← Quay lại trang sách

Chương 2352 Thần Vệ Đại Đội

Trên bầu trời, một Ma Tộc tướng lĩnh Giới Vương Cảnh cửu trọng đỉnh phong nhìn một màn này, tức giận gầm hét lên.

Ngay khi gào thét, hắn mang theo đuôi rồng chứa vài phần uy áp của Thái Cổ Long Tộc, đột ngột xuất hiện trong hư không, đuôi rồng màu lam co lại, tên Ma Tộc tướng lĩnh Giới Vương Cảnh cửu trọng cảm giác bị một đạo hải chi lực cực mạnh giật một cái, trong chớp mắt chia năm xẻ bảy.

Ngắn ngủi mấy hơi thở, đại quân dưới trướng Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân đã thương vong cao hơn một phần ba, tăng thêm chiến tổn trước đó, thương vong đã qua một nửa.

Càng chết là, tập kích bất ngờ này làm cho tinh nhuệ dưới trướng Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân đại loạn.

Bắc Hải Thiên lãng quân của Diệp Chân cũng không nhàn rỗi, từng chiếc Phá Thiên Tru Long Nỗ, từng chiếc Viêm Linh Bạo Ma Nỗ nhao nhao dưới quan tướng các cấp chỉ huy, triển khai săn giết tinh chuẩn, lần nữa mở rộng thương vong cho đại quân Ma Tộc.

Thống lĩnh Yêu Linh Chiến Binh - Trịnh Đương Thì, trực tiếp dẫn theo tinh nhuệ trùng sát tiến vào trong đại quân Ma Tộc đang hỗn loạn tưng bừng, giống như thần chết thu gặt sinh mệnh.

Thấy thế, sắc mặt Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân đã sớm trở nên xanh xám, hướng về phía Diệp Chân, tức giận gầm hét lên.

- Hèn hạ!

- Vô sỉ!

- Còn công bằng đánh một trận? Ngươi sớm đã có mai phục ở đây!

Nước bọt của Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân đều sắp phun đến trên mặt Diệp Chân.

Diệp Chân lại là không thèm để ý chút nào lau đi nước bọt trên mặt.

- Nói như vậy, ngươi mang theo trăm vạn đại quân, đến san bằng Huyết Hà pháo đài ta là rất công bằng sao?

- Còn nói công bằng chiến một trận, ngây thơ!

Hai chữ “Ngây thơ” làm cho vẻ mặt Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân lúc xanh lúc đỏ, vô cùng khó xử.

Đương nhiên, đó cũng không phải Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân ngây thơ, chỉ là một đường bám đuôi đuổi tới, hắn quá tự tin.

Căn bản không ngờ Diệp Chân lại có Thủy tộc mai phục ở đây, mà còn là Thủy tộc mạnh mẽ.

Phải biết, trên Nhân Ma Chiến Trường, trải qua vô số năm chiến tranh, Thủy tộc không phải bị đại quân vây quét thì chính là bị khi đồ ăn và chiến lợi phẩm bị hai bên tiễu sát.

Thủy yêu?

Thứ đồ gì?

Trên Nhân Ma Chiến Trường, đừng nói bao nhiêu năm chưa từng thấy, cho dù nghe cũng chưa từng nghe qua.

Mà bại trong tay kì binh Diệp Chân tỉ mỉ chuẩn bị, do Tịnh Hải, Phúc Hải, Phá Hải Đại Thánh mang tới, Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân là không oan chút nào!

Kì binh phục kích, lại thêm lợi thế Huyết Hà làm cho chiến lực của Thủy tộc phóng đại, mà chiến lực của Ma Tộc binh sĩ lại hạ xuống.

Muốn không bại cũng khó khăn.

Đại quân Thất Thái Tử Tòng Vân tao ngộ trận đại bại này là một chút cũng không oan!

Về phần chi Thủy tộc này đi vào Huyết Hà như thế nào.

Nguyên nhân cũng rất đơn giản, Diệp Chân thông qua không gian Thận Long Châu mang tới.

