Chương 2427 Bí Pháp Tàn Hồn
Sang đến giữa trưa ngày hôm sau, Cổ Khuông mới tự mình đưa Diệp Chân đến Long Du Nguyên Thượng Cổ na di trận, hoàn toàn rời khỏi Lạc Ấp.
Cùng thời khắc đó, ở Lạc Ấp, trong phủ đệ của Chấn Thân Vương Cơ Giới, Điện chủ Nguyệt điện Nhật Nguyệt thiên của Thiên Miếu, Bách Lý Phi xem tin tức trong ngọc giản mà Đại Thần sư bên cạnh đưa tới, chau mày.
- Không tìm được cơ hội hành động, phân thân của Diệp Chân đã bước vào Thượng Cổ na di trận, rời khỏi Lạc Ấp?
Sau vài hơi thở, Bách Lý Phi cười lạnh.
- Không sao, vậy tiếp tục theo dõi!
- Hắn rời khỏi Lạc Ấp càng tốt, chúng ta ra tay cũng dễ hơn, không cần cố kỵ lực lượng của Tổ Thần điện trong Lạc Ấp. Đuổi theo, chỉ cần tìm được cơ hội thích hợp, ngay lập tức ra tay, bắt lấy nguyên linh phân thân của hắn, hừ, đến lúc đó, để hắn nếm thử các loại bí pháp không thể tưởng tượng của Thiên Miếu ta!
- Ngoài ra, đề phòng có người của Tổ Thần điện và Tuần Tra ti âm thầm bảo vệ, phái gấp đôi lượng người đi tiêu diệt phân thân đó của Diệp Chân.
- Chỉ được phép thành công, không được phép thất bại!
Bách Lý Phi ra lệnh!
Từ Thượng Cổ na di trận ở Long Du Nguyên của Lạc Ấp xuất phát, Diệp Chân nhanh chóng không ngừng di chuyển một đường.
Trong quá trình di chuyển, Diệp Chân rất sớm đã cảm nhận được một khí tức như có như không đang khóa chặt trên người mình.
- Đạo Cảnh trung kỳ? Đây là người của Thiên Miếu sao?
Diệp Chân có Tứ Sắc Nguyên Linh, mỗi khi có khí tức từ Tam Sắc Nguyên Linh, Tứ Sắc Nguyên Linh ngang bằng hắn, hoặc là tu vi Nguyên Linh nào mạnh hơn Tam Sắc Nguyên Linh đó khóa chặt, thì hắn đều sẽ cực kỳ mẫn cảm.
Từ khi đi khỏi quân doanh Long Du Nguyên, Diệp Chân đã cảm nhận được khí tức này.
Nếu là nhân mã mà Lạc Ấp phái tới bảo vệ mình, hẳn phải là nhân vật cấp bậc Hư Không Liệp Vương của Tuần Tra Ti, khí tức Hư Không Liệp Vương thì Diệp Chân lại hết sức quen thuộc.
Nhưng nếu là người Tổ Thần điện và Tuần Tra Ti phái đến bảo vệ mình thì hẳn phải âm thầm đi theo, mà không phải khí tức khóa chặt từ đằng xa như thế.
Huống hồ, lần này Diệp Chân lên đường cũng dùng phân thân.
Một cái phân thân, trên cơ bản không có chút giá trị nào cần bảo vệ.
Hoặc là nói, nếu người dùng khí tức âm thầm khóa chặt kia chính là nhân mã của Thiên Miếu, bọn hắn đối phó với mỗi một phân thân sẽ được gì chứ?
Có phát hiện này, Diệp Chân cũng không vội.
Sau khi đến Thượng Cổ na di trận Hải Nguyên hầu quốc, hắn ngược lại không vội ra khỏi thành, mà đi dạo một vòng nha môn Tuần Tra Ti Tây Tuần Thú Tuần Phong Sứ đường thứ hai ở Hải Nguyên hầu quốc trước.
Thuận tiện xem Hải Nguyên hầu quốc bến tàu gần đây, Hải Nguyên Hầu Quốc thượng cổ na di trận, tình huống vận chuyển của phân bộ Hải Nguyên Hầu Quốc.
