Chương 2503 Ma Tộc dương mưu
Ngay từ đầu, đại quân Ma tộc của Ma Hoàng Nhị thái tử Truy Nhật đã giữ thế thượng phong, còn muốn mãnh liệt hơn so với trong tưởng tượng của tất cả mọi người.
Lúc này, dưới trướng Ma Hoàng Nhị thái tử Truy Nhật, tập trung Ma Tộc hai đại tổng quản ba mươi sáu hành quân, chỉ nhiêu đó thôi, tổng số đã vượt qua hai trăm vạn.
Tăng thêm số lượng dưới trướng đại quân Ma Hoàng Nhị thái tử Truy Nhật cao đến ba trăm vạn Ma Tộc, binh lực vô cùng hùng hậu.
Ngay từ khi bắt đấu chiến đấu, Ma Hoàng Nhị thái tử Truy Nhật phái ra ba đại quân dưới trướng, lao thẳng tới Huyết Hà Quân Thành, mỗi đường đều suất ra mười lăm vạn đại quân, đều do Thiết Giáp ma cầm trong tay cự thuẫn dẫn đầu, đi đầu đánh tới.
Bên phía Huyết Hà Quân Thành, hôm nay lâm trận chỉ huy, chính là Lưu Bộ Phong Quân đoàn trưởng Bình Tây quân đoàn.
Mấy người Hoa Dũng, Cơ Cảnh, Hoàn Vương Cơ Ngao, đều đang quan chiến.
Mắt thấy Thiết Giáp ma đã tiến vào tầm bắn, Lưu Bộ Phong Quân đoàn trưởng chỉ huy Bình Tây quân đoàn chiến đấu lại không nói một lời.
Cảm nhận được Ma Tộc tấn công mang đến áp lực thật lớn, Khai Nguyên Hầu Cơ Quản đứng ở hậu phương quan chiến, đầu tiên có chút ngồi không yên, nhỏ giọng thầm thì nói:
- Điện hạ, sao tên Lưu Nguyên soái kia còn chưa phát lệnh?
Cơ Quản nhỏ giọng thầm thì trực tiếp bị Hoàn Vương Cơ Ngao liếc một cái, lập tức im lặng, thân vệ Lưu Bộ Phong Quân đoàn trưởng Bình Tây quân đoàn đang lơ lửng trên đầu tường, quay đầu khinh miệt quét mắt Khai Nguyên Hầu Cơ Quản một vòng, ánh mắt tràn đầy khinh bỉ.
Đều là quý tộc đời thứ hai, Lưu Bộ Phong làm tướng dũng hung mãnh, nên cực kỳ khinh bỉ đối với tồn tại như Khai Nguyên Hầu.
Tốc độ của Thiết Giáp ma tăng tốc, Thủy ma quân đoàn ở phía sau cũng bắt đầu chuẩn bị dùng viễn trình linh thuật, ở xa xa Dực Ma quân đoàn đang bay lượn giữa không trung phía sau, chậm rãi huy động cánh, chờ đợi thời cơ xuất kích.
Tốc độ của Thiết Giáp ma càng ngày càng càng nhanh, Thủy ma quân đoàn phía sau tập trung vào linh thuật viễn trinh trong tay, đã sắp chuẩn bị hoàn tất, tiến vào tầm bắn, linh thuật viễn trinh ùn ùn kéo đến ầm ầm.
Đột nhiên, Lưu Bộ Phong liếc bên cạnh thân một chút, quát nhẹ nói:
- Bình Tây Thần Xạ, xuất kích!
Trong nháy mắt tiếp theo, ngàn vạn binh lính Bình Tây quân đoàn có tu vi Nhập Đạo cảnh và Thông Thần cảnh, đột ngột cầm trong tay Nỗ Tiễn bay ra từ đầu tường, tạo thành màn sáng bảo vệ hình bậc thang hướng về phía trước, âm thanh của Nỗ Tiễn đột ngột vang lên, xé rách của bầu trời.
