Chương 2517 Long hồn dị động
Trong âm thanh cười ha ha, Thông Tí Hỏa Hầu Vương Tôn Bá trực tiếp bắt sống Quân đoàn trưởng quân đoàn tiên phong của Ma Tộc ném cho Diệp Chân.
- Ai cũng không được giúp ta, hai gia hỏa này là đối thủ của ta!
Tôn Bá gầm thét nhào tới.
Kim sắc kiếm quang chém ra, Diệp Chân trực tiếp dùng một kiếm bêu đầu Nguyệt Đại bị Tôn Bá ném qua.
Ngay khi Nguyên Linh của Nguyệt Đại vừa thoát ra thì bị một Cửu Tiêu Thần Lôi nổ vang, trực tiếp đánh Nguyên Linh của hắn thành hư vô.
Mượn âm thanh kinh lôi này hấp dẫn lực chú ý, Diệp Chân bỗng nhiên giơ cao đầu của Nguyệt Đại lên cao, sau đó hắn dùng Linh Lực chấn động âm thanh, đột ngột truyền khắp toàn bộ chiến trường.
- Quân đoàn trưởng Nguyệt Đại của các ngươi đã bị chém đầu, thần hồn câu diệt, lúc này không hàng thì còn chờ đến khi nào?
Đương nhiên, muốn đại quân Ma Tộc đầu hàng trước trận là chuyện không thể nào.
Cử động lần này của Diệp Chân chỉ đang chấn nhiếp áp chế sĩ khí và chiến ý của đại quân Ma Tộc.
Quả nhiên, đông đảo đại quân Ma Tộc nhìn trong tay Diệp Chân cầm theo đầu của Quân đoàn trưởng Nguyệt Đại, vẻ mặt trở nên vô cùng chấn động.
Nguyệt Đại khác với Ma Tộc Đạo Cảnh bình thường.
Hắn chính là Quân đoàn trưởng.
Hắn chính là nhân vật linh hồn trong quân đoàn.
Quý tộc có huyết thống cao quý chân chính trong ma tộc!
Trong chớp mắt, thế công của đại quân Ma Tộc đang dựa thế phản công trở nên đại loạn, nhất là những đại quân Ma Tộc lệ thuộc trực tiếp Nguyệt Đại chỉ huy thì càng đại loạn.
Mượn cơ hội đại quân Ma Tộc đại loạn, Bắc Hải Thiên lãng quân đã trùng sát vào chỗ sâu trong trận hình đại quân Ma Tộc, trung quân Bình Tây quân đoàn thừa cơ lấy đại giới cực kỳ nhỏ, đẫm máu giết trở lại!
Ở phía sau chiến trường, Ma Hoàng Nhị Thái Tử Truy Nhật thấy một màn này thì sắc mặt tức giận đến tái xanh.
Quân đoàn trưởng!
Lại gãy một quân đoàn trưởng Nguyệt Đại của hắn!
Đây chính là quân chức tối cao, Ma Tộc quý tộc có huyết mạch tôn quý nhất đầu tiên chiến tử trong chiến dịch ngàn năm lần này!
Một bên, nam tử anh tuấn được xưng là Thánh tử Thái Cổ Oa Linh nhất tộc, nhìn chằm chằm Diệp Chân mang theo Ngu Mạc bị bao vây trong lục quang lui về, trong đôi mắt lộ ra sát cơ vô tận!
Đối với giao ước gì đó mà Cửu phó điện chủ của Hỏa Linh điện nói, năm vị Ngũ Linh Thần Tướng thuộc tộc Thái Cổ Oa Linh không hề quan tâm chút nào.
Rối trí, năm người tiếp tục chiến đấu ác liệt với mười vị Đại Nhật tế ti do Cửu phó điện chủ của Hỏa Linh điện dẫn đầu!
Trong lúc nhất thời, dường như khắp bốn phương tám hướng đều sôi trào những sóng gió linh lực dữ dội, không khí rung động kinh khủng và dao động kịch liệt do Thiên địa pháp tắc tạo ra, trong chớp mắt khiến cho trung tâm chiến trường biến thành một cơn lốc linh lực.
