← Quay lại trang sách

Chương 2479 Tập đoàn lợi ích

Dịch Tuyệt nhìn Đại hoàng tử Cơ Ngao hùng hổ dọa người, có chút thống khổ nhắm mắt lại.

Muốn hắn giao ra bí chú có quyền khống chế mà Diệp Chân đã giao cho hắn, đó là chuyện không thể nào.

Bản thân hắn là người do Trường Nhạc công chúa tự mình bồi dưỡng đề bạt ra, nếu phản bội Diệp Chân, vậy cả nhà hắn, còn có chính hắn, sau này đều không cần hỗn ở Tổ Thần Điện nữa.

Thế nhưng, nếu Đại hoàng tử Cơ Ngao thật tìm đến một vị Thủ Tế, vậy sẽ là một cục diện càng thêm khó xử.

Cho nên, lúc này chuyện hắn có thể làm chính là không nói một lời nhắm mắt lại.

Thấy Dịch Tuyệt không phối hợp, hung quang trong mắt Đại hoàng tử Cơ Ngao lập tức đại thịnh, thẳng có một loại xúc động muốn sưu hồn Dịch Tuyệt này.

Nhưng cũng đúng vào lúc này, đột nhiên phía trước truyền đến âm thanh vô cùng sợ hãi của nguyên hầu Cơ Quản và phó tướng Đường Chiết phóng tới chiến nô doanh.

- Không được, lui ra phía sau!

- Đoàn người đều lui ra phía sau!

- Những Ma Tộc chiến nô các ngươi cũng dám phản kháng, các ngươi đây là đang tìm đường chết, biết không?

- Ai dám ra tay, chết cả nhà!

m thanh của Nguyên hầu Cơ Quản và phó tướng Đường Chiết đều khẩn trương có chút nói năng lộn xộn.

Ngay khi Đại hoàng tử Cơ Ngao ngẩng đầu nhìn qua thì lập tức hít vào một ngụm khí lạnh, có một loại cảm giác phát run trong lòng.

Gần như là đồng thời, cho dù là Nguyên soái Hỏa Yến Quân Hoa Dũng, hay là Nguyên soái quân đoàn thứ nhất Bắc Bộ chiến khu Hạ Kỳ, lại hoặc là tham mưu Phương Túc, ngay cả Đồ tiên sinh một thân áo xanh những ngày này ngẫu nhiên xuất hiện ở sau lưng Đại hoàng tử Cơ Ngao, lúc này đều hít vào một ngụm khí lạnh.

Hai vị Đạo Cảnh đi theo Đại hoàng tử sau lưng Cơ Ngao lập tức tiến lên, bảo hộ Đại hoàng tử Cơ Ngao ở sau lưng, khí tức Đạo Cảnh trong chớp mắt phát tán bốn phương tám hướng, tràn đầy ý cảnh cáo nồng đậm.

Lúc này, trong Ma Tộc chiến nô doanh, năm vạn Ma Tộc chiến nô tu vi từ Thông Thần Cảnh đến Giới Vương Cảnh khác nhau, từng người quanh thân sát khí bắn ra bốn phía, có xu thế hình thành chiến trận, xếp thành hình khuyên, sát khí ngút trời, từ trong chiến nô doanh vọt ra.

Trên trăm vị Giới Vương Cảnh, gần ba vạn Huyền Cung Cảnh, hơn hai vạn Thông Thần Cảnh Ma Tộc tinh nhuệ, kết thành chiến trận sát khí ngút trời bước ra.

Vừa ra khỏi cửa đã dọa hỏng quân pháp sĩ tốt chưa trải qua chiến trận.

Có vài quân pháp sĩ tốt trực tiếp bị sát khí ngất trời kia hù lộn nhào, cũng không biết lui thế nào.

Nhưng thật ra, ba ngàn tinh nhuệ của Nguyên soái Hỏa Yến Quân Hoa Dũng, trong chớp mắt đã kết trận, chậm rãi tự vệ lui ra phía sau.

