← Quay lại trang sách

Chương 2456 Thái Thượng treo giải thưởng

Đáng tiếc duy nhất là bí pháp này không thể thi triển quá nhiều lần.

Bời vì thứ mà người thi triển cộng hưởng không chỉ có những lĩnh hội và kinh nghiệm đối với lực lượng Thiên Đạo mà còn có các sự kiện trong cuộc đời đối phương.

Tương đương với việc lần nữa trải qua một kiếp người.

Không những tất cả bí mật sẽ bị tiết lộ, người thi triển bí pháp còn sinh ra một loại cảm giác không chân thực, mơ mơ màng màng, nhất là một đoạn thời gian sau khi bí pháp vừa kết thúc, có khi sẽ cảm thấy mình chính là đối phương, không thể phân biệt đâu mới là mình, đâu là người khác.

Loại ảnh hưởng này cần trải qua thời gian dài chậm rãi thanh trừ.

Nếu thi triển tần suất quá cao, người thi triển có khả năng cao rơi vào tình trạng tinh thần thác loạn.

Theo sư tôn Lục Ly ghi chú, phương pháp này mặc dù nhanh nhưng trong vòng trăm năm, nhiều nhất chỉ có thể thi triển một lần.

Mỗi hai trăm năm thi triển một lần là thích hợp nhất.

...

Bắc Hải Quận cùng Nhạc An Quận có Kiều Hoành cùng Đường Hổ kinh nghiệm lão luyện chủ trì, hết thảy đều đang vận hành từng bước.

Duy nhất đáng lo chính là lai lịch của sáu trăm năm nươi vạn tù binh này.

Bất quá, trước mắt Nhạc An Quận còn đang tiêu trừ phiến loạn, có thể dùng làm che giấu.

Hơn nữa Tuần Thiên Ti giám thị thiên hạ, Bắc Hải Quận bên này ngay dưới sự chưởng khống của Diệp Chân, hơi làm chút che giấu, mấy tháng thời gian là có thể che giấu.

Về phần Bí Giám do Ngư Triêu n chưởng quản, chủ yếu là nhằm vào quan lại cùng hào môn trong thiên hạ, loại thâm sơn cùng cốc ngàn dặm không có người ở như Nhạc An Quận là không có bóng dáng của Bí Giám.

Diệp Chân bên này cũng an bài thỏa đáng.

Nhân Ma chiến trường vẫn giằng co như cũ, tạm thời không có biến hóa quá lớn.

Diệp Chân dứt khoát đi Khư Thị trên Độc Long Đảo bắt đầu bế quan tu luyện.

Trước tiên thối luyện dung hợp hoàn tất những Địa Mạch Tinh Hạch trong tay, còn phải chính thức đột phá Đạo Cảnh.

Đây là kế hoạch của Diệp Chân.

Nhưng trước khi bế quan tu luyện, Diệp Chân mang Đại Tổng Quản Độc Long Đảo Sở Chiếu và Đại chưởng quản Khư Thị Độc Long Đảo Cái Quân vào thời tự không gian trong Thận Long Châu.

Xem như cho bọn họ một hồi tạo hóa, cũng là khen thưởng!

Mà khi Diệp Chân đến Độc Long Đảo, tiến vào Thời Tự Không Gian trong Thận Long Châu bắt đầu tiềm tu, trong một tòa cung điện thần bí trên Ngũ Tiên Đảo đột nhiên bay ra mười lăm đạo phù chiếu!

Phương vị Ngũ Tiên Đảo, xuyên qua một vòng xoáy huyễn lệ, ở một nơi chim hót hoa nở là một không gian rộng lớn không nhìn thấy điểm cuối.

Nhưng thứ khiến người ta chú ý nhất lại là một tòa đại điện tỏa ra ánh sáng lung linh lơ lửng trên bầu trời.

Đại điện xoay chầm chậm, không ngừng có linh vụ hóa thành thực thể phát tán bốn phương tám hướng khiến cho thiên địa nguyên khí ở nơi đây nồng hậu dày đặc đến cực hạn.

