Chương 2320 Lực Ảnh Hưởng
Đại Chu lịch Kiến Vũ, buổi trưa một khắc ngày mười bốn tháng một năm bảy trăm bốn mươi sáu, đây là một thời khắc có thể ghi khắc vào trong lịch sử.
Cũng là một thời khắc làm cho gần trăm vạn tướng sĩ của Đại Chu phát ra tiếng kêu rên tuyệt vọng.
Càng là một thời khắc làm cho rất nhiều người bất đắc dĩ thống khổ đến khắc cốt minh tâm.
Bởi vì thời khắc này là tiêu chí bắt đầu thời khắc chiến dịch ngàn năm lại một lần nữa sắp bắt đầu.
Mà lại là thời khắc bắt đầu của một chiến dịch ngàn năm vận dụng binh lực trước nay chưa từng có.
Buổi trưa một khắc, ở trước ba đại chiến khu Bắc bộ, Nam bộ, Tây bộ, trước mắt Ma Tộc chỉ có bốn vị thái tử, mà ba vị thái tử trong số đó đã vượt không mà tới.
Trừ các Đại tổng quản đại quân mang theo một phương hành quân tinh nhuệ nhất ra thì còn mang theo Thái Tử Vệ Đội được trang bị tinh lương, huấn luyện tỉ mỉ dưới trướng mình gia nhập lần đại chiến này.
Mỗi vị Thái tử mang đến một vị hành quân Đại tổng quản và đại quân dưới trướng hắn, đại quân dưới trướng một vị hành quân Đại tổng quản ít nhất cao hơn một trăm năm mươi vạn, nhiều nhất cao tới ba trăm vạn.
Mà vệ đội của Ma Tộc thái tử, Ma Hoàng giới hạn cho vệ đội của mỗi một vị thái tử trên biên chế là năm mười vạn đại quân.
Nói cách khác, ba vị ma Hoàng thái tử gia nhập, ít nhất mang đến sáu trăm vạn đến chín trăm vạn đại quân tinh nhuệ, cái này cũng chưa tính đến lực lượng bọn hắn tư tàng trong vệ đội.
Lại thêm bản thân hơn ngàn vạn đại quân Ma Tộc trú đóng ở tiền tuyến Nhân Ma Chiến Trường. Lần này, chiến dịch ngàn năm chỉ vừa xem trước mắt, Ma Tộc đầu nhập binh lực đã đến gần hai ngàn vạn.
Mà trong số những chiến dịch ngàn năm vài vạn năm trước, một lần Ma Tộc tung ra binh lực nhiều nhất cũng mới một ngàn năm trăm vạn mà thôi.
Có thể nói, chiến dịch ngàn năm lần này, trạng thái của Ma Tộc là chưa từng có.
Không chỉ trạng thái, mà cả thế công cũng chưa từng có.
Sau khi ba vị Ma Hoàng thái tử đặt chân không đến một khắc đồng hồ, đại quân Ma Tộc đa bắt đầu phân tán ra, như điên khởi xướng thế công.
Nhất là dưới sự thất bại của chiến lược trước đó, những đơn vị quân sự bị vây quanh, dưới chênh lệch binh lực to lớn, từng cái bị đánh hạ, bị san bằng.
Nhất là những thành lũy có số lượng trú quân chỉ có một vạn, dưới loại chênh lệch binh lực to lớn này, trong một hai canh giờ đã triệt để bị công phá.
Chỉ trong vòng một canh giờ, trên bàn các đô đốc phủ, còn có Đại đô đốc phủ đã đầy những ngọc giản cầu cứu từ các đơn vị quân sự bị vây quanh như tuyết rơi gửi tới.
Mà một phong ngọc giản cuối cùng đều là tuyệt bút của những trưởng quan quân sự tối cao từ những đơn vị quân sự gửi tới, “Hơn một vạn tám ngàn binh sĩ trú tại Ứng Thanh thành lũy, toàn bộ hi sinh vì nước, Quân Soái Ứng Thanh thành lũy - Mã Trạch!
