Chương 2438 Tinh thần tinh hạch
Nhìn một chút tin ngắn, Diệp Chân hài lòng nhẹ gật đầu, Cái Quân không hổ là trung hưng nhân tai năm đó ở Vạn Tinh Lâu Chân Huyền Đại Lục. Sự vụ Khư thị Độc Long Đảo được hắn quản lý ngay ngắn rõ ràng.
- Ừm, làm không tệ. Tiếp tục làm cho tốt, chờ Khư thị Độc Long Đảo xây thành kết thúc, trong vòng hai năm, ta bảo đảm giúp các ngươi một trở thành Giới Vương Cảnh cửu trọng, một tu vi đột phá đến Giới Vương Cảnh.
Đối với thuộc hạ dụng tâm làm việc, Diệp Chân xưa nay không keo kiệt ban thưởng.
Diệp Chân vừa hứa hẹn xong, Sở Chiếu và Cái Quân đại hỉ, trong đôi mắt tràn đầy sợ hãi lẫn vui mừng.
Hứa hẹn như vậy, nếu những người khác nói, bọn hắn sẽ chỉ coi là khoác lác, thậm chí là trò cười.
Thế nhưng chính miệng Diệp Chân nói, bọn hắn lại vô cùng tin tưởng.
Diệp Chân làm ra kỳ tích, bọn hắn đã thấy tận mắt!
Hai mươi lăm vạn nô lệ là Ma Tộc nô lệ cực hạn mà địa bàn của Diệp Chân đủ khả năng dung nạp.
Cũng không phải nói nhiều nô lệ hơn Diệp Chân không đủ sức.
Lấy địa bàn trước mắt của Diệp Chân, chỉ cần những nô lệ này bắt đầu lao động sản xuất, đừng nói hai mươi lăm vạn, cho dù một trăm vạn nô lệ, Diệp Chân cũng gánh chịu nổi.
Mấu chốt là, nếu số lượng Ma Tộc nô lệ quá nhiều sẽ có chút mẫn cảm.
Trong số quý tộc Đại Chu, người dùng Ma Tộc nô lệ cũng không phải ít.
Nhưng đại đa số chỉ dùng hơn mấy ngàn vạn người, nhiều lắm là mấy vạn người đã là tương đối nhiều.
Diệp Chân ở trên đất phong của mình, một hơi bày ra hai mươi vạn Ma Tộc nô lệ, cái này đã tương đối phát triển.
Quan trọng nhất, Diệp Chân lần này từ Kim Nguyệt Thế Giới lấy được năm mươi vạn Ma Tộc nô lệ, tu vi thấp nhất cũng là Nhập Đạo Cảnh nhất trọng.
Nói cách khác, chỉ cần những Ma Tộc nô lệ này được huấn luyện vũ trang một chút lập tức có thể tổ kiến thành đại quân tinh nhuệ.
Đến lúc đó, đừng nói trống rỗng rước lấy vô số phiền phức, chỉ sợ ngay cả Nhân Tôn Hoàng Cơ Long cũng sẽ nổi lên lòng nghi ngờ đối với Diệp Chân.
Vậy thì được không bù mất.
Đương nhiên, Diệp Chân cũng chưa hẳn không có tâm tư như vậy.
Nếu thật có cần, ngày sau hai mươi lăm vạn Ma Tộc nô lệ này có thể lập thành đại quân tinh nhuệ.
Đến lúc đó, để cho Ma Tộc nô lệ đi làm pháo hôi, dù sao cũng tốt hơn so với để các huynh đệ Bắc Hải quận đi chịu chết nhiều.
Mà hai mươi lăm vạn Ma Tộc nô lệ còn lại, nếu liên tục nuôi dưỡng ở trong không gian Thận Long Châu, thời gian dài, Diệp Chân cũng nuôi không nổi.
Hơn nữa, nhiều người như vậy đứng ở không gian Thận Long Châu trong, Ma Tộc nô lệ vẫn không chịu quản thúc, ăn uống ngủ nghỉ cũng làm trong Thận Long Châu đặc biệt vạch rút ra kia một vùng không gian xú khí huân thiên.
Đừng nói là A Sửu kháng nghị, ngay cả bản thân Diệp Chân cũng có chút chịu không được.
Sau khi xử lý hoàn tất công việc ổn định Ma Tộc nô lệ ở Nhạc An quận, Diệp Chân lập tức rời khỏi Khư thị Độc Long Đảo, trực tiếp chạy tới Ngũ Tiên Đảo.
Diệp Chân vẫn còn hai mươi lăm vạn Ma Tộc nô lệ, còn có một lượng lớn vật tư cướp từ Kim Nguyệt Thế Giới của Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt, Diệp Chân đều muốn thông qua Ngũ Tiên Đảo xử lý.
Mặc dù Khư thị Độc Long Đảo của Diệp Chân đã thành quy mô, nhưng muốn trong khoảng thời gian ngắn xử lý một lượng lớn tài nguyên như thế này vẫn chưa có đủ lực.
Hơn nữa, quan trọng nhất là Diệp Chân không hề chỉ là muốn biến hiện một lượng lớn vật tư cướp đoạt này mà còn muốn đổi lấy đến tài nguyên tu luyện mình cần.
Mà những tài nguyên tu luyện này cũng chỉ có Ngũ Tiên Đảo mới có thể trong khoảng thời gian ngắn thu thập đồng thời cung cấp cho Diệp Chân.
....
Ngũ Tiên Đảo, trong phủ đệ của Sơn Thần Dịch Tuân.
Lúc Diệp Chân đến, Sơn Thần Dịch Tuân đã sớm nghênh hầu ở cửa ra vào.
- Diệp quận công uy chấn Nhân Ma Chiến Trường, hôm nay đến Ngũ Tiên Đảo ta là bồng tất sinh huy!
