← Quay lại trang sách

Chương 2400 Tập hợp khẩn cấp

Hơn nữa cực kỳ ẩn mật.

Nhất định phải hết sức chăm chú cảm ứng thì mới có thể cảm ứng được.

Một khi thi thể có bất kỳ động tĩnh gì, kia huyết sắc mạch lạc lập tức sẽ có như hơi khói bị quấy nhiễu, tan thành mây khói, không cách nào truy tra.

Mà sau khi thi thể quay về im lặng, huyết sắc mạch lạc sẽ lần nữa nhô ra.

Tình hình này thật sự hù sợ Diệp Chân.

Loại huyết sắc mạch lạc vô cùng bí ẩn này rút ra huyết khí và lực lượng mặt trái trong thi thể, bản thân cũng không đáng sợ.

Đáng sợ là, Huyết Hà cấm địa và huyết sắc mạch lạc này, theo phỏng đoán, ít nhất đã tồn tại vạn năm.

Ít nhất vạn năm.

Trong thời gian một vạn năm, Ma Tộc và Nhân Tộc đã phát động không biết bao nhiêu cuộc chiến đấu ở Nhân Ma Chiến Trường, chôn vùi bao nhiêu tính mệnh binh sĩ hai bên.

Số lượng đó, tính ra đến quả là khủng bố.

Bình thường mỗi năm, tổng số binh lính chết trận hai bên Nhân Ma Chiến Trường, ít thì mười vạn, nhiều thì hai ba mươi vạn. Tính toán xuống, một vạn năm, đó cũng đến mười ức kế.

Này mới chỉ là tính quân, không tính dân.

Cũng không biết huyết sắc mạch lạc này phạm vi lớn bao nhiêu, nếu nhỏ thì thôi, nếu lớn vậy đơn giản...

Hơn nữa, đây vẫn chỉ là một năm bình thường.

Một vạn năm trôi qua, mỗi khoảng ngàn năm thì Ma Tộc đều sẽ phát động một lần chiến dịch ngàn năm.

Mỗi lần chiến dịch ngàn năm, tổng số lượng tướng sĩ tử vong hai bên, ít thì bảy tám trăm vạn, nhiều thì ngàn vạn trở lên, đây là tử vong bình thường.

Không phải tử vong bình thường cũng tuyệt đối không ít.

Số lượng này tích luỹ tới.

Làm cho Diệp Chân có một loại cảm giác ngồi trên quả bom.

Một khi Huyết Hà cấm địa này xảy ra chuyện, Bắc Hải Thiên lãng quân chắc chắn sẽ hôi phi yên diệt.

Đến lúc đó, năng lượng ba động khủng bố đó, Diệp Chân có nhiều Chúng Sinh Nguyện Lực hơn nữa cũng không ngăn được.

Cho nên, Diệp Chân ngay lập tức báo chuyện này cáo cho Thủ Tịch Đại Nhật Tế Ti Tổ Thần Điện Bách Tương.

Chuyện mức độ như vậy, đã không phải Diệp Chân thậm chí là Man Linh Điện có thể xử trí.

Chỉ có Tổ Thần Điện và Đại Chu mới có thể xử trí.

Đương nhiên, Diệp Chân làm thần tử cũng ngay lập tức thông qua Bí Giám và Tuần Tra Ti, báo chuyện này lên cho Nhân Tôn Hoàng.

Đại sự như vậy không gạt được.

- Diệp Chân, lão phu biết việc này không thể coi thường. Nhưng có ba điểm ngươi phải nhớ kỹ, thứ nhất, lập tức phong tỏa tin tức, không thể hành động thiếu suy nghĩ, lập tức đình chỉ bất luận động tác dò xét Huyết Hà cấm địa.

- Thứ hai, theo ngươi lời nói, lão phu nên đích thân đến, nhưng quy củ của Tổ Thần Điện, Đại Thủ Tế không phải thiên địa biến đổi lớn không được rời khỏi Tổ Thần Điện, lão phu không cách nào đích thân đến, nhưng chuyện này, lão phu tuyệt đối sẽ coi trọng đến cực hạn.

- Thứ ba, thỉnh cầu của ngươi, lão phu tạm thời không cách nào đáp ứng. Điều động bộ đội chính là quân quốc đại sự, lão phu không cách nào can thiệp.

- Hơn nữa do đại quân Tế Ti tinh nhuệ của Tổ Thần Điện hoặc là Cấm Quân thay quân trấn thủ, việc này quá đột ngột, vừa làm ra sẽ chỉ dẫn tới tứ phương chú ý. Huống hồ, do ngươi trấn thủ dị thường chi địa này, lão phu còn có thể tín nhiệm, nếu đổi lại những người khác, một khi để lộ tin tức, nếu bên kia biết được, sẽ có biến hóa không thể biết được, ngươi hiểu rõ chứ?

Đại Thủ Tế Bách Tương nói.

Trên mặt Diệp Chân dần xuất hiện một vòng bất đắc dĩ, sau khi hắn thông báo tin tức này đã đưa ra một kèm theo yêu cầu, chính là dùng Huyết Hà pháo đài này làm lý do, đổi đại quân trấn thủ nơi đây thành tinh nhuệ Cấm Quân của Triều Đình hoặc đại quân Tế Ti tinh nhuệ của Tổ Thần Điện.

Chuẩn bị cho Bắc Hải Thiên lãng quân rời khỏi hố lửa này trước lại nói.

Ý nghĩ này, lúc này đã thất bại.