Chỉ cần hít một hơi cũng có linh lực nồng đậm tràn vào phổi.

Nói cách khác, ở chỗ này, võ giả hô hấp cũng là tu luyện.

Nếu đổi người bình thường hoặc là võ giả tu vi thấp tiến đến, hít vài ba ngụm sẽ no bạo tại chỗ.

Mười lăm tên võ giả đạt được phù chiếu tiến đến, vừa đến liền tham lam hít lấy hít để không khí nơi này.

Tuy nhiên, lấy tu vi Đạo Cảnh trung kỳ hoặc hậu kỳ của bọn họ, hít mấy tháng cũng tăng cường không được bao nhiêu.

Nhưng loại cảm giác sảng khoái khi hô hấp ở chỗ này không gì sánh kịp.

Vào lúc này, một tử bào lão giả vô thanh vô tức xuất hiện, lơ lửng phía trên toà đại điện tỏa ra ánh sáng lung linh kia.

Mười lăm tên võ giả Đạo Cảnh đạt được phù chiếu nọ lập tức cung kính tiến lên, làm thành một vòng tròn bái lạy tử bào lão giả ấy.

- Bái kiến Đường Tôn!

Trong nội đường Ngũ Tiên, chỉ có tồn tại tôn quý nhất trong Ngũ Đường mới được xưng là Đường Tôn, hơn nữa mỗi một đường có lại chỉ có một vị Đường Tôn.

- Ừm, miễn đi! Đều đến đông đủ.

Quét mắt một vòng, vị Đường Tôn có khuôn mặt bị linh khí vây quanh thấy không rõ bộ dáng này chậm rãi xuất ra một khối Phù Lệnh, nói.

- Đã đến đủ, như vậy theo lão phu qua bái kiến Thái Thượng.

- Thái Thượng tự thân hạ Phù Chiếu, đây chính là đại sự hơn ngàn năm không có, nếu có giao phó hoặc là nghi vấn gì, các ngươi phải cẩn thận, tuyệt đối không thể mắc sai lầm.

Vị Đường Tôn này vô cùng cẩn thận nhắc nhở.

- Chúng ta đã nhớ lời Đường Tôn dạy bảo.

Mấy hơi thở sau, Phù Lệnh trong lòng bàn tay vị Đường Tôn này bắn ra ra một đạo quang hoa, chớp mắt sau, cửa chính của cung điện tỏa ra ánh sáng lung linh trước mắt chầm chậm mở rộng.

Đường Tôn mang theo mười năm vị võ giả Đạo Cảnh nhận được phù chiếu đi vào, sau đó lập tức hành lễ về phía ngai vàng ở giữa đại điện mặc kệ trong đại điện có người hay không.

Lần này mời lăm người và cả Đường Tôn đều quỳ hành lễ!

- Đệ tử bái kiến Thái Thượng.

- Chúng ta bái kiến Thái Thượng.

Trong tiếng chào đều nhịp, một đoàn linh quang chậm rãi tản ra trên bảo tọa giữa đại điện, hóa thành một hình chiếu sinh động như thật.

Chỉ là cũng giống với Đường Tôn, khuôn mặt của Thái Thượng giăng một tầng quang hoa mông lung, làm sao cũng nhìn không rõ ràng.

- Ừm, đứng lên đi, Cốc Nhi, nhân thủ mà lão phu muốn đã đến đủ chưa?

- Thưa sư tôn, lần này đến mười lăm vị Đạo Cảnh, trong đó có mười vị Đạo Cảnh trung kỳ, năm vị Đạo Cảnh hậu kỳ, ai cũng có thể nhẹ nhõm chém giết Đạo Cảnh sơ kỳ, thậm chí có thể trọng thương đệ tử tinh anh Đạo Cảnh trung kỳ.

- Hẳn là đủ để hoàn thành nhiệm vụ sư tôn giao cho.

Vị Đường Tôn được xưng là Cốc Nhi đáp.

- Không sai biệt lắm, lão phu muốn truy tìm người, tu vi của hắn hẳn là nửa bước Đạo Cảnh nhưng đoán chừng có chiến lực Đạo Cảnh sơ kỳ.

