Chương 2475 Bí chú ngọc giản
Vừa rồi đến Dương thành lũy, bị ba người là hắn, Câu Nhược Hư, Việt Thương đại náo một trận, nghĩ đến chắc chắn sẽ tăng cường đề phòng, nhất là Cốt Ma Ma Tôn kia tận mắt nhìn thấy Diệp Chân có thể ẩn tàng khí tức ở trong huyết quang khí tràng.
Nghĩ đến nhất định sẽ tăng cường đề phòng.
Nếu giờ hắn vội vàng chạy tới, có khác gì tự chui đầu vào lưới không?
Lúc Diệp Chân đang do dự thì đột nhiên âm thanh của Thận Long Nguyên Linh A Sửu vang lên.
- Diệp đại gia, lưỡng giới truyền tin na di trận ngươi giao phó đến một phong ngọc giản.
- Hả?
Gần như là trong chớp mắt, ngay khi thần niệm của Diệp Chân chìm vào Thận Long Châu, một phong ngọc giản đã xuất hiện trong tay Diệp Chân.
Ngay khi thần niệm chìm vào ngọc giản, vẻ mặt của Diệp Chân đột ngột biến thành âm trầm, trên mặt còn xuất hiện một chút tức giận.
- Cũng dám khi dễ đến trên đầu ta!
Nổi giận quát một tiêng, ngọc giản trong tay Diệp Chân lập tức hóa thành bột phấn.
- Ta đến ngay!
Sau khi Diệp Chân gửi cho Liễu Phong một phong ngọc giản, lập tức quát nhẹ nói.
- Tiểu Miêu, về Huyết Hà quân thành!
Ngọc giản vừa rồi là Liễu Phong gửi tới.
Diệp Chân thường xuyên ra ngoài, sợ có khi Liễu Phong liên lạc không được hắn, cho nên đã chính làm một đôi Trận Bàn lưỡng giới truyền tin na di, đặt ở trong Thận Long Châu.
Sau đó giao phó Thận Long Nguyên Linh A Sửu nhìn chằm chằm, chỉ cần Liễu Phong có việc gấp thì có thể thông qua Trận Bàn lưỡng giới truyền tin na di này liên hệ đến Diệp Chân.
Thận Long Châu tự thành một giới, cũng chỉ có loại lưỡng giới truyền tin na di trận này mới có thể dưới tình huống không lấy ra liên hệ lẫn nhau.
Lúc này, Diệp Chân đang ở cảnh nội Bắc Bộ chiến khu, thoáng phân biệt phương hướng, thân hình Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu chớp động, chỉ mấy hơi thở sau đã mang theo xuất hiện trên bầu trời Huyết Hà quân thành.
Thân hình lóe lên, Diệp Chân xuất hiện ở trụ sở Bắc Hải Thiên lãng quân, ngay khi đang muốn chạy tới nơi xảy ra thì một đội thân mang hắc y quân pháp vệ đã đâm nghiêng thoáng hiện ngăn ở trước mặt Diệp Chân.
- Diệp Nguyên soái, cuối cùng chờ được ngươi đến! Mới ban quân pháp lệnh cấm, ngươi đã đồng ý là không báo cáo ra ngoài, dù sao cũng phải cho chúng ta một lời giải thích chứ!
Dẫn đầu quân pháp quan hướng về phía Diệp Chân nói.
Vừa nhìn thấy những quân pháp quan này, mặt Diệp Chân đã trầm xuống.
Lại là những quân pháp quan này, lúc này Liễu Phong gửi tới tin khẩn, trong quân doanh xảy ra chuyện cũng bởi vì những quân pháp quan do Cơ Quản tiếp quản này.
- Cút đi!
Diệp Chân một tiếng thấp quát, thân hình phóng ra, trực tiếp lướt qua những quân pháp quan phóng tới doanh địa của Bắc Hải Thiên lãng quân!
Trong quân doanh của Bắc Hải Thiên Lãng quân, giờ phút này có hai nhóm người đang xung đột.
