Chương 2481 Các Ngươi Ép Ta
Diệp Chân cho Hoa Dũng mặt mũi này cũng không phải là chịu thua, mà là bởi vì, mang việc, làm tư thái là xong rồi.
Nếu Diệp Chân thẳng dám để cho Ma Tộc chiến nô dưới trướng xuất thủ về phía thân vệ của Hoàn Vương, như vậy không cần đến ngày mai, năm vạn Ma Tộc chiến nô này sẽ hoàn toàn biến mất.
Tôn nghiêm của Hoàng Tộc cũng không phải nói đùa.
Lúc này, Hoàn Vương Cơ Ngao cũng đã tỉnh táo lại, tức giận nhìn Diệp Chân và tâm phúc túi khôn thanh y Đồ tiên sinh của hắn, xem như lui một bước, cũng đang chờ đợi kết quả.
Kết quả sau khi đi ra, hắn ngược lại muốn nhìn một chút, làm sao Diệp Chân giao phó cho hắn!
Đáng tiếc là nếu như Diệp Chân ra chiêu giống như suy nghĩ của Hoàn Vương Cơ Ngao thì Hoàn Vương Cơ Ngao đã sớm thắng, căn bản không bị làm khó đến giờ phút này.
Ngay khi Hoàn Vương Cơ Ngao đang chờ đợi thì Diệp Chân lần nữa ra chiêu.
- Hoàn Vương điện hạ, không biết năm vạn Ma Tộc chiến nô này của ta ngươi còn muốn mang đi toàn bộ hay không?
- Ngọc giản bí chú khống chế vòng cổ nô lệ của bọn hắn, ngươi còn muốn hay không?
Diệp Chân nhìn chằm chằm Hoàn Vương Cơ Ngao hỏi.
- Hoàn Vương điện hạ, không biết ngươi còn muốn mang đi toàn bộ năm vạn Ma Tộc chiến nô này của ta hay không? Ngươi còn muốn ngọc giản bí chú khống chế vòng cổ nô lệ của bọn hắn hay không?
m thanh của Diệp Chân làm cho hai mắt của Hoàn Vương Cơ Ngao dấy lên rào rạt lửa giận.
Lấy trí thông minh của Hoàn Vương Cơ Ngao, sao có thể không rõ đây là Diệp Chân đang ngả bài về phía hắn.
Ý tứ chân chính Diệp Chân muốn biểu đạt, thật ra thì chính là như vậy.
Chính là Hoàn Vương điện hạ, chuyện ngươi muốn cưỡng đoạt tư sinh của bản công, còn muốn tiếp tục không?
Ngươi còn muốn tiếp tục, vậy bản công cũng muốn chuẩn bị tấu lên Hoàn Vương cưỡng đoạt Bắc Hải quận công. Đương nhiên, ngươi có muốn hay không, nếu còn không tiếp tục, vậy cáo trạng Hoàn Vương cưỡng đoạt tài sản riêng đương nhiên cũng sẽ không xuất hiện.
Hoàn Vương Cơ Ngao nhìn thân tín túi khôn Đồ tiên sinh bị khống chế, một mặt nổi nóng.
Chuyện này, hắn thật không thích đáng biện pháp giải quyết, nhưng hắn biết, hắn túi khôn nhất định phải có.
Thế nhưng, Diệp Chân thả túi khôn của hắn trước mới quyết định, tránh trường hợp Diệp Chân không chịu thả người, thứ hai, như vậy, hắn sẽ lộ ra quá uất ức quá ngu xuẩn, có hại cho hình tượng nhất quán anh minh của hắn.
Thế nhưng, Hoàn Vương Cơ Ngao cũng không ngu ngốc, đã tạm thời không có biện pháp tốt, vậy thì trước kéo lấy.
Ánh mắt nhất động, ra hiệu mặc cho quân pháp quan Khai Nguyên Hầu Cơ Quản xuất động.
Vừa rồi bị hù quá sức, lúc này cuối cùng Khai Nguyên Hầu Cơ Quản cũng định thần lại.
