Chương 2394 Chư Thiên Không Gian Na Di
Nhưng năng lực dịch chuyển tức thời trong hư không của Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu này cũng có hạn chế.
Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu muốn dịch chuyển tức thời trong hư không thì phải có na di hư không lạc ấn, cũng tức là tọa độ không gian.
Nói cách khác, Diệp Chân muốn dùng Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu na di đến Nhân Ma Chiến Trường thì nhất định phải thiết lập tọa độ không gian ở Nhân Ma Chiến Trường Huyết Hà pháo đài vào Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu thì mới có thể na di.
May mắn là, trước đó bọn người Ngưu Sính vì muốn đối phó với Diệp Chân nên đã thiết lập hư không lạc ấn cho Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu, trước mắt còn có tồn tại.
Nhưng tuy Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu này có năng lực dịch chuyển tức thời trong hư không, nhưng một châu chỉ có thể tồn tại một tọa độ không gian hư không lạc ấn.
Nói cách khác, Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu chỉ có thể ghi chép mười hai tọa độ không gian dùng để na di.
Trước đó, Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt đã đánh dấu năm không gian lạc ấn trong Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu này.
Trong năm không gian lạc ấn này, Diệp Chân có thể nhận ra, một chỗ cho đó chính là Kim Nguyệt thế giới trước mắt hắn đang đặt chân.
Tọa độ không gian này thì Diệp Chân đương nhiên sẽ không xóa đi, lưu lại tọa độ không gian của Kim Nguyệt thế giới, đại biểu cho sau này chỉ cần Diệp Chân có thời gian là có thể mượn nhờ Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu đến Kim Nguyệt thế giới một chuyến.
Đáng tiếc là thôi động Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu tiêu hao khá lớn, hơn nữa nhất định phải đích thân Diệp Chân đến, cho nên không cách nào nhờ vào phương pháp đó để chiếm lĩnh Kim Nguyệt thế giới này.
Nhưng bây giờ không có cơ hội thì chưa chắc sau này sẽ không có cơ hội.
Một không gian lạc ấn khác trong Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu này dĩ nhiên chính là không gian lạc ấn trước đám người Ngưu Sính mưu hại Huyết Hà pháo đài và Khai La thành lũy của Diệp Chân. Có tọa độ không gian này, Diệp Chân có thể mượn năng lực của Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu thong giong trở về.
Nơi không gian lạc ấn thứ ba cách Huyết Hà pháo đài không xa, chắc là nơi bọn người Ngưu Sính khởi hành, tám chín phần mười, chính là quân doanh của Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt.
Về phần không gian lạc ấn thứ tư và thứ năm trong Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu thì khoảng cách tương đối xa. Diệp Chân cũng không cách nào biết được vị trí cụ thể.
Nhưng Diệp Chân suy đoán, một trong hai chỗ không gian lạc ấn này chắc là đất phong nào đó của Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt. Một chỗ còn lại, có lẽ chính là chỗ khẩn yếu Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt xem trọng.
Dù sao thì Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt tốn thời gian ngàn năm mài nước, vẫn không thể luyện hóa gần nửa Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu này. Muốn tại đánh một không gian lạc ấn vào Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu là cực kỳ tiêu tốn thời gian và tinh lực.
Lạc ấn có thể được Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt ghi chép vào mười hai viên Nguyên Thần Chư Thiên Không Gian Bảo Châu, có lẽ đều là cực kỳ quan trọng.
Hiện tại, Diệp Chân lại không có bao nhiêu thời gian, nếu như có thời gian, hắn có thể thử thăm dò từng chỗ, nói không chừng có thể mang đến cho Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt một vui mừng vô cùng kinh ngạc!
Về phần Diệp Chân thì lại không giống!
Bây giờ Diệp Chân đã triệt để luyện hóa Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu. Cho nên, hắn muốn lưu lại tọa độ không gian lạc ấn hoặc xóa đi tọa độ không gian lạc ấn đã có trong Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu này là chuyện phi thường dễ dàng, hơi hao phí một chút lực lượng là có thể hoàn thành.
Nhưng, dù như thế nào thì hạn mức cao nhất mà Diệp Chân có thể ghi chép không gian lạc ấn vào Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu vẫn như cũ là mười hai.
Không nói cái khác, uy năng như vậy đã rất phi phàm.
Mười hai tọa độ không gian lạc ấn cũng tương đương với Diệp Chân có thêm mười hai toà thượng cổ na di trận có thể dùng bất cứ lúc nào.
Năng lực như vậy đã đủ để chứng minh năng lực của Tiên Thiên Linh Bảo.
Chỉ là, thôi động Tiên Thiên Linh Bảo tiêu hao quá lớn, ngay cả Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt thôi động Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu này cũng cần tới mười hai vị Đạo Cảnh Ma Tôn liên thủ thôi động.
Mặc dù chuyện này có quan hệ quan trọng với việc Ngũ thái tử Phá Nguyệt không luyện hóa triệt để Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu. Nhưng cho dù bây giờ Diệp Chân đã triệt để luyện hóa nó thì muốn thôi động nó cũng tiêu hao cực lớn.