Một nhóm người, tất cả đều là hắc giáp vệ binh của Quân pháp vệ, người dẫn đầu là một tên phó tướng mặc trang phục của Quân pháp quan.
Một nhóm người khác, hiển nhiên là binh lính và tướng lĩnh của Bắc Hải Thiên Lãng quân.
Liễu Phong, Cổ Thiết Kỳ, còn có Dịch Tuyệt Đội trưởng đội Thủ vệ tế ti của Diệp Chân, dẫn theo một đám thân vệ của Diệp Chân trong Bắc Hải Thiên Lãng quân, đang giằng co với đám Quân pháp vệ được tên phó tướng của Quân pháp quan kia dẫn đầu.
Phía sau, Ngưu Nhị núp trong bóng tối, liên tục dặn dò Tuần Tra Thần Liệp đang xuất quỷ nhập thần cái gì đó, thống lĩnh của Chiến Lang doanh là Trịnh Đương Thì thì dẫn theo lính tinh nhuệ của Chiến Lang doanh, vô cùng lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Quân pháp quan phía trước.
Rất có khả năng, nói lời bất hoà thì sẵn sàng dùng đao.
Diệp Chân vừa vội vã xông tới, nhìn thấy tình huống đó, đã nhướng mày.
Dường như, chuyện bị huyên náo có hơi lớn!
Sở dĩ Diệp Chân gấp gáp chạy tới cũng vì nhận được tin khẩn của Liễu Phong, nói Phó tướng Quân pháp quan Đường Chiết dưới trướng Cơ Quản trong Huyết Hà thành muốn bắt người trong Bắc Hải Thiên Lãng quân, bọn họ sắp không cản được, nên lúc này mới vội vã tới.
Diệp Chân vừa đến, ngay lập tức Liễu Phong và những người xung quanh đang cực khổ giằng co, thở dài một hơi.
Đại soái Diệp Chân đã đến, sẽ có người chủ trì.
Đương nhiên, cũng không phải đám người Liễu Phong vô năng, mà cái tên phó tướng Đường Chiết đó có địa vị không bình thường.
Phó tướng của Quân pháp quan trong Huyết Hà thành Đường Chiết, không chỉ là Phó tướng của Quân pháp quan dưới trướng Cơ Quản, thân phận thật của hắn là một trong những Đội trưởng Thân vệ đội của Đại hoàng tử Hoàn Vương Cơ Ngao.
Hoàn Vương Cơ Ngao đặc biệt cho phép hắn gia nhập Quân pháp vệ, nhằm nâng cao quân kỷ quân luật của đại quan đóng ở Huyết Hà thành.
Cộng hai thân phận Quân pháp quan và thân vệ của Hoàn Vương lại, đám người Liễu Phong đã không thể đối phó được.
Hơn nữa, trong bất luận kỳ đội quân, Quân pháp quan đều là người có chức vị cao nhất.
- Đại soái!
- Đại soái!
- Đại soái!
Trong âm thanh chào hỏi của một đám tâm phúc, Diệp Chân chậm rãi rơi xuống đất, vẻ mặt không thay đổi, nhìn lướt qua đám người Quân pháp vệ và nhóm người Liễu Phong.
- Chuyện gì xảy ra?
Không đợi đám người Liễu Phong mở miệng, tên phó tướng quân pháp quan, thân vệ của Hoàn Vương, Đường Chiết đã nói trước.
- Diệp nguyên soái, theo giám sát và điều tra, đêm hôm qua, chiến nô Ma tộc trong doanh địa Bắc Hải Thiên Lãng quân của ngươi đã truyền ra bên ngoài năm phù tấn nào đó, còn bị pháp trận giám sát tìm được một trận chấn động mịt mờ khi hắn sử dụng Truyền tin na di trận. Theo mệnh lệnh của Quân pháp quan trong Huyết Hà thành, Cơ Quản đại nhân, đặc biệt tới để đưa toàn bộ Ma tộc chiến nô trong Bắc Hải Thiên Lãng quân đi thẩm tra! Vẫn mong Diệp nguyên soái phối hợp, đồng thời giao ra bí chú ngọc giản khống chế xích cổ của những nô lệ này, để tiện cho chúng ta thẩm vấn điều tra!
