Chương 2356 Tiên Tri Ma Sư Xuất Hiện
Biến hóa này xảy đến quá nhanh, người giám sát Đạo Cảnh do Ma Hoàng phái tới đã ngã xuống, những Ma Tộc tinh nhuệ còn lại liều chết rời khỏi chiến trường, nhào về phía vị trí của chiến đoàn trung tâm nhà mình. Những điều này, tất cả đều xảy ra quá nhanh.
Nhanh đến mức khiến người trong cuộc là Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân cũng không kịp phản ứng đến cùng đã xảy ra chuyện gì.
Cho đến khi một vị giám sát khác nói rằng nếu hắn cũng chết thì tất cả mọi người đều phải bồi táng, Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân mới phản ứng được, nhớ đến quy củ của Ma Tộc trong đầu mình.
Cũng rốt cuộc rõ ràng, vì sao những binh lính Ma Tộc dưới trướng hắn lại không nghe chỉ hủy, vì sao lại điên cuồng đến thế.
- Tất cả lui về!
- Kết trận!
- Kết trận tự vệ!
Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân gào lên hai câu, nhưng không có bất kỳ ai thèm nghe nửa câu mệnh lệnh của hắn, ngược lại, mỗi người đều càng kích động, cứu giá chi thế càng thêm điên cuồng.
Điều này khiến cho Thất Thái Tử Tòng Vân gấp rút như bị lửa đốt, quay sang hướng Ma Tộc tinh nhuệ giơ chân mắng to.
- Đều mẹ nó lui về cho lão tử, kết trận tự vệ! Lão tử không cần các ngươi bảo vệ!
- Cút!
- Đều lui về kết trận tự vệ cho lão tử!
- Lão tử chả sao cả!
- Lão tử không cần các ngươi bảo vệ!
Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân vô cùng sốt ruột.
Thế nhưng, cái kiểu mắng này của Thất Thái Tử Tòng Vân, chẳng những không có tý tác dụng nào, không ai tin tưởng, mà ngược lại còn khiến cho mấy kẻ Ma Tộc tinh nhuệ đến cứu giá đều kích động lạ thường.
Một tên Ngưu Ma vì tiếng gào thét của Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân mà kích động đến mức lệ nóng ngập tràn.
- Thái Tử điện hạ yêu quý chúng ta như thế, cái mạng này của ta dâng cho Thái Tử điện hạ, xem như xứng đáng!
- Các huynh đệ, xông lên bảo hộ Thái Tử điện hạ!
- Thái Tử điện hạ, đời này chúng ta đi theo ngươi, không lỗ!
- Thái Tử điện hạ, nhất định phải báo thù cho chúng ta!
Một tên Dực Ma bỗng nhào đến trước Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân, thay hắn chắn hơn mười đạo công kích do Sa Tộc cường giả Giới Vương cảnh phát ra, máu tươi phun đầy miệng nhưng vẫn rống to.
- Thái Tử điện hạ, kiếp sau, chúng ta vẫn sẽ đi theo người!
- Thái Tử điện hạ, kiếp sau chúng ta vẫn sẽ là binh lính của ngươi!
Từng kẻ từng kẻ Ma Tộc tinh nhuệ rống lên giận dữ, tiến đánh về phía trước, bảo vệ Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân ở phía sau.
Bắc Hải Thiên Lãng quân và một đám Sa Tộc cường giả Giới Vương cảnh, và ba người lãnh đạo Thủy quân Tĩnh Hải, Phúc Hải, Phá Hải, đều chẳng hiểu ra làm sao.
Cái đám Ma Tộc này, không phải đang đâm đầu chịu chết đấy chứ?
Bọn hắn không cần làm gì, chỉ cần phát động công kích tầm xa về phía Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân, thì những Ma Tộc tinh nhuệ này sẽ từng kẻ quên mình nhào ra, thay Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân chặn lại công kích.
Ban đầu, khi đối diện với những công kích này, bọn hắn né được là né luôn, không cần lấy trứng chọi đá.
Nhưng bây giờ, cả đám đều biến thành trứng chọi với đá.
Trứng chọi đá không chết cũng trọng thương, thương vong thảm trọng, khiến trận công thành chiến này trở nên dễ dàng một cách bất thường.
Được mọi người dốc sức bảo vệ, Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân bỗng cảm thấy phiền muộn.
Vừa phiền muộn lại vừa cảm động.
Phiền muộn muốn thổ huyết, cũng cảm động muốn thổ huyết.
Phiền muộn là, đám Ma Tộc tinh nhuệ này, mẹ nó quá ngu.
Đây quả thực là đang tìm chết!
Tình cảnh hiện tại của hắn khá nguy hiểm.
Bị mười mấy tên cường giả Đạo Cảnh cùng một ngàn tên cường giả Giới Vương cảnh khóa chặt khí tức, nhưng chưa đến mức gặp nguy hiểm đến tính mạng, căn bản không cần bọn hắn bảo vệ.
Cảm động là, lần đầu tiên hắn phát hiện, thì ra đám binh sĩ dưới trướng hắn đáng yêu đến thế.
Mỗi một người đều vì hắn mà không tiếc tính mạng, khẳng khái chịu chết!
Đương nhiên, trước đó những Ma Tộc tinh nhuệ này cũng quên mình phục vụ hắn, nhưng phần lớn là vì thân phận và quân pháp.
Còn bây giờ, hành động của bọn hắn hoàn toàn xuất phát từ trái tim.
Trong nội bộ Ma Tộc, những người biểu thị lòng trung thành đến tận trái tim như thế, chính là những Gia Thần vô cùng trân quý của mỗi một quý tộc.
