Chương 2391 Ngũ thái tử hối hận đứt ruột
Diệp Chân đã nghĩ thông suốt.
Nhân Tộc ở đây, tuy đều là nhân loại giống như Diệp Chân.
Nhưng, ở Kim Nguyệt Ma Thần, dưới sự khống chế bao nhiêu năm của Ma Hoàng Ngũ Thái tử Phá Nguyệt, từ thế hệ này sang thế hệ khác, họ đã bị thay đổi một cách vô tri vô giác, đã thật sự xem mình là một phần tử của Kim Nguyệt thế giới rồi.
Đã nhận mệnh, nhận Kim Nguyệt Ma Thần làm thần, Diệp Chân vốn có thể giải cứu Nhân Tộc bọn họ, không ngờ, ngược lại lại trở thành kẻ địch của nhau.
Diệp Chân vẫn không phải người cổ hủ, đương nhiên không chút nương tay!
Số lượng lớn linh thạch, thiên tài địa bảo chồng chất lên nhau như núi, mỗi ngày đều thông qua các mánh khóe khác nhau, được gom hết về chỗ Diệp Chân.
Mà Diệp Chân vẫn đang không ngừng di chuyển tới, cướp bóc thu hết đống của cải ngập trời đó.
Nói thật, sau khi tốc độ Thận Long châu thời tự không gian của Diệp Chân đã nhanh hơn gấp trăm lần, bây giờ, chỉ cần tu luyện một năm, đã tương đương với trăm năm.
Tế Ti khổ tu mà Diệp Chân bồi dưỡng ở bên trong, còn có những kiếm vệ bố trí Kiếm Trận với sư tỷ Liêu Phi Bạch, lượng tài nguyên tiêu hao trong một năm, đều sẽ tăng gấp hơn mười lần.
Khoản của cải kia tới tay, sẽ làm dịu được áp lực tài nguyên tu luyện của Diệp Chân xuống rất nhiều.
Mà, cũng may mắn Thận Long châu của Diệp Chân có không gian rộng lớn vô cùng, ban đầu, không gian Thận Long châu vốn đã rất rộng, nhưng sau khi phá vỡ phong ấn không gian tầng thứ sáu, không gian lại ngày càng rộng hơn gấp đôi.
Nếu không, dù Diệp Chân có cướp được vô số thiên tài địa bảo, có thể mang đi, thì thứ hắn lấy được, chỉ có thể là phần có giá trị nhất.
Nhưng, mấy chuyện này Diệp Chân đều đã giao hết cho thuộc hạ làm.
Bản thân Diệp Chân, lại đang nghiên cứu Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu.
Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu chính là bảo vật quan trọng của sơn môn mà Huyền Cơ Đạo Môn bảo vệ giữ gìn, không gian được xưng là có thể biến hóa, phong tỏa, cách ly, thậm chí là tiến hành chuyển dời định vị không gian, chính là một Hạ Phẩm Tiên Thiên Linh Bảo vô cùng hữu ích.
Có điều, sau khi huyền cơ Đạo Môn bị diệt, thứ này vẫn chưa bị rơi xuống, bây giờ, lại được Diệp Chân tìm về trong tay.
Mười hai viên Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu tỏa ra màu sắc hư quang vô tận khác nhau, chậm rãi chuyển động trên tay Diệp Chân.
Trong lúc chuyển động, Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu đó cũng không ngừng rung động, làm lung lay hàng rào phong cấm mà Diệp Chân dùng thần niệm và linh lực bày ra, ý muốn đánh vỡ không gian bích lũy rồi trốn thoát.
Điều này để vẻ mặt Diệp Chân có hơi nghiêm lại, chỉ cần là Tiên Thiên Linh Bảo, khí linh đã có linh tính và thực lực, bình thường sẽ rất khó thu phục được.
Nếu viên Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu đã bị Ma Hoàng Ngũ Thái tử Phá Nguyệt luyện hóa, vậy, Diệp Chân muốn thu phục luyện hóa thêm lần nữa, sẽ tốn rất nhiều thời gian và công sức.