Đương nhiên, Diệp Chân cũng không phải quá thất vọng, lúc ấy cũng chỉ là nghĩ thử một lần, hắn cũng không ôm quá nhiều hy vọng.

Hình như cảm ứng được cảm xúc của Diệp Chân, Đại Thủ Tế Bách Tương còn muốn nói điều gì, đột nhiên gặp một người đến, chính là Nội Giam Đại Tổng Quản Ngư Triêu n đích thân đến.

- Đại Thủ Tế, bệ hạ triệu gấp!

Ngư Triêu n vội vã chạy đến vái chào thật sâu.

- Lão phu biết rồi!

Trả lời một câu, Đại Thủ Tế Bách Tương đột nhiên cao giọng.

- Truyền Liệt Nhật Quyền Trượng Lệnh của bản Đại Thủ Tế, tất cả Đại Thủ Tế, trong vòng nửa canh giờ lập tức đến Hoàng Cung nghị sự.

- Kẻ tới muộn, điện pháp sâm nghiêm!

Liệt Nhật Quyền Trượng lệnh, đây chính là mệnh lệnh quyền uy nhất trong Tổ Thần Điện.

Phía dưới mệnh lệnh này, cho dù thân ngươi đang có nhiệm vụ gì, hoặc đang làm chuyện gì thì đều nhất định phải đuổi tới trong thời gian hạn định.

Cho dù là thánh mệnh của Đại Chu Nhân Tôn Hoàng cũng không cách nào can thiệp vào mệnh lệnh này.

Nếu như vi phạm luật pháp Đại Chu còn sẽ có khả năng khoan dung hoặc là cầu tình, thậm chí pháp ngoại khai ân.

Nhưng, dưới Liệt Nhật Quyền Trượng lệnh, cho dù ngươi vì lý do gì thì đều chạy không khỏi bốn chữ “Điện pháp sâm nghiêm” này.

Trong lúc nhất thời, Tổ Thần Điện đương thời mặt khác tám Đại Thủ Tế, tại Tổ Thần Điện hoặc là tại Lạc Ấp gần đó còn tốt, nhưng mấy vị Thủ Tế cách xa Lạc Ấp, thậm chí không ở Hồng Hoang Đại Lục thì lại ngơ ngác.

Nhưng ngơ ngác cũng chỉ là phản ứng nháy mắt, Liệt Nhật Quyền Trượng lệnh, trăm năm khó gặp, ai dám bất tuân.

Trong lúc nhất thời, nhóm Đại Thủ Tế ở xa mấy thế giới khác chính là một hồi náo loạn.

Nhưng có thể trở thành Đại Thủ Tế trong nhiều cao thủ như vậy của Tổ Thần Điện, từng người cũng không phải dễ tới bối phận, đều có mang theo trọng bảo.

Lúc này, dưới Liệt Nhật Quyền Trượng lệnh lập tức lấy ra, cũng không lo được tiêu hao.

Buồn bực nhất là Đại Thủ Tế thứ tám Cát Nghiễm, đang ở trong hỗn độn hư không tìm một tiểu thế giới không biết thì đột nhiên nhận được mệnh lệnh đến từ bí pháp trong Tổ Thần Điện truyền đến.

Trong chớp mắt đã trợn tròn mắt.

- Bách Tương, ta xxx tám đời tổ tông nhà ngươi, nếu trở về mà không có việc lớn gì, lão tử sẽ không để yên cho ngươi.

Tức giận cắn răng một cái, trọn vẹn hơn ngàn trận bàn từ trong tay Cát Nghiễm bay ra, trong chớp mắt rơi vào quanh người Cát Nghiễm. hạ sự khống chế thần bí của Cát Nghiễm, đinh đương rung động ghép thành một bộ trận bàn vô cùng huyền ảo.

Mười vạn viên linh thạch cực phẩm như hạt mưa rơi xuống, sau đó, Cát Nghiễm lông mày co lại, lại từ thần niệm của Nguyên Linh giữa ngưng hóa ra một bộ Phân Thân, rót vào một tia ý thức bản năng.

Sau đó do Phân Thân khống chế thôi động Trận Bàn này, bản thân Cát Nghiễm lại đạp đến trung ương nhất của Trận Bàn.

Linh quang từ trong hỗn độn dâng lên, càng thăng càng nồng đậm, khi nồng đậm đến cực hạn thì linh quang đột ngột run lên, hỗn độn hư không không hiểu run rẩy một chút, Cát Nghiễm lập tức hư không tiêu thất.

Ngay khi Cát Nghiễm biến mất, trận pháp do hơn ngàn Trận Bàn ghép thành lập tức kịch liệt run rẩy lên, từng vết nứt nhanh chóng mở rộng, sau khi đột phá tiếp nhận giới hạn thì Trận Bàn đột ngột nổ tung.

Linh lực kinh khủng nhanh chóng lan ra, không chỉ phá hủy bản thân Trận Bàn, mà còn trực tiếp chôn vùi phân thân của Cát Nghiễm.

Ngay tại na di, Nguyên Linh trong Cát Nghiễm chấn động mạnh một, khóe miệng xuất hiện một tia thương tiếc.

- Lão tổ tông nhà hắn, một bộ Trận Bàn có thể na di trong không gian hỗn độn vô cùng trân quý của lão tử, có Linh Thạch cũng mua không được, còn có Nguyên Linh Phân Thân tương đương với mười năm khổ công của lão tử, đây chính là mất nhiều máu.