← Quay lại trang sách

Chương 2420 Bằng Chứng Của Diệp Chân

Một khi cầm xuống Diệp Chân, chức Nguyên soái của Huyết Hà pháo đài, theo quy củ sẽ phải từ Nhân Ma Chiến Trường Đại đô đốc Cơ Nguyên đến bổ nhiệm.

Dùng chân nghĩ cũng rõ ràng Cơ Nguyên sẽ chọn hạng người gì bổ nhiệm, cùng đến ảnh hưởng sau này.

Gần như là đồng thời, ánh mắt của bọn người Tổ Thần Điện Thủ Tịch Đại Nhật Tế Ti Bách Tương, Đại Ti Thiên Ngũ Dự, Nội Giam Đại Tổng Quản Ngư Triêu n, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long giao hội trong không trung một chút.

Trận pháp thần bí phía dưới Huyết Hà trong Huyết Hà cấm địa.

Mục tiêu chân chính của bọn hắn là vì bỏ cũ thay mới chức vụ nguyên soái của Diệp Chân, để thuận tiện bọn hắn điều tra dị trạng trước mắt trong Huyết Hà pháo đài.

Mà một khi quyền khống chế Huyết Hà pháo đài rơi vào trong tay nhân mã Ly Thân Vương Cơ Nguyên bổ nhiệm của Thiên Miếu nhất hệ, như vậy hậu quả có thể nghĩ.

Chuyện trận pháp thần bí trong Huyết Hà cấm địa, không bao lâu sẽ bị Thiên Miếu phát hiện.

Trận pháp thần bí dưới Huyết Hà cấm địa quan hệ đến nền tảng lập quốc, bản thân đã vô cùng phiền phức. Nếu bị Thiên Miếu luôn xem náo nhiệt không chê chuyện lớn chặn ngang hơn mấy chân, có trời mới biết sẽ phải xuất hiện bao nhiêu biến số?

Ánh mắt thoáng trao đổi, bọn người Bách Tương, Ngũ Dự, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long đã có chung nhận thức, phải ngăn cản.

Không thể để cho chuyện xảy ra như vậy, phải bảo đảm Diệp Chân!

Nhưng, khi ánh mắt của mấy người trao đổi lại từng người cực kỳ bất đắc dĩ.

Trên triều đình, đấu tranh chính trị đương nhiên có quy tắc của nó.

Cho dù Nhân Tôn Hoàng Cơ Long thì cũng không thể muốn làm gì thì làm.

Hiện tại, cho dù mấy cự đầu bọn hắn muốn bảo đảm Diệp Chân thì cũng phải dưa theo quy củ trên triều đình.

Nhưng vấn đề là, như theo quy củ, cuối cùng trong đầu bọn hắn lại nghĩ không ra biện pháp thoát tội cho Diệp Chân.

Bây giờ, tình hình này chính là thực chùy!

Nhưng cũng không thể trơ mắt nhìn Diệp Chân bị phế tước vị, bị tống giam!

Ngay khi mấy người đang vắt hết óc tìm cách, Hình Bộ hữu thị lang Chu Tác mở miệng lần nữa.

- Bệ hạ, án Vu Châu Công cáo trạng Bắc Hải quận công giết con, chuyện chứng đều đã thẩm tra, chúng thần mời bệ hạ thánh tài!

- Chúng thần mời bệ hạ thánh tài!

Rầm rầm, triều thần lập tức quỳ xuống một mảng lớn.

Áp lực như núi.

Ngồi cao trên ngự tọa, ánh mắt của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long chậm rãi đảo qua Càn Khôn Điện.

Trong một mảng lớn quan viên đen nghịt quỳ xuống, một phần trong đó chính là phá thân bằng hảo hữu của Vu Châu Công Thì Danh, còn là loại quan hệ rất mật thiết.

Trên triều đình, loại chuyện dính đến đứng đội này cũng không phải quan hệ bình thường có thể chi phối.

Nhưng, đại bộ phận trong số quan viên quỳ xuống thỉnh cầu thánh tài lại là quan viên theo Thiên Miếu nhất hệ.

