← Quay lại trang sách

Chương 2424 Khinh thường ra mặt

Vừa nghe đến đây ra, ánh mắt Khổ Cúc Đại Thần Sư đột ngột vui mừng, quả nhiên Diệp Chân này sợ thủ đoạn của Thiên Miếu bọn hắn, đến chịu thua.

Cười hắc hắc, Khổ Cúc Đại Thần Sư nói.

- Diệp Nguyên soái có giác ngộ này là rất tốt, mặc dù Thiên Miếu ta lòng dạ từ bi, nhưng, từ bi lại là nhằm vào tín đồ, bằng hữu và người bình thường, đối với địch nhân, Thiên Miếu ta đương nhiên sẽ dùng thủ đoạn lôi đình.

- Bây giờ, nếu Diệp Nguyên soái đã nghĩ rõ ràng, Thiên Miếu ta đương nhiên cửa sau rộng mở, tiếp nhận Diệp Nguyên soái làm bằng hữu.

- Bằng hữu?

Diệp Chân cười lắc đầu.

- Khổ Cúc Đại Thần Sư suy nghĩ nhiều rồi!

- Cái gọi là một thù trả một thù, ở Lạc Ấp, bị các ngươi thi triển thủ đoạn âm hiểm, hại Diệp mỗ kém chút mất đi chức vị Công Tước này, còn phải khổ dịch sáu mươi năm.

- Cho nên, hôm nay Diệp mỗ đến đây là đến ăn miếng trả miếng.

Vừa nghe đến đây ra, sắc mặt ba vị Đại Thần Sư Khổ Cúc, Khổ Mộc, Khổ Chi đột nhiên biến đổi, Khổ Cúc càng âm trầm nói.

- Ăn miếng trả miếng? Diệp Nguyên soái chớ có sai lầm, Thiên Miếu ta giết một Công Tước một giới như ngươi không khác gì giết một con chó!

- Như giết một con chó sao?

Diệp Chân nghe vậy, vỗ tay cười to.

- Úc, ta vừa nói sai.

- Giờ phút này, lạc đường biết quay lại, còn kịp.

Khổ Cúc Đại Thần Sư thuận thế nói tiếp.

- Lạc đường biết quay lại, ta cho tới bây giờ vẫn chưa hiểu, sao là biết quay lại?

- Ngươi kia vừa nói sai một chút là?

Vẻ mặt của Khổ Cúc Đại Thần Sư trở nên khó coi.

- Ta vừa rồi nói nhầm, hôm nay, ta không phải đến đây để ăn miếng trả miếng! Ăn miếng trả miếng, vậy quá thiệt thòi.

- Hôm nay, Diệp mỗ đến đây là dùng một ngụm răng trả răng!

Ánh mắt tràn đầy sát ý của Diệp Chân quang minh chính đại đảo qua trên người ba vị Đại Thần Sư Khổ Cúc, Khổ Mộc, Khổ Chi, lập tức làm cho Khổ Cúc cười lạnh.

- Một ngụm răng trả răng? Diệp Nguyên soái không sợ này một ngụm răng này còn chưa lấy lại được thì đã làm cho một ngụm răng của mình vỡ nát sao?

Vẻ mặt Khổ Cúc Đại Thần Sư trở nên lạnh lẽo.

- Ta rất có lòng tin!

Diệp Chân nghiêm túc nói.

Đánh giá cẩn thận Diệp Chân vài lần, Khổ Cúc đột nhiên nở nụ cười.

- Diệp Nguyên soái, tha thứ lão phu nói thẳng, lão phu thật đúng là không nhìn ra lòng tin của ngươi ở đâu.

- Ở trong mắt lão phu, lúc này ngươi giống như một ngọn đèn sáp vậy!

- Lòng tin của ta, thật ra chính là ở trên một món trên bảo bối, hôm nay đến là cố ý muốn mời Đại Thần Sư nhìn qua!

Diệp Chân cười càng thêm xán lạn.

- Bảo bối?

- Bảo bối gì?

- Mời xem!

