Chương 2422 Dị Trạng Dưới Long Du Nguyên
Chẳng qua là lúc đó Diệp Chân không nói ra, hắn muốn biết, người ở sau lưng mưu tính hắn rốt cuộc muốn đạt tới mục đích gì, đến cùng là ai ở sau lưng mượn cơ hội sinh sự mưu tính hắn.
Tự nhiên mà vậy, theo Chấn Thân Vương và Chu Thị lang mở miệng, chủ sự chân chính phía sau màn là người của Thiên Miếu cũng bạo lộ ra.
Về phần Diệp Chân tự chứng trong sạch thế nào cũng rất đơn giản.
Không thể không nói, vị cao thủ Thiên Miếu bắt chước Hắc Thủy linh lực của Diệp Chân, quả nhiên cực kỳ cao minh.
Dùng Hắc Thủy linh lực gần như giống nhau như đúc, từng cái phóng đại thương thế trong cơ thể Trì Tuyền Hầu Thì Đĩnh, chế tạo ra giả tượng Diệp Chân đánh chết Trì Tuyền Hầu Thì Đĩnh, muốn đưa Diệp Chân vào chỗ chết.
Kém nhất, cũng muốn phán Diệp Chân khổ dịch sáu mươi năm để đạt thành mục đích.
Đáng tiếc là vẫn kém một chút.
Bởi vì trong Hắc Thủy Huyền Cung của Diệp Chân có Hắc Long Long Hồn, cho dù là tàn hồn thì cũng không giống.
Mỗi một lần Diệp Chân vận dụng Hắc Thủy linh lực, đều sẽ đạt được Hắc Long Long Hồn này ngưng tụ ra gia trì, cũng chính là như vậy, trong Hắc Thủy linh lực của Diệp Chân mới có thể mang lên một tia lạc ấn khí tức vô cùng đặc biệt.
Loại khí tức lạc ấn này tồn tại ở nội bộ Hắc Thủy linh lực, bình thường khó có thể phát giác.
Vị cao thủ Thiên Miếu bắt chước Hắc Thủy linh lực của Diệp Chân đương nhiên không phát giác.
Thế nhưng, nếu Diệp Chân tận lực buông ra Hắc Thủy linh lực, lại buông ra để cho cao thủ Đạo Cảnh cẩn thận cảm ứng thì sẽ cảm ứng được giữa hai bên rõ ràng khác nhau.
Cái này giống như hai chén nước sôi, nhìn qua thì giống nhau như đúc, không thể nào biện bạch.
Nhưng nếu có cơ hội tự mình uống một ngụm thì sẽ phát hiện, một chén trong đó có thêm muối.
Loại tình huống này, cho dù mười ba vị Đạo Cảnh kia muốn nói chuyện cho chủ tử nhà mình thì cũng không thể nào nói được.
Nhiều Đạo Cảnh làm chứng như vậy, một mình hắn nói láo đương nhiên không có một chút tác dụng nào.
Diệp Chân đương nhiên cũng thoát tội.
- Thiên Miếu, các ngươi thật tưởng bản công là quả hồng mềm sao?
Cười lạnh một tiếng, Diệp Chân rời khỏi Lạc Ấp Hoàng Cung, đi về phía Tổ Thần Điện.
Còn có một chút chuyện xong xuôi, Diệp Chân phải đi Bắc Hải quận, tiếp thu đất phong, sau đó làm một hệ liệt sự vụ trước đó.
Đương nhiên, tiện thể trở về trả thù, đây cũng là chuyện sớm hay muộn.
Trong quy củ chính trị của Đại Chu có một mục, nếu kẻ thù chính trị của ngươi công kích ngươi, nếu sau đó ngươi thành công tránh hiểm quá quan mà không phản kích ngược lại thì ngươi chính là quả trứng mềm của triều đường Đại Chu, có thể mặc người xoa dẹp bóp tròn.
Diệp Chân, cũng không muốn làm loại quả trứng mềm này!
Càng không muốn phiền phức quấn thân!
Đương nhiên phải hung hăng trả thù trở về!
