← Quay lại trang sách

Chương 2454 Bí pháp đột phá trở thành Hư Không Liệp Vương

Nửa tháng!

Sáu trăm năm mươi vạn người nhập cư, đây chính là một con số khổng lồ, đã gần bằng một phần năm tổng số dân của hai quận Bắc Hải và Nhạc An gộp lại.

Để sắp xếp cho những nhân khẩu này, các cấp quan viên trong Bắc Hải quận công phủ của Diệp Chân phải vội vàng chân không chạm đất.

Ví dụ như Quận trưởng Kiều Hoành hay Đường Quận uý, trong vòng nửa tháng, thời gian ngủ nghỉ còn không hơn bốn ngày, tất cả quan viên đều đen và gầy đi nhiều.

Nhưng mà, Diệp Chân cũng rất quan tâm khen thưởng, ban thưởng rất thường xuyên.

Trong tháng này, ngoại trừ được nhận gấp đôi mức lương bổng hàng tháng, tất cả quan lại còn được trợ cấp thêm.

Dù sao Hoàng đế còn không để binh đói.

Với những vật tư, thiên tài địa bảo và nô lệ cướp được ở Kim Nguyệt giới lần này, có thể nói là Diệp Chân đã vô cùng hài lòng.

Chỉ tính riêng lợi nhuận thu được từ bán nô lệ đã rất lớn, một trăm hai mươi vạn nô lệ Ma tộc được bán cho Ngũ Tiên đảo, nô lệ Ma tộc tu vi từ Nhập Đạo cảnh trở lên giá một trăm khối linh thạch thượng phẩm một người, từ Khai Phủ cảnh trở lên giá năm mươi khối linh thạch thượng phẩm một nô lệ.

Trong đó, số lượng nô lệ Ma tộc tu vi Khai Phủ cảnh cao tới bảy mươi vạn, số lượng Ma tộc Nhập Đạo cảnh cao tới năm mươi vạn.

Bởi vì tu vi khác biệt nên giá cả của các nô lệ Ma tộc cũng hơi chênh lệch, nhưng số lượng linh thạch thượng phẩm mà Diệp Chân nhận được từ Ngũ Tiên đảo, cũng đã hơn chín mươi triệu khối linh thạch thượng phẩm.

Còn khoản nợ năm triệu khối linh thạch thượng phẩm, tính giá thị trường, một viên Sơn mạch tinh hạch giá mười vạn khối linh thạch thượng phẩm, một viên Địa mạch tinh hạch giá tám mươi vạn khối linh thạch thượng phẩm, đổi thành tiền trở nợ, số linh thạch còn lại của Diệp Chân vẫn cao tới ba ngàn năm trăm vạn khối linh thạch thượng phẩm.

Có thể nói, Diệp Chân đã phát tài trong một đêm.

Số tiền đó cũng chưa tính một lượng lớn thiên tài địa bảo.

Nhưng, cuối cùng, số tiền Diệp Chân cầm trong tay, chỉ có năm triệu khối linh thạch thượng phẩm.

Diệp Chân là điển hình của người giỏi kiếm tiền, cũng giỏi tiêu tiền.

Cho dù là Diệp Chân, Khổ tu Tế ti, hay sư tỷ và kiếm thị Huyền m Cửu Kiếp Kiếm Trận, hoặc Tuần tra Thần liệp, trong quá trình tu luyện đều cần sử dụng một số lượng tài nguyên rất lớn.

Tính theo mức chi phí tu luyện bình thường, mỗt ngày bọn họ dùng hết đan dược linh thạch bằng những võ giả khác dùng trong một năm.

Vài trăm người như thế, số lượng tiêu hao cực kỳ kinh người.

Vung tay lên, Diệp Chân trực tiếp bỏ ra ba mươi triệu khối linh thạch thượng phẩm từ số đó, sau đó đổi lấy rất nhiều Niệm linh đan hạ phẩm, trung phẩm và thượng phẩm.