Đồng thời, quân giới trấn thủ ở đầu tường thành, số lượng của Phá Thiên Tru Long nỏ có thể nói là khủng bố, còn có rất nhiều Nỗ Thủ xếp thành bậc thang, bắt đầu bắn ra vô số mưa tên ầm ầm.
Quân lính trấn thủ ở đầu tường, mưa tên đều đang ầm ầm rơi xuống bên trong đội ngũ Thiết Giáp Quân đoàn, nhất là những Phá Thiên Tru Long nỏ kia, dưới tình huống có đủ khoảng cách, cho dù mấy trăm cự thuẫn được tinh luyện cũng có thể bị một mũi tên đánh xuyên.
Nhưng, Bình Tây Thần Xạ quân của Bình Tây quân đoàn dưới trướng Lưu Bộ Phong, đã mang đến lần áp chế đầu tiên.
Những Bình Tây Thần Xạ quân đó, là Thần Xạ quân đoàn sắc bén nhất mà Diệp Chân từng nhìn thấy qua, mỗi người tay cầm hai thanh Nỗ Tiễn các loại.
Nỗ Tiễn giơ lên ở độ cao nhất định, trong tiếng xé gió thê lương, những Nỗ Tiễn này trong chớp mắt đã ầm ầm rơi xuống trong trận hình Thủy ma quân đoàn đang chuẩn bị xuất kích linh thuật viễn trinh ở phía sau, trong chớp mắt đã tạo thành đại lượng thương vong.
Đôi cánh của Dực Ma quân đoàn run lên, lao nhanh xuống dưới, phi lao trong tay giống như sao băng oanh ra, định cho quân đoàn nào dám xông ra khỏi màn sáng bảo hộ một kích.
Nhưng, Bình Tây Thần Xạ quân được huấn luyện nghiêm chỉnh, phối hợp với một loại bộ pháp hơi có chút lóa mắt, khi xạ kích hoàn thành trong chớp mắt, như thiểm điện quay lại bảo vệ màn sáng bảo vệ.
Mấy vạn chuôi phi lao hung hăng đánh vào phía trên màn sáng bảo hộ ở Huyết Hà Quân Thành, làm cho nó hung hăng run rẩy một chút.
Bình Tây Thần Xạ quân đoàn, lông tóc không tổn hao gì!
Diệp Chân âm thầm tán thưởng một tiếng, sau đó mang theo Bắc Hải Thiên Lãng quân dưới trướng mình, tham gia chiến đấu.
Trong quá trình một kích kia, lượng lớn đại quân Ma tộc đã nhào lên, trong đó có mấy trăm đạo khí tức Đạo Cảnh, hết sức rõ ràng.
Những Đạo Cảnh kia, vừa ra tay, đều là thần thông bí thuật phạm vi lớn, không hề cố kỵ, cho dù là làm bị thương người phe mình cũng không quan trọng, chỉ cần tạo thành sát thương lớn nhất.
Dù cho bên phía Đại Chu cũng có cao thủ như vậy, vẫn rơi vào thế bị động.
Vì mục tiêu quân sự của hai bên không giống nhau.
Mục tiêu quân sự của Ma Tộc là trong khoảng thời gian ngắn tạo thành đại lượng thương vong, làm cho Huyết Quang đại trận thần bí dưới lòng đất Huyết Hà cứ điểm hấp thu đủ nhiều huyết khí và lực lượng hắc ám, trong thời gian ngắn nhất bạo phát.
Mà Đại Chu, không chỉ có muốn thủ thành, còn muốn ngăn cản Huyết Quang đại trận thần bí hấp thu được đủ huyết khí, để ngăn nó bạo phát.
Mục tiêu hai bên không giống nhau, nhất định đấu pháp là không giống nhau.
Đến thời khắc này, Diệp Chân cũng đang đánh bạc, thực lực cơ bản đã không còn giữ lại chút nào.
Chỉ cần có bất kỳ cường giả Đạo Cảnh Ma Tộc nào xông lên, Diệp Chân đều dùng lôi đình xuất thủ.