Ngay khi Diệp Chân đang xử lý một chút việc vặt vãnh thì Chấn Thân Vương Cơ Giới vừa hồi phủ, đang ở trong một gian tĩnh thất có trận pháp nặng nề, nói chuyện với một lão giả.
Nếu là Diệp Chân ở đây thì sẽ nhận ra, lão giả này không phải ai khác, chính là Thiên Miếu Nguyệt Điện điện chủ Bách Lý Phi.
- Tại sao có thể như vậy?
- Thương thế khi đó chính là cao thủ Đạo Cảnh đỉnh phong tự mình bắt chước, ngay cả lão phu cũng tự mình kiểm tra qua, đúng là giống nhau như đúc với khí tức của tên kia, sao lại bị hắn tại chỗ tự chứng minh trong sạch?
Lông mày Bách Lý Phi nhíu chắt, một mặt mê mang.
- Bản vương cũng không thể nào hiểu được, chỉ là hai vị cung phụng trong phủ của bản vương chắc chắn sẽ không lừa gạt bản vương, nói là dưới tinh tế cảm ứng thì đúng là có chênh lệch. Mười ba vị Đạo Cảnh nhất trí tán đồng như vậy, cho dù bản vương ở trên triều đình cũng không cách nào hành động.
Chấn Thân Vương Cơ Giới bất đắc dĩ nói.
Nửa ngày sau, Thiên Miếu Nhật Nguyệt Thiên Nguyệt Điện điện chủ Bách Lý Phi thở dài một tiếng.
- Xem ra lần này chúng ta có chút khinh thường kẻ này, vẫn không đủ hiểu rõ đối với người này, cho nên hỏng việc.
- Bách Lý điện chủ, trên triều đình đã không có cơ hội đối phó kẻ này. Bây giờ lầm đại sự, phải làm thế nào mới tốt?
Chấn Thân Vương Cơ Giới cau mày nói.
- Lầm đại sự, chuyện này không thể, càng không lầm được.
Nguyệt Điện điện chủ Bách Lý Phi cười lạnh.
Chấn Thân Vương Cơ Giới khẽ giật mình.
- Không biết điện chủ có gì an bài?
Bách Lý Phi lại không vội trả lời, mà run tay ném ra một viên ngọc giản. Sau khi ngọc giản phá không rời khỏi, Bách Lý Phi mới cười lạnh nói.
- Việc này, chính là Thiên Khôi tự mình giao phó, sớm đã chuẩn bị thủ đoạn sử dụng.
- Nguyên soái Huyết Hà pháo đài nhất định phải thay người, Thân vương điện hạ ngồi đợi tin tốt đi.
Ngẫm lại lúc ở Huyết Hà pháo đài, khi Thiên Miếu Khổ Cúc Đại Thần Sư gần đi đã để lại cho Diệp Chân một ngoan thoại là 'Không nên hối hận'.
Diệp Chân đã hận nghiến răng!
Thiên Miếu quả thực là vô khổng bất nhập, vì đối phó hắn hoặc vì đạt thành mục đích mà không từ bất cứ thủ đoạn nào.
Lần này, may mắn lúc Diệp Chân đánh người chỉ vận dụng Hắc Thủy linh lực trong Hắc Thủy Đạo Cung, Hắc Thủy linh lực có Long Hồn dẫn phát, mang theo Long Hồn khí tức đặc thù nên Diệp Chân mới có thể tự chứng mình trong sạch.
Nếu lúc ấy Diệp Chân vận dụng Ất Mộc Linh Lực trong Ất Mộc Đạo Cung, lại hoặc là Thổ linh lực trong Khôn Thổ Đạo Cung, dưới loại thủ đoạn này của Thiên Miếu, cho dù Diệp Chân có một trăm cái miệng cũng không thể nói rõ ràng.
Nói không chừng, dưới tình huống đó Diệp Chân thật đúng là phải đi khổ dịch sáu mươi năm.
Vừa mới liều mình liều được một chức vị Bắc Hải quận công, trong chớp mắt đã phải bị chẻ thành tam đẳng hầu tước, còn phải đi phục dịch sáu mươi năm.
