Chương 2582 Dời Hoa Bí Pháp
Có lẽ là tâm hữu linh tê, lại hoặc là vì sáng tạo cơ hội cho Thủy Linh điện chủ Hải Phạm, Hỏa Linh điện chủ Long Nhược đột nhiên liên tục gầm thét, mỗi một lần gầm thét đều sẽ phun từng ngụm từng ngụm bản nguyên tinh huyết rót vào Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng.
Làm cho kia Kim Ô hư ảnh càng thêm ngưng thực, lực áp chế đối với Thái Dương Chân Hỏa cũng càng thêm cường đại.
Trong chớp mắt, đã tiếp tục áp súc diễm quang của Thái Dương Chân Hỏa xuống vài trăm mét.
Ngoài ngàn mét, lúc này Diệp Chân đã không còn cảm giác được sự nóng rực.
Mà khí tức trên người Thủy Linh điện chủ Hải Phạm cũng càng ngày càng dày đặc.
Trong tiếng rống giận dữ, Long Nhược liên tục tiến lên, tiếp tục áp chế diễm quang Thái Dương Chân Hỏa hơn một nửa.
Ngay cả bản nhân Long Nhược, cách đoàn Thái Dương Chân Hỏa kia đã không đến năm trăm mét, cứ như vậy, Long Nhược vẫn còn tiếp tục áp chế.
Bốn trăm năm mươi mét!
Bốn trăm mét!
Ba trăm năm mươi mét!
Mà lúc này, sừng rồng màu đen trong lòng bàn tay Hải Phạm đã tản ra uy áp như núi, chỉ đợi đến một khắc dốc sức một kích này.
Trái tim của Diệp Chân khẽ động, cũng bắt đầu kín đáo chuẩn bị Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi, không ngừng ngưng thế đồng thời rót vào Chúng Sinh Nguyện Lực, nếu Hải Phạm không kiến công, Diệp Chân có thể thuận thế bổ một đao.
- A, Diệp lão đại, có chút cổ quái! Thái Dương Chân Hỏa vô cùng cương mãnh, mà lại vô cùng bền dẻo, lại là Bản Nguyên chi hỏa, trong đó lại có ẩn chứa khí tức của Tạo Hóa Thần Nhân.
- Há một Đạo Cảnh hậu kỳ tay cầm một cốt trượng được làm từ xương đùi Thái Cổ Kim Ô có thể áp chế trên phạm vi lớn?
- Có thể áp chế một hai đã không tệ, áp chế năm, sáu phần mười, chuyện này căn bản không thể nào, cẩn thận có trá!
Thận Long Nguyên Linh A Sửu nhắc nhở làm cho vẻ mặt của Diệp Chân chấn động mạnh một cái, lại nhìn thấy khóe miệng âm trầm từ Phản đồ mà Nguyên Linh của Hồng Nhu khống chế, trong lòng đột nhiên hoảng sợ.
- Điện chủ cẩn thận có trá!
Diệp Chân đột nhiên cao giọng nhắc nhở.
Vẻ mặt của Hỏa Linh điện chủ Long Nhược cũng giật mình, nhưng trong đôi mắt lại tràn đầy vẻ tuyệt nhiên.
Nghe nói lời ấy, Phản đồ mà Nguyên Linh của Hồng Nhu khống chế đột nhiên lộ ra vẻ đắc ý:
- Muộn rồi!
Trong nháy mắt tiếp theo, Thái Dương Chân Hỏa nguyên bản bị chống lại đến cực hạn lại giống như lò xo bị áp súc đến cực hạn lại mất đi lực lượng áp chế, bỗng nhiên bắn ngược ra.
Thái Dương Chân Hỏa giống như nước thủy triều dâng lên, đột ngột càn quét về phía bốn phương tám hướng.
Trong chớp mắt, Hỏa Linh điện chủ Long Nhược vừa vọt tới gần đó cũng bị Thái Dương Chân Hỏa thôn phệ.
