← Quay lại trang sách

Chương 2521 Long Bì trống trận

Cùng một giây, phía trong màn sáng bảo hộ Huyết Hà Quân Thành, ánh mắt của tất cả mọi người đều vô thức tập trung nhìn về phía Diệp Chân.

Nhưng, đối với phần lớn người mà nói, đây chẳng qua là phản ứng theo bản năng sau khi Thái Cổ Oa Linh Thánh Tử nhất tộc đang uy hiếp.

Dù sao trước đó Ngũ Linh Thần Tướng Thái Cổ Oa Linh nhất tộc thi triển lực lượng cực kỳ kinh người.

Đại Chu võ phong đỉnh thắng, có rất nhiều tộc khác ở xung quanh Hồng Hoang Đại Lục, đối với tộc đàn khác của Chu Thiên Vạn Giới, cho tới bây giờ chỉ có một thái độ, là tiến đánh!

Đánh đến khi ngươi phục mới thôi!

Dù là phe mình tổn thất nặng nề cũng sẽ không thỏa hiệp.

Hi sinh mười vạn người không đủ, vậy thì hi sinh trăm vạn người, hi sinh trăm vạn người không đủ, vậy thì hi sinh ngàn vạn người!

Có thể chảy mồ hôi, rơi lệ, đổ máu ném đầu lâu, nhưng tuyệt không thỏa hiệp!

Đây là phòng tuyến cuối cùng trong thiết huyết của Đại Chu Đế Quốc.

Cũng là một các căn bản trong truyền thừa qua vô số năm ở Đại Chu Đế Quốc.

Cho nên, đối với hơn chín thành chín người mà nói, đối với uy hiếp của Thánh Tử Thái Cổ Oa Linh nhất tộc, căn bản không cần suy nghĩ qua.

Chớ đừng nói Diệp Chân còn là trọng thần Đại Chu, Quận Công đương triều, dù là một tướng lãnh binh bình thường, không ai dám giao ra.

Ai dám giao ra, người đó là xem trời bằng vung, người đã từng làm như vậy, đều đã tự sát để tạ lỗi với thiên hạ.

Nhưng, cũng có một hai người nổi điên lên như vậy.

Như Khai Nguyên hầu Cơ Quản, dưới sự uy hiếp của Oa Linh Thánh Tử, ánh mắt di chuyển, trước hết dời ánh mắt nhìn về phía Đại Hoàng Tử Cơ Ngao, muốn nói cái gì.

Nhưng, Hoàn Vương Cơ Ngao dù hiểu được ý nghĩ của Khai Nguyên hầu Cơ Quản, ngay đầu tiên dùng ánh mắt vô cùng uy nghiêm đánh sợ, bức Cơ Quản nuốt lại những lời sắp thốt ra khỏi miệng.

So với Khai Nguyên hầu Cơ Quản chỉ là con cháu Hoàng Tộc đời thứ hai, bất kể là trí thông minh hay ý thức chính trị của Hoàn Vương Cơ Ngao đều có kiến thức nhất định.

Trong nháy mắt tiếp theo, Lưu Bộ Phong đang ra trận chỉ huy, hít sâu một hơi, trên mặt vặn vẹo, tất cả thống khổ đều biến mất, mệnh lệnh tràn ngập sát khí, một mệnh lệnh tiếp một mệnh lệnh!

- Khởi trận!

- Phá Thiên Tru Long nỏ chuẩn bị!

- Phong Dực liệp sát nỏ chuẩn bị!

- Tất cả Viêm Linh bạo ma nỏ chuẩn bị!

- Tất cả Nỗ Tiễn, toàn bộ ngâm kịch độc!

- Các quân đoàn trong Huyết Hà Quân Thành, đều kết trận tử thủ, người nào dám lui lại một bước, giết toàn tiểu đội! Toàn thể người một tiểu đội thối lui, giết toàn vệ! Nếu có quân đoàn nào thối lui, giết toàn bộ từ Nguyên Soái xuống dưới!

