Chương 2672 Đại Đô Đốc Vô Năng
Đại soái, ta đã gây thêm phiền phức cho ngươi.
Trên đường trở về, Cổ Thiết Kỳ vô cùng áy náy nói.
Cổ Thiết Kỳ hỗn nhiều năm như vậy, sớm đã không phải là kẻ ngây thơ năm đó, rất nhiều chuyện, hắn không chỉ có thể nhìn thấy mặt ngoài, càng có thể nhìn thấy phía sau.
Giống như trước kia, Diệp Chân khuyên hắn tiếp nhận thiện ý của phụ thân Cổ Yến, trở về Cổ gia.
Mặc dù đối với chuyện này, Diệp Chân không có bất kỳ hiệu quả và lợi ích gì, chỉ là thuần túy cân nhắc từ mặt thân tình khuyên giải hắn.
Dù như thế nào, dù sao thì hắn cũng xuất thân từ Cổ gia, huyết mạch Cổ gia, đây là chuyện vĩnh viễn không cách nào thay đổi.
Hơn nữa, cho tới nay, trong xương cốt của Cổ Thiết Kỳ luôn muốn được phụ thân tán thành, ý nghĩ này vẫn luôn chưa từng thay đổi.
Cổ Thiết Kỳ quay về Cổ gia, trên thực tế có thể làm cho Trấn Hải quân gắp liền quan hệ với Cổ gia, làm cho Trấn Hải quân có thể đặt chân càng ổn trong triều đình.
Mặc dù trước khi đó, cho dù là Diệp Chân hay Cổ Thiết Kỳ cũng không suy nghĩ qua điểm này, trở về chỉ thuần túy là vì thân tình.
Thế nhưng, giống như hôm nay, hai nhà triệt để quyết liệt, Diệp Chân vì Cổ Thiết Kỳ đã triệt để vạch mặt với Cổ phủ, hậu quả mang tới sẽ cực kỳ nghiêm trọng.
Lúc này, tình cảnh của Trấn Hải quân tương đối phức tạp, đúng như nghị luận và lời đồn đại nói, là công hay tội, vẫn còn chưa quyết định.
Như vậy, lúc này triệt để vạch mặt với tân Ninh Châu công Cổ Yến, người có quyền nói chuyện nhất định trên triều đình đã mang đến cho Trấn Hải quân đại phiền toái.
Nói nghiêm trọng chút, là đại phiền toái đủ để ảnh hưởng đến vận mệnh của Trấn Hải quân, cho nên lúc này Cổ Thiết Kỳ mới nói như vậy.
Diệp Chân đương nhiên hiểu rõ ý tứ của Cổ Thiết Kỳ, nặng nề đập bả vai Cổ Thiết Kỳ một cái.
- Trấn Hải quân chúng ta, đã từng sợ người nào chưa?
- Thế nhưng...
- Đều là huynh đệ một nhà, phiền toái với phiền phức gì chứ!
Diệp Chân bỗng nhiên đứng vững, quay đầu về Cổ Thiết Kỳ nói.
- Ghi nhớ, chúng ta huynh đệ một nhà, vĩnh viễn xếp thứ nhất!
Diệp Chân quay người lại, ánh mắt nhìn Cổ phủ tràn đầy lạnh lẽo.
- Còn có, tin tưởng ta, cuối cùng Cổ gia sẽ hối hận vì quyết định của ngày hôm nay!
Vẻ mặt của Cổ Thiết Kỳ hơi kích động, muốn nói gì, nhưng cuống họng lại có chút đau buồn, một chữ cũng không nói nên lời.
Một phù tấn từ trên trời giáng xuống, rơi vào trong lòng bàn tay Diệp Chân, xem hết, Diệp Chân lập tức cười lên ha hả.
- Xem ra, hôm nay còn thật sự là lễ lớn của Trấn Hải quân chúng ta, trò hay không ngừng!
Ngoài miệng đang cười nhưng trong đôi mắt của Diệp Chân lại bạo phát hàn quang.
