← Quay lại trang sách

Chương 2561 Vết Xe Đổ

Chỉ là sau này thời khắc vẫn lạc, tàn hồn của nó mới chuyên môn lưu lại một phần pháp môn có quan hệ thôi động Thận Long Châu, mới có phỏng đoán điều đấy có quan hệ với Tinh Hồn châu.

Cho nên, chuyện Tinh Hồn châu thành hình, cũng chỉ là suy đoán của Lục Ly sư tôn.

Cụ thể như thế nào, vẫn cần Diệp Chân tự mình kiểm tra.

Nói thật, Oa Linh Tinh Hồn châu kia thật sự là Tinh Hồn châu trưởng thành hiếm thấy, như vậy giá trị của nó có thể nói là chưa từng có.

Nếu có thể trưởng thành, như vậy viên Tinh Hồn châu này, có khả năng làm cho Diệp Chân còn muốn mạnh hơn cả so với tộc nhân của tộc Oa Linh.

Hiện tại, Diệp Chân hận không thể lập tức đi ngay nghiệm chứng một chút, nhìn thử nó, đến cùng có phải là Tinh Hồn châu thành hình hay không?

Nhưng, tộc nhân của tộc Thái Cổ Oa Linh ở đây, tu vi thấp nhất là Đạo Cảnh, mà trong đại quân Ma Tộc lại là cao thủ như mây.

Trước mắt mà nói, Diệp Chân không có bất kỳ chắn chắc lại có thể bắt giữ được thêm một tên Đạo Cảnh Oa Linh.

Cho dù là hắn rất vội, muốn nghiệm chứng chuyện Oa Linh Tinh Hồn châu phải là Tinh Hồn châu trưởng thành hay không, cũng chỉ có thể tạm thời kiềm chế lại, chờ đợi thời cơ.

Bỏ xuống chấp niệm đấy, hắn lập tức tiến vào trong thời tự không gian Thận Long Châu, bắt đầu nắm chặt toàn bộ thời gian lĩnh hội lực lượng Kim hệ Thiên Địa Pháp Tắc mới thu hoạch được.

Chỉ cần hắn thôn phệ đến lực lượng Thiên Địa Pháp Tắc Kim hệ lĩnh hội, đệ nhất kiếm mạch Kim hệ linh cung của hắn, có thể hoàn toàn biến thành Kim hệ Đạo Cung, cách đột phá đến Đạo Cảnh gần thêm một bước.

Đương nhiên, giờ phút này, Diệp Chân có thể tranh thủ lúc rảnh rỗi tu luyện trong không gian thời tự Thận Long Châu, chủ yếu vẫn nhờ vào mấy người dưới trướng hắn bao gồm Liễu Phong, Cổ Thiết Kỳ, Ngưu Ngụy, Dịch Tuyệt, Trịnh Đương Thì, trong chiến tranh mấy năm qua, đã hoàn toàn có kinh nghiệm.

Hắn chỉ cần nắm chắc phương hướng lớn, tất cả sự vụ lớn nhỏ trong quân, bọn họ có thể giải quyết thuận lợi.

Nếu không, Diệp Chân thân là thống soái Bắc Hải Thiên Lãng Quân, lại kiêm lĩnh thống soái Phòng Ngự quân Huyết Quang cứ điểm, các loại quân vụ to to nhỏ nhỏ, dưới tình huống đó, hắn còn phải dành thời gian tu luyện?

Nằm mơ đều khó có khả năng.

Bận bịu không ngủ không nghỉ mới không sai biệt lắm.

Chỉ có một chút tích lũy, thực lực tiến bộ đến Đại Đạo, Diệp Chân sẽ cực khổ nhớ kỹ một giọt đó.

Nhưng đại quân Ma Tộc, cũng không có cho hắn bao nhiêu thời gian, thời gian chưa đến nửa ngày, đại quân Ma Tộc đã nghỉ ngơi xong, lại lần nữa khởi xướng tiến công hướng về nội thành Huyết Quang cứ điểm.

