← Quay lại trang sách

Chương 2402 Coi Thường

Chỉ một ngày sau khi báo cáo, Huyết Hà pháo đài của Diệp Chân đã nghênh đón một nhóm khách nhân đặc biệt.

Nhóm khách nhân đặc biệt này là lấy danh nghĩa Tế Ti bổ sung theo quân cho Huyết Hà pháo đài đến đây.

Số người không nhiều, chỉ ba mươi người.

Nhưng, toàn bộ ba mươi người này đều là Đạo Cảnh.

Trong đó, hai mươi tên tu vi từ Đạo Cảnh trung kỳ đến hậu kỳ, Tế Vệ cấp bậc cao nhất của Thần Điện.

Còn có mười người là lấy Đại Thủ Tế thứ hai Thông Nạp dẫn đội, Đại Thủ Tế thứ ba Nhâm Mạch, Đại Thủ Tế thứ bảy Đồ Môn Trường m, Đại Thủ Tế thứ tám Cát Nghiễm làm chủ, một người trong đó chính là một lão thái giám thân hình còng lưng thân mang áo xám.

Lão thái giám này nhìn qua là một bộ dáng sắp chết, nhưng trừ Đại Thủ Tế thứ hai Thông Nạp ra thì những người khác không dám đi ở phía trước hắn.

Lão thái giám này là đại biểu cho Nhân Tôn Hoàng Cơ Long.

Còn có một vị võ giả quanh thân phiêu dật, vừa nhìn qua thì người ở chỗ này, nhưng nhìn kỹ lại thì giống như không tồn tại.

Con mắt có thể nhìn thấy, nhưng thần niệm lại không cảm ứng được.

Diệp Chân chính là người biết hàng, biết người này là người đứng đầu nhất Hư Không Liệp Vương.

Đồng thời, cũng là tồn tại trong Đạo Cảnh làm cho người kiêng kị nhất.

Một vị Hư Không Liệp Vương này đại biểu cho Tuần Tra Ti và Quân Bộ.

Trừ sáu người này ra, còn có bốn người mặc tử sắc trưởng lão bào của Tổ Thần Điện, bốn vị này chính là trưởng lão có địa vị gần như chỉ ở dưới Đại Thủ Tế của Tổ Thần Điện.

Theo Đại Thủ Tế Bách Tương nói, tất cả bốn vị trưởng lão này đều là trưởng lão chuyên môn nghiên cứu trận pháp và phù pháp trong Tổ Thần Điện, đặc phái đến có thể tra việc này, gọi Diệp Chân phối hợp.

Nhưng nói đi thì nói lại, đội hình xa hoa này, Diệp Chân dám không phối hợp sao?

Nhất là khí tức của lão thái giám và Hư Không Liệp Vương kia đã làm cho Diệp Chân ngay cả hô hấp cũng có chút thu liễm.

- Diệp Chân, dẫn đường đi!

Không có bất kỳ nói nhảm, Đại Thủ Tế thứ hai Thông Nạp trực tiếp ra lệnh.

Quan hệ giữa Diệp Chân và Đại Thủ Tế thứ hai Thông Nạp vốn không tốt, lúc này cũng không nói nhảm quá nhiều, chỉ muốn tranh thủ giao ra củ khoai nóng bỏng tay này nhanh nhất có thể.

Về phần tại sao là Đại Thủ Tế thứ hai Thông Nạp dẫn đội thì Đại Thủ Tế Bách Tương cũng giải thích một chút.

Theo tổ lệ, Đại Thủ Tế Bách Tương nhất định phải tọa trấn Tổ Thần Điện, không được tùy tiện ra ngoài, mà việc này quan hệ trọng đại, chỉ có thể do Đại Thủ Tế thứ hai Thông Nạp dẫn đội.

Rất nhanh, Diệp Chân mang theo một đội binh sĩ, lấy danh nghĩa tuần tra, dùng kỳ hạm đưa ba mươi vị đưa đến cửa vào dưới đáy sông Huyết Hà.

