Chương 2370 Báo Cáo Quân Công Như Thế Nào?
Nhưng đúng lúc Diệp Chân ý muốn đưa Nguyên Linh vào, một ánh sáng màu trắng lóe lên, tiếng hổ gầm trầm thấp vang lên bên cạnh Diệp Chân.
Là Vân Dực Hổ Vương Tiểu Miêu, lúc trước đã tham chiến với Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh, hiện tại xuất hiện bên người Diệp Chân.
Điều khiến Diệp Chân cực kỳ kinh ngạc chính là lúc này ánh mắt của Vân Dực Hổ Vương Tiểu Miêu lại lẳng lặng nhìn chằm chằm vào Thượng phẩm Hậu Thiên Không Gian Linh Bảo Cốt Luân trong tay hắn, trong mắt hổ như bảo thạch tràn đầy hi vọng.
Diệp Chân và Vân Dực Hổ Vương Tiểu Miêu tâm ý tương thông, ngay lập tức đã hiểu ý của Tiểu Miêu.
- Ngươi muốn nó sao?
Diệp Chân quơ quơ Thượng phẩm Hậu Thiên Không gian Linh Bảo Cốt Luân trong tay.
- Ngươi có thể luyện hóa sử dụng nó, hay là thôn phệ nó?
Luyện hóa sử dụng thì Diệp Chân cảm thấy không có khả năng.
Loại Thượng phẩm Hậu Thiên Linh Bảo có khí linh tràn đầy căm thù như này, bản thân Khí Linh của nó đã vô cùng cường đại, nếu Diệp Chân muốn dùng tu vi Nguyên Linh và bản lĩnh của mình để luyện hóa nó thì cũng cần dùng rất nhiều thời gian và công sức.
Nếu là Tiểu Miêu, cho dù cố gắng hơn mười năm, thậm chí mấy chục năm vẫn không nhất định có thể luyện hóa.
Tiểu Miêu lại mãnh liệt gật đầu hổ to lớn, mắt hổ sáng như bảo thạch lấp lánh lấp lánh, biểu đạt rõ ràng ý kiến của nó tới Diệp Chân.
Là luyện hóa.
Nhưng cũng không phải luyện hóa bản thể của cái Thượng phẩm Hậu Thiên Linh Bảo này.
Mà là luyện hóa không gian đạo văn ẩn chứa thuộc tính không gian trong Thượng phẩm Hậu Thiên Linh Bảo, thậm chí là luyện hóa hạch tâm có chứa một tia lực lượng pháp tắc không gian.
Vừa rồi, Tiểu Miêu đã cảm ứng được loại lực lượng và nguồn gốc với nó, nên lúc này mới giương mắt to, chờ mong tha thiết chạy tới trước mặt Diệp Chân.
Nếu Tiểu Miêu không nói thì Diệp Chân còn không chú ý, vừa nghe thế, Diệp Chân lại đánh giá lại thì phát hiện thật đúng như vậy.
Cốt Luân này, tám chín phần mười là dùng xương cốt của một con thú thông thạo thần thông không gian để luyện chế.
Nghe thấy Tiểu Miêu có thể luyện hóa đạo văn không gian và hạch tâm trong Thượng phẩm Hậu Thiên Linh Bảo thuộc tính không gian này, gần như không cần suy nghĩ, Cốt Luân - Thượng phẩm Hậu Thiên Linh Bảo thuộc tính không gian vô cùng trân quý, giá trị có thể so với Hạ phẩm Tiên Thiên Linh Bảo, đã bị Diệp Chân nếm về phía Tiểu Miêu.
Tiểu Miêu thì phát ra một tiếng hổ gầm vui sướng, há miệng nuốt luôn xuống Thượng phẩm Hậu Thiên Không gian Linh Bảo Cốt Luân.
Trong chớp mắt, có thể Khí Linh của Thượng phẩm Hậu Thiên Không gian Linh Bảo Cốt Luân cảm nhận được số kiếp của bản thân đã đến nên phát ra tiếng gào thét thê lương thảm thiết.
Mặc dù không mở miệng cầu xin Diệp Chân tha thứ nhưng trong tiếng kêu gào thảm thiết đã có ý tứ chịu thua.
Tin rằng, chỉ cần Diệp Chân lên tiếng, ngay lập tức sẽ thần phục.