- Thế nào, đang muốn tạo phản hay sao?

Hoàn Vương Cơ Ngao đã trải qua chiến trận, trong lòng giật mình, đồng thời lập tức sâm nhiên hạ lệnh.

- Hoa Nguyên soái, Hạ Nguyên soái, lập tức điều binh lân cận bình định!

- Tuân mệnh!

- Chậm đã!

Ngay khi Hoa Dũng và Hạ Kỳ lĩnh mệnh thì thanh y Đồ tiên sinh sau lưng Hoàn Vương Cơ Ngao nay giờ vẫn không mở ra miệng đột nhiên lên tiếng ngăn cản.

- Điện hạ, phô trương thanh thế mà thôi, cho dù điện hạ tiến lên thì những Ma Tộc này cũng không dám động đến nửa sợi lông của điện hạ, điện hạ không cần lo lắng!

Đồ tiên sinh vô cùng tự tin.

- Điện hạ, không thể!

Hoa Dũng và Phương Túc vội vàng lên tiếng ngăn cản, Đồ tiên sinh này tự tin là một chuyện, nhưng nếu Hoàn Vương Cơ Ngao xảy ra chuyện ở trên địa bàn của bọn hắn, vậy chính là thiên đại chuyện.

Cho nên, hắn phải ngăn cản.

Thế nhưng, Hoàn Vương Cơ Ngao lại vô cùng tín nhiệm đối với Đồ tiên sinh.

Không để ý Hoa Dũng ngăn cản, chậm rãi đón lấy đại quân Ma Tộc từ chiến nô doanh lao ra.

Đương nhiên, Hoàn Vương Cơ Ngao trừ tín nhiệm đối với vị Đồ tiên sinh này ra, hai vị Đạo Cảnh đi theo phía sau hắn, toàn thân trên dưới có vô số bảo bối bảo mệnh mới là nơi hắn phát ra tự tin chân chính.

Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của thanh y Đồ tiên sinh, Hoàn Vương Cơ Ngao chính diện đón lấy năm vạn Ma Tộc chiến nô.

Này trong chớp mắt đã dẫn tới rất nhiều sùng bái ánh mắt.

Diệp Chân trốn trong bóng tối lại thầm mắng một tiếng.

Hoàn Vương Cơ Ngao tôn kính thanh y Đồ tiên sinh này có thừa, con mắt này thật đúng là thật độc.

Ho nhẹ một tiếng, Diệp Chân núp trong bóng tối, thân hình trống rỗng xuất hiện phía trước năm vạn đại quân Ma Tộc chiến nô.

- Làm gì đấy, đều lui về cho bản soái!

Diệp Chân ra lệnh một tiếng, năm vạn Ma Tộc chiến nô vừa rồi còn khí thế hùng hổ, lập tức đã tan tác như chim muông, lui về không còn một mảnh.

Trước mặt người có được toàn bộ quyền hạn bí chú ngọc giản khống chế Diệp Chân, những Ma Tộc chiến nô này, cho dù Giới Vương Cảnh chiến nô thì từng người cũng sợ hãi xuất phát từ trong lòng.

Quát chiến nô xong, Diệp Chân mới hướng về phía Đại hoàng tử Cơ Ngao tiến sát tới chắp tay nói:

- Hoàn Vương điện hạ, bản soái vừa tiếp vào có người xung kích chiến nô doanh của bản soái, lúc này mới vội vã hạ lệnh kết thành quân trận, không ngờ lại là Hoàn Vương điện hạ, thật có lỗi!

- Thật có lỗi?

Đại hoàng tử Cơ Ngao cười lạnh.

- Ngươi chỉ huy Ma Tộc chiến nô phát động doanh khiếu, xung kích đội ngũ quân pháp quan, đây gần như là đại tội mưu phản.

