Chương 2467 Ngày quy định nhiệm vụ
Một đám Thái Thượng Trưởng Lão và Thủ Tế các tế tự Tổ Thần điện, từng người đều sống an nhàn sung sướng, ở đây không biết ngày đêm, chịu tội kia cũng không cần nói.
Ba năm này, Diệp Chân đưa đến các loại rượu, ẩm thực, tìm biện pháp cải thiện điều kiện cuộc sống, để cuộc sống bọn hắn trải qua không đến mức quá khó khăn, nên Thái Thượng Trưởng Lão Ô Liễn mới nói vậy.
Diệp Chân có chút xấu hổ, thật ra ba năm qua, hắn vẫn luôn làm chưởng quỹ vung tay, những chuyện kia, toàn bộ giao cho Liễu Phong và Ngưu Nhị đi làm, cụ thể an bài sự vụ đều là do Liễu Phong dụng tâm làm.
Đương nhiên, Diệp Chân giao phó như vậy, cũng vì kết một thiện duyên, coi như kết giao.
- Thái Thượng, mấy năm qua, ta thật ra rất muốn đến, chỉ là không có tư cách!
Ánh mắt của Diệp Chân hơi hơi thoáng nhìn về phía Đại Nhị Thủ Tế Thông Nạp, ý kia không thể rõ hơn được nữa.
Sau đó, Diệp Chân đưa thánh chỉ cho Thông Nạp đại Thủ Tế.
- À, đây là thánh chỉ bệ hạ bảo ta tham dự sự vụ trong Huyết Hà cấm địa, xin mời Thông đại Thủ Tế kiểm tra thật giả!
Biết Diệp Chân đã nhân cơ hội nói xấu hắn, liền hừ lạnh một tiếng, thánh chỉ kia, ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn.
Thái Thượng Trưởng Lão Ô Liễn có thể sống đến tuổi này, cũng là người có kinh nghiệm, lập tức nhận ra ân oán giữa Diệp Chân và Thông Nạp.
Thái Thượng Trưởng Lão Ô Liễn có chút mệt mỏi xoa xoa mi tâm, chỉ vào Huyết Quang đại trận thần bí cách đó không xa nói.
- Nói thật, ba năm, trận pháp kia làm cho lão phu hao tổn rất nhiều tâm huyết, trình độ phá giải vẫn như cũ vô cùng chậm chạp. Ngươi đến rất đúng lúc, người trẻ tuổi đầu óc còn minh mẩn, lại là Thống Binh Đại Tướng, ngươi nói xem, có cách nào phá trận mạch không?
Diệp Chân nghe vậy ngẩn ngơ.
Ánh mắt quét về phía một đám tế tự Tổ Thần điện tinh thông trận pháp xung quanh Thái Thượng, thần sắc lại rất giật mình.
Giờ phút này, những Thái Thượng cùng các tế tự tinh thông trận pháp Tổ Thần điện, vậy mà ai cũng có chút chờ mong nhìn Diệp Chân, hơn nữa, vẻ mặt còn tràn đầy mỏi mệt!
Phải biết, mặc dù Diệp Chân là người của Tổ Thần điện, cũng thông lược trận pháp, nhưng lại là một người ngoài, kém rất xa so với những tế tự có tạo nghệ về trận pháp ở đây.
Bây giờ, các tế tự kia lại dùng ánh mắt chờ đợi nhìn Diệp Chân, đây chính là một đám tinh thâm trận pháp trong Đại Chu đế quốc.
Bây giờ vậy mà khốn đốn đến xin Diệp Chân giúp đỡ.
Có thể thấy được đối với việc phá giải và nghiên cứu Huyết Quang đại trận thần bí kia vẫn không có quá nhiều tiến triển!
Một nhóm người tinh thông trận pháp nhất Đại Chu đã nghiên cứu trận pháp kia hơn ba năm, còn không có tiến triển gì, vậy Huyết Quang đại trận thần bí này....