Giây phút này, Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân cảm thấy quá đau lòng.
Hắn không muốn những Ma Tộc tinh nhuệ có thể trở thành Gia Thần này lại chết như thế.
Nhìn tình hình trước mắt, ánh mắt Diệp Chân có chút phức tạp xen lẫn quái di.
Hắn nằm mơ cũng không ngờ lại xuất hiện cục diện này.
Trước đó, Diệp Chân đã chuẩn bị tư tưởng dù đánh đổi khá nhiều cũng muốn tiêu diệt toàn bộ Ma Tộc tinh nhuệ của Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân.
Nhưng hiện tại xem ra, hình như không cần.
Những Ma Tộc tinh nhuệ này, trong mắt Diệp Chân giờ phút này, thật sự - ngốc nghếch đến đáng yêu!
Suy nghĩ một lúc, dựa vào sự khôn khéo của Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân, lập tức đã nghĩ ra biện pháp giải quyết.
Chỉ cần hắn có thể rời khỏi nơi này, thoát khỏi trung tâm vòng vây, thì có thể khiến cho những Ma Tộc tinh nhuệ này hiểu rõ, hiểm cảnh của hắn đã được giải trừ, sẽ không hy sinh vô ích như vậy nữa.
Trong nháy mắt tiếp theo, hắc quang từ một mắt của Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân bạo phát, rào chắn không gian lập tức chấn động, Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân định phá vỡ hư không, trực tiếp trốn thoát.
Diệp Chân vẫn một mực chú ý đến hắn, lục không hào quang trong Huyền Cung hơi chấn động một chút lập tức cảm ứng được dị dạng chấn động của hư không.
Không cần cân nhắc, Diệp Chân đã hiểu rõ ý nghĩ của Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân.
Thất Thái Tử Tòng Vân muốn chạy trốn!
Đến tận lúc này, ý nghĩ của Diệp Chân lại thay đổi.
Không thể giết Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân, cho dù là tù binh, cũng tuyệt đối không thể giết.
Ít nhất không thể chết trong tay Diệp Chân và Bắc Hải Thiên Lãng quân.
Diệp Chân không muốn đợi mấy năm sau trở về Bắc Hải Phong Địa chỉ còn một mình hắn lẻ loi trơ trọi trở về, sao có thể đối diện với phụ lão Bắc Hải.
Nhưng chiến cục lại trời đưa đất đẩy mà trở nên thế này.
Để bộ hạ của Diệp Chân có thể không tốn bao nhiêu năng lực đã tiêu diệt được đại quân Ma Tộc tinh nhuệ, Diệp Chân không muốn vì để Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân trốn thoát mà khiến tình hình trước mắt thay đổi.
Nói cách khác, đến cuối cùng, Diệp Chân có thể không giết Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân, nhưng tuyệt đối không cho phép Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân phá hỏng tình hình tốt đẹp hiện nay.
Mà trước mắt, đại quân hai nhà đều lâm vào trạng thái điên cuồng.
Ma Tộc tinh nhuệ bất kể giá nào cũng điên cuồng nhào lên bảo vệ Ma hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân, mà quân tinh nhuệ dưới trướng Diệp Chân càng liều lĩnh chém giết những Ma Tộc tinh nhuệ này.
Một khi để Ma Hoàng Thái Tử Tòng Vân thoát khỏi trung tâm trận chiến, chiến cục sẽ đại biến.
Những Ma Tộc tinh nhuệ vốn vẫn luôn bảo hộ Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân đều sẽ vô cùng điên cuồng phản công lại, tạo thành thương vong lớn cho đại quân của Diệp Chân.
Diệp Chân tuyệt đối không cho phép xảy ra việc này.
Cho nên, trong nháy mắt, khi Diệp Chân cảm ứng được một tia dao động mơ hồ từ Huyền Cung, giống như là bản năng, tùy ý động niệm, quang hoa của Lôi Quang Tiên trên đầu chợt lóe lên, một tia sấm sét như cửu tiêu thần lôi rền vang.
Vô cùng chuẩn xác đánh xuống vị trí hư không dao động.
Mà lúc này, Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân vừa tiến vào phá vỡ thông đạo không gian.
Chỉ trong nháy mắt, thông đạo không gian bị Cửu Tiêu Thần Lôi của Diệp Chân kịp thời bổ xuống, đánh thành từng mảnh.
Không gian thông đạo bị phá vỡ dẫn đến không gian loạn lưu, khiến Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân bị dày vò chật vật, phải tốn rất nhiều sức mới tránh thoát được.
Nháy mắt vừa thoát ra, gợn sóng ánh bạc ngay dưới chân Diệp Chân hiện ra, thân thể của Ma Tộc Đạo Cảnh giờ này đều trở nên vô cùng nặng nề.
Nhất là dưới lòng bàn chân Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân càng giống như đeo một ngọn núi lớn, thân thể nặng đến cùng cực.
Cảnh tượng này rơi vào mắt của một đám Ma Tộc Đạo Cảnh và Ma Tộc tinh nhuệ, mỗi kẻ càng thêm sốt ruột.
Thái Tử điện hạ cực lực đào tẩu cũng thất bại.
Tình hình của Thái Tử điện hạ giờ phút này phải nguy hiểm đến mức nào!
Nháy mắt, mỗi một kẻ càng thêm phấn đấu quên mình, muốn tạo thời cơ cho Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân chạy trốn.
Đối với việc này, Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân quả thực khóc không ra nước mắt.