Thần niệm khẽ động, mười hai viên Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu lập tức từ sau đầu Diệp Chân bay ra.

Ngay khi mười hai viên Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu xuất hiện, con mắt của Khổ Cúc Đại Thần Sư lập tức sáng lên, mà trong con mắt của hai vị Khổ Mộc, Khổ Chi Đại Thần Sư thì thần quang mãnh liệt bắn.

- Tiên Thiên Linh Bảo!

- Hạ Phẩm Tiên Thiên Linh Bảo!

- Lại là Tiên Thiên Linh Bảo!

Gần như là ngay khi kinh hô, Khổ Cúc Đại Thần Sư đột ngột vươn người đứng dậy.

- Hai vị sư đệ, hôm nay nhìn thấy Tiên Thiên Linh Bảo chính là duyên phận của chúng ta, không lấy ngược lại không đẹp!

Cùng lúc đó, hai người Khổ Mộc, Khổ Chi vươn người đứng dậy, thần niệm của ba vị Đại Thần Sư lập tức khóa chặt Diệp Chân lại.

Cũng nhưng vào lúc này, Diệp Chân khẽ quát một tiếng.

- Phong!

Thoáng chốc, mười hai viên Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu tản ra bốn phương tám hướng, vô số ánh sáng từ trong mười hai viên Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu bắn ra, lập tức phủ kín toàn bộ nội bảo của Ổ Bảo.

Một loại cảm giác ngăn cách với đời không cách nào hình dung đột ngột giáng lâm trên người ba vị Đại Thần Sư Khổ Cúc, Khổ Mộc, Khổ Chi.

- Dùng Tiên Thiên Linh Bảo phong tỏa hư không, ngươi muốn làm gì?

Thấy Diệp Chân dùng thủ đoạn này, Khổ Cúc Đại Thần Sư hơi kinh ngạc.

- Muốn làm gì?

Diệp Chân xùy cười lên.

- Tự nhiên là đánh nát một ngụm răng của các ngươi rồi, đối với cách làm của các ngươi ở Lạc Ấp nhằm vào bản công, thật tốt đáp lễ một chút.

- Đáp lễ?

Thấy Diệp Chân như thế chắc chắn, lại thôi động Tiên Thiên Linh Bảo phong tỏa hư không, dù là Khổ Cúc Đại Thần Sư có chắc chắn thì lúc này trong lòng một chút lo sợ, cũng không vội vã lập tức động thủ.

Bọn hắn không vội động thủ, Diệp Chân cũng không vội, dù sao thắng khoán nắm chắc.

- Chỉ bằng một mình ngươi?

Khổ Cúc Đại Thần Sư kinh ngạc nhìn Diệp Chân, đồng thời thử nghiệm liên hệ bên ngoài.

Phù tấn, ngọc giản đặc biệt, truyền tin na di trận cỡ nhỏ, trong thời gian ngắn nhất đều bị Khổ Cúc Đại Thần Sư thử toàn bộ.

Sau đó, sắc mặt của Khổ Cúc Đại Thần Sư đen lại.

Tất cả phương thức liên lạc đều bị mười hai viên Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu Tiên Thiên Linh Bảo này phong tỏa.

m thầm than thở, mười hai viên Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu này là bảo bối tốt, đồng thời Khổ Cúc Đại Thần Sư có một loại mơ hồ cảm giác xấu.

- Đương nhiên không phải là một mình ta rồi!

Diệp Chân cười lắc đầu.

- Ba vị Đại Thần Sư, bốn mươi vị Thần Sư, một mình ta cũng không có lòng tin đó! Cho nên, ta đã chuẩn bị một chút kinh hỉ nho nhỏ cho mấy vị thần sư!

Diệp Chân giơ tay lên, một đám người đen nghịt đột ngột từ ánh sáng trong lòng bàn tay Diệp Chân hiện lên.

Đám người vừa lao ra đương nhiên là mười vị Đạo Cảnh của thủ hộ quân đoàn Y Đông Thanh Thần thụ do Chương Dực Đức và Thanh Liêm cầm đầu.