Nhưng nếu như Tiểu Miêu muốn cắn muốt luyện hóa thì giờ phút này muốn chịu thua cũng đã muộn.
Sau khi vui sướng nuốt vào Thượng phẩm Hậu Thiên Không gian Linh Bảo Cốt Luân này, Tiểu Miêu lại lần nữa biểu đạt nguyện vọng của mình tới Diệp Chân.
Nó muốn vào không gian trong Thận Long Châu để luyện hóa Thượng phẩm Hậu Thiên Không gian Linh Bảo Cốt Luân, làm cho trong thời gian ngắn nhất tăng lên thực lực.
Diệp Chân đương nhiên sẽ không phản đối nó, khẽ động thần niệm, ngay lập tức Tiểu Miêu biến mất trong không gian.
- Huynh đệ, ngươi thật sự cho Hổ Vương Tiểu Miêu của ngươi nuốt Thượng phẩm Hậu Thiên Linh Bảo kia?
Tịnh Hải Đại Thánh, Phúc Hải Đại Thánh, Phá Hải Đại Thánh ở cạnh quan sát, mỗi người đều khiếp sợ ra mặt.
Thượng phẩm Hậu Thiên Linh Bảo thuộc tính không gian nha, không nói những Đạo Cảnh bình thường, kể cả rất nhiều cường giả cảnh giới Đạo Cảnh hậu kỳ, dù tranh nhau vỡ đầu đổ máu cũng không chiếm được một Thượng phẩm Hậu Thiên Linh Bảo, đừng mơ tới Thượng phẩm Hậu Thiên Linh Bảo thuộc tính không gian.
Mà Diệp Chân lại tiện tay cho thú cưỡi một cái!
Không sai, trong mắt đại đa số người, thật ra Tiểu Miêu chính là vật cưỡi của Diệp Chân.
- Đại ca, khi ta mới vào võ đạo, còn ở Chân Nguyên cảnh đã cùng Tiểu Miêu sớm tối bên nhau, đã cùng ta vào sinh ra tử rất nhiều năm, cũng giống như các ngươi vậy.
- Tu vi của chúng ta sẽ càng ngày càng cao, nhưng ta không hy vọng huynh đệ của chúng ta sẽ càng ngày càng ít!
Lời nói của Diệp Chân khiến vẻ mặt của ba huynh đệ Tịnh Hải Đại Thánh, Phúc Hải Đại Thánh và Phá Hải Đại Thánh ngay lập tức trở nên nghiêm nghị.
Cho tới giờ khắc này, bọn họ mới hiểu được, vì sao Diệp Chân lại hào phóng đối với bọn hắn như vậy.
Có tinh huyết Chân Long, tinh huyết Ngũ Trảo Kim Long, thậm chí tinh huyết Thượng Cổ Thần Long đều sẽ chia cho bọn hắn.
Hóa ra nguyên nhân là như vậy.
Mà năm đó, ba huynh đệ bọn hắn vẫn luôn nâng đỡ, cùng nhau tiến lên, thực ra thì cũng bởi vì nguyên nhân này.
Những năm gần đây, mặc dù ba huynh đệ bọn hắn cùng Diệp Chân kết tình huynh đệ, nhưng trên bản chất vẫn có sự khác biệt.
Ba huynh đệ bọn hắn là một thể, mà quan hệ giữa Diệp Chân với ba huynh đệ như một bọn hắn lại có khác nhau.
Chẳng qua hôm nay qua đi, quan hệ giữa bọn hắn lại tiến vào một tầng.
Không bao lâu, thành quả trận chiến đấu lần này đã được thống kê.
Tám vạn tinh nhuệ, toàn diệt!
Các loại trang bị, hàng hóa và linh thạch thu được phải tính theo đơn vị ngàn vạn, số hàng hóa và tài vật sẽ quy ra tiền, sau đó chia thành năm phần.
Trong đó, phần đầu tiên chiếm khoảng một phần tổng tiền, dùng để chăm sóc cho binh lính chết trận và huynh đệ bị thương nặng. Một phần khác là thuộc về thống soái Diệp Chân, ước lượng chiếm hai phần tổng số tiền, đây là quy củ phân phối chiến lợi phẩm của quân đội Đại Chu.