- Chỉ một câu thật có lỗi là có thể giải quyết sao?

- Mưu phản?

Nghe thấy Đại hoàng tử Cơ Ngao trước mặt mọi người chụp mũ cho mình, Diệp Chân cũng đối chọi gay gắt, nở nụ cười lạnh.

- Hoàn Vương điện hạ, theo luật Đại Chu, tài sản riêng của quý tộc, không phải đại tội xét nhà không thể cướp!

- Năm vạn Ma Tộc chiến nô này chính là tài sản riêng của bản Công.

- Hoàn Vương điện hạ gióng trống khua chiêng như vậy, phái thân vệ muốn cướp đi tài sản riêng của bản công, nếu không cho vốn công một thuyết pháp. Hiện tại, bản công sẽ lập tức tấu phát đến Càn Khôn Điện, mời bệ hạ Thánh Tài!

Diệp Chân chắp tay về phía Lạc Ấp!

Vừa nghe đến đây ra, sắc mặt Hoàn Vương Cơ Ngao đột ngột kịch biến.

Không vì gì khác, chỉ một câu này của Diệp Chân đã uy hiếp đến hắn!

Bình thường tập đoàn quý tộc Đại Chu sẽ không bão đoàn!

Nhưng một khi lợi ích bị xâm phạm thì lập tức sẽ bão đoàn!

Liên quan tới tài sản riêng của quý tộc, trong luật Đại Chu có nói rất rõ ràng, trừ phi là có thánh chỉ xét nhà thì mới có thể cướp tài sản riêng.

Đại hoàng tử Cơ Ngao công nhiên cướp đoạt tài sản riêng của Diệp Chân như vậy, chỉ cần Diệp Chân minh gãy thượng tấu, truyền khắp quý tộc Đại Chu. Đến lúc đó, mặc kệ Đại hoàng tử Cơ Ngao có làm như vậy hay không, đại hoàng tử Cơ Ngao đều sẽ nhận lấy tất cả quý tộc chống lại!

Nếu hoàng tử thân vương cưỡng đoạt tài sản riêng của quý tộc, vậy sau này các quý tộc của Đại Chu, ai còn có thể an tâm đi ngủ?

Đây mới là lợi ích căn bản của tập đoàn quý tộc!

Cũng là nguyên nhân lúc này sắc mặt Đại hoàng tử Cơ Ngao kịch biến!

Bởi vì nếu Diệp Chân làm như thế, trên một sổ gấp như vậy, lập tức là có thể đẩy Hoàn Vương Cơ Ngao hắn đến mặt đối lập tất cả quý tộc.

Như vậy, khả năng tranh đoạt đế vị của Hoàn Vương hắn lập tức sẽ bị chém ngang lưng thậm chí là rớt xuống.

Lúc này, Hoàn Vương Cơ Ngao lại không biết nên ứng đối với uy hiếp của Diệp Chân ra sao, lập tức không còn gì để nói.

Chủ yếu là không thể để cho uy hiếp của Diệp Chân thành sự thật, lại không thể nhận sợ, lúc này mới không có chủ ý.

Thấy thế, ở phía sau, vẻ mặt của thanh y Đồ tiên sinh khẽ động, đang muốn mở miệng.

Mà Diệp Chân thì đã sớm chú ý tới thanh y Đồ tiên sinh ở phía sau, khẽ quát một tiếng, nổi giận quát nói.

- Tuần Tra Thần Tướng ở đâu, bắt gian tế không rõ lai lịch này lại cho ta!

Gần như là trong chớp mắt đã có bốn tên Tuần Tra Thần Tướng bước ra, vây về phía thanh y Đồ tiên sinh kia!

Nhìn một màn này, cho dù Hoa Dũng hay Hạ Kỳ, lại hoặc là Hoàn Vương Cơ Ngao đều kinh ngạc đến ngây người!

Diệp Chân này ra bài hoàn toàn không theo sáo lộ!