Chương 2637 Ma Sư Đảm Bảo
Nhưng nếu trở về muộn, lãnh địa sẽ bị triệt để chia cắt, đến lúc đó, ngay cả năm vạn tinh nhuệ dưới trướng này hắn cũng không nuôi nổi, hắn sẽ không còn gì nữa.
Cũng sẽ tự động mất đi địa vị lãnh chúa trong Ma Tộc, càng sẽ tự động mất đi địa vị quý tộc.
Trong lúc đang đau đầu suy nghĩ, Nhị thái tử Truy Nhật cũng không vội đáp ứng.
Thấy Nhị thái tử Truy Nhật không mở miệng, Ngưu Ma thống lĩnh này cũng không dài dòng, xá một cái, sau đó xoay người dứt khoát rời khỏi.
Loại tình huống này, bọn hắn muốn rời khỏi cũng không cần được Nhị thái tử Truy Nhật cho phép.
Trừ phi Nhị thái tử Truy Nhật tại chỗ ban thưởng cho hắn một lãnh địa càng lớn hơn.
Nhìn Ngưu Ma cao lớn này càng chạy càng xa, vẻ mặt của Ma Hoàng Nhị thái tử Truy Nhật trở nên vô cùng tức giận.
Vẻ mặt biến đổi vô số lần, Nhị thái tử Truy Nhật mới thả lòng nắm đấm đang chặt nắm, tất cả phẫn nộ đều hóa thành một tiếng than nhẹ bất đắc dĩ.
- Trước khi xuất phát, đi đến chỗ quan hậu cần nhận lấy ba tháng lượng thực cần thiết, đợi ngươi sớm ngày trở về.
- Tạ thái tử điện hạ ban thưởng, nếu có rảnh, ắt sẽ tới hiệu lực dưới trướng thái tử điện hạ!
Từ xa, sau khi Ngưu Ma lãnh chúa kia lại bái thì bay nhanh rời khỏi.
Lúc này, Ma Hoàng Nhị thái tử Truy Nhật giống như mất kiềm chế, bỗng nhiên vung nắm đấm lên:
- Người thứ mười hai!
- Lãnh chúa thứ mười hai! Vì sao Diệp Chân này, chuyên chọn lãnh chúa đầu nhập bản thái tử để ra tay chứ?
Trong lúc Nhị thái tử Truy Nhật đang tức giận gào thét thì lại có thân vệ đến báo, có lãnh chúa cầu kiến.
Ma Hoàng Nhị thái tử Truy Nhật bỗng nhiên đứng lên:
- Lại có người muốn đi sao?
Thân vệ im ắng nhẹ gật đầu, vẻ mặt của Nhị thái tử Truy Nhật đột ngột biến thành bất đắc dĩ.
Những lãnh chúa đầu nhập hắn muốn rời khỏi, hắn cũng không có cách nào ngăn cản.
Nếu ngăn cản thì sẽ chọc cho nhiều người tức giận.
Trong địa bàn của Ma Tộc, quyền lực và lực ảnh hưởng của mỗi một lãnh chúa cũng không lớn, nhưng tập hợp lại rất khủng bố.
Một vị thái tử không có lãnh chúa ủng hộ thì sẽ không thể nào leo lên hoàng vị.
Ngắn ngủi sáu ngày đã có mười hai vị lãnh chúa rời khỏi, mang đi gần bốn mười vạn đại quân dưới trướng hắn, chuyện này khiến Nhị thái tử Truy Nhật hết sức lo lắng.
Mười hai vị lãnh chúa rời khỏi, mang đi bốn mười vạn đại quân, đối với hắn thì cũng không tính là thương cân động cốt, nhưng nếu tiếp tục kéo dài thì chính là muốn mạng của hắn.
- Tiên sinh đâu, Thất Xu Ma Sư đâu, còn chưa có trở về sao?
Nhị thái tử Truy Nhật sốt ruột hỏi.
- Đến rồi! Đã để thái tử điện hạ sốt ruột.
Không gian rung động, Tiên Tri Ma Sư Thất Xu đột nhiên xuất hiện ở trong Châu Mục Phủ, vừa tiến vào trong Châu Mục Phủ, không đợi Ma Hoàng Nhị thái tử Truy Nhật đặt câu hỏi, Tiên Tri Ma Sư đã một mặt kinh ngạc nói.
- Thái tử điện hạ, sao ngoài điện lại tập trung nhiều lãnh chúa như vậy?
- Cái gì?
Nhị thái tử Truy Nhật giật mình, cả người giống như hổ báo săn thức ăn nhào ra ngoài, vừa ra khỏi đại điện, Nhị thái tử Truy Nhật đã kinh ngạc đến ngây người.
Ngoài đại điện, huyết sắc tinh quang quan không ngừng chớp động, nhân số ở đây ít nhất có bốn mươi, hơn nữa còn đang không ngừng tăng lên.
- Các ngươi.... Các ngươi tụ ở đây là muốn làm gì?
Tay chỉ đám người, Nhị thái tử Truy Nhật mạnh mẽ ổn định tâm tình và ngữ khí của mình, nhìn về phía hơn bốn mươi vị Ma Tộc lãnh chúa trên đỉnh đầu có đội huyết sắc tinh quang quan.
Cho dù tất cả những Ma Tộc lãnh chúa này không trả lời, nhưng Nhị thái tử Truy Nhật đã có loại dự cảm xấu nào đó, lông mày Tiên Tri Ma Sư Thất Xu càng khóa chặt lại, hiển nhiên cũng đoán được cái gì.