Tại ngay khi đi tới Huyết Hà pháo đài điều tra địa hình, Diệp Chân mới tạm thời an gia bọn người Tĩnh Hải Đại Thánh vào trong Huyết Hà.

Nói thật, mang một chi Thủy tộc như vậy đặc biệt tốn sức.

Không nói cái khác, lương thực tiêu hao trên đường đã là một con số kinh người.

Đại đa số chúng yêu của Thủy tộc đều là tu vi càng cao, sức ăn càng lớn.

Nhưng chỉ bằng chiến tích hôm nay, đáng giá!

Sau khi sắc mặt lúc xanh, lúc trắng không chịu nổi, vẻ mặt của Thất Thái Tử Tòng Vân đột ngột khôi phục,

- Một trận, ngươi sớm bày ra kì binh Thủy tộc, đúng là ngươi thắng, bản thái tử phục.

- Nhưng, chiến đấu giữa chúng ta chỉ vừa mới bắt đầu.

- Từ hôm nay trở đi, bản thái tử sẽ không còn khinh thường như thế!

Sát ý đột nhiên che kín gương mặt của Thất Thái Tử Tòng Vân.

- Ngày ta gặp lại ngươi sẽ là tử kỳ của ngươi!

Thất Thái Tử Tòng Vân quyết định nói.

- Ngày gặp lại?

Diệp Chân đột nhiên cười lên.

- Hôm nay còn không qua, sao là ngày gặp lại!

Nghe vậy, sắc mặt của Thất Thái Tử Tòng Vân hơi đổi.

- Ngươi tưởng rằng hôm nay ngươi còn có thể lưu lại ta hay sao?

Diệp Chân nhìn hai vị Ma Tộc Ma Tôn khí tức Đạo Cảnh từ xa bao phủ phương thiên địa này, chậm rãi lắc đầu.

- Lưu lại thái tử điện hạ ngươi, ta còn không có bản sự đó, nhưng ngươi đại quân hôm nay của ngươi thì một người cũng đừng mong trở về!

Câu nói này, Diệp Chân là nói thật, lưu lại Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân thì hắn thật không nắm chắc!

- Nằm mơ!

Sắc mặt và ánh mắt của Thất Thái Tử Tòng Vân đột ngột biến thành như mũi tên, tinh nhuệ phía dưới chính là đại quân tinh nhuệ trong tinh nhuệ của hắn.

Nếu toàn bộ chiến tử ở đây, như vậy chiến lực chi bộ đội của hắn ở Huyết Hà pháo đài kia, ít nhất phải giảm bớt gần một nửa.

Ở trong đó, còn có một phần là tinh nhuệ trong thái tử vệ đội của hắn.

Cho nên, cho dù chi bộ đội này đã giảm hơn một nửa quân số nhưng hắn cũng nhất định phải mang toàn bộ số người còn lại về!

- Toàn quân rút lui!

Trong chớp mắt, Thất Thái Tử Tòng Vân đã có mệnh lệnh.

- Cho dù muốn rút thì đại quân dưới trướng ngươi cũng phải có cơ hội mới được!

Diệp Chân ung dung thán một tiếng, chỉ chiến trường phía dưới, lắc đầu nói.

- Ngươi xem một chút, bọn hắn còn có cơ hội rút lui không?

Phá Thiên Tru Long Nỗ đã tru sát không sau biệt lắm cao thủ của nhánh đại quân có can đảm thò đầu ra, tinh nhuệ còn lại căn bản không dám ló đầu.

Thủy tộc vây công, đại quân tiễu sát, Yêu Linh Chiến Binh đột kích, trạng thái hỗn loạn đều làm cho đại quân của Thất Thái Tử Tòng Vân càng ngày càng gian nan.

- Ngươi quên, ta còn có bọn hắn!

