Chương 2259 Đinh Hắc Phá Thiên Tru Long Nỗ
Chỉ là, lấy tu vi Hắc Long Bá Thể đệ tam trọng bây giờ của Diệp Chân, muốn tiến thêm một bước thì phải cần có một lượng lớn máu tươi của Long Tộc đẳng cấp cao hơn mới có thể tăng lên tu vi của Hắc Long Bá Thể.
Lần trước, Diệp Chân dùng là máu tươi của Ngũ Trảo Ngân Long, lại hướng lên, muốn tìm càng thêm khó.
Sau nửa canh giờ, quan viên Hình Bộ Giám hình, còn có một đám Cấm Quân hành hình, từng người trợn mắt hốc mồm nhìn Diệp Chân như không có việc gì mặc y phục rời khỏi.
Truyện được dịch bởi HámThiênTàThần
....
Trong đông buồng lò sưởi của Lạc Ấp Hoàng Cung, mặt của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long âm trầm như nước, Tuần Thiên Ti Đại Ti Thiên Ngũ Dự và Nội Giam Đại Tổng Quản Ngư Triêu n đứng ở nơi đó, thở mạnh cũng không dám.
- Tra ra được chưa? Nhậm Tâm Tố này đến cùng là chịu ai sai sử tận lực hại Bắc Hải Thiên thiên lãng quân?
Nhân Tôn Hoàng Cơ Long hỏi.
- Bệ hạ, Nhậm Tâm Tố này chính là nhóm Thượng thư tự mình cất nhắc, lý lịch rất sạch sẽ.
Đại Ti Thiên Ngũ Dự nói.
- Bệ hạ, trong bí ngăn của bí giám, Nhậm Tâm Tố ít nhất đã từng bí mật tiếp xúc với ba vị thân vương, hai vị hoàng tử điện hạ, nhưng cũng chỉ là tiếp xúc. Tạm thời còn không biết là hắn chịu ai sai sử.
Ngư Triêu n thấp giọng nói.
- Hoàng tử và thân vương đều có?
Nhân Tôn Hoàng Cơ Long cười lạnh.
- Xem ra, bọn hắn đều xem Diệp Chân này là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt!
- Hừ, rất tốt, nếu các ngươi đã cùng coi hắn là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt, vậy trẫm sẽ càng không để các ngươi toại nguyện!
- Ghi nhớ, từ hôm nay trở đi, phàm là chuyện và động tĩnh có liên quan đến Diệp Chân này thì nhất định phải ngay lập tức hồi báo cho trẫm. Mặt khác, nhân thủ của các ngươi ở Nhân Ma Chiến Trường, cường điệu chiếu cố một chút, hiểu chưa?
- Thần hiểu rõ!
- Lão nô hiểu rõ!
Đại Ti Thiên Ngũ Dự và Ngư Triêu n đồng thời lên tiếng trả lời!
Sau khi chịu xong ba trăm hồi hồn roi, Diệp Chân cũng không trở về chuyển Man Linh Điện, mà là lại một lần nữa tiến về Quân Bộ quân giới ti.
Thời gian đã qua nửa ngày, Diệp Chân lần nữa đến Quân Bộ quân giới ti, một đám quan viên quân giới ti nhìn bộ dáng của Diệp Chân giống như là gặp quỷ.
Ngắn ngủi nửa ngày đã náo toàn bộ Quân Bộ long trời lở đất, ai có thể không sợ.
Không cần Diệp Chân mở miệng, Quân giới ti Thiếu ti giám đang ngồi đã chủ động làm thỏa đáng tất cả cho Diệp Chân.
Mười hai vạn quân giới y giáp thông thường, quân ấn cờ trống hào phù, lương thảo tiếp tế cho Bắc Hải Thiên thiên lãng quân, trong vòng nửa canh giờ đã toàn bộ giao nhận đến trong tay Diệp Chân.
Lấy được những này, trái tim của Diệp Chân lại không có một chút cảm giác nhẹ nhõm.
Trước đó làm khó dễ, thật ra thì chỉ có thể coi là một món ăn khai vị, chờ sau khi Bắc Hải Thiên thiên lãng quân của Diệp Chân xuất phát, thậm chí là sau khi đến Nhân Ma Chiến Trường, nguy hiểm chân chính mới sẽ đến!