Ba vị Ma Tộc lãnh chúa đứng ở phía trước nhất vội vã hướng về phía Nhị thái tử Truy Nhật nói:
- Thái tử điện hạ, chúng ta đạt được cấp báo, trước mắt tặc tử Đại Chu đang tứ ngược ở cảnh nội tộc ta, hiện tại đã xuất hiện xung quanh lãnh địa của chúng ta.
- Có lẽ sau một khắc, có lẽ ngày mai, lãnh địa của ba chúng ta sẽ bị đại quân Nhân Tộc đào vong này công phá.
- Cho nên, vì đề phòng bất trắc, lần này chúng ta tới là để chào từ biệt thái tử điện hạ!
Nghe vậy, lông mày của Nhị thái tử Truy Nhật nhíu lại.
- Đại quân của Diệp Chân sớm đã là chim sợ cành cong, hơn nữa đã phái ra ba đường đại quân, quân đoàn cao hơn ba mươi vạn người bao vây chặn đánh, nghĩ đến ít ngày nữa là có thể tiêu diệt....
- Điện hạ, thế nhưng chúng ta không đánh cược nổi! Lãnh địa chính là căn cơ của chúng ta, cũng là cơ nghiệp tổ truyền, nếu lãnh địa bị công phá giống như mấy vị lãnh chúa lúc trước, như vậy, chỉ sợ ngay cả thi cốt tiên tổ cũng không tìm được. Cho nên, ta chỉ có thể chào từ biệt thái tử điện hạ, còn xin thái tử điện hạ thông cảm!
Thái độ của ba vị Ma Tộc lãnh chúa này trở nên rất kiên quyết.
Loại tình huống này, Nhị thái tử Truy Nhật cũng không có cách nào ép ở lại, chỉ có thể đưa tặng lượng thực hơi bày ra ân nghĩa, sau đó để rời khỏi bọn hắn.
Ba người này vừa rời khỏi đã mang theo mười mấy vạn đại quân.
Nhưng nhiêu đó vẫn chỉ là số ít, hiện tại, Nhị thái tử Truy Nhật gặp phải nan đề, chính là hơn bốn mươi vị lãnh chúa đang tụ tập trước mặt, hơn nữa lúc này vẫn còn có các lãnh chúa khác không ngừng hội tụ tới.
- Chư vị lãnh chúa, các ngươi tụ tập ở đây làm gì? À đúng rồi, sau khi đánh hạ Hồ Châu, bản thái tử sẽ khánh công một lần, khao thưởng chư quân.
- Chọn ngày không bằng đụng ngày, vậy chọn hôm nay mở tiệc rượu đi.
Sớm đã có một loại dự liệu nào đó, Nhị thái tử Truy Nhật muốn di chuyển lực chú ý, tránh loại dự cảm xấu kia bộc phát.
Thế nhưng những lãnh chúa này cũng không phải đèn đã cạn dầu, cũng không phải một trận khao thưởng là có thể di chuyển lực chú ý.
Một Dực Ma đại lãnh chúa trên đầu đội lục tinh huyết sắc tinh quang quan chủ động mở miệng:
- Điện hạ chớ trách, thật ra thì chúng ta tới đây cũng muốn từ giã điện hạ.
- Chuẩn bị nhanh chóng về lãnh địa thủ vệ, miễn cho lãnh địa giống như những lãnh chúa trước đó, bị đại quân Nhân Tộc đốt giết tàn sát, mất đi căn cơ của tổ tông!
Vừa nghe đến đây ra, lập tức đã có đại lượng lãnh chúa mở miệng hưởng ứng, hơn nữa, chỉ một chút thời gian này, số lượng lãnh chúa ở đây đã đạt tới năm mươi vị.
Đây đã là một nửa số lượng lãnh chúa tới đây hiệu lực dưới trướng Nhị thái tử Truy Nhật.
Trong chớp mắt, sắc mặt của Nhị thái tử Truy Nhật trở nên vô cùng khó coi.
Không khác trong dự liệu của hắn chút nào, cũng là tình hình xấu nhất trước mắt.
Nếu những lãnh chúa này thật rời khỏi, tình thế trước mắt của hắn sẽ lọt vào tình huống vô cùng trí mạng!
Phải biết, số lượng đại quân dưới trướng hắn đến từ Ma Hoàng nhất hệ và hắn mang tới, trước đó có gần ba trăm vạn.
Nhưng lục tục ngo ngoe chiến đấu, lại thêm Huyết Hà cấm địa bị Diệp Chân hố rơi sáu mươi vạn, trước mắt, đại quân lệ thuộc trực tiếp dưới trướng hắn chỉ còn hai trăm vạn.
Hai trăm vạn đại quân, ngay khi tiến công phòng tuyến Nhân Ma Chiến Trường, vẫn là vô cùng đủ, có thể nói là dư xài.
Nhưng sau khi công phá phòng tuyến Nhân Ma Chiến Trường, một đường đẩy tới đến nội địa Đại Chu thời điểm thì lại không giống.
Trước đó, Nhị thái tử Truy Nhật là công.
Lực lượng tập trung ở một chỗ, cho nên vô cùng bớt lo.
Nhưng bây giờ xâm nhập nội địa Đại Chu, từ một tuyến Nhân Ma Chiến Trường tới, từng cứ điểm, từng cái yếu hại đều phải phái trú số lượng quân đội lưu thủ nhất định.
Nhất là trước mắt, đại quân dưới trướng hắn đã đánh hạ tổng cộng bốn châu chi địa.
Khác với trước kia, lần này, mục tiêu của bọn hắn đối với bốn châu chi địa này không phải cướp bóc, mà là chiếm lĩnh.
Phải biết, bốn châu chi địa của Đại Chu là cực kì rộng lớn, một châu địa, diện tích lãnh thổ mấy trăm vạn dặm.
Nếu chiếm lĩnh thì sau khi công chiếm phải muốn phái binh đóng giữ.