Trực tiếp ép binh lực hơn bảy mươi vạn quân lính của cả hai bên đang giao chiến phải ngừng lại chiến đấu, cũng khiến cho đám võ giả ở bốn phương tám hướng đang quan sát trận chiến, phải lui về phía sau từng vòng từng vòng liên tiếp.
"Không sao chứ?"
Kiếm quang tản ra, khí tức toàn thân Liêu Phi Bạch mang theo vài phần lạnh lẽo, xuất hiện bên cạnh Diệp Chân.
Thời gian tu luyện cùng nhau lâu dài đã tạo nên sự ăn ý, giúp tất cả một trăm linh tám vị Kiếm Thị của Huyền m Cửu Kiếp được Liêu Phi Bạch bồi dưỡng trong thời gian ngắn nhất lần lượt tới sau lưng Liêu Phi Bạch.
Chỉ cần Liêu Phi Bạch nguyện ý, náng có thể ngưng tụ Huyền m Cửu Kiếp Kiếm Trận trong thời gian ngắn nhất.
Thật ra thì, với tính cách xưa nay của Liêu Phi Bạch, nếu trong tay có đòn tấn công mạnh mẽ như Huyền m Cửu Kiếp Kiếm Trận, thì trên Nhân Ma chiến trường sẽ liều lĩnh chiến đấu, tùy ý xung phong liều mạng, đó mới gọi là sảng khoái.
Nhưng, dưới sự đề nghị mãnh liệt của Diệp Chân, trong khoảng thời gian này, muốn Liêu Phi Bạch hạn chế vận dụng Huyền m Cửu Kiếp Kiếm trận.
Nên đám người Huyền m kiếm thị cũng mặc binh phục của Bắc Hải Thiên Lãng quân.
Thỉnh thoảng, Liêu Phi Bạch cũng sẽ sử dụng một tầng hai tầng Huyền m Cửu Kiếp Kiếm Trận, nhưng lại cao hơn nữa thì vẫn chưa từng sử dụng.
Dự định của Diệp Chân là giữ lại thực lực!
Nhưng cũng không phải Diệp Chân giữ lại thực lực để đợi thời cơ hãm hại ai.
Với kinh nghiệm vào sinh ra tử nhiều năm như vậy, Diệp Chân đã sớm biết, át chủ bài mà kẻ địch không biết nhiều hơn một tấm, thì cơ hội chiến thắng và sống sót sẽ có thể nhiều hơn một phần.
Mà át chủ bài đã bị lộ, cũng đã không còn là át chủ bài.
Trong Hồng Hoang đại lục hay Chư Thiên Vạn Giới, có vô số dị nhân đại năng, thần thông bí thuật thì tầng tầng lớp lớp.
Trước mặt các cao tầng hai tộc, bất kỳ át chủ bài nào bị bại lộ, cũng không thể xem như át chủ bài.
Uy lực của Huyền m Cửu Kiếp kiếm trận, chỉ cần ngưng tụ tới tầng thứ ba, thì đều có thể đánh bay bất kì ai trong một kiếm, cho dù là Diệp Chân hay Tiểu Yêu, lại hoặc đám người Thông Tí Hỏa Hầu Vương Tôn Bá, Liêu Phi Bạch, đều trong tình huống không dùng toàn lực.
Cho nên, Diệp Chân vẫn luôn khuyên Liêu Phi Bạch nhẫn nại, đến thời khắc quan trọng, có lẽ sẽ có thể bảo vệ tính mạng.
Với tính tình của sư tỷ mấy năm trước, loại lời khuyên can như đấy của Diệp Chân, cô nàng chắc chắn sẽ không nghe.
Chẳng qua, những năm này ở cạnh Diệp Chân, tình cảm hoà hợp, tính tình càng ngày càng dịu dàng, đương nhiên, sự dịu dàng này, cũng chỉ là sự ôn nhu dành cho một mình Diệp Chân.