Vung tay lên, bảy mươi mốt đạo hắc quang lập tức từ trong lòng bàn tay của Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân bay ra. Ngay khi từng đạo khí tức lạnh lẽo mà hung tàn dâng lên, bảy mươi mốt Ma Hoàng Chiến Khôi lập tức gầm thét nhào về phía chiến trường.

Mỗi một bộ Ma Hoàng Chiến Khôi đều có được thực lực mạnh hơn cường giả Giới Vương Cảnh cửu trọng, hung hãn không sợ chết, chiến lực cực kỳ cường đại.

Mỗi một bộ Ma Hoàng Chiến Khôi đều có thể coi như nửa bước Đạo Cảnh để dùng.

Lần trước, lúc tranh đoạt truyền thừa Thượng Cổ Ma Thần ở Ma Hồn Giới, một trăm Ma Hoàng Chiến Khôi của Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân đã bỏ mình trọn vẹn hai mươi chín cỗ.

Vào giờ phút này, vì cứu viện tinh nhuệ còn lại, Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân cũng thông suốt ra, trực tiếp lấy ra toàn bộ bảy mươi mốt cỗ Ma Hoàng Chiến Khôi còn sót lại.

Nếu hắn không thể mang những tinh nhuệ còn lại này về, chiến lực bộ đội của hắn ở Huyết Hà pháo đài sẽ đại giảm, dựa vào quân lực hiện hữu của hắn, muốn đánh hạ Huyết Hà pháo đài sẽ rất khó.

Mà đối với Ma Hoàng Thất Thái Tử hắn thì trăm vạn đại quân, còn bắt không được một chỉ là hai mươi hai vạn đại quân Nhân Tộc trấn thủ Huyết Hà pháo đài, đó chính là sỉ nhục.

Đó chính là lịch sử đen tối.

Đó chính là thóp mà mấy vị huynh đệ tranh đoạt chức vị Ma Hoàng với hắn sẽ dùng mà công kích đối với hắn.

Cho nên, hắn nhất định phải tận khả năng mang nhiều nhất những tinh nhuệ này về.

Ngay khi nhìn thấy những Ma Hoàng Chiến Khôi này xuất hiện, sắc mặt của Diệp Chân lại đại biến!

Lần này, sở dĩ hắn không tiếc bại lộ bọn người Tĩnh Hải Đại Thánh và kì binh Thủy tộc chính là vì đặt vững cơ sở toàn bộ Huyết Hà chiến khu không thể bị công phá.

Lúc này, Thất Thái Tử Tòng Vân mang đến tổng cộng trăm vạn đại quân, trước đó Diệp Chân tập kích bất ngờ tiên phong, khiến cho giảm quân số đến tám mươi hai vạn đại quân.

Lần này cùng với Cổ Thiết Kỳ trước sau giáp kích Kê Khởi công kích Khai La thành lũy, lần nữa làm cho quân số đại quân của Thất Thái Tử Tòng Vân giảm gần sáu vạn.

Binh lực của Thất Thái Tử Tòng Vân lập tức giảm mạnh đến bảy mươi sáu vạn.

Mà giờ khắc này, trong chiến trường Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân mang tới tám vạn đại quân, nhưng tất cả đều là đại quân tinh nhuệ trong tinh nhuệ của Thất Thái Tử hắn.

Xử lý bọn hắn, chẳng khác nào rút mất cột sống đại quân dưới trướng Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân.

Không chỉ sẽ làm cho số lượng đại quân dưới trướng Thất Thái Tử Tòng Vân giảm mạnh đến sáu mươi tám vạn, mà còn làm cho chiến lực đại quân dưới trướng Thất Thái Tử Tòng Vân giảm bớt gấp bội.

Chỉ cần đạt thành mục tiêu này, Thất Thái Tử Tòng Vân muốn dựa vào sáu mươi tám vạn đại quân chiến lực đại giảm, sĩ khí không phấn chấn công phá Huyết Hà pháo đài, Dương Môn thành lũy, Khai La thành lũy, còn có một chi kì binh bên ngoài của Diệp Chân, độ khó trở nên phi thường lớn.