← Quay lại trang sách

Chương 2676 Chỉ Tru Đầu Đảng Tội Ác

Chỉ một chữ lạnh mà gấp rút, đại biểu lúc này trong lòng Đại đô đốc Cơ Nguyên đã vô cùng khó chịu, khóe mắt nhìn lướt qua Nhân Tôn Hoàng Cơ Long trên ngự tọa, Đại đô đốc Cơ Nguyên càng thêm nóng bỏng đối với vị trí đó.

Nhìn chung, lịch đại Đế Hoàng Đại Chu, quyền hành của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long cũng không cao, nhưng chỉ cần ngồi trên bảo tọa đó thì mỗi lời nói hành động đều sẽ có lực ảnh hưởng cực lớn và tính hợp pháp không gì sánh nổi.

Dù bây giờ hắn đã ngồi trên mười bốn châu khu vực Giang Nam, khống chế và lực ảnh hưởng xung quanh đã cao tới hơn ba mươi châu, gần một phần ba bản đồ Đại Chu đã rơi vào trong túi hắn.

Nhưng, đấu tranh chính trị thì hắn vẫn như cũ bị quản chế khắp nơi, không thể không lá mặt lá trái.

Càng không nói đến Cơ Long ngồi, hắn còn phải đứng, đây chính là chênh lệch.

Nhất là, dù người đang ngồi kia quản lý toàn bộ thiên hạ thủng trăm ngàn lỗ, đừng nói tiến thủ, cho dù gắn bó, cũng lung lay sắp đổ.

Chuyện này làm cho Ly Thân Vương Cơ Nguyên hận không thể ngay lập tức lấy thân thay thế, tập hợp quyền lực thiên hạ, quét qua Đại Chu, càn quét chư thiên.

Cơ Nguyên đang suy nghĩ thì bị âm thanh mãnh liệt của Diệp Chân đánh gãy.

- Đại đô đốc, Huyết Quang pháo đài thất thủ, bộ viện quân của ta và đám người Tổ Thần Điện khốn thủ trong Huyết Quang pháo đài thành, đã từng một ngày cầu viện hơn trăm lần về phía Đại đô đốc phủ.

- Đại đô đốc phủ từng nói, đã phái ra đại lượng viện quân, nhóm viện quân đầu tiên sẽ đến sau ba ngày.

Thế nhưng, sau khi chúng ta lui vào đến Huyết Hà cấm địa, khổ thủ hơn mười ngày vẫn không nhìn thấy một binh một tốt viện quân nào.

- Không biết Đại đô đốc giải thích chuyện này thế nào?

Không đợi Đại đô đốc Cơ Nguyên trả lời, Diệp Chân đã chuyển hướng Nhân Tôn Hoàng Cơ Long.

- Bệ hạ, Đại đô đốc biết rõ Huyết Hà cấm địa có quan hệ đến sống chết của toàn bộ phòng tuyến Nhân Ma Chiến Trường nhưng lại không phái ra một binh một tốt cứu viện.

- Thuộc hạ cho rằng, Huyết Hà cấm địa bị như vậy chính là Đại đô đốc cố tình làm! Cho dù không phải thì Đại đô đốc cũng nên chịu trách nhiệm đầu tiên.

- Thậm chí hại Nhị Đại Thủ Tế Thông Nạp lấy thân đền nợ nước, Đại đô đốc cũng không thể bỏ qua công lao!

Diệp Chân làm cho Đại đô đốc Cơ Nguyên giận tím mặt:

- Lớn mật, trẻ con cũng dám ngậm máu phun người!

Diệp Chân thì cười lạnh chắp tay.

- Vậy xin mời Đại đô đốc ngay trước mặt cả triều chư công, giải thích một chút, tự bào chữa!

Trong Càn Khôn Điện, ánh mắt một đám trọng thần nhìn về phía Diệp Chân, biến thành có chút cổ quái, bầu không khí trong đại điện cũng trở nên quỷ dị.