Tính toán ra, Diệp Chân chỉ tranh thủ lúc rảnh rỗi tu luyện chưa đến ba canh giờ, duy nhất may mắn là, mượn nhờ vào lực lượng thời tự không gian Thận Long Châu, thời gian hắn thực tế tiềm tu, lại cao đến hai mươi lăm ngày.

Việc lĩnh ngộ sức mạnh Thiên Địa Pháp Tắc Kim hệ đã có chỗ tinh tiến.

Vào lúc giữa trưa, dưới sự chỉ huy của Ma Hoàng Nhị thái tử Truy Nhật, trăm vạn đại quân Ma Tộc, bắt đầu chia quân, tiến hành vây công xung quanh nội thành Huyết Quang cứ điểm có thể nó là rất chật hẹp.

Không chỉ là đại quân Ma Tộc, đồng thời xuất động, còn có cao thủ Oa Linh và Hoàng Linh nhất tộc.

Cho dù là Tổ Thần điện mấy năm bố trí, có rất nhiều cao thủ Đạo Cảnh tồn tại ở chỗ này, có thể đối kháng cao thủ Ma Tộc, Oa Linh tộc, Hoàng Linh tộc.

Nhưng, nội thành Huyết Quang cứ điểm nơi chật hẹp nhỏ bé, căn bản không có bất kỳ chiến lược thọc sâu nào.

Không nói là Ma Tộc công kích, chỉ cần Đạo Cảnh ba tộc gồm Ma Tộc, Oa Linh, Hoàng Linh tiến công, phối hợp với thần thông bí thuật nghiêng trời lệch đất, dù có cao thủ Tổ Thần điện tới, nhưng phía trên bầu trời nội thành Huyết Quang cứ điểm diễn ra đại chiến.

Dưới tác động của dư uy, Huyết Quang cứ điểm thủ quân, vừa chết cũng là một mảng lớn.

Loại tình huống kia, cao thủ Đạo Cảnh Tổ Thần điện, thời điểm còn đang đại chiến, hao hết tâm lực, cố gắng để cản dư uy thần thông bí thuật của kẻ địch tiến công.

Chính cao thủ Đạo Cảnh Tổ Thần điện trong tình huống cao thủ ba tộc Hoàng Linh, Oa Linh, Ma Tộc liên hợp tiến công, ăn thiệt thòi rất lớn, giờ phút này càng không thể tham gia đại chiến, trận thế nghiên về phía kẻ địch, thương vong tăng lên.

Thương vong càng lớn, là những sĩ tốt phổ thông.

Không có màn sáng của Phòng Ngự đại trận bảo vệ, nhất là dưới sự yểm hộ của cường giả Đạo Cảnh bọn họ, đại quân Ma Tộc phấn khởi công lên đầu thành.

Binh sĩ Đại Chu cậy vào lợi khí thủ thành, vô luận là Phá Thiên Tru Long nỏ hay Viêm Linh bạo ma nỏ, hiện tại đều mất đi tác dụng.

Những binh sĩ kia có thể làm, chỉ có một việc là liều mạng, dao găm đỏ một màu.

Tiến công bắt đầu không bao lâu, nội thành Huyết Quang cứ điểm đã biến thành đấu trường tu la, huyết tương bắt đầu giống như nước suối chảy ra, trong tích tắc, hai bên đều có binh lính đang liều đọ sức rồi chết đi.

Giờ khắc này, vô luận là tàn quân Trấn Nam quân đoàn, hay Bắc Hải Thiên Lãng quân, hoặc tàn quân Đệ Nhất Quân Đoàn Bắc Bộ Chiến Khu, mỗi thời mỗi khắc, đều có đại lượng binh lính tử vong.

Loại khốn thủ cố thành chiến đấu, dù là Diệp Chân có chiến lược kỳ mưu, cũng trở thành không bột đố gột nên hồ.

Bây giờ, chỉ có hành động cơ bản nhất một đối một liều mạng!

- Đại Soái!

Mắt thấy nhóm huynh đệ bên người càng liều càng ít, Cổ Thiết Kỳ toàn thân đẫm máu, dẫn đầu bi thiết kêu to!