- Nhưng vào lúc này!
Càng hoảng sợ là, tiếng gầm gừ của Hỏa Linh điện chủ Long Nhược lại vang lên trong Thái Dương Chân Hỏa.
Giờ phút này, quanh người Hỏa Linh Điện điện chủ Long Nhược bị Thái Dương Chân Hỏa đốt cháy, giống như Thần Hỏa, Kim Ô hư ảnh dưới tay lấp lóe bỗng nhiên xé mở một khe hở dẫn đến tên phản đồ được bảo vệ trong màn lửa Thái Dương Chân Hỏa dày đặc này.
- Hải huynh!
Không cần Hỏa Linh điện chủ nhắc nhở thì Thủy Linh điện chủ Hải Phạm đã nắm chắc thời cơ duy nhất này.
Trong nháy mắt tiếp theo, thân hình Hải Phạm khẽ động, sừng rồng màu đen lập tức hóa thành thủy quang đen như mực, trùng điệp giống như Thiên Hà theo cái khe này đánh về phía phản đồ Nguyên Linh của Hồng Nhu đang khống chế!
Ngay khi nhìn thấy Thủy Linh điện chủ Hải Phạm xuất thủ, thần niệm của Diệp Chân thúc giục, Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi chuẩn bị đã lâu cũng đánh vào khe hở giữa Thái Dương Chân Hỏa, đánh về phía Phản đồ mà Nguyên Linh của Hồng Nhu khống chế.
Tiếng thở dài của Hồng Nhu lại ở trong nháy mắt này vang lên:
- Ai, nói như thế nào đây? Xem ra các ngươi vẫn không hiểu chênh lệch giữa Thái Dương Chân Hỏa và các ngươi giống như khúc gỗ và tinh cương vậy.
- Cho dù tinh cương có mỏng thì cũng không phải đao gỗ kiếm gỗ có thể chặt đứt!
Trong tiếng thở dài, tầng màn sáng Thái Dương Chân Hỏa thật mỏng cuối cùng phía trước Phản đồ mà Nguyên Linh của Hồng Nhu khống chế giống như lạch trời không thể vượt qua, gắt gao ngăn cản một kích giống như thiên đào hải lãng của Thủy Linh điện chủ Hải Phạm, càng ngăn cản Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi của Diệp Chân.
Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi của Diệp Chân nháy mắt bị chôn vùi.
Ngay khi ánh sáng của sừng rồng màu đen bị chôn vùi thì đột ngột thoát ra một sợi hình rồng hư ảnh, hình rồng hư ảnh kêu thảm, thân hình không ngừng bị Thái Dương Chân Hỏa thiêu đốt thu nhỏ lại, cực nhanh lui về.
Cùng lúc đó, trong thất khiếu của Thủy Linh điện chủ Hải Phạm cũng cuồng phún tiên huyết, cả người càng thẳng tắp ngã xuống.
Nhưng thảm nhất lại là Hỏa Linh điện chủ Long Nhược.
Giờ phút này, Hỏa Linh điện chủ Long Nhược đang bị Thái Dương Chân Hỏa bao quanh, tu vi bản thân có thể chống cự Thái Dương Chân Hỏa một chút.
Nhưng cũng chỉ chống cự một chút.
Thái Dương Chân Hỏa đốt cháy, âm thanh đốt cháy xì xì xì không dứt bên tai.
Đám người chỉ có thể trơ mắt nhìn thấy, lúc này, Hỏa Linh điện chủ Long Nhược bị Thái Dương Chân Hỏa vây quanh, thân hình giống như hòa tan, nhanh chóng tan rã.
m thanh tư tư dầu trơn hóa thành hư vô vang lên bên tai hết sức kinh dị.
- Cẩu tặc Thiên Miếu tai họa vạn dân, ngày sau các ngươi tuyệt đối sẽ chết không yên lành!