- Lần này phát quân lệnh hỗ trợ phòng ngự Nhân Ma Chiến Trường cho ngươi có thể là một từ đầu đến đuôi âm mưu đối phó huynh.
Trong hoa viên Man Linh Điện hậu điện, Trường Nhạc công chúa nhìn Diệp Chân chịu ba trăm hồi hồn roi mà giống như người không có chuyện gì, kinh hỉ trong mắt càng ngày càng nhiều.
- m mưu cũng tốt, dương mưu cũng được, trên Nhân Ma Chiến Trường, cho dù bọn sao hắn có gây sự thì trên cơ bản quy củ vẫn phải thủ.
- Đến lúc đó, ta có hai mươi vạn đại quân bên người, ta ngược lại muốn xem thử bọn hắn có thể chơi ra hoa thế nào!
Diệp Chân một mặt tự tin.
Hai mươi vạn đại quân, chỉ lực lượng bên ngoài của Diệp Chân, không chút khách khí mà nói, lực lượng Diệp Chân che giấu tuyệt đối không thua gì hai mươi vạn đại quân này.
- Trên Nhân Ma Chiến Trường đúng là có quy củ! Nhưng dù sao nơi đó cũng là Ly Thân Vương chủ trì, một khi không có quy củ thì thật có thể một tay che trời, dù như thế nào, huynh cũng phải vạn phần cẩn thận.
- Ta không thể đi, nhưng ta đã chọn lựa tỉ mỉ một ngàn tinh anh tinh tế từ Man Linh Điện theo huynh xuất chinh, lực lượng cá nhân của bọn hắn, vào thời khắc mấu chốt có thể giúp cho chiến lực của quân đội tăng lên gấp đôi.
- Hơn nữa, những năm này cố gắng hạ, thực lực thủ hộ của Man Thần Man Linh Điện chúng ta đều đã có tăng lên về chất, chỉ cần ở trong phạm vi của Hồng Hoang Đại Lục đều có thể phát huy ra lực lượng Đạo Cảnh mạnh mẽ, một khi gặp nguy hiểm, huynh cũng có thể yên tâm vận dụng.
Diệp Chân chậm rãi nhẹ gật đầu.
- Mặt khác, ta thông qua Đại Tế Ti, được tặng một loại phù văn có lực sát thương to lớn như trăm vạn nỏ tiễn, có thể xưng là Cực Phẩm Phù Văn, huynh chọn cơ sử dụng, nếu dùng tốt, chính là đánh tan một đội quân trăm vạn người cũng có thể.
- Bên phía Nhân Ma Chiến Trường cũng có rất nhiều Tế Ti Tổ Thần Điện ta, ta đã chọn người đáng tin trong đó, chào hỏi, thời khắc mấu chốt sẽ tự có người giúp huynh.
....
Giống như thê tử đang căn dặn trượng phu chuẩn bị lên đường. Trường Nhạc công chúa một đầu tiếp một đầu, nhỏ giọng chậm rãi giao phó cho Diệp Chân, giống như sợ Diệp Chân không nhớ được.
- Cuối cùng, huynh phải nhớ kỹ một điểm, không cần phải cậy mạnh. Tính tình đó của huynh rất dễ bị địch nhân lợi dụng. Lần này, Nhân Ma Chiến Trường chính là một vùng đất hoàn toàn không giống với triều đình.
- Cho nên, tính tình đó của huynh nhất định phải thu lại, đừng có lúc nào cũng ra mặt, dù sao huynh chỉ là hỗ trợ phòng ngự mà thôi, gặp chuyện thủ vững mà thôi, bình an trở về mới là quan trọng nhất.
Trường Nhạc công chúa lần nữa căn dặn. Nhưng lần này, sau khi nói xong một câu cuối cùng thì nàng bình tĩnh nhìn chằm chằm hai mắt của Diệp Chân, muốn từ trong hai mắt của Diệp Chân, hoặc trong đôi mắt đạt được đáp án khẳng định.