Phía sau tuyệt bút là một loạt lít nha lít nhít tên.
Mỗi một tên đều đại biểu cho một sinh mệnh hoạt bát.
Mà Ngọc Phù tuyệt bút như vậy tập trung ở trên bàn Đại đô đốc phủ Cơ Nguyên đã cao hơn bốn mươi phong, mà số lượng này còn đang không ngừng gia tăng.
Sắc mặt của Đại đô đốc Cơ Nguyên đã sớm trở nên xanh xám, hung hăng cắn chặt bờ môi, đã mất đi tất cả huyết sắc.
Không chỉ ngắn ngủi trong vòng một canh giờ, mệnh của hơn năm mươi vạn sĩ tốt Đại Chu tang sa trường, hi sinh vì nước!
Đối với Đại đô đốc Cơ Nguyên, tọa trấn Nhân Ma Chiến Trường nhìn quen sinh tử thì năm mươi vạn sĩ tốt chỉ một con số mà thôi.
Chỉ là số lượng.
Từ không nắm giữ binh.
Làm vì một Đại đô đốc quản lý hơn ngàn vạn đại quân, mặc dù số binh sĩ chết đi này hơi nhiều một chút, nhưng thật ra chỉ là một con số mà thôi.
Cơ Nguyên tức giận là cho đến bây giờ, Đại đô đốc phủ bọn hắn vẫn không hạ đạt được quân lệnh chiến lược tương ứng.
Đều là các đại quân ở các đại chiến khu từng người tự chiến.
Nói cho đúng là rất nhiều quân sự đơn vị căn cứ vào dự đoán trước đó của Diệp Chân, theo phương châm chiến lược mười hai chữ trước đó của Diệp Chân, tiến hành điều động chiến lược.
Càng thêm muốn mạng là, phương châm chiến lược mười hai chữ của Diệp Chân, lại đúng rồi.
Không chỉ đúng mà còn có dự kiến trước.
Phải biết, trên chiến trường chớp mắt tức biến, chiến cơ chớp mắt là qua.
Những tướng lĩnh quân đội thu được Diệp Chân đề nghị, tin tưởng Diệp Chân đều ngay lập tức co vào phòng tuyến điều động, để binh lực đại quân dưới trướng tập trung lại, đối mặt với đại quân Ma Tộc đột nhiên đột kích cũng có lực lượng phòng thủ.
Giống như thế, một thành lũy quân sự đóng quân ba vạn người và đóng quân một vạn người, hoàn toàn là hai khái niệm.
Thành lũy quân sự đóng quân một vạn người, lúc đối mặt với chừng mười vạn đại quân Ma Tộc, một chỉ huy không thích đáng có thể sẽ bị công phá thành lũy.
Lúc đối mặt đại quân Ma Tộc cường công cũng chèo chống không được quá nhiều thời gian.
Nhưng, một thành lũy đóng quân ba vạn người, cho dù đối mặt với hai mười vạn đại quân Ma Tộc tiến công thì cũng có thể chèo chống thời gian rất lâu.
Mà mặc dù loại tiến công đại quy mô này của Ma Tộc, tổng cộng động viên đến gần hai ngàn vạn binh lực.
Nhưng cần phòng thủ yếu hại và tiến công cũng vô cùng nhiều, quân lực cũng sẽ phân tán ra.
Trên cơ bản, chỉ cần dựa theo phương châm chiến lược của Diệp Chân co vào khu vực phòng tuyến phòng thủ, đối mặt với lãng tiến công này sẽ không chút phí sức.
Thế nhưng, những người không theo phương châm chiến lược của Diệp Chân co vào phòng tuyến, hoặc do dự làm cho toàn bộ cứ điểm bị Ma Tộc đánh hạ, toàn bộ chiến sĩ chiến tử, đều trợn tròn mắt.