Trong đó, một bộ phận nhỏ đưa cho đám người Lệ Thủy đan vương để bọn họ tiếp tục nghiên cứu phương pháp phối chế của Niệm linh đan, còn lại, toàn bộ cung cấp cho những tinh anh dưới trướng Diệp Chân tu luyện.

Đối những người đó, Diệp Chân hoàn toàn không đau lòng.

Có đầu tư, mới có lợi nhuận.

Giống như lần đánh cướp Kim Nguyệt giới này vậy, nếu dưới trướng Diệp Chân không có lực lượng cường đại và nhân thủ, dù có vị trí của Kim Nguyệt giới, cũng không làm được gì.

Chờ sau khi Khổ tu Tế ti, Tuần tra Thần liệp dưới trướng hắn và cả đệ tử Kiếm thị của sư tỷ tăng mạnh tu vi một lần nữa, nếu lại tìm ra những thế giới như Kim Nguyệt giới vậy, thì chỉ phát hiện một cái cũng đã có thể hồi vốn.

Đến lúc Sơn Thần Dịch Tuân bán hết lượng lớn thiên tài địa bảo cướp được từ Kim Nguyệt giới kia đổi sang tiền mặt rồi mua sắm tài nguyên, số lượng đó chắc chắn có thể cung cấp đủ cho quân tinh nhuệ tăng tu vi lên tới Giới Vương cảnh hậu kỳ, thậm chí là Giới Vương cảnh cửu trọng.

Tu vi đến trình độ kia rồi, muốn tăng tiếp phải nhờ vào chính bọn hắn.

- Đại nhân, chuyện ngươi giao phó thuộc hạ đã làm xong.

Trong phủ Bắc Hải quận công, Phong Cửu Mạch tới xin gặp Diệp Chân.

- Đã sắp xếp hai mươi vạn người kia thỏa đáng chưa? Có phái người theo dõi xung quanh không?

Diệp Chân hỏi.

- Bẩm báo đại nhân, tất cả đều xử lí ổn thoả! Hơn nữa, rất nhanh sẽ làm xong mọi thủ tục mua bán nô lệ Ma tộc, về sau nếu như bị người phát hiện, Bắc Hải quận công phủ chúng ta cũng không hề liên quan.

Phong Cửu Mạch đáp.

Lần này trở về, Diệp Chân xếp hai mươi vạn nô lệ Ma tộc vào Nhạc An quận, đa số có tu vi Nhập Đạo cảnh và một ít Thông Thần cảnh.

Những nô lệ này đều là những tinh anh trong số Ma tộc Diệp Chân cướp từ Kim Nguyệt giới, giờ phút này sắp xếp toàn bộ thật ổn thoả.

Bọn họ được giao cho những việc cực khổ nhất trong quặng mỏ.

Đương nhiên, ăn uống sẽ không thiếu thốn.

Hơn nữa, trong mọi việc trong quặng mỏ đều được quản lý theo thể chế quân đội.

Nói đơn giản một chút, cho dù là lao dịch cũng phải tuân theo quân pháp, huấn luyện bọn họ nghiêm chỉnh chấp hành mệnh lệnh.

Một khi có chuyện xảy ra, chỉ cần giao cho vũ khí, sẽ trở thành bốn mươi vạn quân tinh nhuệ.

Chính xác, hẳn là năm mươi vạn.

Trên Độc Long đảo, Diệp Chân còn bố trí mười vạn Ma tộc nô lệ.

Nhưng mà, sau khi mấy chục vạn Ma tộc nô lệ và sáu trăm năm mươi vạn nô lệ Nhân tộc tràn vào, tài chính của toàn bộ Bắc Hải quận công phủ sẽ trở nên vô cùng thiếu thốn.

Trước khi vụ thu hoạch của năm sau tới, tất cả chi phí ăn uống ngủ nghỉ của những người này đều muốn do Bắc Hải quận công phủ cung cấp nuôi dưỡng.

Tuy nhiên, đến sang năm sẽ không như thế nữa.

- Trong khoảng thời gian này, vất vả cho ngươi.

Thấy Phong Cửu Mạch gầy đi trông thấy, Diệp Chân đột nhiên mở miệng nói.

