Chương 2665 Trưởng Ấu Tôn Ti
Nếu có thể cho bọn hắn huân vị úy cấp hoặc là giáo cấp, như vậy, bọn hắn vừa vào ngũ đã có thể nhậm chức trung đê cấp sĩ quan.
- Loại tình huống này, tỷ lệ bọn hắn có thể sống trở về cũng cao hơn, tỷ lệ lập xuống công huân lớn mạnh Cổ gia ta cũng càng lớn hơn.
- Đến lúc đó, cho dù bọn hắn không cách nào lấy được quân công phong tước, nhưng cũng có thể nhanh chóng lên chức, thăng nhiệm tướng lĩnh. Có bọn hắn ở trong quân làm hô ứng phối hợp, tìm đúng cơ hội, nói không chừng gia thế Cổ gia ta có thể cao hơn một bước, tiến vị Quốc Công.
- Trước kia không có cơ hội, bây giờ Thiết Kỳ thân cư Trấn Hải quân, Trấn Hải quân càng bàn về công được thưởng, có thể xuất thủ giúp đỡ các huynh đệ một chút hay không?
Vừa nghe đến đây ra, con em Cổ gia ở đây nhao nhao dùng ánh mắt mong chờ nhìn về phía Cổ Thiết Kỳ.
- Chuyện này...
Khi Cổ Thiết Kỳ đang lo lắng không biết đáp lại thế nào, Xích Bình Hầu Cổ Thuần Trí lại mở miệng.
- Cửu đệ, thật ra thì chuyện này cũng không quá khó khăn, vô cùng dễ làm. Trấn Hải quân tạo thành phức tạp, vô số người chết trận.
- Chỉ cần cửu đệ xóa đi tên mười mấy người chết trận, sau đó lại viết tên mười mấy huynh đệ nhà chúng ta vào trong danh sách, quân công bực này, chỉ cần những chủ tướng các ngươi tán thành, Quân Bộ xưa nay sẽ không tra.
- Chỉ cần lúc khai báo quân công, đừng quá chói mắt thì được rồi!
- Cấp giáo huân vị không thể quá nhiều, có sáu bảy là được, cái khác, toàn biến thành úy cấp huân vị, nhưng úy cấp huân vị, tốt nhất là kỵ binh dũng mãnh úy và Kim Kỵ Úy, nếu không thì sẽ có tác dụng không lớn... Nếu như có thể, làm tới một hai huân vị Tướng cấp, càng tốt hơn...
Cổ Thuần Trí còn đang lên trù hoạch cho Cổ Thiết Kỳ, lại căn bản không chú ý tới sắc mặt của Cổ Thiết Kỳ đã vô cùng khó coi.
Về phần một đám tử đệ Cổ gia và quan hệ thông gia thì đã sớm bị Cổ Thuần Trí miêu tả hấp dẫn đến, căn bản không chú ý tới vẻ mặt của Cổ Thiết Kỳ biến hóa.
Dù sao thì nếu có huân vị tòng quân, khi đó sẽ hoàn toàn không giống.
Kém nhất làm kỵ binh dũng mãnh úy, trong quân cất bước chính là quan đô thống quản lý ngàn người sĩ, thậm chí là Giáo Úy thống lĩnh ba ngàn người.
Đã coi là sĩ quan trung cấp.
Dùng cái này để bước lên, lập công sẽ càng dễ dàng, tỷ lệ tử trận cũng thu nhỏ đi rất nhiều.
Lúc này, có cơ hội như vậy, ai không muốn?
Nhìn ánh mắt chờ đợi của một đám các huynh đệ, Cổ Thuần Trí và Cổ Quảng Trí liếc nhau, âm thầm cười một tiếng.
Chỉ cử động lần này, bọn hắn đã có thể làm cho huynh đệ trong ngoài tộc đều hồi tâm, có thể nói là cực kỳ cao minh.