Đây đã là lĩnh ngộ đau không thể đau hơn.
Kinh người hơn chính là, trước đó trong khu vực phòng thủ có bộ đội bị Ma Tộc vây khốn, sau khi thu được phương châm chiến lược của Diệp Chân đã làm ra một quyết định vô cùng lớn.
Phá vây!
Chỉ phái ra tiểu phân đội tinh nhuệ tiếp ứng, để bộ đội bị vây nhốt không tiếc tất cả đại giới phá vây.
Kết quả phá vòng vây rất khốc liệt.
Trong quá trình phá vòng vây, xác suất chiến tử cao nhất, cao tới tám thành, ít nhất, trong quá trình phá vây binh lính chiến tử cũng đến gần năm thành.
Nhưng so với những bộ đội không phá vây ở tại chỗ chờ viện binh thì kết cục này đã tốt nhiều lắm.
Những bộ đội bị vây quanh tại chỗ chờ cứu viện, không một ai có thể đợi được viện quân, càng không có một người sống trốn ra ngoài, toàn quân bị diệt.
Sau khi chiến đấu thảm liệt triển khai, sau khi tin tức Ma Tộc ba vị thái tử tự mình mặt trận thống nhất xuất chinh truyền ra ngoài, toàn bộ Nhân Ma Chiến Trường kinh ngạc.
Đây là lại tiêu chuẩn của chiến dịch ngàn năm, hơn nữa còn là chiến dịch ngàn năm có quy mô lớn hơn trước kia rất nhiều.
Chuyện này không chỉ chứng minh luận quy luật chiến dịch ngàn năm trước đó của Diệp Chân, còn lần nữa thể hiện ra sự cao minh trong phương châm chiến lược mười hai chữ của Diệp Chân.
Nửa canh giờ sau khi Đại quân Ma Tộc xâm lấn, Diệp Chân đã phát ra phương châm chiến lược mười hai chữ.
Nửa ngày sau, phương châm chiến lược của Diệp Chân đã chính xác, đạt được sự thực nghiệm chứng.
Mà Đại đô đốc phủ Nhân Ma Chiến Trường, trừ thu thập tình báo ra thì vẫn chưa đưa ra bất kỳ chỉ thị chiến lược minh xác nào.
Một người ngu xuẩn hay không ngu xuẩn thì phải xem hắn có đối tượng đối chiếu hay không, đối tượng đối chiếu là ai!
Nếu không có Diệp Chân, Nhân Ma Chiến Trường sẽ không có bất kỳ người nào lên án Đại đô đốc phủ.
Nhưng, có dự đoán siêu chuẩn xác và đề nghị phương châm chiến lược của Diệp Chân, Đại đô đốc phủ của Nhân Ma Chiến Trường lại trở thành giống như một kẻ ngu ngốc.
Mà còn là ngu ngốc phản ứng chậm chạp.
Hơn nữa, nếu như nói lần đầu tiên dự đoán luận quy luật có quan hệ đến chiến dịch ngàn năm là trùng hợp.
Vậy thì độ chuẩn xác của phương châm chiến lược lần thứ hai đã chứng minh, đây không phải trùng hợp, mà là cơ trí.
Chứng minh chủ soái Diệp Chân của Bắc Hải Thiên lãng quân có ánh mắt cực kỳ cơ trí, có ánh mắt nhìn xa trông rộng, trình độ chiến lược vô cùng tinh chuẩn.
Chỉ nửa ngày, đã đẩy lực ảnh hưởng của Diệp Chân ở Nhân Ma Chiến Trường lên tới một độ cao trước đó chưa từng có.
Cao hơn một phần ba tướng lĩnh thu được Diệp Chân đề nghị đều thông qua đủ loại con đường, phát tới ngọc giản thỉnh giáo về phía Diệp Chân.
Thỉnh giáo Diệp Chân, với tình hình này, bọn hắn tiếp theo phải đánh thế nào.