Trong khi nói chuyện, vị Thái Thượng này giương một tay lên, mười lăm đạo quang hoa bay ra, chuẩn xác rơi xuống trong tay mười lăm vị Đạo Cảnh này.

- Đây là m Dương Tham Linh Châm ta tự mình luyện chế, sau ngày hôm nay, các ngươi cầm châm này, đi khắp Hồng Hoang Đại Lục tìm kiếm mục tiêu.

- Nếu mục tiêu nằm trong phạm vi bán kính vạn dặm, châm này tự có cảm ứng, nếu mục tiêu tiếp cận bên trong phạm vi ngàn dặm, châm này có thể chỉ ra phương hướng tinh chuẩn.

- Nhớ kỹ, mục tiêu này có thể trọng thương nhưng tuyệt đối không thể chết! Nếu phát hiện mục tiêu thì phải tìm cơ hội bắt sống mang tới, lão phu muốn đích thân thẩm vấn.

- Nếu không có nắm chắc thì tập hợp đồng bạn, thậm chí là truyền tin cho Cốc Chủ, hắn sẽ dẫn người tự mình xuất thủ! Sau khi đắc thủ phải cấp tốc mang đến nơi này cho lão phu.

- Tuân mệnh!

Mười lăm tên Đạo Cảnh lần nữa trả lời đều nhịp.

- Ừm, việc này Cốc Nhi phụ trách đốc thúc đi.

Nói xong, ánh mắt của Thái Thượng nhìn về phía mười lăm vị Đạo Cảnh này.

- Chỉ cần hoàn thành việc này, lão phu sẽ ghi nhận các ngươi đã lập một công lớn, cho phép các ngươi tiến vào nơi này tu luyện trăm năm! Ai có thể bắt sống mục tiêu đưa đến nơi này cho lão phu trong thời gian ngắn nhất sẽ được lão phu khen thưởng một kiện Hậu Thiên Linh Bảo.

Phần trọng thưởng mà Thái Thượng đưa ra khiến cho một đám Đạo Cảnh ở đây đều ánh mắt tỏa sáng.

Ở nơi này tu luyện trăm năm ít nhất có thể so với ngàn năm tu luyện ở ngoại giới, hiệu quả tu luyện không cần nhiều lời.

Mà một kiện Hậu Thiên Linh Bảo càng để bọn hắn thêm động tâm.

Hậu Thiên Linh Bảo do Thái Thượng lão tổ lấy ra ban thưởng há lại không lợi hại?

Huống chi, trong mười lăm người bọn họ, đại đa số người còn không có Hậu Thiên Linh Bảo đây.

Làm sao có thể không động tâm?

- Đi đi!

Theo một tiếng quát nhẹ, hình chiếu Thái Thượng lão tổ tiêu tán, mà vị Đường Tôn Cốc Chủ này cũng mang theo mười lăm vị võ giả Đạo Cảnh cầm m Dương Tham Linh Châm có thể dò xét khí tức của Diệp Chân rời khỏi không gian bí mật này.

Rời đi không bao lâu, mười lăm vị Đạo Cảnh chiến lực cường đại này hơi chuẩn bị một chút lập tức kích hoạt m Dương Tham Linh Châm trong tay, tản ra bốn phương tám hướng.

Mỗi người chọn một phương hướng, không ngừng dùng bí pháp mà Thái Thượng truyền cho để thúc giục m Dương Tham Linh Châm, bắt đầu triệt để lục soát thiên hạ.

Mà Đường Tôn Cốc Chủ thì lăng không lơ lửng trên bầu trời Ngũ Tiên Đảo, bình tĩnh nhìn về phương xa, đau khổ nghĩ ngợi.

Sư tôn đã lâu không xuất thế, bây giờ hiện thế lại chỉ để truyền lệnh tìm người, rốt cuộc muốn tìm ai chứ?

Rốt cuộc là ai có thể để cho sư tôn coi trọng đến tình trạng như thế?