Trên nét mặt nghiêm nghị, Diệp Chân phân ra một sợi nguyên linh chậm rãi thăm dò vào trong một viên Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu.
Nháy mắt thần niệm thăm dò vào, đầu tiên, vẻ mặt của Diệp Chân vô cùng ngẩn ngơ, sau đó lại trở nên vô cùng kinh ngạc!
Cùng một thời gian, Ma Hoàng Ngũ Thái tử Phá Nguyệt đại doanh trong soái trướng, trên mặt Ngũ Thái tử Phá Nguyệt, sớm đã không còn vẻ mừng rỡ vài ngày trước khi nhận được đến tin thành công.
Thay vào đó, lại là vẻ mặt ngưng trọng, còn có vẻ lo lắng âm thầm!
- Vẫn không thể liên hệ với Ngưu Sính à?
Ngũ Thái tử Phá Nguyệt lần nữa thúc giục.
- Bẩm điện hạ, bên phía Ngưu thống lĩnh, mãi vẫn chưa có trả lời!
Tướng lĩnh đang thôi động na di trận truyền tin hai thế giới, trên trán lúc này đã đầy mồ hôi lạnh.
Đang lúc lo lắng, Tả Thống lĩnh tâm phúc thân vệ của Ma Hoàng Ngũ Thái tử lại đột nhiên xông tới.
- Điện hạ, việc lớn không tốt, Kim Nguyệt thế giới có biến!
- Cái gì!
Vừa kêu lên một tiếng, Ma Hoàng Ngũ Thái tử Phá Nguyệt lập tức đứng bật dậy!
- Điện hạ, có mấy vạn Hồn Ma, Cốt Ma không rõ lai lịch và một số nhân tộc đột nhiên xuất hiện, cướp bóc trong Kim Nguyệt giới, tàn sát con dân của tộc ta.
- Đại tế ti của Thần điện đã chết trận, toàn bộ chín Đại thủ hộ tế ti trấn giữ cũng tử vong, còn sót lại hai ám vệ, mà địch nhân vẫn đang tàn phá, tình huống vô cùng nguy cấp, xin điện hạ nhanh chóng điều quân viện trợ!
Xem xong phần tin báo khẩn cấp này, vẻ mặt của Ma Hoàng Ngũ thái tử điện hạ Phá Nguyệt trở nên trắng bệch, không còn một tia máu nào.
Hắn có một suy đoán cực kỳ đáng sợ.
Mặc dù hắn thấy phỏng đoán kia rất vớ vẩn!
- Ra lệnh cho ám vệ trong Kim Nguyệt giới nhanh chóng liên lạc với Ngưu Sính, hiện tại, ngay lập tức!
Ngũ thái tử Phá Nguyệt gần như hét vào mặt thân tín của hắn, Tả thống lĩnh thân vệ Nguyệt Nguyên.
Nguyệt Nguyên không nói một lời, nhanh chóng xoay người ra khỏi doanh chủ soái, chỉ để lại Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt lo lắng đi đi lại lại ở nơi đó.
Sau nửa khắc đồng hồ, Nguyệt Nguyên lại trở về lần nữa.
- Thái tử điện hạ, tên ám vệ kia đã liên lạc với Ngưu Sính, đã dùng Truyền tin na di trận cỡ nhỏ mà chúng ta đưa cho Ngưu Sính và mười một vị Ma Tôn để truyền tin gấp, tạm thời vẫn chưa nhận được phản hồi, có điều, chắc không lâu nữa sẽ có tin tức. Dù sao, đồng thời liên lạc với mười hai người…!
- Tạm thời vẫn chưa nhận được phản hồi...
Sắc hồng trên mặt của Ma Hoàng ngũ thái tử Phá Nguyệt càng ít đi, dường như nghĩ tới điều gì, nhưng vẫn chưa muốn từ bỏ ý định.
- Chờ đợi, tiếp tục thúc giục, một khi có tin tức, lập tức báo lại!
