Chương 2596 Chử Hải Chi Nhân
Nếu không phải Thái m Thần Lôi bị ảnh hưởng bởi uy năng của Thần Hồn Nguyên Linh, lại phối hợp với Xích Dương Thần Lôi có lực phá hoại rất mạnh, Diệp Chân còn chưa nhất định có thể đánh trọng thương Nghiễm Nguyên Long Vương.
Giờ phút này, tự nhiên muốn thu lấy bảo bối đó.
Nếu có thể thu bảo bối ấy, sau này trong thủy vực, hắn chỉ cần không gặp phải Long Tộc cường đại nắm giữ thượng cổ Long Vương Ấn Tỷ chân chính, có thể nói là tung hoành ngang dọc vẫn không đủ.
Nhưng Thượng Cổ Long vương Ấn Tỷ, chính là thời điểm Long Tộc Tổ Long phân phong, luyện hóa phân phát cho dòng dõi huyết mạch, là tín vật thân phận....
Thần niệm của hắn dao động, Hắc Thủy Long Hồn bên trong Hắc Thủy Đạo Cung, nhẹ lánh một tiếng, chậm rãi bao quanh Long Vương Ấn Tỷ thượng cổ kia.
Không ngoài ý muốn, hoặc nói là trong dự liệu của hắn, ấn tỷ thượng cổ ấy cũng không có bất kỳ ý phản kháng gì.
Dễ dàng, mặc cho Hắc Thủy Long Hồn đưa nó vào trong Đạo Cung của Diệp Chân.
Mang về trong nháy mắt, còn thuận tiện tắm cho Hắc Thủy Long Hồn một chút, làm cho Long Hồn đó lại lớn mạnh thêm một ít.
Thấy thế, sau khi hắn mừng rỡ, buông lỏng một hơi.
Đúng như thế!
Long Tộc thích phóng túng, Tổ Long càng...
Cũng chính vì vậy, Tổ Long kia mới có số lượng có thể nói là huyết mạch con nối dõi vô số.
Nghe nói, năm đó Tổ Long cũng ngại phiền phức, huyết mạch con nối dõi nhiều như vậy, chuyên môn luyện hóa cho từng người, phải mất rất nhiều thời gian.
Lại nói, nhiều con nối dõi như vậy, chính Tổ Long cũng chưa chắc có thể nhận ra được bao nhiêu người.
Cho nên, Tổ Long ngại phiền phức, thời điểm luyện hóa, dứt khoát trên phương diện nhận chủ, thêm chút cấm chế nhỏ, chỉ cần có một chút huyết mạch hoặc khí tức Tổ Long của hắn đều có thể khống chế thôi động Long Vương Ấn Tỷ thượng cổ đó.
Giờ phút này, Diệp Chân cũng chính là chiếm được chút lợi lộc, mới vô cùng dễ dàng thu nó vào trong lòng bàn tay.
Đương nhiên, nói đi thì nói lại, một ngày nào đó, nếu hắn bị người giết, lại hoặc bị người khác đoạt đi Long Vương Ấn Tỷ kia.
Đối phương cũng chỉ cần có một chút khí tức hoặc huyết mạch Long Tộc đều có thể luyện hóa thôi động nó vô cùng dễ dàng.
Nhưng tóm lại đây là một bảo bối tốt.
Dù sao, Long Vương Ấn Tỷ thượng cổ không chỉ có thể điều động thủy nguyên lực giữa trời đất, quan trọng hơn là, có thể điều khiển nước.
Trên không sông dài biển hồ, Ấn Tỷ thượng cổ đó vừa ra đã có thể trấn áp.
Trong lòng thoáng vui mừng, Huyết Hà cấm địa bị mây đen bao phủ lại lần nữa hiện lên trong lòng Diệp Chân.
Tâm niệm nhất động, Tiểu Miêu đã xuất hiện dưới hông, định chở hắn rời đi.
Chuyện của Nghiễm Nguyên Long Vương đã chậm trễ một chút thời gian của hắn.