Những quan viên này lấy Chấn Thân Vương cầm đầu, một mảng lớn đen nghịt quỳ xuống, thỉnh cầu thánh tài!

Cái gì gọi là thánh tài!

Mặt ngoài ý là Thánh Tâm Độc Tài!

Nhưng trên thực tế, chính là mời vị hoàng đế hắn theo quy củ chính trị nghị ra kết quả, đưa ra xử trí sau cùng.

Cái gọi là thánh tài chỉ là mặt ngoài cho vị hoàng đế hắn mặt mũi mà thôi.

Nếu hắn thật muốn tùy tâm xử trí, vậy quan viên Thiên Miếu nhất hệ lấy Chấn Thân Vương cầm đầu tuyệt đối sẽ nhảy dựng lên đánh mặt của hắn rung động đùng đùng.

Nhưng vấn đề là, vừa nghị ra kết quả cũng không phải kết quả mà Tổ Thần Điện và vị hoàng đế hắn nguyện ý nhìn thấy.

Thậm chí bọn hắn đều rõ ràng, đây là Thiên Miếu thi triển thủ đoạn vì muốn điều tra chuyện ở Huyết Hà pháo đài.

Nhưng, quy củ chính trị chính là quy củ chính trị.

Cho dù là Hoàng đế, nhưng ở trên triều đình cũng phải làm việc theo quy củ.

Ánh mắt của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long lần lượt đảo qua trên người Tổ Thần Điện Thủ Tịch Đại Nhật Tế Ti Bách Tương, Hình bộ Thượng thư Phùng Đình Cơ, Quân Bộ Thượng thư Ban Lệ, Đại Ti Thiên Ngũ Dự, hi vọng bọn hắn có thể đứng ra nói chuyện.

Thế nhưng, mấy vị này vẫn vô kế khả thi.

Ngay cả hoàng đế đều phải tuân thủ quy củ chính trị thì bọn hắn nào dám không tuân thủ?

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long bất đắc dĩ, vụng trộm thở dài một tiếng, ánh mắt rơi vào trên người Diệp Chân, không có cách, lần này chỉ có thể để tiểu tử này chịu đau khổ.

Về chuyện chọn người tiếp quản Huyết Hà pháo đài chỉ có thể lại nghĩ biện pháp can thiệp.

- Diệp Chân, ngươi đánh chết Trì Tuyền Hầu Thì Đĩnh, theo luật thì phải dùng mạng đền mạng, ngươi còn có lời gì để nói không?

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long theo thường lệ mở miệng.

Nghe vậy, con mắt của Chấn Thân Vương Cơ Giới, Hình Bộ hữu thị lang Chu Tác đều trên nhíu lại. Tiếp theo, Diệp Chân cũng chỉ có thể nhận tội đền tội, cho dù giảm ba đẳng tước giảm ba đẳng tội thì cũng phải khổ dịch sáu mươi năm.

Chỉ cần phán khổ dịch sáu mươi năm, mục tiêu của bọn hắn sẽ đạt thành rồi.

Đây là kịch bản bình thường, dù sao bằng chứng đều đã có.

Nhưng vấn đề là, Diệp Chân làm việc đều không thích đi theo kịch bản bình thường.

- Bệ hạ, thần đúng là từng ẩu đả Trì Tuyền Hầu, nhưng thần chưa từng thừa nhận mình ẩu giết chết Trì Tuyền Hầu, mời bệ hạ minh giám!

Diệp Chân mở miệng nói.

Con mắt của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long đầu tiên là sáng lên, sau đó tối sầm lại.

Diệp Chân phủ nhận, nếu bình thường Hoàng Đế như hắn có thể kéo dài một chút, lần sau tái thẩm. Nhưng hôm nay, loại phủ nhận vô thức này lại không có bất kỳ cơ hội nào.

- Diệp Chân, uổng cho ngươi chiếm giữ Công Tước, không ngờ ngươi lại là chuột nhắt không dám đảm đương như thế!

Tùng Hà quận công trực tiếp hướng về phía Diệp Chân cuồng phún.

- Diệp công gia, bằng chứng đều đã có, Ngỗ Tác nghiệm thi, cả triều văn võ và bệ hạ đều tận mắt nhìn thấy! Lúc này, ngươi chơi xấu không chỉ vô dụng, mà chỉ sẽ làm ngươi mất hết mặt mũi.