- Diệp Nguyên soái, bất luận như thế nào, tối hôm qua, trong doanh địa Ma Tộc chiến nô này của ngươi bay ra năm phù tấn không rõ, chuyện này là thật, hơn nữa có bằng chứng.
- Bản hầu làm quân pháp quan của Huyết Hà quân thành, mà Huyết Hà quân thành bây giờ lại có liên quan đến nền tảng lập quốc của Đại Chu, cho nên chuyện này, bản hầu nhất định phải truy xét đến ngọn nguồn, tuyệt không thỏa hiệp!
- Nếu như Diệp Nguyên soái ngăn cản, bản hầu nơi này cũng không có quân uy như Diệp Nguyên soái, vậy bản hầu sẽ trực tiếp báo cáo cho Bắc Bộ chiến khu, nếu mệnh lệnh của Bắc Bộ chiến khu cũng không cách nào chỉ huy được Diệp Nguyên soái, vậy bản hầu sẽ báo lên Đại đô đốc phủ Nhân Ma Chiến Trường.
- Nếu quân lệnh của Đại đô đốc Nhân Ma Chiến Trường cũng không cách nào để Diệp Nguyên soái phục tùng, vậy bản hầu chỉ có thể mời Đại đô đốc báo cáo chuyện này cho bệ hạ xử trí.
Nói lên những lời này, Khai Nguyên Hầu Cơ Quản càng nói càng tự tin.
Dưới tay Diệp Chân ngươi có binh đúng không?
Vậy ta không náo với ngươi.
Ta sẽ giảng quy củ, giảng quân pháp với ngươi.
Trong tay hắn có bằng chứng, đến chỗ nào đều có lý!
Vừa nghĩ đến đây, Khai Nguyên Hầu Cơ Quản càng thêm tự tin:
- Còn có, ba ngày trước Diệp Nguyên soái tự mình ra ngoài, đến hôm nay mới trở về, cũng làm trái quân quy!
- Mặc kệ Diệp Nguyên soái giải thích cái gì, nhưng quân pháp vô tình, chỉ cần làm trái quân pháp, bản hầu Huyết Hà quân thành quân pháp quan đều sẽ lấy quân pháp xử trí Diệp Nguyên soái!
Khai Nguyên Hầu Cơ Quản nói mấy câu nói như khướu hót, có lý có cứ, ngay cả Hoàn Vương Cơ Ngao cũng nhìn thoáng qua người đường đệ này của hắn mấy lần, người đường đệ này của hắn vẫn còn có chút bản lãnh.
- Hoa Nguyên soái, Hạ Nguyên soái, quân pháp vô tình, bản hầu làm quân pháp quan, nếu gặp phải phản đồ gan to bằng trời dám đối kháng quân pháp quan, còn xin hai vị huynh đệ ủng hộ!
Khai Nguyên Hầu Cơ Quản thích thú, càng thêm đắc ý, nhưng Hỏa Yến Quân nguyên soái Hoa Dũng và bắc bộ chiến khu quân đoàn thứ nhất Nguyên Soái Hạ Kỳ nghe được lời này thì đầu đầy mồ hôi lạnh.
Quân pháp vô tình là vô tình.
Thế nhưng quân pháp quan như ngươi cũng không thể chơi thoát.
Lại muốn đem Bắc Hải quận công, Nguyên soái Bắc Hải Thiên lãng quân Diệp Chân dùng quân pháp xử lí tại chỗ, lúc này Hoa Dũng thật muốn phá đầu Cơ Quản ra, xem có phải óc của con hàng này bị nước vào hay không!
Nhưng không đợi Khai Nguyên Hầu Cơ Quản cao hứng, Diệp Chân đã quay đầu giội cho hắn một chậu nước lạnh.
- Bản soái có mang theo thánh chỉ hoàng mệnh, phân công quản lý công việc bí mật cấm địa nơi này! Cơ đại nhân muốn bản soái hồi báo hành tung cho ngươi, ngươi còn không tư cách đó!