Diệp Chân tự mình đưa đến, ngay khi đến vòng xoáy không quá nổi bật dưới lòng sông Huyết Hà, lông mày của vị Hư Không Liệp Vương kia nhíu lại.

- Bí ẩn như thế, chỉ sợ muốn điều tra chuyện này sẽ khó hơn nghìn lần vạn lần!

Đại Thủ Tế thứ hai Thông Nạp nhìn thoáng qua Hư Không Liệp Vương, không nói gì, chỉ là từ Đạo Cảnh tế vệ tiên tiến, sau đó lại tiến, biểu hiện khá cẩn thận.

Có Diệp Chân dẫn đường, không tốn bao nhiêu thời gian bọn người đã đến màn sáng thần bí phía trước Huyết Hà cấm địa.

So với nhìn thấy hoặc đạt được tình báo trong ngọc giản, khi tận mắt nhìn thấy màn sáng Huyết Hà cấm địa thì lại kinh ngạc hơn nhiều.

Một đám trưởng lão Tổ Thần Điện há to miệng, nửa ngày đều không nói gì, nhưng với những tế vệ Đạo Cảnh kia lại lập tức liền khống chế xung quanh, bao gồm vòng xoáy cửa vào.

- Thông Đại Thủ Tế, thuộc hạ đã dẫn đường xong, vậy ta sẽ rời khỏi trước, có gì cần hoặc là yêu cầu xin cứ trực tiếp truyền thư bằng ngọc giản.

Diệp Chân nói.

Diệp Chân vốn cho rằng, yêu cầu này rất bình thường, nhưng lông mày Đại Thủ Tế Thông Nạp lại nhíu lại,

- Chậm đã, ngươi tạm thời không thể rời khỏi.

- Vì sao?

Diệp Chân ngạc nhiên.

- Ngươi hiểu rõ màn sáng Huyết Hà cấm địa này nhất, trước khi chưa làm rõ chân tướng thì không thể rời khỏi.

Thông Nạp nói.

- Thế nhưng, ta đã nói rõ tất cả mọi chuyện ở trong ngọc giản.

- Ngươi nhất định phải lưu lại đây, bao gồm những Thủy yêu kia, vì giữ bí mật, một người cũng không thể rời khỏi.

hông Nạp quát.

Diệp Chân ngây ngốc một chút, lập tức có chút khó chịu.

- Đại nhân, nơi này chính là những huynh đệ kia của thuộc hạ phát hiện, hơn nữa, bọn hắn không thuộc về Tổ Thần Điện quản hạt, tới lui tự do.

- Về phần thuộc hạ, mặc dù thân ở Tổ Thần Điện, nhưng thân có quân chức, mang theo quân lệnh, xin hãy tha lỗi.

Nói xong, Diệp Chân vung tay áo, nói to.

- Đại ca, chúng ta đi!

Còn chưa kịp bước đi, Thông Nạp Đại Thủ Tế đã lạnh giọng nói.

- Xưng huynh gọi đệ với Yêu Tộc, cấu kết với Yêu Tộc, chỉ bằng điểm này thì ta cũng đã không thể thả các ngươi rời khỏi.

Lửa giận không hiểu đột ngột dâng lên.

- Thông Nạp Đại Thủ Tế, ngươi phải hiểu rõ, nơi này chính là mấy vị thuộc hạ của huynh đệ Yêu Tộc phát hiện ra trước, sau đó mới có thể đến phiên ngươi cũng biết.

- Nếu bọn hắn muốn để lộ bí mật thì đã sớm nói ra ngoài, càng không tới phiên ngươi tới nơi này chủ trì việc này.

Nói xong, Diệp Chân chắp tay, nói.

- Cáo từ!

- Dừng lại!

- Tế vệ nghe lệnh, nếu có bất kỳ người nào dám mạnh mẽ rời khỏi, giết không tha!

m thanh vô cùng âm trầm của Đại Thủ Tế thứ hai Thông Nạp vang lên.

Vừa nghe đến đây ra, tên lão thái giám và Hư Không Liệp Vương hơi ghé mắt.