Quả thật làm cho Diệp Chân từ trên trời rớt xuống đất, sao hắn có thể không hận.
Thiên Miếu làm như vậy quá trắng trợn, căn bản không để Diệp Chân ở trong mắt.
Nhất định phải Thiên Miếu biết sợ, bằng không lại còn coi Diệp Chân dễ bị nhào nắn.
Về phần hậu quả sau khi trả thù Thiên Miếu, Diệp Chân cũng không quan tâm.
Chỉ cần hắn không lộ ra có quan hệ với Y Trĩ Sa Hải Thần Điện thì dù Thiên Miếu có muốn đối phó hắn cũng phải nằm trong quy tắc.
Diệp Chân là Đại Chu Công Tước một giới, cũng không phải Thiên Miếu muốn trắng trợn xử lý là có thể xử lý được.
Ở trong Tổ Thần Điện, sau khi Diệp Chân nói lời tạm biệt với Trường Nhạc công chúa, hắn quang minh chính đại rời khỏi Lạc Ấp.
Nhưng sau khi Diệp Chân rời khỏi Lạc Ấp lại không trực tiếp đến thượng cổ na di trận ở Long Du Nguyên, mà đi quân doanh ngoài Long Du Nguyên.
Sau khi Trường Nhạc công chúa tấn thân thành Man Linh Điện điện chủ Tổ Thần Điện, nàng vẫn như cũ có một chi Thân Vệ Quân đóng quân trên Long Du Nguyên, làm nàng xuất hành nghi trượng, thống lĩnh hay là người quen biết cũ của Diệp Chân - Cổ Khuông.
Diệp Chân lấy danh nghĩa vấn an người quen biết cũ Cổ Khuông, tiến vào quân doanh.
Mới vừa tiến vào cửa chính của quân doanh, Cổ Khuông nhận được tin tức đã mang theo một đám tướng lĩnh, hướng về phía Diệp Chân hành đại lễ thăm viếng.
- Chúng ta tham kiến Bắc Hải quận công!
Thấy một màn này, Diệp Chân ám thở dài một hơi, chỉ có thể yên lặng tiếp nhận cả đám Cổ Khuông bái kiến.
Đây chính là thân phận.
Mấy năm trước, Diệp Chân còn xưng huynh gọi đệ với Cổ Khuông, nhưng bây giờ, thân phận đã khác biệt như ngày với đêm.
Mặc dù Diệp Chân không câu nệ đối với loại thân phận khác biệt này.
Nhưng thân ở Đại Chu, Diệp Chân sẽ phải tiếp nhận loại quy củ này.
Không tiếp nhận hoặc làm trái loại quy củ này, bản thân Diệp Chân sẽ chẳng có chuyện gì, nhưng lại sẽ mang đến phiền phức cho Cổ Khuông, nhất là ở Lạc Ấp.
Thụ lễ của đám người xong, lúc này Diệp Chân mới thân mật kéo cánh tay của Cổ Khuông lên, vào trong quân trướng ôn chuyện.
Đương nhiên thiếu không được hỏi thăm tình trạng của Cổ Thiết Kỳ, Diệp Chân đương nhiên là báo cáo chi tiết.
Ngoài ý muốn là, Cổ Khuông lại hết sức kích động.
- Tiểu tử này cũng được phong tước, mà còn là Nhất Đẳng Nam Tước!
- Tiểu tử này, rốt cục cũng hết khổ rồi.
- Năm đó, hắn đã không theo lầm người!
Cổ Khuông chỉ thiếu chút nữa kích động nước mắt tuôn đầy mặt, chuyện này làm cho Diệp Chân hơi kinh ngạc.
- Sao vậy, việc Thiết Kỳ được phong tước, Cổ gia còn không biết?
- Tiểu tử này đã sớm trở mặt với trong nhà. Năm đó, lúc hắn khăng khăng muốn rời khỏi với ngươi, chỉ thiếu chút nữa đã bị Cổ gia đuổi ra khỏi nhà.
- Nhưng tiểu tử này cũng rất kiên cường, tuyên bố không trở thành một nhân vật có tiếng tăm thì tuyệt đối không trở về.