Lúc trước, bọn hắn chiến đấu đã bị tổn thương, nhưng ở trong thời tự không gian gấp trăm lần Thận Long Châu của Diệp Chân chữa thương, đã sớm phục hồi như cũ.

Sau đó, là một ngàn tên Giới Vương Cảnh chiến sĩ của Thần vệ quân đoàn Y Đông Thanh Thần thụ.

Ngay khi những người này xuất hiện, Khổ Cúc Đại Thần Sư lập tức vô cùng kinh sợ gào thét.

- Tín đồ Y Trĩ Tà Thần!

- Tốt cho Diệp Chân ngươi, không ngờ ngươi cũng dám cấu kết với Y Trĩ Tà Thần tín đồ!

- Chúng ta tham kiến Thần Sứ đại nhân!

Cả đám người Chương Dực Đức và Thanh Liêm đồng thời làm lễ với Diệp Chân, làm cho Khổ Cúc Đại Thần Sư đang tức giận gào thét chớp mắt trợn mắt hốc mồm.

Diệp Chân này lại là Y Trĩ Tà Thần Thần Sứ?

- Diệt sát! Một tên cũng không để lại!

Nhẹ nhõm vỗ tay phát ra tiếng, Diệp Chân bước ra một bước, Địa Từ Lực Trường đột ngột phát động!

Ba Đạo Tôn cảnh giới Đạo cảnh trung kỳ quyết đấu với một nhóm gồm năm tên Đạo Tôn Đạo cảnh trung kỳ và bảy tên Đạo Tôn Đạo cảnh sơ kỳ, thì sẽ có kết quả như thế nào?

Bên phía Diệp Chân có mười vị Đạo cảnh trong Thủ hộ quân đoàn Y Đông Thanh Thần thụ, có Tiểu Yêu, lại thêm Huyền Cơ phân thân, tổng cộng là mười hai cường giả Đạo cảnh.

Chuyện đáng nói chính là, ở thời khắc mấu chốt khi chiến đấu Khổ Cúc Đại Thần sư lại có biến hoá rất nhỏ.

Vốn dĩ Khổ Cúc Đại Thần sư chỉ tản ra khí tức đặc trưng của Đạo cảnh trung kỳ, nhưng trong nháy mắt khí tức đã biến thành Đạo cảnh hậu kỳ cực kỳ mạnh mẽ, ngay lập tức khiến Chương Dực Đức có tu vi Đạo cảnh trung kỳ bên phía Diệp Chân bị trọng thương.

Trong tình huống lực lượng hai bên chênh lệch lớn như vậy, có cần lo lắng sao?

Có!

Không có điều gì là hoàn toàn chắc chắn, mọi việc luôn có biến đổi bất ngờ.

Cho dù ba vị Đại Thần sư của Thiên Miếu đánh không lại, nhưng nếu đánh đổi ở mức độ nhất định vẫn sẽ có thể chạy thoát.

Tuy nhiên vấn đề là, không gian xung quanh đã bị Diệp Chân dùng Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu phong tỏa, Khổ Cúc và hai vị Đại Thần Sư không thể trốn đi đâu được, muốn rút lui cũng không thể rút lui.

Chỉ có thể liều chết chiến đấu.

Vốn dĩ, dù cho bên phe Diệp Chân sở hữu chiến lực áp đảo, nhưng nếu muốn tiêu diệt ba vị Đại Thần Sư trong trạng thái liều mạng, đặc biệt là một vị trong đó còn có tu vi Đạo cảnh hậu kỳ.

Chắc chắn phải trả giá vô cùng nghiêm trọng.

Đây là tình huống bình thường.

Nhưng bên phía Diệp Chân có thực lực cường đại, bản thân hắn cũng không tầm thường.

Mặc dù Huyền Cơ phân thân chỉ có tu vi Đạo cảnh sơ kỳ, nhưng đã kế thừa vô số bí pháp thần thông từ Thượng Cổ Ma Thần, am hiểu nhất là công kích nguyên linh.