- Hoặc, ngươi đi Lạc Ấp mời một phần thánh chỉ để bản soái hồi báo hành tung cho ngươi, lại đến dùng quân pháp xử lí bản soái cũng không muộn!
Diệp Chân nhìn chằm chằm Khai Nguyên Hầu Cơ Quản, trong đôi mắt tràn đầy nồng đậm khinh thường và khinh bỉ.
Với trí thông minh của con hàng này mà cũng đòi đấu với Diệp Chân hắn?
- Còn có, Cơ đại nhân có muốn nghiệm chứng thánh chỉ của bản soái hay không?
Sau đó, Diệp Chân lại bừng tỉnh đại ngộ nói.
- Cho dù Cơ đại nhân muốn nhìn thánh chỉ của bản soái thì cũng không có tư cách đó! Muốn nhìn, chỉ có thể đi trước mời thánh chỉ!
Gương mặt mập mạp của Khai Nguyên Hầu Cơ Quản lập tức trở nên vô cùng khó coi.
Trước mặt mọi người, gương mặt của Khai Nguyên Hầu Cơ Quản lại bị Diệp Chân đánh rung động đùng đùng.
Hôm nay mặt này, hắn là sắp ném đến nhà bà ngoại.
Về phần nghiệm xem thánh chỉ?
Khai Nguyên Hầu Cơ Quản hắn thật đúng là không có tư cách như vậy.
Căn bản không dám nhắc tới!
Về phần chất vấn Diệp Chân đến cùng có thánh chỉ hay không, loại ý nghĩ này, Khai Nguyên Hầu Cơ Quản là không có.
Giả truyền thánh chỉ thế chính là tội chết khám nhà diệt tộc.
Chỉ cần trí thông minh bình thường thì không có người nào dám công nhiên tuyên bố mình có một phần thánh chỉ không tồn tại.
Diệp Chân nói có thánh chỉ hoàng mệnh, vậy thì nhất định có!
Hơn nữa, ngẫm lại cũng rất hợp lý.
Nhưng mặt Khai Nguyên Hầu Cơ Quản bị đánh rung động đùng đùng còn không hết hi vọng, cắn môi nói.
- Như vậy, chuyện từ trong Ma Tộc chiến nô cung dưới trướng Diệp Nguyên soái bay ra năm đạo Không Minh Ngọc Giản, đây chính là sự thật không cách nào chối cãi!
Nếu là Diệp Nguyên soái không để bản quân pháp quan điều tra, như vậy....
- Chờ một chút!
Diệp Chân đột nhiên móc lỗ tai mình.
- Cơ đại nhân, ngươi lặp lại lần nữa, ta không phối hợp điều tra lúc nào vậy? Ta có không để các ngươi tiến vào doanh điều tra sao?
- Ta chỉ là không để các ngươi mang tài sản riêng của bản soái đi điều tra mà thôi.
- Can hệ trọng đại, ngươi không để chúng ta mang những này Ma Tộc chiến nô này đi điều tra chính là không phối hợp, chính là có vấn đề!
Lúc này, Khai Nguyên Hầu Cơ Quản cũng không thèm đếm xỉa, chỉ cần cắn chết điểm này, cho dù kiện cáo lên tới Lạc Ấp Càn Khôn Điện, hắn cũng chiếm lý.
Nghe vậy, Diệp Chân đột nhiên thở dài một hơi.
- Hoàn Vương điện hạ, Cơ đại nhân, Hoa Nguyên soái, đây chính là các ngươi ép ta!
Diệp Chân vừa dứt lời ra, cho dù là vẻ mặt của Hoàn Vương Cơ Ngao, hay là Hỏa Yến Quân nguyên soái Hoa Dũng, lại hoặc là Khai Nguyên Hầu Cơ Quản đều trở nên khẩn trương lên.
Trước đó, Diệp Chân cứng như vậy, lúc này lại nói lời nói biệt khuất phẫn nộ như thế, có trời mới biết Diệp Chân người này sẽ làm gì!