Ừng ực một tiếng, Diệp Chân nuốt vào một ngụm nước miếng, có chút không lưu loát nói nói.
- Ta có thể biết trình độ phá giải hoặc nghiên cứu trước mắt như thế nào không?
Lời vừa nói ra, một đám Tế Ti bao gồm rất nhiều đại Thủ Tế và Thái Thượng, mặt mũi có chút ảm đạm như không có ánh sáng.
- Có thể nói, trước mắt tiến triển rất chậm, ba năm này, chúng ta tiêu hao hết lượng lớn tư nguyên, điều đến đại lượng nhân thủ, bố trí hơn hai ngàn trận pháp thử nghiệm trên mặt đất lòng đất, chỉ tiêu hao hết một phần trăm lực lượng tiêu cực dự trữ trong huyết quang đại trận đó! Ừm, khả năng còn chưa tới một phần trăm....
Trên mặt của Tam Đại Thủ Tế có chút cười khổ.
- Hơn ba năm, đều chưa tới một phần trăm....
Diệp Chân im lặng.
Nếu theo tốc độ này, muốn triệt để tiêu hao hết lực lượng tích tụ trong Huyết Quang đại trận thần bí kia, ít nhất còn cần ba trăm năm thậm chí nhiều hơn.
Nhưng bây giờ, đã có ít nhất một tòa Huyết Quang đại trận thần bí trong lòng đất bạo phát.
Ba trăm năm sau, hoa cúc vàng đều tàn.
- Trước mắt vẫn còn dừng lại ở quá trình tiêu hao lực lượng tiêu cực tích tụ trong Huyết Quang đại trận thần bí sao? Vẫn không có cách nào phá giải sao?
Diệp Chân hỏi.
Vấn đề này, làm cho vẻ mặt của Thái Thượng Trưởng Lão Ô Liễn có chút đau khổ.
- Thật ra phương pháp phá giải trận này, ngược lại là có, cũng không phải không có.
Chỉ là người bố trí Huyết Quang đại trận thần bí kia, thật sự có chút lưu manh!
- Lưu manh?
Vẻ mặt của Diệp Chân buồn bực, bố trận còn có thể giở trò lưu manh?
- Không sai!
- Thật ra, có cách phá trận này pháp, thế nhưng, muốn phá trận, trước tiên phải giải quyết hết lượng lớn lực lượng tiêu cực cùng loại với huyết khí tích lũy vài vạn năm trong Huyết Quang đại trận thần bí.
- Nếu không thể giải quyết lượng lớn lực lượng tiêu cực kia, cưỡng ép phá trận, không có gì khác với việc trực tiếp dẫn phát đại trận!
- Nhưng lực lượng tiêu cực tương tự với huyết khí trong Huyết Quang đại trận thần bí đó, đã tích lũy vài vạn năm thậm chí là hơn mười vạn năm.
- Số lượng đó đơn giản không thể nào đếm hết!
- Trước mắt, dựa vào lực lượng của chúng ta, căn bản không cách nào hóa giải! Mà muốn phá trận, phải hóa giải lượng lớn năng lượng tích tụ trong đấy, đơn giản khó giải, đây chẳng khác nào đang giở trò lưu manh!
Thái Thượng Ô Liễn cười khổ nói.
- Căn cứ theo tính toán của chúng ta, trước mắt, vẫn chưa hóa giải đến một phần trăm lực lượng tiêu cực và huyết khí trong Huyết Quang đại trận thần bí, tổng cộng số lượng ít nhất tương đương với linh lực của một ngàn cường giả có tu vi Đạo Cảnh đỉnh phong, suy tính đó dưới tình huống không tính nồng độ lực lượng tiêu cực ở trung tâm Huyết Quang đại trận kia tăng gấp đôi.
Đệ tam đại Thủ Tế nói bổ sung thêm.
Tê!
Diệp Chân hít vào một hơi lãnh khí, tạo ra cả âm thanh.