Hình Bộ hữu thị lang Chu Tác cũng mở miệng.

Diệp Chân chậm rãi lau đi nước bọt bị Tùng Hà quận công phun trên mặt.

- Tùng Hà quận công tang tế đau lòng, bản công không tính toán với hắn.

- Thế nhưng Chu Thị lang, ngươi luôn miệng nói là ta giết Trì Tuyền Hầu Thì Đĩnh, nhưng có bằng chứng không?

Diệp Chân hướng về phía Chu Tác quát.

- Bằng chứng?

Hình Bộ hữu thị lang Chu Tác ngẩn ngơ.

- Vừa rồi Ngỗ Tác và ngươi còn có một đám triều thần thần nghiệm thi, nghiệm khí tức Linh Lực, cái này không thể xem như bằng chứng sao?

- Bằng chứng?

Diệp Chân cười lạnh, hướng về phía Hình Bộ hữu thị lang Chu Tác hỏi.

- Xin hỏi Chu đại nhân, năm Ngỗ Tác kia có tu vi gì?

- Ngỗ Tác là từ Huyền Cung Cảnh đến Thông Thần Cảnh đều có, đều là nhiều năm lão luyện, kinh nghiệm vô cùng phong phú.

Hình Bộ hữu thị lang Chu Tác đáp.

- Vậy bản công hỏi lại Thượng Thư đại nhân, tu vi của bản công thế nào?

Chu Tác ngơ ngác một chút.

- Giới Vương Cảnh cửu trọng đỉnh phong?

Khí tức Đạo Chủng nhàn nhạt đột ngột từ trong cơ thể Diệp Chân lan ra làm cho vẻ mặt của rất nhiều triều thần đồng thời giật mình.

- Nửa bước Đạo Cảnh!

- Tu vi của bản công chính là Nửa bước Đạo Cảnh!

Khi nói chuyện, Diệp Chân hướng về phía Nhân Tôn Hoàng lần nữa làm lễ nói.

- Bệ hạ, thần có một chuyện muốn mời bệ hạ, Bách Đại Thủ Tế, Phùng Thượng thư, bọn người Chấn Thân Vương trả lời, còn xin bệ hạ đáp ứng.

- Trẫm chuẩn!

Vào giờ phút này, không hiểu Diệp Chân định chơi thủ đoạn gì, nhưng Nhân Tôn Hoàng Cơ Long chỉ có thể đáp ứng toàn bộ yêu cầu của Diệp Chân.

- Xin hỏi bệ hạ, chư công, có phải bài thi giám khảo thủ sĩ dân gian, Trạng Nguyên tiến sĩ của Đại Chu ta từ cử nhân tú tài phê duyệt ra không?

Diệp Chân ném ra vấn đề thứ nhất.

- Chuyện này tuyệt đối không thể nào, tú tài cử nhân chi lưu, làm sao có tư cách phê duyệt bài thi Trạng Nguyên.

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long trực tiếp trả lời vấn đề này của Diệp Chân.

- Vậy thần có chút không rõ, chỉ là năm Ngỗ Tác tu vi từ Thông Thần Cảnh đến Huyền Cung Cảnh, làm sao có tư cách để nhận định Linh Lực khí tức Nửa bước Đạo Cảnh của thần giống nhau như đúc với Linh Lực khí tức trong cơ thể Trì Tuyền Hầu Thì Đĩnh đã chết?

Diệp Chân hỏi ngược lại.

- Cái này...

Con mắt của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long bỗng nhiên sáng lên, im lặng không nói, ánh mắt lại là nhìn về phía Chấn Thân Vương Cơ Giới, Hình Bộ hữu thị lang Chu Tác.

Vẻ mặt bọn người Vu Châu Công, Tùng Hà quận công đang gào khóc cũng bỗng nhiên khẽ giật mình.

- Chấn Thân Vương điện hạ, Chu đại nhân, các ngươi nói thử xem?

Ánh mắt Diệp Chân hùng hổ dọa người, trực tiếp nhìn chăm chú về phía hai vị này.