Vừa thấy mặt, Sơn Thần Dịch Tuân đã một câu lời khách sáo, làm cho trong lòng Diệp Chân hoảng sợ.
- Ta nói Dịch lão, ngươi nói lời này quá khách khí, ngươi vẫn gọi ta là Diệp Chân hoặc Diệp tiểu tử thì sẽ an tâm hơn. Năm đó, tại sao ta lại tới đây, ngươi còn không rõ ràng sao?
- Lại nói, ta cũng coi là một thành viên của Ngũ Tiên Đường, ngươi quên rồi à?
Diệp Chân bất mãn nói.
Sơn Thần Dịch Tuân vừa nghênh tiến Diệp Chân, vừa cười nói.
- Một thành viên của Ngũ Tiên Đường? Mấy năm này, Diệp quận công có từng chủ động hoàn thành một hai nhiệm vụ của Ngũ Tiên Đường sao?
Diệp Chân bước chân dừng lại, sau đó nở nụ cười khổ, chuyện này, hắn thật đúng là quên.
Một năm ít nhất hoàn thành một sự vụ của Ngũ Tiên Đường, chính là nghĩa vụ và trách nhiệm của đệ tử Ngũ Tiên Đường.
Nhưng mấy năm này, Diệp Chân lại hơi bận rộn.
Trước đó quan tâm chuyện tìm kiếm Thải Y, nhanh chóng ngược xuôi, sau đó lại gặp chuyện hiệp phòng Nhân Ma Chiến Trường. Sự vụ của Ngũ Tiên Đường, đương nhiên cũng bị hắn ném ra sau đầu.
- Dịch lão, thật có lỗi!
Diệp Chân cười khổ nói.
- Ta thật không phải cố ý quên việc này, mấy năm này, ta thật sự không ngừng gặp chuyện ngoài ý muốn, bận quá.
Đối với người đã giúp mình, Diệp Chân vẫn vô cùng tôn kính.
- Chuyện của ngươi, lão phu vẫn có nghe thấy.
Sơn Thần Dịch Tuân nói.
- Vậy có phải đã bị Ngũ Tiên Thiên vận đường xoá tên rồi hay không?
Diệp Chân dò hỏi.
- Chuyện này thật không có.
Sơn Thần Dịch Tuân mỉm cười.
- Mặc dù ngươi không hoàn thành sự vụ của Ngũ Tiên Đường, nhưng dù gì thì ngươi cũng là vị khôi thủ thứ nhất liên thắng mười trận từ trước tới nay của Ngũ Tiên Đảo ta, đối với Ngũ Tiên Đảo ta hơi có chút ảnh hưởng chính diện.
- Cho nên, sau khi ta xin chỉ thị của đường tôn đã đem thân phận của ngươi thành khách khanh Ngũ Tiên Thiên Vận Đường. Như vậy, ngươi vẫn như cũ là thành viên của Ngũ Tiên Thiên Vận Đường ta, nhưng cũng không cần phải gánh chịu sự vụ trong đường.
- Chờ ngày nào ngươi có thời gian thì quay lại thân phận đệ tử cũng không muộn.
- Đa tạ Dịch lão đã giúp ta.
Diệp Chân trịnh trọng cảm ơn, Diệp Chân rất rõ ràng, Sơn Thần Dịch Tuân đúng là đang cân nhắc cho hắn.
Vẫn cho là Sơn Thần Dịch Tuân có chút chiếu cố đối với Diệp Chân, mặc dù hắn không biết nguyên nhân, nhưng chỉ phần chiếu cố này thôi thì hắn đã vô cùng cảm kích Sơn Thần Dịch Tuân.
- Ha ha, không cần cám ơn lão phu, lão phu cũng chỉ là kéo về một tiềm lực lớn cho Ngũ Tiên Thiên Vận Đường ta, một khách khanh hơi có chút lực ảnh hưởng.
Sơn Thần Dịch Tuân nói rất ngay thẳng.
- Đúng rồi, lần này ngươi tới đây là để giao dịch Ma Tộc nô lệ ngươi nói tới lần trước sao?
Sơn Thần Dịch Tuân hỏi.
- Không sai!
- Dịch lão, trừ cái đó ra, ta còn muốn giao dịch rất nhiều vật tư, hẳn là có thể ăn được?
Trong khi nói chuyện, Diệp Chân đưa ra một ngọc giản danh sách.
- Trên đời này không có hàng nào mà Ngũ Tiên Đảo chúng ta ăn không vô!
Sơn Thần Dịch Tuân một mặt tự tin nhìn lướt qua ngọc giản danh sách của Diệp Chân, trong chớp mắt, khóe miệng hắn đã co quắp.
- Nhiều như vậy.... Ngươi đây là cướp sạch một thế giới sao?
Trong lòng Diệp Chân, thật đúng là như vậy, nhưng đương nhiên ngoài miệng hắn sẽ không thừa nhận.
- Trong thời gian ngắn có thể ăn hết sao?
Diệp Chân hỏi.
- Ha ha, thứ này đúng là nhiều, nhưng cho dù có nhiều gấp bội thì chúng ta cũng có thể ăn được! Nói đi, muốn Linh Thạch, hay là Niệm Linh Đan dùng để tu luyện?
Sơn Thần Dịch Tuân hỏi, hai thứ này, trên cơ bản chính là đồng tiền mạnh dùng để giao dịch.
- Linh Thạch và Niệm Linh Đan, ta tạm thời đều không cần! Ta cần một lượng lớn sơn mạch, địa mạch, thậm chí là tinh thần tinh hạch!
Diệp Chân nói.
Trong chớp mắt, Sơn Thần Dịch Tuân cũng sửng sốt!