Đang lúc Tiểu Miêu bắt đầu lên đường, trong không gian Thận Long Châu của hắn, một tiểu hình lưỡng giới na di trận cực kỳ lâu chưa từng lấp lóe qua, đột nhiên lấp lóe một chút, xuất hiện một cái ngọc giản.
- Tin tức của Ngũ Tiên đường?
Diệp Chân nhận ra được lai lịch của lưỡng giới na di trận, tiện tay lấy ra ngọc giản, thần niệm chìm vào trong nháy mắt, vẻ mặt của hắn đã trở nên vô cùng cổ quái!
- Theo căn dặn của Cốc đường tôn Hỗn Nguyên Đường, phàm là đệ tử Ngũ Tiên đường ta, cách xung quanh Ngũ Tiên đảo trăm vạn dặm, lại hoặc gần trăm vạn dặm hải vực xung quanh nói đó, đều phải tham gia treo giải thưởng phía dưới.
- Trong vòng vạn dặm trăm hải vực xung quanh Ngũ Tiên đảo, người hạ xuống không rõ lai lịch, vì tiêu trừ tai hoạ ngầm, chỉ cần là đệ tử Ngũ Tiên đường ta, bên trong lúc tuần tra hành động, xem xét theo biểu hiện, đều có khen thưởng.
- Nếu có người khả nghi tu vi từ Đạo Cảnh sơ kỳ, hoặc có Dị Bảo bên người, lại hoặc khí tức rất khác biệt.
- Chỉ cần là đệ tử Ngũ Tiên đường ta, phát hiện trong vòng một khắc đồng hồ có võ giả Đạo cảnh sơ kỳ buông xuống xung quanh trăm vạn dặm hải vực Ngũ Tiên đảo, lập tức thông báo Hỗn Nguyên đường, cũng tính công lao.
- Nếu có thể mời võ giả Đạo Cảnh sơ kỳ đến Ngũ Tiên đảo một hồi, hoặc giữ ở nơi đấy, có thể tính là một công nhỏ.
- Nếu có người khăng khăng muốn rời khỏi, các đệ tử có thể lập tức thông báo Hỗn Nguyên đường, nếu có thể bắt sống, chính là một đại công.
- Nếu có phát hiện võ giả Đạo Cảnh sơ kỳ có manh mối Dị Bảo Dị Tượng bên người, Ngũ Sắc lệnh bài Ngũ Tiên Đảo tăng lên một cấp.
- Nếu bắt sống người, hoặc giữ chân người đuổi tới Hỗn Nguyên đường, Ngũ Sắc lệnh bài tăng lên một cấp, đường tôn Hỗn Nguyên đường càng sẽ đích thân tiếp kiến, xem như khen thưởng!
Ngũ Tiên đường phát tới bên trong ngọc giản, mấy trăm chữ nối liền nhau, mới đầu, làm cho hắn thấy có chút không hiểu thấu.
Nói thật, dựa vào thân phận khách khanh hiện nay của Diệp Chân ở Ngũ Tiên, treo giải thưởng kia, không có bất kỳ cái gì sức hấp dẫn.
Mà lại, bây giờ hắn cũng không có nhiều thời gian, để làm treo giải thưởng kia.
Nhưng, cẩn thận đọc nội dung treo giải thưởng ấy một lần, trong lòng của Diệp Chân đột nhiên có một loại cảm giác lạ.
Hình như, nó có hơi phù hợp với hắn.
Diệp Chân hắn cũng trong nửa khắc đồng hồ buông xuống hải vực phương viên trăm vạn dặm Ngũ Tiên đảo.
Sau đó, hắn cũng có dị bảo bên người và dị tượng.
Vô luận là Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng hay Thái Dương Chân Hỏa, cũng có thể coi là Dị Bảo và Dị Tượng đi.
Kém duy nhất chính là tu vi.
Nhưng, nửa bước Đạo Cảnh, hẳn có thể bao gồm cái phạm vi Đạo Cảnh sơ kỳ ở bên trong à?