Kim Ô hư ảnh trên đỉnh đầu Hỏa Linh Điện điện chủ Long Nhược càng ngày càng nhỏ, chửi ầm lên.
- Ngu xuẩn, ta chỉ thoáng co rút lại một chút uy lực của Thái Dương Chân Hỏa, ngươi đã ngoan ngoãn đưa tới cửa chịu chết, chuyện này trách được ai!
Cười xong, trong lòng Hồng Nhu lại âm thầm nói.
- Chết không yên lành, làm sao có thể, qua việc này, Thiên Miếu sẽ đại hưng mười vạn năm, sao có thể chết không yên lành!
Một màn này, đông đảo các tư tế của Tổ Thần Điện muốn rách cả mí mắt, nhất là những tư tế Hỏa Linh Điện, trong mắt bừng lên lửa giận, phóng tới Thái Dương Chân Hỏa, ý đồ nghĩ cách cứu viện Hỏa Linh điện chủ Long Nhược đang ở bên trong đoàn Thái Dương Chân Hỏa.
Thấy một màn này, trong đôi mắt của Đệ Nhị Đại Thủ Tế Thông Nạp ngấn lệ, nhưng chỉ một chớp mắt, Long Hồn quyền trượng trong tay đã lần nữa điểm nhẹ.
- Tế vệ xuất kích, nhất định phải ngăn cản kẻ này thời gian ba trăm hơi thở!
Thanh âm nhẹ như muỗi vằn, nhưng lại nặng như Thái Sơn!
Chỗ Long Hồn quyền trượng chỉ chính là nơi hội tụ!
Tế vệ một lần nữa xếp hàng chỉnh tề, kết thành chiến trận, bước ra bộ pháp chỉnh tề, từng người dõng dạc phóng về phía Thái Dương Chân Hỏa.
Trước khi bị đốt thành tro, từng người dốc hết tất cả lực lượng của mình oanh kích tới, mưu đồ ngăn cản một chút.
Cùng lúc đó, âm thanh của Đệ Nhị Đại Thủ Tế Thông Nạp vang lên lần nữa:
- Mệnh lệnh, Tế Ti các điện chuẩn bị!
Thanh âm tuy nhỏ nhưng lại giống như mang theo mùi máu tươi nồng nặc, phát tán bốn phương tám hướng.
Sớm đã được đến tin tức, mấy vạn Tế Ti Tổ Thần Điện đợi ở bốn phương tám hướng, nhao nhao im ắng tập kết đến sau lưng nhị đại Thủ Tế Thông Nạp, bắt đầu tổ làm chiến trận.
Gần như không có bao nhiêu Tế Ti do dự, chợt có cá biệt Tế Ti hơi do dự nhưng được đồng bạn lây nhiễm cũng nhao nhao đuổi kịp bước đi.
Bầu không khí như thế này lại làm cho Diệp Chân có một loại cảm giác hít thở không thông.
Nhất là hình tượng từng tế vệ gầm thét xông vào Thái Dương Chân Hỏa, sau đó bị Thái Dương Chân Hỏa thôn phệ.
Giống như từng cái tát vang dội đánh vào trong lòng Diệp Chân.
Một loại nhiệt huyết khó nói lên lời đột ngột xông phá cái gọi là lý trí, thẳng trên trán.
- A Nguyên, toàn lực giúp ta!
- A Sửu, có thể che lấp bao nhiêu thì che lấp bấy nhiêu đi!
Trong âm thanh bình tĩnh của Diệp Chân lại ẩn chứa vô cùng kiên quyết.
Lần này, Thận Long Nguyên Linh A Sửu lại đột nhiên không ngăn cản nữa.
Ở cùng với Diệp Chân nhiều năm, A Sửu rất rõ ràng tính tình của Diệp Chân.
Trước khi chưa đưa ra quyết định, chuyện gì cũng có thể thương lượng.
Nhưng khi đã đưa ra quyết định thì đó chính là chín con trâu cũng không thể kéo trở lại.