← Quay lại trang sách

Chương 2406 Phục Sinh?

Sau khi xem xong, Diệp Chân tiện tay đưa ngọc giản cho Liễu Phong, đợi sau khi Liễu Phong xem xong, lúc này mới hỏi.

- Ngươi thấy thế nào?

Vẻ mặt của Liễu Phong buồn bực.

- Đại Soái, hành động của hai dân binh này, thật sự quá quỷ dị, bọn họ đến cùng muốn làm gì đây?

Lông mày của Diệp Chân cũng nhíu chặt lấy, việc gần đây nhất, càng ngày càng cổ quái.

Dân binh Định Biên Ổ Bảo và Hắc Thổ Ổ Bảo, vậy mà dày đặc xuất động, lấy các loại phương thức tiếp xúc thân vệ và đội ngũ thám báo của Diệp Chân.

Nhưng Tuần Tra Thần Liếp trong đội ngũ thám báo tuyệt đối trung thành với Diệp Chân, có những tiếp xúc này, tự sẽ về báo lên.

Hai bảo Dân Binh kia, tiếp xúc, xin mời ăn uống, sau đó có các loại chắp nối, thân thích đồng hương, chỉ cần dính vào một chút, sẽ liên quan rất mật thiết.

Trong chuyện này nếu không có mưu đồ, cả quỷ đều không tin.

Nhưng vô luận là Định Biên Ổ Bảo, hay Hắc Thổ Ổ Bảo, Diệp Chân đều sẽ thông báo các loại quân tình, bình thường sẽ không bảo mật, loại tình huống đó, bọn họ còn muốn dò la xem cái gì?

Diệp Chân nghĩ không ra, rốt cuộc hai người đó đang muốn làm gì, vẻ mặt của Liễu Phong cũng không hiểu.

- Đại Soái, năm trước, ngươi bảo thuộc hạ điều tra việc Thiên Miếu phát triển tín đồ, trong những dân binh này, tất cả đều là tín đồ hoặc tín đồ đầu lĩnh chân chính của Thiên Miếu.

Ngưu Nhị tiến lên nói.

Diệp Chân nghe vậy khẽ giật mình, trong chớp mắt, trong đầu như bị một đạo sấm sét bổ trúng, dân binh dị động, ngay lập tức khiến hắn hiểu rõ mục đích của Hỏa Yến Quân.

Truyện được dịch bởi HámThiênTàThần

Huyết Hà cấm địa!

Cho dù là dân binh dị động, hay là Đại đô đốc phủ đột nhiên phái Hỏa Yến Quân tới, có lẽ toàn bộ đều hướng về phía Huyết Hà cấm địa.

Mặc dù bây giờ bọn hắn còn chưa biết Huyết Hà cấm địa xảy ra chuyện gì trong khoảng thời gian này. Toàn bộ trong Huyết Hà pháo đài, chuyện không tầm thường duy nhất chỉ có phát hiện trận pháp thần bí ở trong Huyết Hà cấm địa.

Mặc dù Nhân Tôn Hoàng yêu cầu toàn lực phong tỏa tin tức nhưng vẫn gây nên thế lực khắp nơi chú ý.

Tổ Thần Điện luôn đối chọi gay gắt với Thiên Miếu, nghĩ đến, hẳn là mấy Đại Thủ Tế của Tổ Thần Điện hành động đã gây nên Thiên Miếu chú ý.

Gây nên những dân binh tín đồ Thiên Miếu dị động.

Về phần Hỏa Yến Quân đến, Diệp Chân đoán là Đô Đốc Bắc bộ chiến khu Nghê Phong phái tới hai mươi vạn viện quân, mà còn là do đệ nhất hãn tướng Bắc bộ chiến khu Hạ Kỳ dẫn đầu đã gây nên Đại đô đốc phủ chú ý.

Cho nên lúc này mới vô thanh vô tức phái Hỏa Yến Quân tới làm viện quân.

Nhưng có quân lệnh ở nơi đó, lại có chiến sự tới gần, Hỏa Yến Quân làm viện quân một chuyện, chuyện này không có chút chiết khấu nào. Nhưng cùng lúc, Hỏa Yến Quân điều tra tình báo Huyết Hà pháo đài cũng là chuyện bình thường.