Cho tới nay, Đại đô đốc Nhân Ma Chiến Trường Cơ Nguyên nói chuyện công tội, từ khi phòng tuyến Nhân Ma Chiến Trường thất thủ đến nay, ở trong triều đình chính là một cấm kỵ.

Triều thần không nói, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long cũng không nhắc tới, tất cả mọi người ngầm hiểu lẫn nhau.

Bởi vì Đại đô đốc Cơ Nguyên bây giờ ngồi hùng binh trình cát cứ, ai cũng không nguyện ý nhắc đến chuyện này để tránh kích thích đến Đại đô đốc Cơ Nguyên.

Nhưng hôm nay Diệp Chân lại vén lên nắp nồi này.

Làm cho quân thần cả triều, bao gồm Đại đô đốc Cơ Nguyên cũng trở nên không được tự nhiên.

Nhưng ánh mắt mọi người đều nhìn chằm chằm Đại đô đốc Cơ Nguyên, nếu cái nắp này đã bị bóc ra, như vậy ai cũng muốn biết đáp án.

Cho dù Đại đô đốc Cơ Nguyên uy thế vô song, lúc này cũng hơi có chút xấu hổ, dù sao ở trước mặt nhiều người như vậy mở mắt nói lời bịa đặt, vẫn có một chút áp lực.

- Bản Đô Đốc đúng là phái ra viên quân, Đại đô đốc phủ ta đều có hồ sơ quân lệnh có thể tra! Chỉ là viện quân phái ra, nhất là viện quân có hi vọng trong vòng nửa tháng đến đều gặp đủ loại ngoài ý muốn và chặn đường, không cách nào kịp thời đến, sau đó, phòng tuyến Nhân Ma Chiến Trường liền triệt để thất thủ.

Đại đô đốc Cơ Nguyên giải thích có phần hơi bất lực.

- Xảy ra các loại ngoài ý muốn?

Diệp Chân cười lạnh.

- Đại đô đốc biết rõ Huyết Hà cấm địa có quan hệ đến sống chết của phòng tuyến Nhân Ma Chiến Trường, nhưng viện quân lại xảy ra đủ loại vấn đề.

- Này chẳng phải là nói, Huyết Hà cấm địa thất thủ Đại đô đốc phủ cứu viện bất lực chính là nguyên nhân chính?

Diệp Chân hỏi ngược lại.

Vừa nghe đến đây ra, trường mi Đại đô đốc Cơ Nguyên bỗng nhiên nhăn lại, chỉ Diệp Chân chỉ tay mắng to lên.

- Lớn mật, viện quân của Đại đô đốc phủ xảy ra ngoài ý muốn, viện trợ bất lợi, tự có bản Đô Đốc và Quân Bộ, còn có bệ hạ truy cứu đám người trong Đại đô đốc phủ, rất nhiều trách nhiệm viện quân, há có thể để ngươi xen vào?

Một câu đã hỏi Diệp Chân á khẩu không trả lời được, đem trước Diệp Chân quở trách Chấn Thân Vương 'Xen vào' phản đưa trở về.

- Còn có, bộ ngươi trước sau thất thủ Huyết Quang pháo đài, Huyết Hà cấm địa, đây là sự thật? Bản Đô Đốc có oan uổng các ngươi sao?

Đại đô đốc Cơ Nguyên hướng về phía Diệp Chân quát hỏi.

Đối với chuyện này, Diệp Chân chỉ có thể gật đầu.

- Như vậy, sau khi Huyết Hà cấm địa thất thủ, ngươi cũng không tử chiến, mà lại mượn cơ hội chạy thoát, đây cũng là sự thật?

- Quân pháp Đại Chu ta, chỉ lấy kết quả hỏi tội, không hỏi qua trình, lúc này mới lấy thiết huyết nghe tiếng, mới có thể để cho tướng sĩ quên mình phục vụ, không người dám làm trái!

- Bây giờ, sự thật đều rõ rành rành, ngươi còn dám giảo biện!