Chưa đến một phần trăm lực lượng, tổng cộng tương đương với linh lực một ngàn vị cường giả có cấp bậc Đạo Cảnh đỉnh phong.
Theo một phần trăm tính toán, tổng cộng lực lượng tích lũy trong Huyết Quang đại trận kia, gần bằng với linh lực mười vạn tên cường giả Đạo Cảnh đỉnh phong.
Đây là đang tính dưới tình huống ít nhất.
Vậy một khi nó bộc phát ra, hậu quả kia....
Trong chớp mắt, toàn thân của Diệp Chân đã bị mồ hôi lạnh ướt đẫm!
Trong lòng của Diệp Chân nặng nề còn có chút khó chịu, mang theo nhiệm vụ rời đi Huyết Hà cấm địa.
Diệp Chân đành phải nhìn lướt trận pháp một chút, đối mặt với ánh mắt với chờ mong của từng vị Thái Thượng Trưởng Lão tinh thông trận pháp, các tế tự Đạo Cảnh, chỉ có thể cảm thấy không biết làm sao.
Diệp Chân thật không có đề nghị mang tính đột phá cả.
Đây không phải chỉ huy chiến đấu.
Trận pháp cũng không phải Bắc Hải Thiên Lãng quân dưới trướng Diệp Chân sai sử như cánh tay.
Chỉ có thể khiến cho Thái Thượng và các tế tự Đạo Cảnh thất vọng.
Đơn giản là hiểu biết, từ tình thế và phương diện chiến tranh ở Nhân Ma chiến trường, sau đó đưa ra một vài đề nghị cho những nhóm tế tự và Thái Thượng, Diệp Chân chuẩn bị rời đi Huyết Hà cấm địa.
Nhưng thời điểm rời đi, nhị đại Thủ Tế Thông Nạp vẫn không mở miệng, lại lên tiếng.
- Diệp Trái Chủ Tế, nếu ngươi đã tham dự vào trong sự vụ phá giải Huyết Quang đại trận thần bí ở Huyết Hà cấm địa, trong quân đội, ngươi lại tiện hành động, ta có một nhiệm vụ giao cho ngươi, hi vọng ngươi có thể hoàn thành đúng kỳ hạn!
- Hoàn thành đúng kỳ hạn, nhiệm vụ gì?
Vẻ mặt của Diệp Chân nghi ngờ, nhị đại Thủ Tế Thông Nạp có oán niệm với Diệp Chân, hắn mở miệng, Diệp Chân vẫn phải cảnh giác!
- Đó chính là dò xét phòng tuyến Thành Lăng cứ điểm, tình hình Lai Dương pháo đài, vì Huyết Quang đại trận thần bí trong lòng đất đã bạo phát, dùng Lưu Ảnh ngọc giản lưu lại thật hư Huyết Quang đại trận thần bí. Thực hư sau khi Huyết Quang đại trận thần bí bạo phát có ý nghĩa tham khảo vô cùng quan trọng đối với Thái Thượng và chư vị các tế tự Đạo Cảnh tinh thông phá trận! Ta hi vọng ngươi.... Trong một tháng, hoàn thành nhiệm vụ đó!
- Chuyện đấy không được!
Cơ hồ là đệ nhị đại Thủ Tế Thông Nạp mở miệng, đồng thời tam đại Thủ Tế Kham Mạch, bát đại Thủ Tế Cát Nhiễm đã trăm miệng một lời phản đối cái mệnh lệnh kia của Thông Nạp.
- Vì sao?
Đệ nhị đại Thủ Tế Thông Nạp lạnh lùng hỏi.
Diệp Chân có chút buồn bực, hắn là người bị ra lệnh, còn chưa có lên tiếng, làm sao một đám Thủ Tế đã giành quyền nói trước.
- Thực hư trong lòng đất Lai Dương pháo đài, ngươi cũng không phải không biết?