Chương 2558 Trong Máu Tươi
Diệp Chân rơi vào đường cùng, hắn cũng chỉ có thể trong khoảng thời gian ngắn, một lần nữa phân chia khu vực phòng thủ với Hạ kỳ, Miêu Bích, bố trí quân lính phòng ngự.
Nhưng lúc đang thương nghị cách bố trí, Diệp Chân lần nữa nhận được quân lệnh của Đại Đô Đốc Phủ Đại Chu trên Nhân Ma chiến trường.
Mở đầu quân lệnh, đương nhiên là một phần ngợi khen.
Tán thưởng một chút Bắc Hải Thiên Lãng quân và Đệ Nhất Quân Đoàn Bắc Bộ Chiến Khu, có thể kiên cường hoàn thành quân lệnh, chính là một quân đội mẫu mực, cứ tích lũy quân công, sau khi chiến tranh kết thúc, báo cáo Lạc Ấp, cùng nhau phong thưởng.
Một lời sau cùng của quân lệnh chính là một phần quân lệnh mới.
Mệnh lệnh Diệp Chân tạm thời quản lý tàn quân Trấn Nam quân đoàn, tàn quân Đệ Nhất Quân Đoàn Bắc Bộ Chiến Khu, tử thủ Huyết Quang cứ điểm ít nhất mười ngày.
Nguyên nhân rất đơn giản, vì tình hình phức tạp trước mắt của Nhân Ma chiến trường, quân đường bộ không thể đến được, mà trên đường các nơi đều bị đại quân Ma tộc ngăn cản, khiến cho tốc độ viện quân các nơi tiến lên chậm chạp.
Dự tính nhanh nhất sẽ có một nhánh viện quân sau mười ngày sẽ đến.
- Tử thủ mười ngày!
Hắn xem hết quân lệnh, vẻ mặt ngưng trọng, chậm rãi giao phần quân lệnh kia cho Hạ Kỳ và Miêu Bích!
Trong mấy năm này, Diệp Chân liên tục suất lĩnh đại quân ác chiến ở Nhân Ma Chiến Trường, phương pháp thủ thành đã sớm có thể xưng quen thuộc trôi chảy.
Thủ thành thật ra là một loại hình thức tác chiến cố định.
Địa điểm song phương tác chiến đã định, quân số tham chiến đã biết, thiên thời địa lợi cũng đều biết, cho nên, Đại Chu đã sớm có hình thái thủ thành.
Chủ yếu phải xem chỉ huy lâm trận và chi tiết cá biệt.
Cho nên, làm sao để bố trí quân sự thủ vững Huyết Quang pháo đài này mười ngày, Diệp Chân và bọn người Hạ Kỳ, Miêu Bích, Liễu Phong chỉ dùng nửa canh giờ đã quyết định xong.
Những chi tiết trong đó sẽ do bọn người Liễu Phong, Cổ Thiết Kỳ, Hạ Kỳ, Miêu Bích an bài điều chỉnh.
Nếu Diệp Chân làm nguyên soái tự làm tất cả mọi việc, năm sáu mươi vạn đại quân, vô số sự vụ tuyệt đối có thể làm cho người sống sờ sờ mệt chết.
Quân lệnh của Đại đô đốc phủ là cố thủ Huyết Quang pháo đài mười ngày.
Nói thật, Diệp Chân cũng không bao nhiêu lòng tin đối với việc có thể đạt thành quân lệnh này hay không.
Dù tài nguyên có thể vận dụng trong tay Diệp Chân nhiều như vậy, nhưng sức mạnh lớn nhất phe mình đã có thể vừa ý hạn.
Mà có thể cố thủ ở Huyết Quang pháo đài mười ngày hay không, chủ yếu còn phải xem cường độ công thành của đại quân Ma Tộc.
Nếu cường độ công thành đủ lớn thì có thể cố thủ ba ngày hay không cũng khó nói.
Lúc này, tâm tư của Diệp Chân không đặt ở trên bản thân quân lệnh cố thủ mười ngày, mà là đặt ngoài quân lệnh cố thủ mười ngày này.
Nói thật, trước đó Diệp Chân đã có một tia phỏng đoán không tốt đối với Đại đô đốc phủ, nhất là từ khi có Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ nhúng tay.
Thế nhưng bây giờ, quân lệnh cố thủ mười ngày, viện quân sắp tới này lại đánh vỡ phần hoài nghi này của Diệp Chân.
Hình như Đại đô đốc Nhân Ma Chiến Trường Cơ Nguyên cũng không hoàn toàn như phỏng đoán của Diệp Chân.
Chuyện này làm cho Diệp Chân có chút mê hoặc.
Các loại chu ti mã tích giống như một đoàn mê vụ bao phủ trên bầu trời Nhân Ma Chiến Trường làm cho Diệp Chân nhìn không rõ ràng tình thế.
Càng làm Diệp Chân nhìn không rõ ràng tiền đồ của mình và các huynh đệ Bắc Hải Thiên lãng quân, rất có một loại cảm giác mê mang.
Thật lâu sau, Diệp Chân mới thở nhẹ một hơi, thần niệm khẽ động, lập tức tiến vào trong thời tự không gian của Thận Long Châu.
Đại chiến sắp đến, tranh thủ lúc rảnh rỗi thời gian không nhiều, vào khắc mấu chốt này có thể đề cao một phần thực lực thì tương lai nói không chừng là sẽ có thêm một phần khả năng bảo mệnh.
Đêm qua Diệp Chân đã từng bắt sống một vị tộc thân Đạo Cảnh của Thái Cổ Oa Linh tộc, lúc ấy hắn căn bản không có thời gian thôn phệ lực lượng thiên địa pháp tắc, chỉ phong cấm yếu huyệt và bắt sống.
