← Quay lại trang sách

Chương 2382 Gian Tế Ma Tộc

Đột nhiên, đại tổng quản Kê Vô Tâm ngẩng đầu hỏi.

- Sau khi Ma Sư chết, Thất Thái Tử có phản ứng đặc thù gì hoặc từng gặp ai không?

- Đúng, ngươi mau kể lại chi tiết cẩn thận tình hình ngày đó cho ta nghe một lần.

Dịch Cân tự nhiên tuân theo, kể lại từng chi tiết sự tình ngày đó cho Kê Vô Tâm nghe, vẻ mặt của hắn chắc chắn nói.

- Ngọc giản Ma Sư gửi đến có vấn đề!

- Khẳng định là lời nói cuối cùng của Ma Sư có vấn đề!

- Nếu không, trước đó dù là miệng phun máu tươi, Thất thái tử cũng sẽ liều lĩnh báo thù vì Ma Sư, cho dù quân tâm sĩ khí thấp, nhưng cũng không thể trở thành triệt để rời khỏi. Khẳng định là trong ngọc giản kia của Ma Sư có vấn đề!

- Ngươi có biết trong ngọc giản của Ma Sư nói gì không?

Kê Vô Tâm hỏi.

Dịch Cân lắc đầu.

- Đại tổng quản, chuyện này ta không biết.

- m thầm tìm hiểu nội dung trong ngọc giản cuối cùng của Ma Sư. Mặt khác, ngươi tiếp tục đi theo Thất Thái Tử điện hạ, vẫn hiệu lực giống như trước đó, hiểu chưa?

Kê Vô Tâm nói.

- Đã hiểu!

Dịch Cân gật đầu liên tục.

- Ngàn chọn vạn tuyển, mới nhắm được Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân, sao có thể là loại người tuỳ tiện nhận thua dễ dàng buông tha...

Câu nói này, đại tổng quản Kê Vô Tâm dường như đang nói với Dịch Cân, lại tựa hồ như đang nói một mình.

Cùng thời khắc đó, trong hành doanh của Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân.

Sau khi Ma Hoàng Thái Tử Tòng Vân quay lại Ma Hoàng Thất, đầu tiên là bình thản rửa sạch sẽ nước bọt trên mặt, sau đó mới đi đến phía sau hành doanh, đi vào trong một gian tĩnh thất.

Bên trong tĩnh thất là một nam tử Ma Tộc mắc y phục màu trắng toàn thân, khuôn mặt điềm tĩnh, nhưng khí tức lại có chút giống với tiên tri Ma Sư Thất Hoành.

- Gặp qua Lục Ngộ tiên sinh.

Sau khi Thất Thái Tử Tòng Vân đi vào cửa, vô cùng cung kính, chấp tay hành lễ với nam tử kia, mà khi nghe được cái tên, hóa ra tên nam tử này lại là một tên tiên tri Ma Sư lục tự.

- Thái Tử điện hạ không cần hành lễ, không biết hôm nay sự tình ra sao, kết quả như thế nào?

Lục Ngộ hỏi.

- Lục Ngộ tiên sinh, đã làm theo ngọc giản cuối cùng của tiên sinh, kết quả giống như đúc trong dự tính.

Thất Thái Tử Tòng Vân đáp.

Nghe vậy, Lục Ngộ gật gật đầu.

- Đã như vậy, Thái Tử điện hạ, tiếp theo hành sự theo những gì trong ngọc giản kia của sư huynh ta. Nếu có cái gì không hiểu, không hiểu nơi nào, lại tới tìm ta!

Thất Thái Tử Tòng Vân gật đầu, lại lần nữa hành lễ, lần này rời khỏi căn tĩnh thất.

- Ma Hoàng Nhị thái tử Truy Nhật?

Diệp Chân xem hết tình báo trong tay mới vừa do Ngưu Ma Long Nộ đưa đến, cười lạnh một tiếng, ngọc giản trong tay đã hóa thành bụi phấn.

Từ trong ngọc giản, Diệp Chân đã biết được đại khái chuyện kia.