Hoặc Tử Linh tiên kiếm, hoặc Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi, lại hoặc Mậu Thổ Vạn Tượng Ấn, trực tiếp cường lực xuất thủ.
Tuần tra Thần tướng bên người, còn có sư tỷ Liêu Phi Bạch đã đột phá đến Đạo Cảnh, mấy người Thông Tí Hỏa Hầu Vương Tôn Bá, Chu Hồng, cũng đang chuẩn bị chiến đấu mọi thời khắc.
Một khi có cường giả xuất hiện, lập tức xông lên bao vây.
Dù sao mục tiêu của Diệp Chân rất đơn giản, binh đối binh, Tướng đối Tướng, hắn tuyệt đối sẽ không làm cho binh lính Bắc Hải Thiên Lãng Quân dưới trướng hắn làm bia đỡ.
Chiến đấu, từ khi vừa mới bắt đầu đã trở nên vô cùng thảm khốc và ác liệt.
Nhất là những Tế Ti Hỏa Linh điện đang liều chết đốt cháy thi thể, còn có nhóm Tuần Tra Thần Tướng, thỉnh thoảng có trọng thương thậm chí là có người vẫn lạc.
Cũng vì phân tâm, thậm chí xuất hiện tình huống Ma Tộc leo lên đầu thành.
Nhưng, Lưu Bộ Phong lại tuyệt không loạn, theo tiết tấu chỉ huy của hắn, từng bước một giành lấy ưu thế, giảm bớt thương vong.
Nhưng loại ưu thế này, không ai có thể cười được.
Bởi vì ai đều rõ ràng, bây giờ mục tiêu của Ma Tộc muốn dẫn phát Huyết Quang đại trận thần bí, loại ưu thế đó không có một chút tác dụng nào.
Nhưng vẫn chỉ có thể duy trì loại ưu thế này!
Chiến tranh nào có không phân thắng thua không chết người.
Đối với mỗi một người tham gia chiến đấu, đều phải chiến đấu hết sức, lấy được thắng lợi, sống sót, sau đó lại có thể nói chuyện khác.
Làm cho Diệp Chân mở rộng tầm mắt là, lần đầu tiên, hắn được nhìn thấy thực lực Thanh Mang quân đoàn dưới trướng Thế tử Cơ Cảnh của Ly Thân Vương phủ.
Thanh Mang quân đoàn là quân đoàn chủ chiến, vậy mà toàn bộ đều tu luyện công pháp Băng linh lực, mấy chục vạn thuộc tính linh tiễn đập tới, nhanh chóng đóng băng đại lượng Ma Tộc, tạo thành đại lượng thương vong không nói, còn làm giảm tốc độ bọn hắn tấn công trên diện rộng.
Nhưng chiến đấu như vậy chưa được bao lâu, mấy người Lưu Bộ Phong, Hoa Dũng đã nhìn ra dị thường.
Trong thời gian sáu ngày ngắn ngủi, chiến tổn chiến sĩ Ma Tộc so với Đại Chu, sơ bộ đánh giá chính là năm so một!
Nói cách khác, trong thời gian sáu ngày qua, Ma Tộc chiến tử khoảng chừng một trăm vạn chiến sĩ, mà chiến sĩ Đại Chu chiến tử, khó khăn lắm mới hai mươi vạn mà thôi.
Phải biết, dưới tình huống bình thường, loại chiến tổn đó gọi là trên trời so với một hai.
Mà lại, binh lính tham gia công thành, trừ ngày đầu tiên công thành, là tinh nhuệ chân chính, binh lính Ma Tộc mấy ngày công thành sau, thực lực đều vô cùng bình thường.
Tuy nhiên vẫn tạo thành áp lực thật lớn cho Huyết Hà Quân Thành, nhưng áp lực kia, là về số lượng.
Mỗi ngày trăm vạn đại quân không ngừng liên tục, không phân ngày và đêm tiến công, áp lực đó có thể nghĩ.
Binh sĩ phổ thông còn có thể thay phiên nghỉ ngơi, tướng soái giống như Diệp Chân, đã sáu ngày sáu đêm không ngủ không nghỉ.