Lúc này, Diệp Chân định thôn phệ lực lượng thiên địa pháp tắc trong tộc thân Đạo Cảnh của Thái Cổ Oa Linh này để tăng lên thực lực bản thân mình, để cho mình sớm ngày đột phá đến Đạo Cảnh.
Đáng tiếc là, trước mắt Khiên Cơ Tỏa Hồn Thuật của Diệp Chân còn không dám thi triển trên Nguyên Linh của cường giả Đạo Cảnh.
Thứ nhất là tu vi Nguyên Linh của Diệp Chân không đủ, thứ hai là trước mắt Diệp Chân còn không biết lực khống chế của Khiên Cơ Tỏa Hồn Thuật đối với Nguyên Linh của cường giả Đạo Cảnh rốt cuộc mạnh cỡ nào. Cho nên hắn còn không dám thử khống chế, miễn chôn xuống mầm tai vạ.
Thật ra thì lúc này, dưới trướng Diệp Chân đã có hai vị Đạo Cảnh bị thi triển Khiên Cơ Tỏa Hồn Thuật.
Một vị là Vương Bạch Mục, một vị khác chính là ở xa Bắc Hải quận, trước đó, tu vi được Diệp Chân dùng bí thuật tương trợ, ở trong thời tự không gian của Thận Long Châu tiềm tu đột phá trở thành Hư Không Liệp Vương - Phong Cửu Mạch.
Nhưng hai người này chính là tu vi thấp thì đã bị Diệp Chân dùng Khiên Cơ Tỏa Hồn Thuật khống chế, hơn nữa lực lượng Nguyên Linh của Diệp Chân đối với bọn hắn cũng có ưu thế tuyệt đối.
Còn nữa, qua nhiều năm như vậy, hai người này đã bị Diệp Chân triệt để hồi tâm, lại không có khả năng sinh hai lòng.
Mấu chốt nhất là, phía sau hai người này cũng không có một gia tộc vô cùng to lớn, Chủng Tộc lại hoặc là thế lực.
Nhưng tộc nhân Đạo Cảnh Oa Linh trước mắt này lại không giống.
Cho nên, dù Diệp Chân biết rõ dùng Khiên Cơ Tỏa Hồn Thuật khống chế là đường tắt có thể trong thời gian ngắn nhanh chóng tăng lên số lượng Đạo Cảnh dưới trướng, nhưng hắn lại không dám mạo hiểm.
Đương nhiên, đến cùng thì Khiên Cơ Tỏa Hồn Thuật có khống chế cường giả Đạo Cảnh hay không đã có đáp án.
Nhưng đáp án này lại giấu ở một bộ phận khác truyền thừa Huyền Linh của sư tôn Lục Ly mà Diệp Chân chưa đạt được.
Chờ đến khi Huyền Linh này xuất hiện là hắn sẽ biết đáp án.
Nhưng Huyền Linh này lại cất giữ ở trong không gian phong cấm tầng thứ bảy, tầng thứ tám, tầng thứ chín còn chưa giải phong của Thận Long Châu.
Nói cách khác, cho dù Diệp Chân thật có vận may, muốn có được nửa phần trên Huyền Linh truyền thừa linh giản của huyền cơ đạo môn thì cũng phải giải khai phong cấm không gian Thận Long Châu tầng thứ bảy trước.
Nhưng với tình hình trước mắt, trong thời gian ngắn Diệp Chân sẽ không cách nào giải khai phong cấm không gian tầng thứ bảy của Thận Long Châu.
Cho nên, vận mệnh của tộc thân Đạo Cảnh Oa Linh bị Diệp Chân bắt sống đã sớm chú định.
Về phần giao dịch với Oa Linh Thánh Tử, Diệp Chân còn không ngốc như vậy.
Căn cứ nguyên tắc rác rưởi phục dùng, trước khi Tiểu Yêu thôn phệ tộc thân Đạo Cảnh Oa Linh này, Diệp Chân sẽ giao tộc thân Đạo Cảnh Oa Linh này cho Ngưu Nhị.
Cái gọi là biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.
Bây giờ Diệp Chân và Thái Cổ Oa Linh nhất tộc đã kết xuống huyết cừu, hắn vẫn phải hiểu rõ hơn một chút vi diệu của Thái Cổ Oa Linh nhất tộc.
Đáng tiếc là, bởi vì sắp thôn phệ lực lượng thiên địa pháp tắc trong Nguyên Linh nên không cách nào sưu hồn, địa vị của tộc thân Oa Linh bị bắt sống này ở trong Thái Cổ Oa Linh nhất tộc cũng không cao, đoạt được cũng rất có hạn.
Đầu tiên có thể xác nhận, trong Thái Cổ Oa Linh nhất tộc, nhân khẩu đúng là không thịnh.
Mỗi khi tăng thêm một nam tử, trong tộc đều phải trắng trợn chúc mừng.
Tiếp theo, thực lực cường đại chân chính trong Oa Linh nhất tộc chính là Thánh Vương và Linh Vương trong tộc bọn hắn.
Cho dù là Thánh Vương hay là Linh Vương thì ở trong Oa Linh nhất tộc đều là Tạo Hóa Cảnh, cũng tức là Tạo Hóa Thần Nhân.
Chỉ có điều, toàn bộ trong Oa Linh nhất tộc chỉ có một vị Oa linh Thánh Vương, mà Oa Linh Vương lại có không ít.
Mỗi một vị tộc thân Oa Linh tu vi đột phá đến Tạo Hóa Cảnh đều sẽ được xưng là Linh Vương, đây mới là chỗ ỷ lại lớn nhất của Oa Linh nhất tộc.
Trừ cái đó ra, Ngưu Nhị từ này trong miệng tộc thân Oa Linh này đạt được một chút tin tức bình thường.