Nói thật, cách làm của Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân, ngay cả Diệp Chân cũng nhìn không thấu.

Nhất là chuyện này dính việc tranh đoạt vị trí Ma Hoàng trong Ma Tộc, tình hình càng ngày càng thêm phức tạp gấp trăm lần.

Nhưng Diệp Chân biết rất rõ, tiếp theo, hắn sắp phải đối mặt sự trả thù và công kích càng thêm điên cuồng.

Vì vô luận là Đại Chu hay Ma Tộc, bảo tọa chí tôn kia, đều có thể khiến cho bất cứ người nào cũng có thể điên cuồng tranh đoạt.

Bây giờ, chém giết Diệp Chân liền có thể thu được Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân phục tùng cùng trợ giúp, từ đó có cực lớn khả năng leo lên ngai vàng, kế thừa hoàng vị.

Dưới loại kích thích này, Nhị thái tử Truy Nhật và Ngũ Thái tử Phá Nguyệt, không điên cuồng mới là lạ.

Hai người nhất định sẽ toàn lực dùng hết sức mạnh của bọn hắn để chém giết Diệp Chân, đạt được mục đích.

Nếu như vậy, trong tương lai Diệp Chân có thể đối mặt với rất nhiều áp lực.

May mắn là, chiến thế của trận chiến ngàn năm đã toàn diện trải rộng, chiến thế đã thành, vô luận là Nhị thái tử Truy Nhật, hay Ngũ Thái tử Phá Nguyệt, muốn muốn đối phó với Diệp Chân, tấn công Huyết Hà cứ điểm, đều sẽ phải điều binh lực ở mỗi chiến tuyến.

Điều binh lực không chỉ cần phải thời gian, mà cũng rất hạn chế về số lượng nếu điều binh lực từ mỗi chiến tuyến.

Có thể nói, Nhị thái tử Truy Nhật và Ngũ Thái tử Phá Nguyệt muốn đối phó Diệp Chân, tấn công Huyết Hà cứ điểm, nếu có thể điều ra nhiều binh lực, nhưng số lượng binh lực đó, vẫn như cũ sẽ không quá nhiều.

Vì xét theo trình độ nào đó, hơn ngàn vạn quân đội Đại Chu trên Nhân Ma chiến trường, quyền điều khiển đều đang nằm trong tay Diệp Chân.

Cho nên, dù đạt được tin tức kia kèm theo rất nhiều áp lực, Diệp Chân không có chút nào sợ.

Những ngày này, dân binh Định Biên Ổ Bảo và Hắc Thổ Ổ Bảo đã được Diệp Chân bí mật an bài đến bên trong phòng tuyến.

Đây chính là hai mươi vạn đại quân, tính cả binh lực Bắc Hải Thiên Lãng Quân của Diệp Chân, tử doanh, dân phu, còn có một vạn cơ động tinh nhuệ của Định Biên Ổ Bảo và Hắc Thổ Ổ Bảo, số lượng đại quân Diệp Chân có thể huy điều động đã vượt qua năm mươi vạn.

Diệp Chân từng làm Đông Chinh thống soái, biết rất rõ số liệu binh lực biến hóa đại biểu ý nghĩa gì.

Khi mười vạn đại quân đối mặt với trăm vạn đại quân, chỉ có thể dựa vào cách thắng đánh bất ngờ, mà lại không có cách nào kéo dài, nếu có sai lầm, sẽ thua cả trận.

Khi ba mười vạn đại quân đối mặt với trăm vạn đại quân, vẫn có thể chiến đấu, nhưng vẫn như cũ cực kỳ hung hiểm, hơi không cẩn thận, đầy bàn đều thua.

Thế nhưng, khi năm mươi vạn đại quân đối mặt với trăm vạn đại quân, sẽ không còn giống nhau.

Nếu có chiến thuật và chiến lược phù hợp, năm mươi vạn đại quân đánh bại trăm vạn đại quân, khả năng rất lớn.