Hai chữ ‘toàn giết’ nói xong, sắc mặt của toàn bộ nguyên soái và tướng lãnh Huyết Hà Quân Thành đã kịch biến.

Quân lệnh như vậy, đã đại biểu cho tình thế của Huyết Hà Quân Thành đã lâm vào thời khắc nghiêm trọng nhất, tất cả mọi người, đều có khả năng hi sinh!

Trong lúc nhất thời, cho dù là Thanh Mang quân đoàn vừa mới quay lại nghỉ ngơi cũng cấp tốc hành động.

Cùng một giây, ở phương xa âm thanh của Thánh Tử Thái Cổ Oa Linh uy hiếp ý vị tính toán, vang lên.

- Mười!

- Chín!

- Tám!

m thanh đếm của Thái Cổ Oa Linh Thánh Tử nhất tộc vang lên từ tốn, nhưng mỗi một âm thanh, đều giống như một cây búa nặng nề gõ xuống, trùng điệp gõ vang trong lòng tất cả tướng lãnh và binh lính Huyết Hà Quân Thành.

Có vài binh lính, thậm chí vì thanh âm đó, khó chịu che ngực.

Điều đấy khiến Huyết Hà Quân Thành đang vận chuyển vô số quân trận bắt đầu xuất hiện vướng víu với hỗn loạn.

Diệp Chân đoán, đây cũng là pháp môn đặc thù của Thánh Tử Thái Cổ Oa Linh nhất tộc, khiến cho âm thanh và thiên địa nguyên khí xen lẫn vào nhau.

Đối với loại bí pháp phạm vi lớn, thông qua dao động thiên địa nguyên khí quấy nhiễu đại quân, trong bí pháp sư tôn Lục Ly truyền xuống, cũng có mấy thứ có thể nhẹ nhàng phá vỡ.

Thời điểm Diệp Chân đang chuẩn bị vận chuyển bí pháp phá vỡ bí pháp của Thánh Tử Thái Cổ Oa Linh nhất tộc, Lưu Bộ Phong đứng ở đầu tường, râu tóc lộn xộn, chuẩn bị như là thép nguội được lấy ra, rống giận.

- Chuẩn bị Long Bì trống trận!

Một Long Bì trống trận tản ra long uy nồng đậm, khắc đầy vô số đường vân huyền ảo, lập tức được quan hậu cần lấy ra từ trong không gian trữ vật.

Râu tóc của Lưu Bộ Phong đều dựng lên, bước một cái đã vọt tới trước bộ Long Bì trống trận kia, đoạt lấy cây búa được làm từ Long Cốt (xương rồng), hung hăng đánh xuống về phía Long Bì Cổ trống.

Đinh đinh đinh!

Một loạt tiếng trống tràn đầy chiến ý như rồng gào thét, không cách nào hình dung vang dội lên, trong âm thanh của Thái Cổ Oa Linh Thánh Tử nhất tộc mang đến uy áp trong chớp mắt bị tách ra.

Long Hồn Hắc Long Đạo cung vừa mới biến mất của Diệp Chân vậy mà lần nữa bị dẫn hiển hiện, phát ra một âm thanh đáp lại vang dội.

Một loại cảm giác nhiệt huyết sôi trào không cách nào hình dung lập tức dâng lên trong lòng, chiến ý và sát ý của Diệp Chân, trong nháy mắt, tăng lên bão táp tới cực hạn!

Diệp Chân có chút ngây người.

Tiếng trống của Long Bì trống trận có uy năng cường đại như thế, ngay cả hắn cũng bị ảnh hưởng đến trình độ như vậy, chớ nói chi là mấy binh lính phía dưới kia.

Tất cả binh lính dưới ảnh hưởng của âm thanh Long Bì trống trận, hai mắt của từng người đều trở nên đỏ bừng, nhao nhao bộc phát ra chiến ý dào dạt.