- Vậy bên Kim Nguyệt giới thì sao?
Nguyệt Nguyên hỏi.
- Trước tiên chờ Ngưu Sính truyền đến tin tức đã.
Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt nói.
Chờ rồi lại chờ, chờ đến hai canh giờ.
Hai giờ sau, dù là Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt, hay Tả thống lĩnh quân thân vệ Nguyệt Nguyên, đều không thể che dấu được sự lo lắng tràn ngập trong ánh mắt.
Cả Ngưu Sính và mười một vị Ma Tôn đồng hành với Ngưu Sính, đều là tâm phúc của Ngũ thái tử điện hạ.
Nếu bọn họ nhận được tín hiệu của Ngũ thái tử điện hạ, thì chắc chắn sẽ nhanh chóng hồi âm.
Hiện tại, đã qua thời gian dài như vậy vẫn chưa trả lời, điều đó có nghĩa đã xảy ra vấn đề.
Hơn nữa, Ngưu Sính và mười một vị Ma Tôn đã mất liên lạc mấy ngày, thật ra thì, chỉ dựa vào điểm này, có thể biết được nhóm Ngưu Sính bọn họ đã xảy ra chuyện.
Nhưng, trong tình huống bình thường, nếu muốn giết chết mười hai vị Ma Tôn có tu vi và chiến lực Đạo cảnh cường đại sẽ vô cùng khó khăn.
Chỉ sợ cần đến ba mươi hoặc năm mươi cường giả Đạo cảnh, mới có thể làm được.
Thế nhưng, lối ra vào của Kim Nguyệt giới đã bị Ngũ thái tử Phá Nguyệt khống chế từ sớm, nhiều vị Đạo cảnh như vậy muốn đi vào cũng không thể.
Như vậy, nguyên do của tất cả đều chỉ về phía Diệp Chân, chủ soái của Bắc Hải Thiên Lãng quân, người bị hắn gài bẫy, dùng Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu đưa vào Kim Nguyệt giới.
Nhưng, dù có là Diệp Chân cũng không có năng lực mạnh mẽ như vậy.
Điều này làm cho Ngũ thái tử Phá Nguyệt nghĩ mãi vẫn không thể hiểu nổi.
Đang lúc vắt óc ra nghĩ, một tên thân vệ đột nhiên vội vàng chạy tới.
- Báo, Thái tử điện hạ, Tả thống lĩnh đại nhân, người chịu trách nhiệm liên lạc bằng Truyền tin na di trận trước đó dâng lên ngọc giản!
Trong khi nói chuyện, một khối ngọc giản bao trong vải lụa được đưa lên.
Bên trên ngọc giản có viết chữ, nội dung rất đơn giản, là do ám vệ trong Kim Nguyệt giới viết.
- Ngưu Sính đại nhân hồi âm lại bằng ngọc giản, thuộc hạ dâng lên nguyên vẹn cho Thái tử điện hạ!
Không chờ Nguyệt Nguyên nói xong, Ngũ thái tử Phá Nguyệt đã vội vã nhận lấy ngọc giản, trong chớp mắt, chìm thần niệm vào trong.
Hiện tại, hắn nóng lòng muốn biết tình huống của đám người Ngưu Sính bọn họ rốt cuộc ra sao.
Thần niệm đi vào, vừa mới xem qua, con mắt trên trán của Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt bỗng nhiên trợn trừng phẫn nộ, tay trái cầm ngọc giản lại không kiềm chế được mà bắt đầu run rẩy.
Một màn này, rơi vào trong mắt Nguyệt Nguyên khiến hắn vô cùng kinh ngạc.
Tận trung với Ngũ thái tử điện hạ đã nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên hắn thấy Ngũ thái tử thất thố như thế!
Phá Nguyệt giống như bị người rút đi xương cột sống, ngón tay run rẩy, chậm rãi mềm nhũn ngã xuống ghế, thừ người.
- Điện hạ, đã xảy ra chuyện gì?
Nguyệt Nguyên kinh hãi.