Trăm vạn đại quân, chỉ là một số lượng tổng thể.

Phía trên chiến trường Huyết Hà Cứ điểm, binh lực có thể tham gia vào chiến trường một lần cũng chỉ khoảng ba mươi vạn.

Dù cho địch tiến công binh lực nhiều đến đâu cũng không thể dồn vào trong một chiến trường

Mà lại, tay cầm năm mươi vạn đại quân, đại biểu cho trong tương lai, khi chiến đấu, Diệp Chân có cơ hội phạm sai lầm.

Mặc dù nói trên chiến trường, bất kỳ người nào cũng không nguyện ý phạm sai lầm, nhưng dù là Chiến Thần, vẫn sẽ có lúc phạm sai lầm.

Có cơ hội phạm sai lầm, áp lực của Diệp Chân sẽ giảm xuống rất nhiều, trận chiến lần một, lần hai thậm chí ba, bốn lần có thể thất bại, đều nằm trong giới hạn chịu đựng.

Như vậy, Diệp Chân vẫn có thể an bài chiến thuật, chiến lược táo bạo hơn.

Đương nhiên, mặc dù nói binh lực dưới trướng Diệp Chân vượt qua năm mươi vạn, có sức liều mạng, nhưng vẫn như cũ không thể có bất kỳ khinh thường nào.

Nhân thời cơ Ma Hoàng Nhị thái tử Truy Nhật điều đại quân, Diệp Chân sẽ cố gắng hết khả năng, chuẩn bị đủ loại.

Quân giới, mũi tên dự trữ, thành phòng chữa trị, còn có những dân binh kia mới được huấn luyện.

Thực lực cá nhân của những dân binh đó rất không tệ, dựa vào thực lực cá nhân còn muốn mạnh hơn so với một số tinh nhuệ Bắc Hải Thiên Lãng quân, nhưng nếu tác chiến quân đoàn, Diệp Chân lại tin tưởng, dù là giao cho Trịnh Đương Thì chỉ huy vẫn có thể đại thắng.

Chính bản thân Diệp Chân đã vô cùng bận rộn, ngựa không dừng vó, không ngừng đi tuần sát từng người, ủng hộ sĩ khí.

Hôm nay, Diệp Chân đi tuần đến Khai La pháo đài, đang nói chuyện với Cổ Thiết Kỳ.

- Đại nhân, đây là chi tiết quân ta bao vây, chống lại thành Ma Tộc ngày hôm đó, dựa vào đặc điểm đó, một lần nữa diễn luyện một loại quân trận còn có trình tự xạ kích. Trong trình tự xạ kích kia, danh sách quân ta bị giết chết với Ma Tộc, ít thì tăng lên một thành, nhiều thì tăng hơn hai thành!

Nói xong, Cổ Thiết Kỳ lại bổ sung một câu, thần sắc có chút khẩn trương.

- Nhưng mà Đại Soái, lực sát thương quân trận đó, trước mắt còn chúng ta nghiên cứu và phỏng đoán, vẫn chưa từng kiểm nghiệm qua thực chiến!

- Trước diễn luyện đi!

Diệp Chân ra lệnh.

Nói xong, đại quân dưới sự chỉ huy của Cổ Thiết Kỳ đã tự giác tiến hành diễn quân.

Sau khi xem xong, trong đôi mắt của Diệp Chân toát ra vẻ tán thưởng.

- Không tệ, quả thật đây là một đội hình chiến đấu dựa trên nghiên cứu kết hợp với thực chiến, tiếp tục diễn luyện và nghiên cứu!

- Trên đời này, bất luận một loại chiến thuật nào, lúc đầu đều là như thế, chỉ cần không ngừng sửa đổi, mới có thể dần dần có được kết quả.

- Quân trận trận, sau khi diễn luyện thành công, lần sau, đã có thể trực tiếp dùng đến trên chiến trường!

Diệp Chân phê chuẩn tại chỗ!

Nghe vậy, Cổ Thiết Kỳ vô cùng vui mừng.

- Tạ đại soái đã tin tưởng!