Sát khí tàn nhẫn như núi, đột ngột dâng lên trên người Cổ Thiết Kỳ.
- Đại soái, lại xảy ra chuyện gì rồi?
- Cũng không chuyện lớn gì, chính là tiểu tử Liễu Phong này, bị từ hôn!
- Cái gì, bị từ hôn?
Cổ Thiết Kỳ ngạc nhiên, Tam Đại Thủ Tế Nhâm Mạch, Thủy Linh Điện chủ Hải Phạm đi cùng cũng đều rất ngạc nhiên.
- Đúng, ba ngày trước Thái Xuyên hầu Liễu Dã trao đổi hôn thư, định ra quan hệ thông gia với Tĩnh An quận công Lâu Minh Đức, đột nhiên đổi ý.
Không quan tâm thái độ và mặt mũi của Liễu gia, trực tiếp lui sính lễ, xé bỏ hôn ước.
Diệp Chân vừa dứt lời, vẻ mặt mọi người đều biến thành vô cùng ngưng trọng.
Ngày mai chính là tiểu triều hội quyết định Trấn Hải quân là công hay tội.
Nhưng bây giờ, trước xuất hiện Cổ Thiết Kỳ bị trục xuất khỏi gia môn, sau thì Liễu Phong bị mạnh mẽ từ hôn, đại biểu một loại hướng gió nào đó, một loại mánh khóe nào đó.
Trước đó, Liễu Phong chạm tay có thể bỏng, bây giờ lại bị từ hôn, nói rõ là Tĩnh An quận công xuất hiện hoài nghi đối với tiền đồ của Liễu Phong, thậm chí là cảm giác tiền đồ của Liễu Phong sẽ thật không tốt, cho nên mới có thể không quan tâm mặt mũi, mạnh mẽ từ hôn.
Mà chuyện của Cổ Thiết Kỳ, từ bên ngoài nhìn vào thì là gia chủ Cổ Yến khuynh hướng hai con trai trưởng.
Nhưng trên thực tế, vẫn là chuyện xử trí của Lạc Ấp đối với Trấn Hải quân, có ước chừng hướng gió, cảm giác giá trị và địa vị của Cổ Thiết Kỳ không bằng hai con trai trưởng.
Cho nên mới thiên vị con trai trưởng như thế!
Tình thế, chỉ sợ rất là bất lợi cho Trấn Hải quân.
Đám người một mặt lo lắng, chỉ có Diệp Chân cười ha ha:
- Đi, theo ta đi đón Liễu Phong về, chắc hẳn người này sẽ rất buồn bực, hôm nay có thể thử một chút, có thể quá chén hắn hay không.
Cáo lỗi với Tam Đại Thủ Tế và Điện chủ Thủy Linh Điện một tiếng, Diệp Chân đẫn đầu đi đón Liễu Phong.
Nhất đẳng Thái Xuyên Hầu phủ cũng không xa, rất nhanh, Diệp Chân và Cổ Thiết Kỳ đến chỗ Liễu Phong.
Nhìn qua, Liễu Phong không chịu đả kích gì, căn bản không quá đồi phế, chỉ là nhìn qua cả người hơi buồn bực.
- Ta nói lão Liễu, ngươi buồn bực cái chim, tiểu thư Tĩnh An Quận Công phủ cũng chỉ như thế. Nếu ngươi muốn nữ nhân, tối hôm nay Kỳ ca của ngươi sẽ thả ra tin tức cho ngươi.
- Thế gian này, nữ nhân muốn leo lên trên giường gia hỏa có tiền đồ như lão Liễu ngươi rất nhiều, dù ngươi hơi xấu một chút.
Cổ Thiết Kỳ cười nói.
- Ngươi mới xấu đấy, ta đẹp trai như vậy....
Cười mắng một câu, Liễu Phong đột nhiên than tiếc một tiếng.