Gần trăm vạn chiến sĩ bộc phát ra chiến ý khí thế to lớn, tiếng trống của Long Bì trống trận vang lên liên tục chấn động khiến người, tập hợp một chỗ ở trên bầu trời, ngưng tụ thành một cái Long Đầu hư ảnh vô biên hung sát, chiến ý ngập trời.

Dưới ảnh hưởng của Long Đầu hư ảnh chiến ý ngập trời kia, âm thanh đếm ngược của Thánh Tử Thái Cổ Oa Linh nhất tộc lại bị cắt ngang, khiến cho Thánh Tử Thái Cổ Oa Linh nhất tộc phát ra tiếng hừ lạnh bất mãn.

Khí thế của tất cả đại quân và tướng lãnh Ma Tộc lần lượt bị khí thế của Long Đầu hư ảnh chấn nhiếp.

Kiếm Tâm Thông Minh của Diệp Chân chợt hơi nhúc nhích, không bị tiếng trống của Long Bì trống trận ảnh hưởng, bắt đầu quan sát cẩn thận.

Ngũ Linh Thần Tướng Thái Cổ oa linh nhất tộc vừa mới bộc phát ra đại chiêu sóng Ngũ Hành, bây giờ, đã lui ra phía sau đến bên cạnh thân Thánh Tử nhà mình.

Tinh thần của từng người vẫn như cũ vô cùng phấn chấn, nhưng trong cảm ứng của Diệp Chân, khí tức rõ ràng đã hạ xuống.

Hiển nhiên, sát chiêu Sóng Ngũ Hành của Ngũ Linh Thần Tướng Thái Cổ Oa Linh nhất tộc, thi triển ra khẳng định phải đánh đổi khá nhiều, mà trả giá tất nhiên không nhỏ.

Nếu không, Ngũ Linh Thần Tướng kia chỉ cần liên tục thi triển sát chiêu Sóng Ngũ Hành đó, không nói năm sáu lần, chỉ cần thi triển hai đến ba lượt khoảng cách gần, đã có thể hoàn toàn công hãm Huyết Hà Quân Thành.

Nhìn tình hình hiện tại, trong thời gian ngắn, chí ít hôm nay Ngũ Hành Thần Tướng Thái Cổ Oa Linh nhất tộc sẽ không có cách nào lần nữa thi triển sát chiêu Sóng Ngũ Hành đó.

Nhưng, vẻ mặt của Thánh Tử Thái Cổ Oa Linh nhất tộc vẫn rất tự tin như cũ, uy hiếp Huyết Hà Quân Thành, uy hiếp Diệp Chân.

Như vậy hắn lấy tự tin từ đâu ra?

Diệp Chân cảm giác, tám chín phần mười, Thái Cổ Oa Linh Thánh Tử nhất tộc kia, khả năng có đại sát chiêu tương tự với Sóng Ngũ Hành hoặc còn mạnh hơn so với Sóng Ngũ Hành.

- Nhiếp Đinh, ngươi có bao nhiêu hiểu biết đối với Thái Cổ Oa Linh nhất tộc kia?

Diệp Chân trước tiên hỏi thăm Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh là người của Thái Cổ Thiên m nhất tộc.

Cái gọi là biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.

Đối với địch nhân nhiều thêm một chút hiểu biết vẫn tốt hơn.

- Chủ thượng, Thiên m nhất tộc chúng ta, gần như đã bị diệt tộc, thuộc hạ chỉ thu hoạch được mấy loại thần thông bí pháp từ trong huyết mạch truyền thừa, đối với Cổ Tộc khác, cơ bản không có bao nhiêu trí nhớ.

Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh nói.

Nhiếp Đinh nói cũng là lời thật, Diệp Chân lại tiếp tục hỏi Thận Long Nguyên Linh A Sửu và Khí linh Tiên Thiên linh bảo Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu A Ngsuyên.

- Còn hai ngươi, đối với Thái Cổ Oa Linh nhất tộc, có bao nhiêu hiểu biết?

Diệp Chân cảm giác, hai gia hỏa kia đã sống không biết bao nhiêu vạn năm, chắc sẽ biết chút ít cái gì.