Diệp Chân rất rõ ràng Trường Nhạc công chúa muốn đáp án là cái gì, vốn định gật đầu, nhưng nghĩ lại, ánh mắt vẫn biến phải vô cùng kiên định.
- Nàng có thể xuất đầu lộ diện vì ta, không để ý lời nói của thế gian, Diệp Chân ta lại không làm ra chuyện thì thật uống một tiếng nam nhi.
Vừa nghe đến đây ra, Trường Nhạc công chúa lập tức nổi giận, muốn nói cái gì, nhưng lại bị Diệp Chân dùng sức đè vai lại.
- Yên tâm, ta biết tự vệ trên Nhân Ma Chiến Trường như thế nào, nhưng lần này, Nhân Ma Chiến Trường cũng là cơ hội của ta, ta cũng không thể lại để cho người ở đế đô lại nói là Trường Nhạc công chúa nàng coi trọng một Bá Tước cá chạch nhỏ.
- Quân công!
- Chỉ có quân công, mới có thể để cho những người kia triệt để ngậm miệng lại, mới có thể chứng minh ánh mắt của nàng.
Nói xong, Diệp Chân nặng nề đè lên vai Trường Nhạc công chúa.
- Nhưng, ta đáp ứng nàng, ta nhất định sẽ bình an trở về.
Diệp Chân nặng nề gật đầu.
- Nhất định sẽ!
Nói xong, Diệp Chân quay người nhanh chân rời khỏi, chỉ có Trường Nhạc công chúa bình tĩnh đứng ở nơi đó, mãi đến khi thân ảnh Diệp Chân đã sớm biến mất, ánh mắt cũng không hề động, bất động thật lâu.
- Thật ra thì, những cái đó ta đều không để ý, ta chỉ để ý chàng.... Chỉ muốn chàng bình an trở về...
Sau khi rời khỏi Man Linh Điện, Diệp Chân vốn định trực tiếp quay lại Bắc Hải quận, muốn lên Nhân Ma Chiến Trường, mặc dù chuyện này thiên đầu vạn tự, nhưng đại đa số chuyện đều do thuộc hạ hoàn thành.
Nhưng không ít chuyện lại cần Diệp Chân tự tay tới làm.
Nhưng Diệp Chân vừa rời khỏi Man Linh Điện không bao lâu thì đã thu được một phong phù tấn.
Nội dung phù tấn rất đơn giản, gọi bây giờ, Diệp Chân đi tổng nha Tuần Tra Ti một chuyến.
Diệp Chân ngẩng đầu nhìn thoáng qua bầu trời không mây tứ phương, ánh mắt hiện lên một tia nghiêm nghị.
Hắn mới vừa ra khỏi Man Linh Điện đã nhận được phù tấn, lực khống chế của Tuần Tra Ti ở Lạc Ấp thật đúng là đủ mạnh.
Diệp Chân đoán, vô số Tuần Tra Thần Liệp, Tuần Tra Thần Tướng, Hư Không Liệp Vương thậm chí có thể giám sát thời gian thực hành tung của mỗi người.
Tổng nha Tuần Tra Ti ở Lạc Ấp, Diệp Chân xem như xe nhẹ đường quen, không bao lâu đã đến tổng nha Tuần Tra Ti.
Vừa đến đã có người chuyên ở nơi đó chờ, dẫn dắt đến Diệp Chân tiến về chỗ sâu nhất trong tổng nha Tuần Tra Ti.
Càng đi vào trong thì người càng ít, cuối cùng, Diệp Chân bị đưa vào một viện lạc chỗ sâu có trên trăm trọng trận pháp phong cấm, được đưa vào một cửa chính đen như mực.
Bên trong, chờ Diệp Chân lại là một tiểu thái giám bộ dạng phục tùng rủ mắt xuống, chuyện này làm cho Diệp Chân khá ngoài ý muốn.
- Đại nhân, lão tổ tông bảo ta đưa tới cho ngươi một trữ vật giới chỉ. Lão tổ tông còn giao phó, vật liệu trong đó ngươi không nên tuỳ tiện dùng.
Nói xong, hai tay tiểu thái giám này đưa lên cho Diệp Chân một trữ vật giới chỉ, thân hình lóe lên, không hiểu từ đâu mà biến mất khỏi mật thất này.