- Đại soái, Thiết Kỳ, ta biết các ngươi lo lắng cho ta! Thật ra thì ta không sao, tiểu thư nhà Tĩnh An Quận Công, ta cũng chỉ nhìn thấy một lần, chưa nói tới có thích hay không, lui thì lui đi.
- Chỉ là này Tĩnh An Quận Công, lúc trước cướp tới cửa đính hôn chính là hắn, bây giờ không để ý tới muốn hủy hôn, cũng là hắn.
- Ta không sao, chỉ là hành động lần này làm cho Liễu gia ta mất hết thể diện, lão phụ càng tức đến râu tóc đều dựng, kém chút nôn ra máu, thật là khinh người quá đáng!
Trong đôi mắt của Liễu Phong tràn đầy áy náy và tức giận!
Diệp Chân đương nhiên hiểu rõ cảm nhận ở trong này, càng hiểu nguyên nhân căn bản của chuyện này, thật ra là vấn đề hướng gió thổi về Trấn Hải quân.
- Ta nói lão Liễu, ngươi than thở cái gì, ngươi vẫn còn tốt hơn ta nhiều lắm, không thảm như ta!
- Ngươi làm sao rồi?
Liễu Phong ngạc nhiên.
Cổ Thiết Kỳ chỉ là đưa vết thương ra, sau đó kể lại chuyện đã trải qua một lần, Liễu Phong đã bị tức giận kêu to.
- Những người này tầm nhìn hạn hẹp, tưởng là Trấn Hải quân ta sẽ xui xẻo! Tiểu triều hội ngày mai sẽ thấy rõ ràng, đến lúc đó, sẽ cho bọn hắn biết thế nào là hối hận.
Diệp Chân cười lạnh.
Liễu Phong và Cổ Thiết Kỳ cùng nhìn về phía Diệp Chân.
- Đại soái, cần chúng ta làm cái gì không?
- Đúng là có một việc cần chuẩn bị.
Diệp Chân nói.
Nghe vậy, Liễu Phong và Cổ Thiết Kỳ đồng thời lộ ra vẻ lẫm nhiên:
- Mời đại soái phân phó!
- Chuẩn bị ngày mai cùng uống rượu mừng công!
Diệp Chân vỗ bả vai Liễu Phong và Cổ Thiết Kỳ, ba người cười ha hả.
...
Nếu như Nhân Ma Chiến Trường đối với Trấn Hải quân chính là một chiến trường giảo sát nhục thân trận vô cùng tàn khốc.
Như vậy triều đình Đại Chu ở Lạc Ấp sẽ là một chiến trường không khói lửa.
Sáng sớm ngày hôm sau, tiểu triều hội dưới sự chú ý của vạn chúng Lạc Ấp, đúng hạn tiến hành.
Lạc Ấp đại triều hội mười ngày một lần, tiểu triều hội ba ngày một lần.
Bình thường thì tiểu triều hội đều là xử lý sự vụ ngày thường của Đại Chu, lần này được mọi người chú ý như thế, chủ yếu hay bởi vì vấn đề thưởng phạt cho Trấn Hải quân, sẽ tiến hành trên tiểu triều hội hôm nay.
Làm quân chủ thống soái Trấn Hải quân, Diệp Chân đương nhiên đến đúng hạn.
Sau khi nội thị gọi tên, một vị lại một vị quan lớn Đại Chu đi vào Lạc Ấp Càn Khôn Điện.
Thượng thư Thị lang các bộ, đây là khẳng định, bọn hắn chính là tiêu chuẩn phân phối trên tiểu triều hội.
Sau đó, trước mắt thường trú Lạc Ấp, Tốn Thân Vương Cơ Đáng, Dẫn Thân Vương Cơ Sạn, bản thể đến đây.
Tổ Thần Điện Đại Thủ Tế Bách Tương và Tam Đại Thủ Tế Nhâm Mạch xuất hiện, cũng không ngoài ý muốn, hơi có vẻ ngoài ý muốn là, được phong trước điện hành tẩu, công chúa thảo luận chính sự Trường Nhạc công chúa cũng tới.