Vừa nghĩ như thế, hắn càng thêm nghi hoặc.
Hình như, dựa vào trước đó hắn buông xuống gây nên động tĩnh, nhất là khí tức Thái Dương Chân Hỏa, làm cho Long Vương của Long Cung gần đây đến công kích, gây nên lực chú ý của một vị đường tôn nào đó trên Ngũ Tiên đảo cũng không tính là sai.
Với lại, phần treo giải thưởng trong ngọc giản ấy, lai lịch không rõ, tiêu trừ tai hoạ ngầm, ràng buộc, bắt sống, những chữ kia, đều cho thấy Hỗn Nguyên đường có địch ý đối với người đó.
Nếu người bọn họ tìm kiếm, thật sự là Diệp Chân, thì nên làm gì?
Muốn mưu đồ hắn điều gì?
Vô số nghi ngờ trong nháy mắt nổi lên trong lòng hắn.
Bây giờ Phá Hư thần thông của Tiểu Miêu, một lần hơn mười vạn dặm, ban đầu, không thể nào bị người ngăn cản.
Nhưng Diệp Chân lập tức đã biết, hắn đã khinh thường năng lực của Ngũ Tiên đường.
Vân Dực Hổ Vương Tiểu Miêu chở Diệp Chân mới vừa thoát ra từ trong hư không, đã bị một vị Đạo Cảnh dẫn theo năm vị cường giả Giới Vương cảnh ngăn cản.
- Bằng hữu, hôm nay Ngũ Tiên đảo ta mời đạo hữu tứ phương lên đảo dừng chân, đạo hữu có thể...
Không đợi người ấy nói chưa dứt lời, khuôn mặt của hắn trầm xuống, run tay một cái, lộ ra Ngũ Sắc Tam Tiên lệnh bài mà hắn nắm giữ.
Linh lực trầm xuống, Ngũ Sắc Quang Hoa và ba hư ảnh mông lung đặc thù của Ngũ Sắc Tam Tiên lệnh bài làm cho một đám đệ tử Ngũ Tiên đảo khom mình hành lễ.
Người có thể nắm giữ khách khanh lệnh bài Ngũ Sắc Tam Tiên, không phải người không có lai lịch bối cảnh cường hãn, cho dù là Đạo Cảnh đệ tử Ngũ Tiên đảo bây giờ cũng không dám có bất kỳ khinh thường!
- Gặp qua Thượng Khanh!
Sau đó, Đạo Cảnh đệ tử Ngũ Tiên đường kia lại cẩn thận từng li từng tí hỏi ý kiến nói:
- Xin hỏi Thượng Khanh, phải chăng cũng vì treo giải thưởng Hỗn Nguyên đường mà tới?
Diệp Chân trầm mặt, khẽ gật đầu một cái.
- Các ngươi đã có thu hoạch gì chưa?
- Tạm thời không có!
- Ừm, vậy tiếp tục tìm kiếm, ta cũng đi tìm.
Nói xong, Vân Dực Hổ Vương Tiểu Miêu nhảy lên, Diệp Chân cứ thế biến mất.
Chiến trận đó của Ngũ Tiên đường làm cho hắn nói thầm.
Đến cùng là vì sao đây?
Mặc dù nói Diệp Chân có Ngũ Sắc Tam Tiên lệnh bài, lăn lộn thành người một nhà.
Nhưng phần khách khanh lệnh bài Ngũ Sắc Tam Tiên kia của hắn, lại quả thực quá mức bắt mắt.
Một khi gây nên chú ý của Hỗn Nguyên đường, nói không chừng sẽ chọc cho không ít phiền phức.
Đương nhiên cũng không phải hắn sợ phiền phức.
Mà bây giờ, Diệp Chân không muốn có bất kỳ ngoài ý muốn, chậm trễ hắn phải cấp tốc quay lại Huyết Hà cấm.
Hơi chút suy nghĩ, hắn áp dụng sách lược càng thêm bảo thủ.