Diệp Chân thì lại một mặt lửa giận, hắn có lòng tốt báo cáo lại gây chọc thêm phiền phức lên người.

Nhưng nói trở lại, việc này tại công, cho dù Diệp Chân biết rõ sẽ gây phiền toái thì vẫn sẽ báo lên.

- Tế vệ, tuyệt đối không thể động thủ! Màn sáng Huyết Hà này ẩn chứa năng lượng vô cùng bàng bạc, một khi có sức mạnh dẫn động chỉ sợ sẽ có đại họa nghiêng trời lệch đất.

Đại Thủ Tế thứ tám Cát Nghiễm mở miệng.

Một đám tế vệ lập tức do dự, trên mặt già của Đại Thủ Tế thứ hai Thông Nạp cũng xuất hiện vẻ mặt ngượng ngùng.

- Nơi này không thể động thủ, nhưng ngoài cửa vào lại có thể! Dù như thế nào, vì lý do giữ bí mật, những người này, một người cũng không thể rời khỏi.

Thông Nạp Đại Thủ Tế kiên trì nói.

Vào giờ phút này, Diệp Chân có một loại cảm giác gặp chó, đối với Đại Thủ Tế Thông Nạp này, lại thấp nhìn thoáng qua.

- Cũng được, không rời khỏi thì không rời khỏi, dù sao thì ta cũng không có vấn đề gì!

Diệp Chân ôm một cánh tay, làm cho mọi người tại đây đều có chút ngạc nhiên, nhưng đột nhiên, Diệp Chân lại nói tiếp.

- Nhưng Ma Hoàng Nhị Thái Tử Truy Nhật đang mang theo trăm vạn đại quân đánh tới, ít ngày nữa sẽ đến.

- Ta là chủ soái của Bắc Hải Thiên lãng quân, nếu không ra ngoài thì sẽ không có người chủ trì chiến sự, đến lúc đó Huyết Hà pháo đài bị phá, Thông Nạp Đại Thủ Tế sẽ phụ trách sao?

Diệp Chân nói.

Đối Diệp Chân thuyết pháp này, Đại Thủ Tế thứ hai Thông Nạp hình như đã tính trước.

- Không sao, lát nữa bản tọa sẽ liên lạc với Nhân Ma Chiến Trường Đại đô đốc Cơ Nguyên, yêu cầu hắn phái trọng binh tới đây. Đến lúc đó, cho dù đại quân Ma Hoàng Nhị Thái Tử Truy Nhật có nhiều hơn nữa thì cũng không cách nào công phá Huyết Hà pháo đài!

- Ngu xuẩn!

- Ngu ngốc!

Hai chữ trước là Diệp Chân mắng.

Hai chữ sau lại là vị lão thái giám còng lưng mắng.

Một tiếng mắng này làm cho mặt mo của Đại Thủ Tế thứ hai Thông Nạp bỗng nhiên đỏ lên, lập tức muốn phát tác.

- Ngươi luôn mồm nói muốn giữ bí mật nhưng lại điều đại quân đến đóng giữ Huyết Hà pháo đài, đây không phải làm cho người ta chú ý sao? Ngươi tưởng là Ma Tộc và các thế lực khắp nơi đều ngu ngốc giống như ngươi sao?

Lão thái giám áo xám mắng không lưu tình chút nào.

- Theo Đại Thủ Tế phỏng đoán, trận pháp ở Huyết Hà cấm địa này, tám chín phần mười có quan hệ với Ma Tộc, nếu điều binh quy mô lớn gây nên cao tầng Ma Tộc chú ý nơi đây, hậu quả đó…

Diệp Chân cũng cười lạnh.

Hai người nói vậy trong chớp mắt làm cho Thông Nạp Đại Thủ Tế không cách nào phản bác.

- Cáo từ!

Vừa chắp tay, Diệp Chân lập tức mang theo bọn người Tĩnh Hải Đại Thánh nghênh ngang rời khỏi, chỉ để lại Đại Thủ Tế thứ hai Thông Nạp một mặt xanh xám, nửa ngày không nói gì!