Cười xong, đại ca Cổ Quảng Trí cười tủm tỉm nhìn về phía Cổ Thiết Kỳ:
- Cửu đệ, ngươi cảm giác như thế nào?
Lời vừa ra miệng, Cổ Quảng Trí đã phát hiện sắc mặt của Cổ Thiết Kỳ không thích hợp.
- Không thể nào!
- Chuyện này tuyệt đối không thể!
Cổ Thiết Kỳ bỗng nhiên đứng lên, một mặt xúc động tức giận, từ chối cực kì kiên quyết.
- Mỗi một đồng đội huynh đệ của Trấn Hải quân ta đều là từ núi thây biển máu đi ra.
- Càng đừng nói đến những huynh đệ đã hi sinh, không có bọn hắn hi sinh, chúng ta đừng nói là được công huân cái thế này, càng không có khả năng còn sống trở về.
- Loại chuyện này, tuyệt đối không thể!
Nói xong, sắc mặt Cổ Thiết Kỳ dừng một chút:
- Đương nhiên, nếu như chư vị huynh đệ muốn thu hoạch quân công, Thiết Kỳ tuyệt không keo kiệt hỗ trợ, ta có thể dẫn các ngươi gia nhập Trấn Hải quân, ngày sau....
Không đợi Cổ Thiết Kỳ nói xong, Cổ Thuần Trí đã bị Cổ Thiết Kỳ ở trước mặt kiên quyết từ chối không lưu tình chút nào, có chút thẹn quá hoá giận.
- Cổ Thiết Kỳ, đừng quên, trên người ngươi đang chảy chính là huyết mạch Cổ gia, chúng ta những người này ở đây mới là thân huynh đệ của ngươi.
- Ngươi lại xem một đám binh lính dân đen trong quân kia như huynh đệ chó má, vì bọn hắn lại không nguyện ý giúp huynh đệ nhà mình.
- Ngươi có còn là con em Cổ gia hay không? Ngươi còn...
- Cổ Thuần Trí, cái gì binh lính dân đen, có gan thì ngươi lặp lại lần nữa!
Cổ Thiết Kỳ đã như hổ dữ hướng về phía Cổ Thuần Trí gầm hét, vì ngồi gần nên giống như là chỉ cái mũi Cổ Thuần Trí đang mắng.
Bị một người con thứ ti tiện chỉ mũi mắng như vậy, trong chớp mắt, Cổ Thuần Trí tức giận:
- Ngươi lại xem một đám binh lính dân đen như đồng đội huynh đệ, ngươi còn...
- Ta nhổ vào mẹ ngươi!
Ầm!
Cổ Thiết Kỳ tiếng gầm gừ, thiết quyền ném ra, Cổ Thuần Trí vang lên tiếng kêu thảm thiết, mũi bị Cổ Thiết Kỳ nện đứt tại chỗ, tiên huyết văng khắp nơi!
Cổ Thiết Kỳ ngang nhiên ra tay ẩu đả Cổ Thuần Trí, trực tiếp làm cho nhóm con em Cổ gia ở đây ngơ ngác tại chỗ.
Ẩu đả còn là một thứ tử, Xích Bình Hầu Cổ Thuần Trí, thực tế là, tràng diện này biến hóa quá nhanh làm cho bọn hắn không kịp phản ứng.
Cổ Thiết Kỳ dùng một quyền nện đứt mũi Cổ Thuần Trí vẫn chưa dừng tay, ngược lại giận không kềm chế được nhào tới, đè Cổ Thuần Trí xuống đất, đấm từng quyền thấy máu.
Vừa đánh, vừa giận mắng.
- Ta nhổ vào mẹ ngươi, không chúng ta những binh lính dân đen này lục lực huyết chiến trên Nhân Ma Chiến Trường, ngươi đâu có thể sống mơ mơ màng màng đến hôm nay như hiện tại?
- Ta nhổ vào mẹ ngươi, không có những binh lính dân đen chúng ta liều sống liều chết, đâu có ngươi hoan ca oanh múa hôm nay?