Đặc biệt là sau khi gặp Xích Linh Nhi, bắt đầu vô cùng mong đợi sinh cho Diệp Chân một đứa bé.
Đáng tiếc đã nhiều năm như vậy, vẫn không thể toại nguyện!
- Chú ý những tộc nhân của Thái Cổ Oa Linh nhất tộc kia, thực lực của bọn hắn rất cường đại, hơn nữa, đối với thiên địa nguyên khí, dường như bọn họ có một khả năng khống chế rất tự nhiên.
Diệp Chân nói.
- Ta cũng phát hiện, những nơi bọn họ đến, tất cả thiên địa nguyên khí tựa hồ cũng bị bọn họ hút đi, ngoại trừ lực lượng bản thân chính chúng ta, cũng không có cách nào điều động thiên địa nguyên khí dù chỉ một chút để nâng cao uy lực thần thông của chúng ta!
- Nhưng, ảnh hưởng tới Huyền m Cửu Kiếp kiếm trận của ta không lớn, nhiều nhất chỉ một phần!
Liêu Phi Bạch nói.
- Hắc hắc, chuyện đó đối với lão Chu ta cũng không ảnh hưởng nhiều lắm, gần như là không có ảnh hưởng.
Chu Hồng lớn bụng còn chưa vui vẻ nói xong đã bị Thông Tí Hỏa Hầu Vương Tôn Bá đập mạnh một cái vào đầu.
- Heo mập nhà ngươi, cười cái rắm! Mệnh ngươi chính là bị đánh, chủ lực tấn công còn phải dựa vào Hầu ca ta!
- Chiến đấu với bọn hắn, năng lực liên tục chiến đấu của ta, ít nhất sẽ bị hạ thấp ba phần!
Nói hết lời, giọng điệu của Tôn Bá đã khá ngưng trọng.
Khóe miệng Diệp Chân một cười khổ.
- Ta cũng vậy, thậm chí ảnh hưởng không chỉ ba phần!
Nhưng, điều Diệp Chân lo lắng không phải những chuyện đó, hắn lo lắng, chính là sau khi tộc Thái Cổ Oa Linh tham gia vào trận chiến, chắc chắn là một dấu hiệu vô cùng không tốt!
- Đừng lo lắng, mọi thần thông bí pháp trên thế gian, sao có thể thập toàn thập mỹ, đều có thiếu sót hoặc sơ hở riêng biệt. Cẩn thận quan sát cuộc chiến, biết đâu được sẽ có thể tìm ra sơ hở của bọn họ.
Mọi người lập tức gật đầu, đều chú tâm nhìn kỹ.
Còn Diệp Chân, trong thời khắc, hắn tập trung nhìn kỹ, hơi động thần niệm một chút, Tiểu Yêu nhận được ra hiệu, đâm ba mươi sáu Mai Hoa Đoạt Nguyên Châm và hơn ngàn dây mây xanh biếc vào trong cơ thể tên Ngu Mạc của tộc Thái Cổ Oa Linh bị bắt sống, đồng thời chấn động, Tiểu Yêu bỗng phát động thần thông thôn phệ.
Trước đó, Diệp Chân cũng không có ngay lập tức để Tiểu Yêu phát động thôn phệ thần thông, bởi vì không biết tình huống giữa Thái Cổ Oa Linh nhất tộc và Đại Chu.
Nếu tùy tiện giết tên Ngu Mạc kia, khiến cho Huyết Hà quân thành hiện nay đã càng lúc càng khó khăn nguy cấp, lại rước tới một kẻ địch cường đại, vậy không tốt.
Cho nên vẫn luôn giữ lại.
Nhưng xem tình huống bây giờ, Ngũ linh Thần tướng Thái Cổ Oa Linh nhất tộc lại hoàn toàn không quan tâm, trực tiếp lờ đi lời chất vấn của Cửu phó điện chủ, nếu không nói một lời cắm đầu khai chiến, vậy thái độ đã vô cùng rõ ràng, Diệp Chân còn giữ tên Ngu Mạc này làm gì?
Còn không bằng dùng để tăng lên thực lực chính mình càng sớm càng tốt.