Đối với chuyện này, Diệp Chân cũng chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu.

Diệp Chân hiểu rõ, Đại đô đốc Cơ Nguyên đã triệt để phản ứng lại, đánh tới trên bảy tấc Trấn Hải quân.

Quân pháp Đại Chu đúng là chỉ hỏi kết quả, không hỏi quá trình.

Không có cách, nguyên tàn quân Trấn Nam quân đoàn đã nhập vào Trấn Hải quân, Diệp Chân lấy thân phận viện quân tự biện giải thích đã không cách nào ném đi ra.

Nếu không chính là chủ động vứt bỏ tàn quân Trấn Nam quân đoàn đã từng cùng nhau dục huyết phấn chiến.

Tội mất thành, Diệp Chân cũng chỉ có thể nắm lỗ mũi nhận xuống, đúng như Ly Thân Vương nói, đây là sự thật không thể chất vấn.

Mà tội đào quân, Diệp Chân cũng rất rõ ràng.

Lúc trước, Diệp Chân cũng bất đắc dĩ, Đại đô đốc Cơ Nguyên có dấu hiệu phản phán, Diệp Chân căn bản không dám hồi báo về phía Đại đô đốc phủ.

Bằng không, tùy tiện đưa quân lệnh xuống đã đủ Diệp Chân chịu.

Về phần báo cáo việc này về phía Lạc Ấp, Diệp Chân cũng không dám.

Lạc Ấp cách xa chiến trường, căn bản không thể nào đồng ý hắn một mình xâm nhập nội địa Ma Tộc, lấy bọn hắn vỗ đầu quyết định, sẽ chỉ mang Trấn Hải quân lâm vào quyết địa.

Càng làm cho Trấn Hải quân đối mặt với quân pháp Đại Chu, không một chút khoan nhượng.

Cho nên bây giờ, Đại đô đốc Cơ Nguyên nói tới tội đào quân, Diệp Chân cũng chỉ có thể nhận xuống.

Nhưng mục đích của Diệp Chân đã đạt được.

Phen tự biện này, nghĩ đến trọng thần triều đình đã biết, trước đây, Trấn Hải quân gặp phải cục diện và lựa chọn đến cùng có bao nhiêu khó khăn và phức tạp.

Trấn Hải quân trên tay Diệp Chân lập được công lao như thế, còn sống quay lại Đại Chu, đã là đáng quý!

Chỉ cần lưu lại một ảnh hưởng như thế cho chư vị trọng thần còn có Nhân Tôn Hoàng Cơ Long, ở trong triều nghị sau đó đã đủ.

Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, thật ra Diệp Chân có thể đem từ chối tội đào quân này. Ví dụ như đẩy lên trên người Nhị Đại Thủ Tế Thông Nạp đã đền nợ nước, nói là mệnh lệnh của Nhị Đại Thủ Tế.

Lấy thân phận của Nhị Đại Thủ Tế Thông Nạp sẽ có thể ngăn lại tội danh này của Trấn Hải quân.

Nhưng Diệp Chân lại không đành lòng!

Nhị Đại Thủ Tế Thông Nạp lấy thân đền nợ nước, từ trình độ nào đó là đã ngờ tới bây giờ, Diệp Chân gặp phải khốn cảnh.

Này mới tình nguyện chết, cũng không nguyện ý tham sống sợ chết.

Đối với Thông Nạp thì còn sống trở về gặp chỉ trích như thế, gánh chịu vô số bêu danh, còn khó chịu hơn là giết hắn.

Còn không bằng lấy thân đền nợ nước, lưu danh về sau.

Nếu Nhị Đại Thủ Tế Thông Nạp đã vì thế mà không tiếc lấy thân đền nợ nước, Diệp Chân vì thoát thân lại chụp cái mũ này lên trên người Nhị Đại Thủ Tế Thông Nạp, rất là không chính cống, cũng không đành lòng.

Cho nên, Diệp Chân cũng chỉ có thể nhận.