Cổ Thiết Kỳ bi thiết, sao Diệp Chân có thể không biết, sao có thể không hiểu!

Liều mạng đến tận đây, trái tim của Diệp Chân cũng đang rỉ máu.

Đại quân Ma Tộc công thành ba canh giờ, quân số Bắc Hải Thiên lãng quân đã giảm hơn hai vạn.

Đây chính là từng bộ đội con em Diệp Chân mang tới từ Bắc Hải quận.

Nhưng làm cho Diệp Chân kiêu ngạo chính là những Bắc Hải quận bộ đội con em này đã không làm cho Diệp Chân mất mặt.

Liều mạng với đại quân Ma Tộc, ít nhất sáng tạo ra một so một tỉ lệ thương vong.

Làm cho Diệp Chân vừa kiêu ngạo, lại đau lòng!

So sánh với Bắc Hải Thiên lãng quân, thương vong của bộ đội sở thuộc Trấn Nam quân đoàn tàn quân và quân đoàn thứ nhất bắc bộ chiến khu còn muốn còn lớn hơn một chút.

Thời khắc này, thương vong của Trấn Nam quân đoàn đã cao tới hơn ba vạn, mà quân đoàn thứ nhất bắc bộ chiến khu càng thảm hại hơn, tám vạn đại quân, chỉ trong ngắn ngủi ba canh giờ mà thương vong đã cao hơn mười lăm ngàn người, tỉ lệ thương vong lại là cao nhất.

Trừ đau lòng cho thương vong của Bắc Hải Thiên lãng quân ra, Diệp Chân làm thống soái lâm thời phòng ngự quân của Huyết Quang pháo đài, càng nhiều hơn chính là cân nhắc làm sao phòng ngự toàn bộ Huyết Quang pháo đài nội thành.

Độ khó phòng thủ này so với trong tưởng tượng của Diệp Chân còn lớn hơn rất nhiều.

Trong vòng ba canh giờ ngắn ngủi, đại quân thủ thành đã giảm hơn sáu vạn gần bảy vạn quân số.

Chiếu theo tốc độ giảm quân số này, đừng nói là thủ thành mười ngày, chỉ cần đại quân Ma Tộc tiếp tục công thành khoảng hai ngày thì toàn bộ đại quân cố thủ trong Huyết Quang pháo đài sẽ toàn quân bị diệt.

- Tiểu Yêu, chống lên!

Khẽ quát một tiếng, mấy trăm đạo ánh sáng màu xanh sẫm xuất hiện ở vị trí vừa rồi của Diệp Chân, chém giết đại quân Ma Tộc đang công tới giống như thuỷ triều.

Về phần Diệp Chân thì thân hình liên tục lập lòe, xuất hiện ở vị trí trung tâm nhất trong Huyết Quang pháo đài nội thành, bên cạnh nhị Đại Thủ Tế Thông Nạp.

Sắc mặt đệ nhị Đại Thủ Tế Thông Nạp tái nhợt, thương thế vẫn không chuyển biến tốt đẹp, lúc này hắn đang chỉ huy các tư tế Đạo Cảnh của Tổ Thần Điện ứng chiến chiêu chúc công kích của Đạo Cảnh đến từ bốn phương tám hướng.

Thật ra thì, lúc này tướng sĩ Đại Chu khốn thủ Huyết Quang pháo đài nội thành, cho dù là bình thường sĩ tốt hay là cường giả Đạo Cảnh đều vô cùng ăn thiệt thòi.

Tướng sĩ và Đạo Cảnh Đại Chu, giống như thú bị nhốt trong lồng, bị gắt gao vây ở trong Huyết Quang pháo đài thành.

Mà địch nhân thì lại có thể công kích từ bốn phương tám hướng, từ bất luận góc độ nào.

Cực kỳ bị động.

Có thể nói, đây là trận đánh bị động nhất đời này của Diệp Chân, cũng là một trận chiến đấu bất đắc dĩ nhất.