Bước kế tiếp, Diệp Chân đoán, sau khi Hỏa Yến Quân tiến vào trụ sở sẽ phái trinh sát và các loại nhân viên điều tra tình báo.

- Đại soái, bệ hạ mệnh lệnh cho chúng ta nghiêm mật phong tỏa tin tức của Huyết Hà cấm địa, nếu phát hiện bất luận kẻ nào nhìn lén, chém thẳng.

Bây giờ, chúng ta xử trí những Thiên Miếu tín đồ và Hỏa Yến Quân này như thế nào?

Liễu Phong rất nhanh đưa ra một câu đố khó cho Diệp Chân.

Hơi suy nghĩ một chút, Diệp Chân đã làm ra quyết định.

- Hỏa Yến Quân tạm thời mặc kệ, cho dù Hỏa Yến Quân có mục đích khác thì cũng là viện quân, chiến tranh sắp tới, bọn hắn vẫn phải xuất lực.

- Chỉ cần bọn hắn không điều tra đến lối vào Huyết Hà cấm địa thì có thể tùy ý bọn hắn giày vò.

Diệp Chân nói.

- Về phần những dân binh dị động kia?

Diệp Chân cười lạnh.

- Trước trận chiến, doanh tốt kéo đến hàng loạt, người ý muốn kết doanh hương đảng, xử trí như thế nào?

- Bẩm đại soái, theo quân luật, doanh tốt xâu chuỗi, người kết doanh hương đảng, trảm!

Liễu Phong đáp.

- Theo lệ này xử lý, mệnh quân pháp ti theo danh sách bắt người, hành hình, sau đó treo đầu thị chúng!

Sau khi Diệp Chân đưa ra mệnh lệnh đằng đằng sát khí này, không đến nửa canh giờ, nơi xa quân doanh đã có tiếng khóc thét, tiếng kêu thảm thiết vang lên, không bao lâu, hơn bốn mươi cái đầu người đã bị treo lên cột cờ.

Gần như là ngay khi đầu người bị treo lên đã có thân binh thông báo,

- Đại soái, nguyên soái dân binh Định Biên Ổ Bảo - Sử Hiền Tông và nguyên soái dân binh Hắc Thổ Ổ Bảo - Kỷ Nham cầu kiến!

- Mời!

- Diệp Nguyên soái vô duyên vô cớ chém giết hơn bốn mươi dân binh của bảo ta, đến cùng là vì sao?

- Diệp Nguyên soái, dân binh bảo ta liều lĩnh nguy hiểm tính mạng lên tiền tuyến chống đỡ Ma Tộc binh phong, không ngờ Ma Tộc chưa gặp lại có hơn bốn mươi người chết trước dưới đồ đao của Nguyên soái ngài. Diệp Nguyên soái, nếu ngươi không có một lời giải thích hợp lý, hôm nay ta sẽ mang theo tất cả dân binh rời khỏi!

Sử Hiền Tông và Kỷ Nham nộ khí trùng thiên xông vào soái điện, kém chút gào thét về phía Diệp Chân.

Diệp Chân liếc xéo một chút Sử Hiền Tồng và Kỷ Nham mở lời kiêu ngạo.

- Tội danh, không phải đã rõ ràng lắm rồi sao? Ngươi còn hỏi cài gì?

- Còn có, nếu dân binh hiệp phòng của các ngươi muốn đi thì cứ đi đi!

- Dù sao thì phía sau phòng tuyến Dương Môn thành lũy và Khai La thành lũy, theo thứ tự là địa bàn hai bảo các ngươi, nhà nào đi thì bản soái sẽ thủ thành lũy của nhà kia!

Diệp Chân nói phong thanh vân đạm, nhưng cũng vô cùng kiên quyết.

Làm cho lồng ngực của Sử Hiền Tông và Kỷ Nham vừa nộ khí trùng thiên chập trùng không ngừng, nhưng lại không dám loạn trút giận.

Bọn hắn rất rõ ràng, Diệp Chân người này nói được thì làm được, rõ ràng hậu quả sau đó.