Dù bản thân Tiên Thiên Linh Bảo có thể dựa vào linh tính bản thân, hấp thụ tồn trữ thiên địa Linh Lực từ trong thế giới để Diệp Chân sử dụng.
Lúc Diệp Chân thôi động bảo vật này, một phần Linh Lực có thể bộc phát ra năng ực cực mạnh.
Nhưng loại năng lực như dịch chuyển tức thời trong hư không giữa chư thiên, tiêu hao vô cùng to lớn, dù là Diệp Chân chỉ gánh chịu một phần mười thì cũng cực kỳ to lớn.
Hiện tại, hắn muốn dùng còn cần cực kỳ cẩn thận, nhưng đợi sau khi tu vi đột phá đến Đạo Cảnh, tu vi tiến nhanh thì lúc đó hắn có thể tùy ý sử dụng.
Hơn một tháng, đại quân dưới trướng Diệp Chân tiếp tục cướp bóc. Mỗi ngày đưa tới hơn vạn Ma Tộc tù binh đạt tới yêu cầu, thiên tài địa bảo, linh thạch càng vô số kể.
Diệp Chân toàn bộ tiến hành cấm chế sau đó ném vào không gian Thận Long Châu, đợi đến khi trở lại Huyết Hà pháo đài, sẽ để cho Tế Tự lấy vòng cổ nô lệ khống chế huấn luyện, không bao lâu sau sẽ sẽ trở thành chiến nô hợp cách!
Trong hơn một tháng này, mỗi ngày Diệp Chân đều liên hệ với Liễu Phong và Cổ Thiết Kỳ, một khi bên đó có biến, hắn sẽ lập tức trở về.
May mà trước mắt Huyết Hà pháo đài đang đứng ở một thời kỳ quỷ dị, Thất Thái Tử Tòng Vân tạm thời rời khỏi, Nhị Thái Tử Truy Nhật sắp tiếp nhận vẫn còn đang điều đại quân, cho nên Diệp Chân mới có thể nhàn hạ như vậy.
Đồng thời, bản thân Diệp Chân tự mình tọa trấn ở chỗ thông đạo thượng cổ na di trận đi ra Kim Nguyệt thế giới, một khi viện quân của Ngũ thái tử Phá Nguyệt đến. Diệp Chân sẽ dùng Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu khốn địch một đoạn thời gian, sau đó thong dong rút lui.
Nhưng kinh ngạc là, Diệp Chân đã ở thượng cổ na di trận này chờ hơn một tháng nhưng vẫn không nhìn thấy một binh một tốt nào xuất hiện.
Đạo Cảnh Ảnh Ma đến đây dò đường đã tưng xuất hiện một vị, nhưng hắn vừa xuất hiện đã lập tức bị ba người Diệp Chân, Tiểu Yêu, Huyền Cơ Phân Thân hợp lực giảo sát.
Sau đó, lại không một binh một tốt nào xuất hiện, giống như tùy ý để Diệp Chân cướp bóc.
Cứ như vậy, thời gian đại quân dưới trướng Diệp Chân cướp bóc cao tới hai tháng.
Hai tháng sau, số lượng tù binh cướp bóc được cao tới chín mươi vạn, mặc dù không gian trong Thận Long Châu rộng lớn, nhưng nhiều tù binh như vậy, lại thêm đống Linh Thạch và thiên tài địa bảo chất như núi cũng làm cho trong Thận Long Châu có một loại cảm giác sắp chứa không nổi.
Bất đắc dĩ, Diệp Chân chỉ lại phải đề cao tiêu chuẩn tù binh mang đi.
Nhất định phải là Ma Tộc tù binh có tu vi đạt tới Nhập Đạo Cảnh hậu kỳ mới có thể liệt kê mang đi. Còn lại, chém giết tất cả, lấy đi thủ cấp để giao dịch, sau đó lại từ Chiến Hồn Huyết Kỳ thôn phệ tinh khí thần hồn bổ sung năng lượng dự trữ, để lần nữa đột phá phẩm giai.
Tiếp tục như vậy, số lượng tù binh có thể cung cấp mang đi mới giảm mạnh gần nửa, cũng cao tới năm mươi vạn.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Kim Nguyệt thế giới gió tanh mưa máu, thi cốt chất thành núi, máu chảy thành sông.
Mặc dù cách làm của Diệp Chân có chút tàn nhẫn, nhưng hai tộc tranh phong, chỉ có thắng bại, không có đạo nghĩa.
Ma Tộc xâm lấn Hồng Hoang Đại Lục, Nhân Tộc bị tàn sát và chiến tử đều lấy ức vạn tính, vô số con dân Nhân Tộc khóc thét vang trời cũng không cách nào thoát khỏi tàn sát!
Bên thắng chiếm được Thanh Sơn Tú Thủy, hậu thế tử tôn bình yên, người thua chết loại diệt tộc, không có con đường nào khác.
Nguyên bản, theo tình trạng trước mắt còn có thể tiếp tục cướp bóc nữa nhưng khi tiến vào Kim Nguyệt thế giới ngày thứ sáu mươi bảy, Diệp Chân đã thu được cấp báo của Liễu Phong!