Tình huống không tệ, lúc Diệp Chân đi qua đi lại xong hết chuyện đã là lúc nửa đêm. Lúc này, Diệp Chân mới hài lòng chuẩn bị rời khỏi Hải Nguyên thành.
Ban đầu lúc đêm khuya, Hải Nguyên thành đã cấm đi lại ban đêm, cảnh giới trận pháp cấm bay trên không đã mở ra. Chỉ là, lúc này Diệp Chân đang dùng thân phận Đệ Nhị Lộ Tuần Phong Sứ, đương nhiên đã đủ tiêu chuẩn cho đặc quyền này.
Tự có nhân mã của Tuần Phong Sứ Tuần Tra Ti đường thứ hai để người lập tức sắp xếp mọi chuyện thỏa đáng, để Diệp Chân tiếp tục xuất hành.
Từ đó tính lên, khoảng cách Diệp Chân giết chết ba vị Đại Thần Sư Khổ Cúc, Khổ Mộc, Khổ Chi, nhổ Thiên Miếu Phân Đàn ở Định Biên Ổ Bảo đã là một ngày rưỡi sau.
Trong một ngày rưỡi này, ở trong thời tự không gian của Thận Long Châu, thời gian đã qua gần nửa năm.
Nửa năm tu dưỡng, tu vi của bọn người Chương Dực Đức bị thương trong một trận chiến trước đó, không chỉ hoàn toàn khôi phục, mà chiến lực cũng càng tăng lên không ít.
Đây mới là nguyên nhân Diệp Chân trì hoãn thời gian.
Có Thận Long Châu ở đây, lại kết hợp với Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu. Diệp Chân có lòng tin có thể ứng phó chuyện ngoài ý muốn.
Đây cũng là lực lượng để Diệp Chân dù mặt ngoài duy trì nhưng lại bắt đầu lén đối chọi gay gắt với Thiên Miếu.
Miên Hoa sẽ không nhận được chút tôn trọng nào, mãi mãi bị người tùy ý chà đạp, chỉ có tảng đá, còn là đá rất cứng rắn thì mới có thể làm kẻ địch kiêng kị nổi.
Vì chỉ cần chút không tốt thì sẽ lập tức đụng làm đầu mình chảy máu.
Vừa thấy Diệp Chân một mình rời khỏi Hải Nguyên thành, Đại Thần Sư Thiên Miếu - Thủ Quế vốn đang ẩn trong hư không, một đường dõi theo Diệp Chân, tinh quang trong mắt nhanh chóng lóe lên, rốt cục.... cũng đợi được thời cơ.
Có điều, dù sao tên Diệp Chân này cũng là Công Tước, dù chỉ là phân thân, nhưng ra tay nhất định cũng phải thận trọng.
Nếu gây ra nhiễu loạn gì quá lớn, một Đại Thần Sư như hắn, vẫn chịu không nổi hết hậu quả.
Thần niệm vừa động, Đại Thần Sư Thủ Quế đã lấy ra một truyền tin na di trận cỡ nhỏ, xin chỉ thị với người chủ trì việc này là Nguyệt Điện điện chủ Bách Lý Phi.
Trong phủ đệ của Chấn Thân Vương Cơ Giới ở Lạc Ấp, Nguyệt Điện điện chủ Bách Lý Phi nhìn thấy ngọc giản của Thủ Quế Đại Thần Sư thì lập tức ra lệnh nói:
- Truyền lệnh cho Thủ Quế, bắt đầu ra tay, trong thời gian ngắn nhất cầm về sợi Nguyên Linh phân thân của Diệp Chân. Còn nữa, nếu trên đường có người ngăn cản hoặc nhìn thấy, giết chết bất luận tội!
- Vâng, Điện chủ, thuộc hạ lập tức đi truyền lệnh.
- Chậm đã, tiếp tục gửi một mệnh lệnh cho bên chủ sự Khổ Cúc Huyết Hà cứ điểm, nói với Khổ Cúc, để hắn qua Huyết Hà cứ điểm gặp Nguyên Soái Diệp Chân của Bắc Hải Thiên Lãng quân.
- Lần nữa đưa điều kiện và yêu cầu của chúng ta ra, nếu lần này Diệp Chân vẫn dám từ chối ý tốt bên Thiên Miếu ta, ngay tại chỗ giúp hắn thật đẹp mắt.