Chỉ dựa vào bọn hắn, muốn ngăn cản Ma Tộc binh phong là vô cùng khó khăn.

Cho dù miễn cưỡng ngăn cản được, tổn thất của bọn hắn cũng sẽ thảm trọng đến không cách nào tưởng tượng.

- Những dân binh bị quân pháp chém đầu đang làm cái gì, các ngươi phải rõ ràng hơn bản soái chứ?

- Mặc kệ bọn hắn theo ý ai, lĩnh mệnh ai, muốn làm gì thì bản soái vẫn sẽ mặc kệ!

- Nhưng, trước khi đại chiến diễn ra còn dám có doanh tốt kết bè phái kiểu này, kết doanh hương đảng hoặc cử chỉ cùng loại, bản soái phát hiện một tên, trảm một tên!

- Phát hiện một đôi trảm một đôi, phát hiện mười trảm mười, phát hiện trăm, trảm một trăm, tuyệt không nương tay!

- Trở về quản tốt lính của các ngươi, còn dám dò xét xung quanh, kết doanh hương đảng, đừng trách bản soái thực hành phương pháp liên đới, một người vi phạm, một đội bị liên lụy!

Diệp Chân lăng lệ quát một tiếng làm cho Nguyên soái dân binh Sử Hiền Tông và Kỷ Nham vừa khí thế hùng hổ đến tìm công đạo mặt không còn chút máu lui ra.

Hai người cũng là cường giả Giới Vương Cảnh cửu trọng đỉnh phong nhưng lại bị mấy câu của Diệp Chân làm cho giật mình lui lại.

Ra khỏi cửa, mặc dù hai người không cam lòng nhưng cũng chỉ có thể bất đắc dĩ rời khỏi. Bọn hắn rất rõ ràng tình hình lúc này, càng rõ ràng hơn Diệp Chân cũng không phải đang nói đùa bọn họ.

Nhìn bóng lưng hai người đi xa, Diệp Chân nở nụ cười lạnh.

Thiên Miếu duỗi tay quá dài rồi, nếu còn ngu xuẩn mất khôn, đại khai sát giới, đối với Diệp Chân cũng không phải việc khó gì.

- Báo hai chuyện này cho bí giám và Đại Ti Thiên.

Diệp Chân giao phó một tiếng, lần nữa đầu nhập tâm thần vào chiến sự.

Lần này, Ma Tộc có thể đầu nhập trăm vạn đại quân tinh nhuệ vào chiến trường, Diệp Chân nhất định phải nghiên cứu đối sách thật tốt.

....

Trước huyết sắc quang mạc thần bí dưới Huyết Hà cấm địa, đã hơn mười ngày không ngủ không nghỉ Đại Thủ Tế thứ hai Thông Nạp, Đại Thủ Tế thứ ba Kham Mạch, Đại Thủ Tế thứ bảy Đồ Môn Trường m, Đại Thủ Tế thứ tám Cát Nghiễm, còn có bốn vị trưởng lão tinh nghiên trận pháp của Tổ Thần Điện. Lúc này toàn bộ vây quanh xung quanh Tổ Thần Điện Thái thượng trưởng lão Ô Liên, từng người vẻ mặt ngưng trọng.

Thái thượng trưởng lão Ô Liên chính là Thái thượng trưởng lão có tạo nghệ trận pháp sâu nhất trong Tổ Thần Điện, không có người thứ hai.

Trước đây, bốn vị trưởng lão tinh nghiên trận pháp theo Đại Thủ Tế thứ hai Thông Nạp đến đây đều là đệ tử của Ô Liên trưởng lão.

Lúc này, mọi người đã dưới Ô Liên trưởng lão chỉ huy, dùng các loại bí pháp không ngủ không nghỉ điều tra trận pháp trước mắt này hơn mười ngày. Lúc này tra có thể xong hay không đều đang đợi kết quả của Ô Liên trưởng lão.

Ngưng thần chỉnh lý kết quả thu được mấy ngày nay, nửa ngày sau, Thái thượng trưởng lão Ô Liên mới chậm rãi mở miệng.

- Lão phu hổ thẹn, vẫn không nhận ra đây là trận pháp gì, cũng không tìm ra lai lịch của trận pháp này.