Phong Cửu Mạch khẽ giật mình, đã lâu như vậy, đây là lần đầu tiên Diệp Chân quan tâm hắn, có điều, trước đó Diệp Chân đã hứa ban tước vị, cho nên Phong Cửu Mạch cũng không có câu oán hận nào.

- Đây là điều thuộc hạ phải làm!

- Ngươi đi theo bản soái hơn mười năm rồi nhỉ?

Diệp Chân hỏi lần nữa.

- Bẩm báo đại nhân, từ khi thuộc hạ đi theo đại nhân, tới giờ đã mười bốn... năm.

Phong Cửu Mạch đáp.

- Bây giờ tu vi của ngươi là Giới Vương cảnh tứ trọng hậu kỳ?

Những năm này, Phong Cửu Mạch vẫn luôn rất bận rộn, cho dù thỉnh thoảng sẽ vào không gian trong Thận Long châu của Diệp Chân tu luyện mấy ngày, nhưng thời gian tu luyện vẫn rất hạn chế.

Hơn nữa, lúc đó tu luyện, đều là tu luyện vùng thời rôi chậm hơn mười lần.

- Ừm, tiếp tục cố gắng hai, ba năm, có lẽ có thể đột phá đến Giới Vương cảnh ngũ trọng rồi.

Nhắc đến việc đó, Phong Cửu Mạch hơi có chút thất vọng.

Những đồng liêu của hắn như Cổ Thiết Kỳ, Liễu Phong, Ngưu Nhị đều đã là Tuần tra Thần tướng, thậm chí một số đồng liêu ngày trước cũng đã tăng tu vi tới Giới Vương cảnh bát trọng, thậm chí là cửu trọng.

Mà hắn, vẫn đang mắc kẹt ở Giới Vương cảnh trung kỳ.

Mặc dù hắn biết đám người Cổ Thiết Kỳ, Liễu Phong là dùng Võ hồn châu để nhanh chóng đạt tu vi của Tuần tra Thần tướng, sau này muốn đột phá đến Đạo cảnh sẽ vô cùng khó khăn.

Nhưng, Đạo cảnh đối với bất kì ai đều cực kỳ gian nan.

Mà những này đồng liêu ngày trước đã có tu vi vượt xa hắn, cũng là sự thật.

- Có muốn trở thành vị Hư Không Liệp Vương đầu tiên dưới trướng bản soái hay không?

Diệp Chân đột nhiên mở miệng.

Nghe vậy, Phong Cửu Mạch ngẩn ra, trong lúc nhất thời, không phản ứng kịp.

- Có muốn trở thành vị Hư Không Liệp Vương đầu tiên dưới trướng bản soái hay không?

Diệp Chân cười tủm tỉm nhìn Phong Cửu Mạch nói.

Lần này, Phong Cửu Mạch phản ứng lại, không hề do dự quỳ xuống trước mặt Diệp Chân, cúi đầu đáp.

- Xin đại nhân tác thành!

Đối với một cái võ giả mà nói, võ đạo vẫn là lý tưởng cả đời.

Đối với Phong Cửu Mạch, đột phá và trở thành Hư Không Liệp Vương càng là một mơ ước xa vời.

Hư Không Liệp Vương, quá khó khăn!

Không những cần thời gian lâu dài, còn cần cơ duyên nhất định.

Không phải ai cũng có thể đột phá Hư Không Liệp Vương.

Trong Tuần Tra ti của Đại Chu, số đồng liêu Tuần tra Thần tướng của hắn đạt tu vi Giới Vương cảnh cửu trọng đỉnh phong nhiều như vậy, thế nhưng, số người có thể đột phá trở thành Hư Không Liệp Vương chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

Làm sao Đại Ti Thiên Ngũ Dự sở hữu nhiều Võ hồn châu do Tuần tra Thần tướng dùng máu luyện ra như vậy?

Đó là bởi những Tuần tra Thần tướng không thể nào đột phá tu vi đến Đạo cảnh, trở thành Hư Không Liệp trước khi tại tuổi thọ cạn kiệt, bất đắc dĩ phải lựa chọn như thế.