Nếu như chủ soái Diệp Chân không nhận thì những quan tướng và binh lính khác cũng không dám nhận.
Phần thứ ba chiếm hai phần sẽ dựa theo phẩm giai mà phân cho sĩ quan tướng cấp cao, chủ yếu có bốn cấp là Quân Soái, Thống Lĩnh, Giáo Úy, Đô Thống.
Phần thứ tư chiếm hai phần trong tổng tiền, sẽ là chiến lợi phẩm phân cho binh sĩ tham gia chiến đấu.
Số tiền mỗi người nhận được có thể lớn, có thể nhỏ, mang đội quân chỉ là phân phát một phần nhỏ mang tính tượng trưng, phần lớn còn lại đều vào túi quan tướng.
Nhưng Diệp Chân không chấp nhận chuyện đó xảy ra trong đại quân của hắn.
Hai phần tổng số tiền, phân cho sáu vạn binh lính tham chiến, không phải quá nhiều, nhưng cũng không ít.
Phần cuối cùng chiếm ba phần tiền còn lại, bỏ vào ngân khố để chuẩn bị quân tư cho Bắc Hải Thiên Lãng quân.
Bổ sung chi phí đã tiêu hao trước đó, bổ sung vũ khí, trợ cấp cho đội quân khác đã phối hợp tác chiến, các loại tiền thưởng...
Thương vong bên phe mình lại nhỏ hơn rất nhiều so với của tưởng tượng Diệp Chân.
Sáu vạn binh lính Bắc Hải Thiên Lãng quân của Diệp Chân, chết trận hơn một nghìn năm trăm người, nhưng số người bị thương nhẹ cao tới bốn vạn, gần như hơn nửa đại quân đều bị thương.
Điều này thật ra thì cũng nhờ tiểu Yêu kịp thời cứu trị.
Chiến Binh Yêu Linh tử trận mười sáu người, thương vong xem như ít.
Thần vệ đại đội thủ hộ quân đoàn Y Đông Thanh thần thụ thì không có một người tử vong, mấy trăm người bị thương nhẹ.
Hai vạn quân tinh nhuệ của Thủy tộc dưới trướng Tịnh Hải Đại Thánh chỉ chết trận hơn hai trăm, có thể nói tổn hại cực nhỏ.
Nhưng thương vong trong trận chiến đấu này lại tập trung ở quân phòng thủ Khai La thành lũy do Cổ Thiết Kỳ thống soái, đã phải gánh chịu lửa giận của Kê Khởi.
Số quân phòng thủ trong Khai La thành tử trận cao tới bốn nghìn người, ngoài ra còn có một nghìn người vĩnh viễn mất đi năng lực chiến đấu!
Tính ra, bên phía Diệp Chân chỉ có sáu nghìn người chết trận, nếu so với chiến tích tiêu diệt số lượng địch nhân cao tới mười bốn vạn thì đây đã là một chiến tích cực kỳ kinh người.
Đối với những quân đội khác, muốn cầu cũng không cầu được.
Nhưng vẻ mặt của Diệp Chân vẫn luôn có chút ảm đạm.
Từ khi khai chiến đến nay, hai mươi hai vạn Bắc Hải Thiên Lãng quân đã dần tử trận một vạn người, hai mươi hai vạn binh sĩ, chỉ còn hai mươi mốt vạn.
Chờ đến khi đại chiến kết thúc, không biết còn lại bao nhiêu người sống sót?
Hơn nữa, đừng nhìn vào chiến tích giết địch của phía Diệp Chân khủng bố tới mức vậy, nhưng số vật tư hao tổn cũng lớn kinh khủng.
Hơn bảy trăm vạn nỏ tiễn Phong Hỏa Liên Nỗ bị dùng sạch, một trăm vạn nỏ tiễn Viêm Linh Bạo Ma Nỗ, năm ngàn nỏ tiễn Phá Thiên Tru Long Nỗ đều tiêu hao trên chiến trường.
Với số lượng mưa tên lớn như này bao phủ xuống, Diệp Chân mới có thể giết chết mười bốn vạn quân địch, tương đương với mỗi sáu mươi nỏ tiễn mới có thể tiêu diệt một địch nhân.
Có thể nhìn ra sự trả giá của hắn!