Bách Lý Phi cười lạnh.
- Vâng, cẩn tuân dụ lệnh của Điện Chủ.
Giao phó xong hết những này, Bách Lý Phi chậm rãi đứng dậy, đi tới trước cửa sổ, nhìn ngôi sao tô điểm tên bầu trời đêm mà xuất thần.
Huyết Hà cứ điểm đến cùng đã xảy ra chuyện gì?
Thậm chí ngay cả Thái Thượng Trưởng Lão Ô Liễn mà Tổ Thần Điện cũng phái đi?
Có chuyện gì lại có thể làm Đại Chu và Tổ Thần Điện, dùng cường độ trước giờ chưa từng có đi phong tỏa tin tức?
Ngay cả Đại Đô Đốc Cơ Nguyên trên Nhân Ma chiến trường cũng phải giấu?
Mà cũng trong nội bộ Thiên Miếu hắn họ, việc này không ngờ lại cũng quấy rầy đến Thiên Khôi Nhật Nguyệt Thiên và Sơn Chủ Lôi Ngục Sơn.
Nhật Nguyệt Thiên Thiên Khôi và Sơn Chủ Lôi Ngục Sơn, đây chính là những người tôn quý nhất giữa đám phàm tục trong Thiên Miếu, gần với ba vị Đạo Tổ và Thiên miếu Chư Thần tôn quý nhất.
Việc này, không ngờ lại cũng gây nên chú ý đến bọn họ, có thể thấy, không thể coi thường chút nào.
Vô số nghi hoặc xoay quanh trong lòng Nguyệt Điện điện chủ Bách Lý Phi, sau đó, hắn thở dài một tiếng, lại hóa thành hư không.
Toàn bộ đáp án sẽ được gỡ bỏ hoàn toàn trong một hai canh giờ nữa.
Mà hắn, cũng coi như đã hoàn thành nhiệm vụ.
Ngoài Hải Nguyên thành ba ngàn dặm, Diệp Chân đang cưỡi Vân Dực hổ vương tiểu Miêu Du Nhiên phi hành thì đột nhiên bị bốn đạo nhân ảnh ngăn cản lại.
- Cuối cùng cũng tới à?
Diệp Chân khinh thường nói.
Là hắn đã dặn dò tiểu Miêu hết sức chậm dần tốc độ phi hành, chuyển tốc độ phi hành xuống khoảng sáu vạn dặm một canh giờ.
Bằng không, nếu trước mắt Diệp Chân để tiểu Miêu đi với vận tốc bốn mươi vạn dặm mỗi canh giờ, hoặc thi triển thần thông phá hư, đảm bảo mấy Đại Thần Sư này ngay cả bóng dáng hắn cũng sờ không kịp.
- Diệp Nguyên soái, tại hạ là Đại Thần Sư của Thiên Miếu tên gọi Thủ Quế.
Bốn vị Đại Thần Sư ẩn ẩn đứng vững khắp bốn phía, đồng thời vận dụng bí phương chấn động phong tỏa hư không, phòng trường hợp Diệp Chân dùng loại bí pháp hay không gian phù chạy trốn. Lúc này, Đại Thần Sư Thủ Quế dẫn đầu mới tiến lên nói chuyện.
- Đại Thần Sư của Thiên Miếu?
- Còn tới bốn vị? Các ngươi ngăn cản vây quanh tấn công như thế, có ý muốn gì?
Diệp Chân cười lạnh nói.
- Đương nhiên là mời phân thân Nguyên Linh này của Diệp Nguyên soái đi thăm Thiên Miếu một vòng.
Nói xong, Thủ Quế nhanh chóng vung tay lên nói.
- Sư đệ, lên, bắt hắn lại.
Đại Thần Sư Thủ Quế làm việc có chút cẩn thận, hắn cũng không muốn xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì nên đã hạ lệnh tốc chiến tốc thắng, đồng thời tản thần niệm ra hư không bốn phương tám hướng, điều tra hết tất cả sự sống có khả năng đang dòm ngó lấy.
- Chậm đã!
Diệp Chân thấp giọng quát một tiếng, làm cho một vị Đại Thần Sư khác vừa đang muốn ra tay dừng một chút.