạ, nói rõ chuyện này với Hoàn Vương điện hạ, chính danh cho Hoàn Vương điện hạ!
Một bên, Quốc quân Hải Nguyên hầu quốc Quách Chương bị cuồn cuộn đầu người dọa đến mặt không còn chút máu, đột nhiên bị câu nói này của Diệp Chân dọa cho phát sợ.
Trong chớp mắt đã bị hù mặt không còn chút máu!
Diệp Chân đang muốn làm gì?
Hắn muốn dùng đầu người dựng kinh quan, tự mình đưa cho Hoàn Vương điện hạ?
Đây là đang tuyên chiến với Hoàn Vương điện hạ, phát ra khiêu khích nghiêm trọng!
Cũng là hung hăng kéo da mặt của Hoàn Vương điện hạ xuống, sau đó ném trên mặt đất giẫm mấy cước.
Trong chớp nhoáng này, Quốc quân Hải Nguyên hầu quốc Quách Chương chỉ có một cảm giác, điên!
Diệp Chân này, nhất định là điên rồi.
Thế nhưng, Diệp Chân rất rõ ràng, hắn không điên!
Hơn nữa rất tỉnh táo!
Hắn và Hoàn Vương Cơ Ngao đã thành nước với lửa.
Hắn nếu một mực cúi đầu hoặc nhượng bộ sẽ chỉ làm cho Hoàn Vương Cơ Ngao càng thêm phách lối, làm trầm trọng thêm đối phó hắn.
Chỉ có đánh Hoàn Vương kiệt ngạo đau, sau khi ăn đánh, thì lúc đối phó với Diệp Chân mới có thể cực kỳ thận trọng.
Đừng nhìn Diệp Chân công nhiên khiêu khích Hoàn Vương như vậy là đắc tội một đám người.
Nhưng, địch nhân của địch nhân chính là bằng hữu.
Hoàng tử cạnh tranh Đại Chu đế vị, không chỉ có riêng chỉ có một người Hoàn Vương Cơ Ngao!
Về phần khẩu cung Diệp Chân lấy được, đúng là gần như tất cả mọi người thừa nhận, chủ tử sau lưng bọn hắn là Hoàn Vương Cơ Ngao!
Thế nhưng, cái này có hữu dụng không?
Coi như Diệp Chân cầm những bằng chứng này đưa đến trên triều đình, thì cũng có hữu dụng không?
Chẳng lẽ buộc Nhân Tôn Hoàng Cơ Long bắt giữ con của mình sao?
Hoàng Tộc nhất là hoàng tử phạm tội, chỉ cần không phải chân chính cử binh mưu phản, phần lớn là phạt ba chén rượu.
Đóng cửa suy nghĩ lỗi lầm nửa năm, đã là nghiêm trọng nhất rồi.
Nếu Diệp Chân thật dùng những chứng cớ này đi cáo Hoàn Vương, đó mới là tại tự chui đầu vào rọ, tự tìm đường chết.
Cho nên, lúc này Diệp Chân mới cực lực 'Giải thích, chính danh' thay Hoàn Vương Cơ Ngao!
Đương nhiên, về phần những người khác nghĩ như thế nào thì đó chính là chuyện của những người khác, không có liên quan gì với Diệp Chân.
Đây chính là đại lễ Diệp Chân tặng cho Hoàn Vương Cơ Ngao!
Mà phần đại lễ này, Diệp Chân sẽ tự mình đưa cho Hoàn Vương Cơ Ngao!
Quân Soái Trịnh Đương Thì cũng là người trải qua chiến trận, rất nhanh, trên ba xe ngựa dựng liền, đầu người tản ra sát khí trùng thiên kinh quan, lập tức được dựng nên.
Lại dùng trận pháp linh lực cỡ nhỏ gia cố, bình thường đi đường xóc nảy cũng sẽ không sụp đổ.
Lúc này, ánh mắt của Diệp Chân lại cười tủm tỉm nhìn về phía Quốc quân Hải Nguyên hầu quốc Quách Chương, tiện tay ném ra một ngọc giản nói.
- Quách hầu quân, đây là tấu chương phản nghịch làm loạn, đương nhiên, chuyện những người này vu cáo lung tung cho Hoàn Vương điện hạ thì ta sẽ không viết.
- Chỉ có điều, một chuyện tấu chương này, còn có bản sứ cố ý trình cho Hoàn Vương điện hạ có quan hệ việc này, còn muốn thỉnh cầu Quách hầu quân kí tên đóng dấu!
Diệp Chân cười tủm tỉm nói, lúc này trong đôi mắt của Quốc quân Hải Nguyên hầu quốc Quách Chương, Diệp Chân quả là so với ma quỷ còn đáng ghét hơn!
Hắn biết, nếu hắn dùng ấn này, trên cơ bản sẽ đại biểu Diệp Chân ép hắn lên thuyền hải tặc của Diệp Chân.
Thế nhưng, hắn được lựa chọn sao?
Trong nụ cười tràn đầy đắng chát, Quốc quân Hải Nguyên hầu quốc Quách Chương lấy tỷ bảo hầu quốc của hắn ra!