- Ngươi là một tên lang tâm cẩu phế, thậm chí ngay cả danh sách quân công của những huynh đệ chiến tử theo ta cũng không buông tha, còn muốn mạo danh thay thế?
- Ngươi mà còn là người sao?
Vừa mắng, vừa đấm.
Đánh Cổ Thuần Trí liên tục kêu rên, trong chớp mắt đã bị đánh thành đầu lợn.
Cũng mãi đến lúc này, một đám con em Cổ gia mới kịp phản ứng, nhao nhao tiến lên khuyên can, bao gồm đại ca Cổ Quảng Trí cũng lệ quát.
- Cổ Thiết Kỳ, còn không ngừng tay? Dám ẩu đả huynh trưởng nhà mình, trong mắt ngươi còn có trưởng ấu tôn ti hay không?
- Ta nhổ vào!
Cổ Thiết Kỳ bị dẫn xuất chân hỏa phun ra một cục đờm đặc, hướng về phía thế tử Cổ Quảng Trí nói.
- Còn nói cái gì trưởng ấu tôn ti? Trong mắt các ngươi còn có trung hiếu liêm hổ thẹn hay không?
- Một đám không muốn mặt đồ chơi, lại mưu đồ quân công huân sách của các huynh đệ đã chết!
Giận mắng xong, Cổ Thiết Kỳ trực tiếp kêu to.
Hắn thật không ngờ, đám huynh đệ này của hắn lại không biết xấu hổ như thế, thậm chí ngay cả quân công của dũng sĩ Đại Chu hi sinh vì nước cũng muốn thay thế.
Quả là....
Những huynh đệ trên chiến trường, vì Đại Chu chảy hết một giọt máu cuối cùng, phụ mẫu vợ con của bọn hắn phía sau, chỉ có thể lấy nước mắt rửa mặt.
Duy nhất còn có hi vọng, chính là lập hạ công huân cho Đại Chu có thể mang tới ban thưởng cho gia đình và hậu nhân của bọn hắn, cùng trợ cấp cũng không tính là phong phú kia.
Đây là một chút xíu đền bù cho nhi tử mất đi trượng phu, cô nhi quả mẫu.
Thế nhưng những người này....
Trong ngực Cổ Thiết Kỳ tràn ngập bất bình ngập trời, nếu có thể, hắn thậm chí muốn rút kiếm chém giết những tiểu nhân bẩn thỉu trước mắt để giải tỏa tức giận trong lòng.
Thế nhưng, trên chiến trường lịch luyện trở về, không chỉ có dũng khí, càng có tỉnh táo.
Giận không hưng binh!
Đây là một câu nói đại soái Diệp Chân thường xuyên dạy bảo bọn hắn!
Càng tức giận thì càng cần phải tỉnh táo!
Cho nên, dù lúc này lên cơn giận dữ, Cổ Thiết Kỳ hận không thể rút kiếm chém giết tên bại hoại Cổ Thuần Trí này tại chỗ, nhưng, dù bề ngoài hắn tức giận nhưng vẫn như cũ rất tỉnh táo.
Những người này, không giết được!
Hơn nữa, càng quan trọng là, Cổ Thuần Trí này cho dù trên danh nghĩa hay là huyết mạch thì đều là huynh trưởng của hắn.
Chí ít là phụ thân của hắn đã thiện ý tiếp nhận hắn.
Hắn tin tưởng, phụ thân của hắn cũng sẽ không có ý nghĩ như vậy.
Cho nên, lúc này Cổ Thiết Kỳ ra tay rất có chừng mực.
Mặc dù quyền quyền đến thịt, đánh Cổ Thuần Trí kêu thảm thiết, nhưng nắm đấm chỉ dùng lực lượng của thân thể, không sử dụng Linh Lực, cho nên thật ra thì Cổ Thuần Trí chỉ bị thương ngoài da.