- Có việc như vậy sao?
Diệp Chân vô cùng kinh ngạc, ánh mắt nhìn về phía đội trưởng đội Thủ vệ tế ti Dịch Tuyệt đứng sau lưng, hiện nay Ma tộc Chiến nô doanh là do hắn quản lí.
Nếu thật sự phát sinh chuyện chiến nô Ma tộc liên lạc với bên ngoài bằng ra ngọc giản phù tấn, vậy có thể sẽ có hậu quả nghiêm trọng.
Hắn nhìn Diệp Chân lắc đầu mãnh liệt.
- Đại nhân, đêm qua, trong chiến nô doanh của Ma tộc, quả thực có năm cái ngọc giản không rõ nguồn gốc, lóe lên rồi nhanh chóng biến mất. Nhưng, sau đó thuộc hạ sử dụng bí chú, thẩm vấn điều tra từng người một, cho đến bây giờ, đã tra hỏi toàn bộ một lần. Tối hôm qua, trong năm vạn Ma tộc chiến nô, không có một ai phát ra ngọc giản, cũng không tìm thấy ngọc giản trên người bất cứ ai.
- Không phát hiện sao? Thẩm vấn cẩn thận tất cả chứ?
Diệp Chân hỏi.
- Bẩm báo đại nhân, thuộc hạ tự mình thẩm vấn từng người một, với thực lực của thuộc hạ, trong một nháy mắt có thể thôi thúc xích khoá để thẩm vấn một ngàn tên. Thực sự không có bất kỳ một chiến nô nào truyền ngọc giản ra ngoài.
- Nếu vậy thì thật kỳ quái, năm ngọc giản từ chiến nô doanh bay ra ngoài Huyết Hà thành kia, sẽ là tự nó mọc cánh bay đi sao?
Phó tướng Quân pháp quan Đường Chiết cười lạnh.
Diệp Chân suy nghĩ một chút, sau đó xoay người, nói với Dịch Tuyệt.
- Như vậy đi, ngươi đi thẩm vấn một lần nữa, hơn nữa để vị Đường Tướng quân đó giám sát bên cạnh, nếu như không phát hiện được gì thì tốt, nếu như tìm ra bất kỳ một chiến nô nào liên lạc với bên ngoài, cả tiểu đội đó phải chịu trách nhiệm, ngay lập tức chém đầu công khai! Nếu Ma tộc chiến nô thực sự liên lạc ra ngoài, thì đó chính là việc hệ trọng.
Cho nên Diệp Chân muốn dùng pháp cùng chiụ trách nhiệm, lấy đó làm tấm gương cảnh tỉnh.
Nhất định phải chấn nhiếp những chiến nô Ma tộc này!
Nhưng, Diệp Chân vừa nói xong lời, Phó tướng Quân pháp quan Đường Chiết mở miệng lần nữa.
- Diệp nguyên soái, chẳng lẽ ngươi không nghe rõ ràng lời của bản tướng sao? Bản tướng muốn ngươi giao ra bí chú ngọc giản khống chế năm vạn Ma tộc chiến nô, sau đó Quân pháp quan của ta sẽ bắt năm vạn Ma tộc chiến nô đó đi, thẩm vấn thậm chí là sưu hồn lần lượt từng người, vẫn mong Diệp nguyên soái phối hợp!
Lời vừa nói, Diệp Chân lại nhíu lần nữa mày.
Thế nhưng, Đường Chiết còn chưa nói hết lời.
- Còn có, Diệp nguyên soái, từ trên xuống dưới Bắc Hải Thiên Lãng quân của ngươi đều chống đối quân pháp, kháng lệnh bất kính, bản tướng nhất định sẽ báo chuyện này lên Cơ đại nhân và Hoàn Vương điện hạ, sau đó lại đòi một lời giải thích thoả đáng từ Diệp nguyên soái!